Sunday, March 16, 2025
spot_img
Home Blog Page 23

[Bài học] Sách Công vụ Tông đồ| Bài 24: Phaolô tại Xêdarê – Phần 1

Bài học hôm nay gồm có các phần sau đây: 

1. Phaolô bị giải đến Xêdarê (23,23-35): Viên chỉ huy đã tập hợp một đội quân hùng hậu để áp giải Phaolô an toàn đến tổng trấn Phêlích. Đoạn đường áp giải được chia làm hai chặng. Chặng 1: từ Giêrusalem đến Antipátri. Đây là đoạn đường nguy hiểm và dễ bị người Do Thái phục kích, nên cần nhiều quân hộ tống áp giải. Chặng 2: từ Antipátri đến Xêdarê, đoạn đường này bằng phẳng và an toàn hơn. Vì thế, viên chỉ huy và quá một nửa đoàn quân trở về Giêrusalem. Đến Xêdarê, đoàn hộ tống giao Phaolô và bức thư của vị chỉ huy cho tổng trấn. Phaolô và đoàn hộ tống đến nơi bình an. Tổng trấn Phêlích tiếp Phaolô cách hững hờ và cho giam ông vào dinh Hêrôđê chờ ngày xét xử.

2. Phaolô và tổng trấn Phêlích (24,1-27): 5 ngày sau khi đến Xêdarê, tổng trấn Phêlích đem vụ án ra xét xử. Bên nguyên cáo gồm thượng tế Khannania, các kỳ mục và luật sư Téctulô; bên bị cáo chỉ có một mình Phaolô. Luật sư Téctulô tố cáo Phaolô 3 tội: (1) thứ ôn dịch và chuyên gây bạo loạn; (2) đầu xỏ phái Nadarét; (3) xúc phạm Đền thờ; ông tố cáo luôn vị chỉ huy Rôma ngăn cản họ xét xử Phaolô theo Lề Luật. Ở phần bị cáo biện hộ, Phaolô đã vạch trần sự cáo gian, ông nói thẳng vào vấn đề rao giảng về Đức Giêsu, Đấng đã chết và sống lại. Sau đó, Phaolô đã bênh vị chỉ huy. Kết cục, tổng trấn đã cho ngưng phiên tòa chờ ngày tiếp tục xét xử. Ít ngày sau cuộc xét xử, tổng trấn muốn nghe Phaolô nói về Đức Giêsu. Khi Phaolô nói về đức công chính, sự tiết độ và cuộc phán xét mai sau, Phêlích đã khiếp sợ. Sau đó, Phaolô tiếp tục bị giam. Trong thời gian đó, Phêlích cũng mất chức tổng trấn.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Hạt giống nảy mầm | Tuần 3 | Mùa Vọng | Năm A

CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG

Mt 11,2-11

A. Hạt giống…

Bài Tin Mừng Chúa nhật hôm nay nêu gương một người đã tích cực chờ đợi Chúa, đó là Gioan Tẩy Giả :

– Ông sống trong hoang địa với một lối sống giản dị và thanh đạm.

– Ông tích cực dọn đường cho Chúa bằng lời rao giảng kêu gọi sám hối.

– Ông nôn nóng mau được thấy ngày Chúa đến, nên đã sai các môn đệ đến hỏi Chúa Giêsu.

Chính vì thế, ông đã được Chúa Giêsu hết lời khen ngợi : “Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả”. Tuy nhiên Ngài nói thêm là những người sống vào thời Tân Ước còn “cao trọng” – nghĩa là có phúc – hơn Gioan.

B. … nảy mầm.

1. Ngày xưa Đấng Cứu Độ cần có Gioan dọn đường, thì ngày nay cũng vẫn thế. Việc này ngày nay được gọi là “Tiền phúc âm hóa”. Việc “tiền phúc âm hóa” tạo những điều kiện thuận lợi cho mảnh đất, để khi hạt giống phúc âm gieo xuống thì mọc lên ngay. Vậy tôi sẽ làm công việc tiền phúc âm hóa này cho những ai ? Và làm bằng cách nào ?

2. Gioan Tẩy Giả đã tự dọn con đường lòng mình bằng cuộc sống trong sa mạc, nghĩa là trong một khung cảnh thinh lặng. Tôi cũng chỉ có thể gặp Chúa và nghe được tiếng gọi của Ngài nếu tôi biết đi vào “sa mạc” bằng tĩnh tâm, cầu nguyện và không để mình bị xáo trộn bởi những lo lắng sự đời.

3. Chẳng những tôi phải dọn đường cho Chúa đến với bản thân tôi, mà cũng phải dọn con đường cho Chúa đến với anh chị em tôi nữa. Tôi có quan tâm đến điều này không ? Và tôi đã làm được những gì rồi ? 

4. Khi trả lời cho Gioan biết Ngài có phải là Đấng Cứu Độ không, Chúa Giêsu đã đưa ra những việc cụ thể Ngài đã làm : “người mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng”. Ngày nay, người ta cũng chỉ có thể nhận ra Chúa của chúng ta là Đấng Cứu Độ qua những việc làm cứu nhân độ thế cụ thể và thiết thực của chúng ta.

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 3 | Mùa Vọng | Năm A   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III MÙA VỌNG – A

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 11, 2-11

Khi ấy, Gioan ở trong ngục nghe nói về các việc làm của Chúa Kitô. Ông sai môn đệ đến thưa Ngài rằng: “Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?” Chúa Giêsu bảo họ: “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và thấy: người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khó; và phúc cho ai không vấp ngã vì Ta”. 

Khi những người được sai đến đã đi rồi, Chúa Giêsu liền nói với đám đông về Gioan rằng: “Các ngươi đi xem gì ở hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? Vậy các ngươi đi xem gì? Một người ăn mặc lả lướt ư? Nhưng những người ăn mặc lả lướt thì ở nơi cung điện nhà vua. Vậy các ngươi đi xem gì? Một tiên tri ư? Phải, Ta bảo các ngươi, và còn hơn một tiên tri nữa. Vì có lời chép về ông rằng: ‘Này Ta sai sứ thần Ta đi trước mặt con, để dọn đường sẵn cho con’. Ta bảo thật các ngươi, trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả; nhưng người nhỏ nhất trong nước trời còn cao trọng hơn ông”.

SUY NIỆM:

Chính Gioan còn phải phân vân về sứ mạng của Chúa Giêsu và của chính ông. Ông biết mình được sai đến để dọn đường cho Đấng Cứu Thế, nhưng tại sao ông lại bị bắt khi làm việc cho Thiên Chúa? Tại sao Đấng Messia lại để cho sự dữ diễn ra cho cả người làm việc cho Nước Trời?

Chúa Giêsu trả lời cho các môn đệ của Gioan hãy nhìn những gì đã xảy ra thì biết Ngài là ai. “người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khó.”

Ai làm được những điều đó nếu không phải là Đấng Messia? Và điều Chúa Giêsu nhắn nhủ Gioan là: “phúc cho ai không vấp ngã vì Ta”. Một sự kiên trì cần thiết trong đời sống đức tin, đừng vội vàng kẻo vấp ngã.

Khi trông chờ Đấng Cứu Thế cũng là lúc sống đời sống đức tin. Đừng tìm kiếm những bình an giả tạo bên ngoài, nhưng hãy cảm nghiệm những hồng ân sâu thẳm mà Chúa ban trong cuộc sống hằng ngày.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết kiên trì, nhẫn nại sống đức tin, dù có nhiều những phong ba thử thách, những bất trắc, cam go khi phải sống cho niềm tin của mình. Chúng con biết Chúa đã đến và sẽ đến.  

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 21, 23-27

Khi ấy Chúa Giêsu vào Đền thờ. Lúc Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ lão trong dân đến hỏi Người rằng: “Ông lấy quyền nào mà làm những điều này? Ai đã ban quyền ấy cho ông?” Chúa Giêsu trả lời: “Tôi cũng hỏi các ông một điều. Nếu các ông trả lời cho tôi, thì tôi sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó. – Phép Rửa của Gioan bởi đâu mà có? Bởi trời hay bởi người ta?” Họ bàn tính với nhau rằng: “Nếu ta nói bởi trời, thì ông sẽ nói với ta: Vậy tại sao các ngươi không tin ông ấy? Và nếu ta nói bởi người ta, thì chúng ta lại sợ dân chúng. Vì mọi người coi Gioan như một vị tiên tri”. Bấy giờ họ trả lời Chúa Giêsu rằng: “Chúng tôi không được biết”. Chúa Giêsu nói với họ: “Tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó”.    

SUY NIỆM:

Rõ ràng dân chúng thời bấy giờ đều nhận ra phép rửa của Gioan là bởi trời, nghĩa là nhìn nhận Gioan có một sứ mạng siêu nhiên.

Điều quan trọng là sự cứng lòng của một số người, cụ thể là các thượng tế và kỳ lão trong dân, dẫu biết Gioan có một sứ mạng siêu nhiên, và lời rao giảng của ông có sức hấp dẫn nhưng họ vẫn không chịu sám hối theo lời mời gọi của Gioan, trong khi nhiều người đã tỏ lòng sám hối ăn năn bằng những việc cụ thể.

Ở đây không nói đến việc ép buộc người khác phải làm giống tập thể, nhưng nói đến việc biết mình sai mà không chịu sửa sai.

Từ chỗ không chịu sửa sai dẫn đến tội ác khác là muốn tiêu diệt người nói lên sự thật, cản trở hành động sai trái của họ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, mùa Vọng hướng con đến sự bình an đích thực. Sự bình an chỉ có khi con biết nhìn ra sự thật nơi bản thân mình và dám chấp nhận sống theo sự thật đó. Xin cho con biết chân thành sửa đổi cuộc sống của mình để tìm về với Chúa là nguồn bình an đích thực cho con.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 21, 28-32 

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: ‘Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn cho cha!’ Nó thưa lại rằng: ‘Con không đi’. Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: ‘Thưa cha, vâng, con đi’. Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?” Họ đáp: “Người con thứ nhất”. Chúa Giêsu bảo họ: “Quả thật, Ta bảo các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài”.

SUY NIỆM:

Gioan đã rao giảng và nhiều người đã tin vào ông. Điều đáng nói những người tin vào lời rao giảng của Gioan là “những người thu thuế và gái điếm”; còn các thượng tế và kỳ lão trong dân lại không tin.

Được nên công chính, được cứu độ, được giải thoát có phải nhờ cái mác bên ngoài? Thưa không? Dù là ai, làm gì, như thế nào vẫn được nên công chính, được giải thoát, được cứu độ…, nghĩa là làm nên ý nghĩa cho cuộc đời mình nhờ biết hoán cải.

Những người thu thuế và gái điếm dù cái mác được gắn là sự xấu xa, tội lỗi… nhưng họ lại làm nên ý nghĩa cho cuộc đời của họ, ít là chính bản thân họ được bình an, hạnh phúc khi họ biết từ bỏ đường tội lỗi.

Các thượng tế và kỳ lão trong dân được gắn cái mác rất vinh dự, được nhiều người tôn trọng, thậm chí chiều chuộng… nhưng họ lại không tìm được ý nghĩa cho cuộc đời mình khi họ có những điều sai lỗi mà không biết hoán cải. Chính lương tâm của họ đã bị dằn vặt và họ mất bình an trong tâm hồn.

Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị đón Vua Hòa Bình. Hòa bình chỉ đến với những tâm hồn thiện tâm, nghĩa là những tâm hồn biết phân biệt điều tốt xấu và chọn làm điều tốt. Nếu có lỡ theo con đường lầm lạc, thì tâm hồn thiện tâm là tâm hồn biết quay trở lại với nẻo chính đường ngay.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Gioan đã rao giảng và người ta đã nghe. Một số người nghe nhưng không thực hiện. Một số người nghe và thực hiện điều Gioan dạy, cụ thể là sám hối. Xin cho con biết sám hối thường xuyên để thực hiện việc hoán cải kịp thời. 

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 7, 19-23

Khi ấy, Gioan gọi hai người trong số môn đệ của mình, sai họ đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Ngài là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải chờ đợi Đấng nào khác?” Khi những người này đến cùng Chúa Giêsu, họ thưa Ngài rằng: “Gioan Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Ngài: Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?” Ngay lúc đó, Chúa chữa những người khỏi bệnh hoạn tật nguyền và quỷ ám, và cho nhiều người mù được thấy. Ngài đáp lại rằng: “Các ông hãy về thuật lại cho Gioan những điều các ông đã nghe và đã thấy: người mù xem được, người què đi được, người phong hủi được sạch, kẻ điếc nghe được, người chết sống lại, kẻ nghèo khó được rao giảng tin mừng; và phúc cho ai không vấp phạm vì Ta”.

SUY NIỆM:

Chính Gioan cũng ý thức mình đi trước để dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Ông biết rõ sứ mạng của mình là gì; Và ông càng nhận rõ Đấng ông loan báo, dọn đường cho chính là Chúa Giêsu.

Thế nhưng cái nhìn về Đấng Cứu Thế của ông cũng bị ảnh hưởng bởi dân chúng thời bấy giờ. Đấng Cứu Thế theo kiểu vương quyền trần gian đẻ dẹp bỏ những bất công, loại trừ những gian ác, trừng phản quân phản nghịch… Những điều đó đang diễn ra nhan nhản trước mắt ông, dù ông đã hết mình rao giảng về Đấng Cứu Thế làm cho ông nghi ngờ về sứ mạng của Chúa Giêsu.

Sự nghi ngờ đó được đích thân ông sai các môn đệ của mình đến hỏi Đức Giêsu. Và câu trả lời chính là những việc làm của Ngài.

“Các ông hãy về thuật lại cho Gioan những điều các ông đã nghe và đã thấy: người mù xem được, người què đi được, người phong hủi được sạch, kẻ điếc nghe được, người chết sống lại, kẻ nghèo khó được rao giảng tin mừng”

Đấng Cứu Thế không đến theo kiểu trần gian, nhưng là sức mạnh của sự giải thoát; và đường lối của Ngài chính là việc yêu thương, phục vụ.

Và Ngài đã nhắn với môn đệ của Gioan: “phúc cho ai không vấp phạm vì Ta”. Nghĩa là đừng tìm kiếm một Đấng Cứu Thế khác, mà hãy nhìn vào cung cách của Ngài.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con đừng thất vọng, nhưng những khi gặp đau khổ, bệnh tật, thất bại, chán nản… thì biết hướng đến hang đá Bêlem năm xưa để chiêm ngắm Chúa Hài Đồng đang mỉm cười trong lạnh giá, để con biết buông bỏ mọi sự mà tìm kiếm bình an đích thực trong tâm hồn, sự bình an chỉ có nơi những con người biết làm điều thiện.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 7, 24-30

Khi những người Gioan sai đến đi rồi, Chúa Giêsu nói với đám đông về Gioan rằng: “Các ngươi đi xem gì ở hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? Vậy các ngươi đi xem gì? Một người ăn mặc lả lướt ư? Nhưng những người ăn mặc óng ả và đời sống xa hoa thì ở trong cung điện nhà vua. Vậy các ngươi đi xem gì? Một tiên tri ư? Phải, Ta bảo các ngươi, và còn hơn một tiên tri nữa. Chính về ông đã có lời chép rằng: ‘Này đây Ta sai sứ thần Ta đi trước con, và sẽ dọn đường cho con’. Ta nói cho các ngươi biết, trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một người nào cao trọng hơn Gioan, nhưng người nhỏ nhất trong nước Thiên Chúa lại cao trọng hơn ông”.

Toàn thể dân chúng đã nghe Ngài, cả những người thu thuế đều vâng lời Thiên Chúa, và chịu phép rửa của Gioan. Còn những người Biệt phái và Luật sĩ đã khinh chê ý định của Thiên Chúa, và họ không chịu để Gioan thanh tẩy cho.  

SUY NIỆM:

Gioan đã sống trọn vẹn cho sứ mạng của mình đến mức Đức Giêsu khen ngợi ông: “Trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một người nào cao trọng hơn Gioan”.

Gioan được nhiều người hâm mộ, nên ông hoàn toàn có thể sống xa hoa, ăn sung mặc sướng như người ở trong cung điện của nhà vua…

Nhưng không, ông đã chọn lối sống khắc khổ: ăn châu chấu, uống mật ong rừng, mặc da thú… Sự khắc khổ đó là vì ông muốn đời sống mình có một kỷ luật để người ta có thể tin tưởng hơn về Đấng mà ông rao giảng.

Vì vậy trong đời sống, có những chuyện làm không sai, nhưng tôi không làm vì một giá trị tốt hơn. Có những thứ tôi có quyền hưởng, nhưng tôi nhường quyền đó cho người khác… Hy sinh cho một giá trị tốt hơn là hy sinh cao cả. Chịu đựng cho một lý tưởng cao vời là chịu đựng tuyệt vời.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho đừng chỉ rao giảng bằng lời, nhưng hãy rao giảng bằng chính đời sống của con. Xin cho con bắt chước Gioan để có kỷ luật bản thân, nghiêm khắc với chính mình, nhưng thân tình với kẻ khác. Sẵn sàng nhường quyền lợi và ưu tiên của mình để chứng minh cho Thiên Chúa là Tình yêu, đã hiến mình vì yêu.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Ga 5, 33-36

Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân Do-thái rằng: “Các ngươi đã sai người đến hỏi Gioan và ông đã làm chứng cho sự thật. Còn Ta, Ta không nại vào lời chứng của một người nào, nhưng Ta nói thế là để các ngươi được cứu thoát. Gioan là đèn cháy sáng, và các ngươi trong một lúc đã vui mừng vì ánh sáng đó. Nhưng phần Ta, Ta có chứng cao trọng hơn chứng của Gioan: đó là những việc Cha Ta đã giao cho Ta thực hiện, chính các việc mà Ta đang làm, minh chứng rằng Cha đã sai Ta”.

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu đang bị người Do Thái chống đối về việc Ngài chữa lành nguời bại liệt hơn 30 năm trong ngày Sabat, điều mà anh ta ao ước nhưng đành bất lực. Chính vì thế mà Ngài phải biện minh cho hành động của mình.  

Sâu xa của vấn đề, Chúa Giêsu muốn cho họ biết rằng Thiên Chúa Cha là Đấng giàu lòng thương xót. Ngài muốn giải thoát con người khỏi mọi sự dữ. Và Chúa Giêsu là Đấng được Thiên Chúa Cha sai đến để thực hiện thánh ý Chúa Cha.

Do đó niềm hy vọng về Đấng Cứu Thế phải xuất phát bởi niềm tin rằng mình được Thiên Chúa yêu thương và giải thoát, nhờ đó mà Kitô hữu sống tích cực hơn để được giải thoát và tránh thái độ ngăn cản người khác đón nhận ơn cứu độ do cái nhìn ích kỷ, hẹp hòi của mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con tin tưởng vào tình yêu thương của Chúa để chạy đến với Ngài bằng những hành động cụ thể trong mùa Vọng này.

THỨ BẢY – 17/12

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 1, 1-17 

Sách gia phả của Chúa Giêsu Kitô, con vua Đavít, con của Abraham. Abraham sinh Isaac; Isaac sinh Giacóp; Giacóp sinh Giuđa và các anh em người. Giuđa sinh Phares và Zara †bởi bà Thamar‡; Phares sinh Esrom; Esrom sinh Aram; Aram sinh Aminadab; Aminadab sinh Naasson; Naasson sinh Salmon; Salmon sinh Booz do bà Rahab; Booz sinh Giobed do bà Rút. Giobed sinh Giêsê; Giêsê sinh vua Đavít.

Đavít sinh Salomon do bà vợ của Uria; Salomon sinh Robo-am; Roboam sinh Abia; Abia sinh Asa; Asa sinh Giosaphát; Giosaphát sinh Gioram; Gioram sinh Ozia; Ozia sinh Gioatham; Gioatham sinh Achaz; Achaz sinh Ezekia; Ezekia sinh Manas-se; Manasse sinh Amos; Amos sinh Giosia; Giosia sinh Giêconia và các em trong thời lưu đày ở Babylon.

Sau thời lưu đày ở Babylon, Giêconia sinh Salathiel; Sala-thiel sinh Zorababel; Zorababel sinh Abiud; Abiud sinh Eliakim; Eliakim sinh Azor; Azor sinh Sađoc; Sađoc sinh Akim; Akim sinh Eliud; Eliud sinh Eleazar; Eleazar sinh Mathan; Mathan sinh Giacóp; Giacóp sinh Giuse, là bạn của Maria, mẹ của Chúa Giêsu gọi là Đức Kitô.

Vậy, từ Abraham đến Đavít có tất cả mười bốn đời, từ Đavít đến cuộc lưu đày ở Babylon có mười bốn đời, và từ cuộc lưu đày ở Babylon cho đến Chúa Kitô có mười bốn đời.    

SUY NIỆM:

Bước vào giai đoạn hai của Mùa Vọng với tuần cửu nhật chuẩn bị mừng Chúa Giáng Sinh, Phụng vụ Lời Chúa của Giáo hội muốn giới thiệu cho chúng ta những khuôn mặt, những con người gần kề với Đấng Cứu Thế.

Hôm nay Mathêu trình bày gia phả của Đức Giêsu với nhiều những con người thuộc nhiều thành phần khác nhau, trong đó có cả những người tội lỗi, những kẻ thời cơ… nhưng cũng không thiếu những con người tốt bụng, những thành phần ưu tú…

Đấng Cứu Thế là thế đó, Ngài sẵn sàng đến với mọi người, mọi thành phần, và Ngài đã trở nên một phần với họ khi chấp nhận thuộc về gia phả của họ. Như vậy Ngài cứu độ từ bên trong con người chúng ta, dù chúng ta có như thế nào đi chẳng nữa, miễn là chấp nhận để cho Ngài ngự đến trong cuộc đời mình, như việc Ngài giáng sinh đến với nhận loại chúng ta.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, dù con có như thế nào, con vẫn tin Chúa thương con. Và con tin như thế với anh chị em con, những người thù nghịch, chống đối con, những người không cùng chung quan điểm, hay bất cứ một thành phần nào. Những con người con gặp gỡ chưa phổ quát bằng gia phả mà Chúa đã chấp nhận để sinh ra. Vì vậy, xin cho con biết cộng tác với ơn cứu độ của Chúa bằng chính cuộc đời của con, dù còn nhiều yếu đuối thấp hèn, khuyết điểm, tội lỗi, nhưng trên hết con còn có tình yêu. 

[Bài học] Sách Công vụ Tông đồ| Bài 23: Phaolô tại Giêrusalem – Phần 2

1. Phaolô trước Thượng Hội đồng (23,1-11): Mở đầu phiên xử là những lời tranh luận giữa Phaolô và thầy Thượng tế. Sau đó, Phaolô biện hộ cho mình trước toàn thể Thượng Hội đồng. Ông đã lấy cớ rao giảng về kẻ chết sống lại nên ông bị điệu đến đây. Vì thế, những người Pharisêu đã bênh vực ông. Thế là những người Pharisêu và Xađốc tranh luận với nhau. Càng lúc tình hình càng trở nên căng thẳng, nên viên chỉ huy cho quân lính đưa Phaolô về đồn. Đêm ấy, Chúa đã hiện ra với ông qua thị kiến và khích lệ ông vững lòng làm chứng cho Người.

2. Người Do Thái âm mưu giết hại Phaolô (23,12-22): Ngày kế tiếp, 40 người Do Thái từ Asia thề lập mưu giết Phaolô. Họ phối hợp với Thượng Hội đồng bằng cách nhờ Thượng Hội đồng cho gọi Phaolô sang để điều tra cho cặn kẽ. Trên đường áp giải Phaolô đi, họ sẽ phục kích và giết Phaolô. Nhờ đứa cháu trai con người chị ông Phaolô nghe được, cậu bé đã đến gặp Phaolô. Phaolô nhờ viên cai ngục dẫn cậu ta đến gặp vị chỉ huy. Sau khi biết được âm mưu của người Do Thái, vị chỉ lên kế hoạch giải Phaolô đến tổng trấn Phêlích đang ở Xêdarê.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

[Bài học] Sách Công vụ Tông đồ| Bài 22: Phaolô tại Giêrusalem – Phần 1

Phaolô tại Giêrusalem – Phần 1

1. Phaolô đến Giêrusalem và bị bắt (21,17-40): Tại Giêrusalem, Phaolô đã gặp gỡ Giacôbê, vị lãnh đạo Giáo hội tại Giêrusalem và các tín hữu. Ông tường thuật lại những gì đoàn truyền giáo đã làm và những kỳ công Thiên Chúa đã thực hiện trong chuyến đi. Các kỳ mục cho ông biết những rắc rối có thể ông sẽ gặp phải vì vấn đề liên quan đến Lề luật. Họ đưa ra giải pháp thực hiện nghi thức thanh tẩy và Phaolô đã thi hành đúng như lời khuyên của các kỳ mục. Tuy nhiên, việc làm của Phaolô vẫn không xoa dịu được những người Do Thái quá khích, và thế là ông đã bị bắt. Vì sợ dân chúng náo động trong dịp lễ Ngũ Tuần, chính quyền Rôma đã can thiệp.

2. Phaolô nói với người Do thái (22,1-30): Vì nói được tiếng Hy Lạp, Phaolô chiếm được cảm tình của viên chỉ huy và ông ta cho phép Phaolô ngỏ lời với dân chúng. Phaolô đã ngỏ lời với họ bằng một bài biện hộ khá dài. Từ việc trình bày lý lịch của một người Biệt phái nhiệt thành đi bắt các Kitô hữu, ông kể về biến cố tại Đamát, nơi Chúa Giêsu đã hiện ra với ông. Tiếp theo, ông kể về thị kiến ông đã thấy trong Đền thờ đang khi cầu nguyện; Chúa đã hiện ra với ông. Tuy nhiên, dân chúng chẳng những không nghe, mà họ hò hét và la to tiếng phản đối. Khi quân lính chuẩn bị đánh đòn, Phaolô đã nại đến quyền công dân Rôma. Thế là ông thoát nạn và tiếp tục bị giam để chờ ngày ra trước Thượng Hội đồng.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

[Bài học] Sách Công vụ Tông đồ| Bài 21: Hành trình truyền giáo thứ ba – Phần 2

Chương này gồm 2 phần:

1. Phaolô tại Troa: Cứu người chết sống lại (20,1-12): Theo dự định ban đầu, Phaolô sẽ đáp tàu qua miền Makêđônia và miền Akhaia, sau đó về Giêrusalem. Tuy nhiên, sau khi thăm các anh em miền Makêđônia, ông tới Hy Lạp (Côrintô) và lưu lại đây ba tháng. Vì biết người Do Thái âm mưu hại ông, thay vì về Giêrusalem, đoàn truyền giáo đã chia làm hai để hành trình đến Troa. Tại đây, ngày Chúa nhật, các tín hữu họp nhau cử hành Nghi lễ Bẻ bánh, và trong nghi lễ này, bài giảng của Phaolô cứ kéo dài, nên một thanh niên tên là Êutykhô ngồi trên cửa sổ lầu ba đã ngủ gật và ngã xuống đất tắt thở. Phaolô đã cứu sống anh trước sự sửng sốt của các tín hữu. Sau đó, nghi lễ tiếp tục cho đến sáng và Phaolô từ biệt các tín hữu.

2. Phaolô tại Milêtô: Từ giã các kỳ mục Êphêxô (20,12-38): Từ Troa, đoàn truyền giáo tiếp tục chia làm hai và hẹn gặp nhau ở Átxô; đoàn thứ nhất đi tàu đến Átxô trước, đoàn thứ hai cùng với Phaolô đi đường bộ đến sau. Khi gặp nhau, họ xuống tàu đi tiếp, bỏ qua Êphêxô và cập bến ở Milêtô, cách Êphêxô khoảng 60 km. Tại đây, Phaolô cho mời các kỳ mục của Êphêxô xuống mà gặp gỡ họ. Cuộc gặp mặt thật cảm động. Sau đó, Phaolô từ biệt các anh em và đoàn truyền giáo lên tàu thẳng tiến Giêrusalem cho kịp lễ Ngũ Tuần. Cv 21: Hành trình truyền giáo thứ ba – Phaolô đến Giêrusalem (21,1-16) Rời Milêtô, Phaolô và các anh em xuống tàu đi đến đảo Cô, sau đó đến đảo Rôđô và Patara. Sau khi ghé Patara, đoàn lại tiếp tục xuống tàu đi Phênixi, rồi đến Xyria. Vì phải đổ hàng tại cảng, nên tàu cập bến Tia (Tirô). Tại đây, Phaolô và các bạn đồng hành gặp các tín hữu. Họ khuyên ông đừng lên Giêrusalem vì người Do Thái đang tìm cách bắt ông. Tuy nhiên, ông rất quyết tâm lên Giêrusalem. Thế là các tín hữu chia tay Phaolô và tiễn ông lên đường. Rời Tia, Phaolô đến Ptôlêmai, sau đó ông đến Xêdarê và lưu lại tại nhà phó tế Philípphê ít ngày. Nghe lời tiên tri của Agabô, các tín hữu khuyên Phaolô đừng lên Giêrusalem, giống như các tín hữu tại Tia. Không khuyên được ông, các tín hữu đành tiễn ông lên đường đi Giêrusalem.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

[Bài học] Sách Công vụ Tông đồ| Bài 20: Hành trình truyền giáo thứ ba – Phần 1

Chương này gồm 4 phần:

1. Các môn đệ của Gioan Tẩy Giả (19,1-7): Phaolô khởi hành chuyến truyền giáo thứ ba từ Antiôkia miền Xyria. Khi tới Êphêxô, ông gặp các môn đệ của Gioan Tẩy Giả, và ông đã có cuộc đối thoại với họ. Qua nội dụng trao đổi, họ chưa hề chịp phép rửa nhân danh Đức Kitô và lãnh nhận Thánh Thần. Biết vậy, Phaolô đã rửa tội và đặt tay ban Thánh Thần cho họ.

2. Thành lập giáo đoàn Êphêxô (19,8-10): Đoạn này tóm lược hoạt động của Phaolô tại Êphêxô. Trong vòng ba tháng, ông đến hội đường để rao giảng, thảo luận và thuyết phục người Do Thái tin vào Đức Kitô. Tuy nhiên, nhiều người Do Thái chẳng những không tin điều ông rao giảng, họ còn nói xấu đạo. Đáp lại, ông Phaolô đã đoạn tuyệt với hội đường Do Thái và hướng về dân ngoại.

3. Các thầy phù thủy tại Êphêxô (19,11-22): Đoạn này tóm lược các dấu lạ chữa bệnh và trừ quỷ củ Phaolô tại Êphêxô. Khi người ta thấy Phaolô làm các dấu lạ nhân danh Đức Giêsu Kitô, những người Do Thái hành nghề trừ quỷ cũng thử lấy “danh ấy” để làm. Quỷ đã lột mặt nạ những người này và nói sự thật về Chúa Giêsu và Phaolô. Dân chúng sợ hãi và tán dương danh Chúa Giêsu.

4. Thợ bạc Êphêxô gây rối (19,23-40): Ông Đêmếtriô làm nghề thợ bạc, chuyên làm tượng nữ thần Atêmi, nữ thần phì nhiêu. Vì lời giảng dạy của Phaolô “thần linh do tay người phàm làm ra”, doanh tu bán tượng thần của ông bị ảnh hưởng. Vì thế, ông kích động các đồng nghiệp và dân chúng nổi lên chống lại Phaolô. Họ đã bắt Gaiô và Tríttakhô, những người đồng hành của Phaolô. Cuối cùng, viên thư ký của thành phố phải đứng ra dàn xếp vụ này.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 2 | Mùa Vọng | Năm A   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN II MÙA VỌNG – A

CHÚA NHẬT

TIN MỪNG: Mt 3, 1-12

Ngày ấy, Gioan Tẩy Giả đến giảng trong hoang địa xứ Giuđêa rằng: “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến”. Chính ông là người mà Tiên tri Isaia đã tiên báo: “Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Bởi vì chính Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Bấy giờ dân thành Giêrusalem, khắp xứ Giuđêa và các miền lân cận sông Giođan tuôn đến với ông, thú tội và chịu phép rửa do tay ông trong sông Giođan.

Thấy có một số đông người biệt phái và văn nhân cũng đến xin chịu phép rửa, thì Gioan bảo rằng: “Hỡi nòi rắn độc, ai bảo các ngươi trốn lánh cơn thịnh nộ hòng đổ xuống trên đầu các ngươi. Hãy làm việc lành cho xứng với sự thống hối. Chớ tự phụ nghĩ rằng: tổ tiên chúng ta là Abraham. Vì ta bảo cho các ngươi hay: Thiên Chúa quyền năng có thể khiến những hòn đá trở nên con cái Abraham. Đây cái rìu đã để sẵn dưới gốc cây. Cây nào không sinh trái tốt, sẽ phải chặt đi và bỏ vào lửa. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, để các ngươi được lòng sám hối; còn Đấng sẽ đến sau tôi có quyền năng hơn tôi và tôi không đáng xách giày Người. Chính Đấng ấy sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần và lửa. Ngài cầm nia trong tay mà sảy lúa của Ngài, rồi thu lúa vào kho, còn rơm thì đốt đi trong lửa không hề tắt”. 

SUY NIỆM:      

Tuần lễ thứ 2 của Mùa Vọng được gọi là tuần của sự bình an. Sự bình được thiết lập ngay từ thuở khai thiên lập địa, khiSói sống chung với chiên con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy… Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy không làm hại ai”.

Sự bình an đó được Gioan loan báo khi con người biết dọn đường cho Chúa đến bằng cách từ bỏ những gì cũ kỹ, tội lỗi và làm nhiều điều tốt đẹp.

Quả thật khi từ bỏ được tội lỗi hoặc một tật xấu, con người cảm thấy bình an sâu thẳm; khi làm được một việc lành, chúng ta cảm nhận niềm vui sâu xa, đó là ơn bình an đích thực.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết dọn đường để Chúa ngự đến bằng dẹp bỏ những gì còn vướng bận trong tâm hồn chúng con; đồng thời biết thực thi bác ái cách cụ thể để đón chào Hoàng Tử Bình An.

THỨ HAI

TIN MỪNG : Lc 5, 17-26

Ngày ấy, Chúa Giêsu đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Galilêa, xứ Giuđêa và Giêrusalem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, họ liền trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giêsu. Thấy lòng tin của họ, Người nói: “Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha!”

Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?” Chúa Giêsu biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ: “Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy? Nói rằng: “Các tội của ngươi đã được tha”, hay nói: “Ngươi hãy đứng dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất”. Người nói với người bất toại rằng: “Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà”.

Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói: “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng”.

SUY NIỆM

Tiên tri Isaia loan báo sẽ đến ngày: “mắt người mù sẽ sáng lên, và tai người điếc sẽ mở ra. Bấy giờ người què sẽ nhảy nhót như nai, và người câm sẽ nói được, vì nước sẽ chảy lên nơi hoang địa, và suối sẽ chảy nơi đồng vắng. Ðất khô cạn sẽ trở thành ao hồ, và hoang địa sẽ trở nên suối nước. Hang dã thú nơi chó rừng ẩn náu sẽ trở thành vườn lau vườn sậy”.

Điềm tiên báo đó hôm nay đã được thực hiện nơi Đức Giêsu bởi “quyền lực của Thiên Chúa”, khi Người truyền cho người bại liệt: “Hãy chỗi dạy mà đi!” và lập tức anh ta chỗi dậy.

Quyền năng của Thiên Chúa là để chữa lành. Nhưng để có thể được chữa lành thì phải có sự tiếp cận với Thiên Chúa, có khi là chủ động, có khi là thụ động giống người bại liệt trong bài Tin mừng hôm nay.

Chúng ta đang sống trong Mùa Vọng là thời gian để nhắc nhở con người về sự mong chờ ơn cứu độ. Thiên Chúa sẽ đến cứu chúng ta, nhưng làm sao để chúng ta có thể đón nhận ơn cứu độ đó? Thưa điều kiện đó là phải tin tưởng và chạy đến với Thiên Chúa.

Tin tưởng để thờ phượng một mình Thiên Chúa. Điều đó được thể hiện qua việc siêng năng cầu nguyện sớm tối, tham dự Thánh lễ, thực hành những việc đạo đức, và sống theo những lời chỉ dạy của Thiên Chúa trong tình con thảo.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin Chúa giúp con trong mùa Vọng này cố gắng hy sinh nhiều hơn để gắn bó với Chúa. Nhất là trong năm Mục vụ Gia đình, xin cho con biết quan tâm đến ơn cứu độ của những người thân trong gia đình, để có thể “khiêng họ” đến gần Chúa hơn.

THỨ BA

LỜI CHÚA : Mt 18, 12-14

Khi ấy, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ.

Vâng lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế.

Cha Ta đã trao phó cho Ta mọi sự.

Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết!”

Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: “Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều chúng con xem thấy; vì chưng Ta bảo các con: có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều chúng con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều chúng con nghe, mà đã chẳng được nghe.

SUY NIỆM

Tinh thần của mùa Vọng không phải chỉ là mong chờ, nhưng nhất là tin tưởng vào Đấng đã đến, đang đến và sẽ đến vì yêu thương.

Đấng đó chính là Thiên Chúa được mặc khải trọn vẹn nơi Đức Giêsu Kitô, vị Mục Tử nhân lành. Ngài không chỉ yêu thương những con chiên ở trong đàn; điều đó là tất nhiên rồi, mà Ngài còn yêu thương, quan tâm, tìm kiếm những con chiên lạc.

Niềm vui thật lớn lao khi có nhiều con chiên bước vào đàn chiên của Chúa. Niềm vui sẽ dâng trào hơn khi một vài con chiên quay trở lại đàn chiên năm cũ.

Quay trở lại vì sau một thời gian đi tìm niềm vui mới, tìm hoài chẳng thấy, tìm mãi chẳng ra. Đói, khát, hiểm nguy khiến con chiên phải tìm về nơi chốn an toàn.

Nhưng chính trong lúc con chiên bỏ đàn đi tìm đàn mới, thì vị mục tử đã lặn lội phía sau, âm thầm gìn giữ, cẩn thận chở che, tế nhị cung cấp những thứ tối thiểu để nó được sống, can đảm chiến đấu với thú dữ đang ngày đêm rình rập con chiên của anh ta.

Tất cả những điều đó cho chúng ta hoàn toàn tin tưởng vào tình thương của vị Mục Tử Tối Cao mà chúng ta đang được vinh dự làm con chiên của Ngài.

Mùa Vọng để tin tưởng đợi chờ. Tin tưởng vào lòng Thương Xót Chúa. Đợi chờ ơn cứu độ Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, mỗi khi Mùa Vọng đến, con van xin: Mây ơi mau hãy mưa vị cứu tinh!

Nhưng Mùa Vọng năm nay con không van xin Chúa nữa vì con biết Chúa đã đến, đang đến và sẽ đến. Ngược lại con sẽ van xin chính bản thân con: “chiên ơi mau hãy quay về” vì Mục tử đã luôn luôn cất bước ra đi để tìm kiếm chiên lạc.

THỨ TƯ

TIN MỪNG : Mt 11, 28-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi.

Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an.

Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng.

SUY NIỆM

Chúa Giêsu biết rõ con người khát khao, mòn mỏi nên Ngài đã nói: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11, 28).

Lời van xin trời mưa là để nhắc nhớ tôi cần đến Chúa. Nhưng tôi đừng quên Chúa đã đến rồi. Những cơn mưa Thánh Ân vẫn đang đổ đầy cuộc đời tôi, nhưng tôi đã biết mở tâm hồn để đón nhận chưa?

Tôi đang vất vả, đang nặng nề, đang mệt nhọc, đang khô cằn: Hãy tìm đến Chúa, tâm hồn tôi sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng và tươi mát.

Như vậy tâm tình đúng đắn trong mùa Vọng là tôi cứ van xin để nhắc nhở mình, nhưng tôi phải đến lãnh nhận bằng nổ lực của tôi.

Nổ lực để không làm những điều “ám muội, đứng thẳng và ngẩng đầu lên”.

Nổ lực để gắn bó với Chúa.

Giả dụ tôi đã làm những điều “ám muội”, tôi đã ngã gục vì những tội lỗi, thì hãy biết nổ lực để sửa đổi, để trỗi dậy.

Giả dụ tôi chưa gắn bó với Chúa thì nổ lực để gắn bó với Chúa nhiều hơn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, tâm hồn con đang khát khao, mòn mỏi trông mong, nhưng tôi lỗi cứ đan xen, xiết chặt, bóp nghẹt ơn thánh Chúa. Hôm nay lời Chúa đã quả quyết với con: Tất cả những ai mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng”. Xin cho con biết xét mình, sám hối, xưng tội, và đền tội để được Chúa “xé nát” tấm thảm đậy nắp tâm hồn con.

NGÀY 08.12: ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI

TIN MỪNG : Lc 1, 26-38

Khi ấy, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào trinh nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ, trinh nữ có phúc hơn các người nữ”. Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một Con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận!” Nhưng Maria liền thưa với Thiên Thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”. Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên Thần cáo biệt trinh nữ.

SUY NIỆM

Mỗi khi đọc lại đọc đoạn Tin Mừng này, con vẫn thấy sự mới mẽ, phong phú của lời Chúa. Hôm nay con thấy được nơi Đức Maria mẫu gương của đời sống cầu nguyện.

Trong cầu nguyện Mẹ hết sức chân thành, đơn sơ. Khi không hiểu điều thiên thần loan báo, Mẹ mạnh dạn hỏi lại, trình bày hoàn cảnh của mình: “Việc ấy xảy đến thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng?” (Lc 1, 34).

Trong cầu nguyện Mẹ hết sức tin tưởng. Mặc dù không hiểu việc “thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần” là gì, nhưng khi biết đó là điều Chúa muốn thực hiện nơi cuộc đời Mẹ, thì Mẹ sẵn sàng đón nhận và nói tiếng “xin vâng”.

Trong cầu nguyện Mẹ hết sức phó thác. Không phải câu chuyện truyền tin chỉ diễn ra trong chốc lát. Khi nghe thiên thần loan báo điều lạ lùng, Mẹ suy nghĩ một chút là nói tiếng xin vâng ngay đâu, mà chắc chắn phải có một tiến trình. Mẹ suy nghĩ, xem xét những gì có thể xảy ra cho mình… Nhưng rồi Mẹ không thể tìm được câu trả lời cho mọi vấn đề. Không phải khi không có câu trả lời là làm thinh, là nín lặng, nhưng Mẹ biết phó thác là trông cậy vào lời hứa của Chúa nên Mẹ hoàn toàn vâng theo.

Sự đơn sơ, chân thành, tin tưởng, phó thác được gói gọn trong một tình mến. Vì yêu mến Chúa nên Mẹ sẵn sàng làm những điều đó.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Mẹ Maria,

Với Mẹ con tin tưởng vào Chúa. Qua Mẹ con phó thác cho Chúa. Trong Mẹ con yêu mến Chúa.

Xin cho con biết bắt chước Mẹ để cùng với Mẹ dâng lên Chúa tất cả tâm tình của một đứa con.

Xin cho con biết học nơi Mẹ để sẵn sàng đón nhận thánh ý Chúa.

Xin cho con biết noi gương Mẹ để nói tiếng xin vâng, không phải một lần, mà là trọn cả đời con.

THỨ SÁU

TIN MỪNG : Mt 11, 16-19

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: “Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!”

“Vì Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: “Ông ta phải quỷ ám!” Con Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: “Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi”. Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình”.

SUY NIỆM

Niềm hy vọng Kitô giáo đặt nền tảng trên đức tin. Có tin người ta mới chờ. Có chắc chắn người ta mới đợi. Không ai chờ một điều tuyệt vọng. Không ai đợi một sự mông lung.

Vì thế sự mong chờ hiệu quả, tích cực là luôn thao thức với đối tượng chờ đợi của chúng ta. Ở đây, cụ thể chúng ta đang mong chờ ngày Đức Giêsu lại đến. Vậy thì chúng ta phải luôn thao thức về Ngài để nghe, nhìn, sống giống như Ngài.

Mùa Vọng, chúng ta mong chờ điều gì?

Nếu mong chờ ơn cứu độ thì phải biết chỉnh đốn bản thân, từ bỏ những điều xấu xa, tội lỗi.

Nếu mong chờ những niềm vui của đời này, những thứ làm cho chúng ta ưa thích từ tiền bạc, danh vọng, quyền lực, đam mê thì chúng ta chẳng thể sửa đổi được con người mình, mà càng làm cho con người chúng ta méo mó, lệch lạc, mất đi định hướng lúc ban đầu của Thiên Chúa.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa Giêsu, sự cứng cỏi của con tim sẽ ngăn cản ơn thánh Chúa tuôn đổ trên cuộc đời chúng con. Sự chai lì của tâm hồn sẽ làm cho con không còn nhận ra lời kêu mời khẩn thiết của Chúa. Vì vậy xin Chúa hãy dập tắt ngọn lửa cố chấp nhen nhóm trong lòng con bằng những cơn mưa ơn phúc của Ngài.

THỨ BẢY

TIN MỪNG :Mt 17, 10-13

Khi xuống núi, các môn đệ hỏi Chúa Giêsu rằng: “Tại sao các luật sĩ lại nói Elia phải đến trước đã?”

Chúa Giêsu trả lời: “Thật Elia phải đến để chấn hưng mọi sự. Và Thầy bảo các con, Elia đã đến rồi, và họ không nhận biết ông, nhưng đã đối xử với ông như ý họ. Cũng vậy, Con Người sẽ phải đau khổ bởi họ”.

Bấy giờ các môn đệ hiểu Chúa Giêsu nói với họ về Gioan Tẩy Giả.

SUY NIỆM

Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu giải đáp thắc mắc của các môn đệ về việc “Tại sao Êlia phải đến trước?” Người Do Thái tin rằng Êlia sẽ trở lại làm ngôn sứ cho Đấng Messia. Chẳng những tin là Êlia sẽ đến, mà còn khẳng định Êlia đến để: “Làm cho lòng cha trở lại cùng con cái, lòng con cái trở lại cùng cha, kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất này” (Ml 4, 6). Nghĩa là sứ mạng của Êlia là phải tiêu diệt điều ác, sửa sang lại mọi sai lầm để đáng cho Đấng Mesia ngự đến.

Hôm nay các môn đệ hiểu được ý của Thầy mình, khi các ông biết Ngài nói về Gioan Tẩy Giả.

Trong khi mong chờ Chúa đến, chúng ta đi theo con đường mà Êlia, Gioan Tẩy Giả, tất cả các ngôn sứ và chính Chúa Giêsu đã đi là con đường hy sinh, phục vụ đến quên mình.

Gioan Tẩy Giả đã mạnh dạn rao giảng, lên án những thói xấu… bất chấp sự đố kỵ ganh ghét của người khác, đến nỗi phải bị chặt đầu. Nhưng từ đó người ta nhận ra sứ điệp mạnh mẽ, dứt khoát của Gioan Tẩy Giả là phải sửa đổi tận căn để Đấng Cứu Thế có thể ngự vào trong tâm hồn.

Chúa Giêsu, khi Ngài đến thì cũng đi trên con đường đau khổ đó. Nhưng chính tình yêu tự hiến của Ngài làm đã tiêu diệt mọi mầm móng chiến tranh, và làm trơn tru con đường gươm đao, giết chóc và sự hy sinh.

Dọn một con đường cho Đức Vua ngự đến. Con đường đó là con đường hy sinh để từ bỏ những tính hư nết xấu. Con đường của tự hiến để phục vụ Nước Trời, phục vụ người khác.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, con đường Chúa đến với con là con đường tình yêu, thì con cũng phải dùng con đường đó để đến với tha nhân.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 2 | Mùa Vọng | Năm A

CHÚA NHẬT 2 MÙA VỌNG

Mt 3,1-12

A. Hạt giống…

Ý tưởng chính của Lời Chúa hôm nay là “dọn đường”:

1. Ngôn sứ Isaia cho biết mục đích của việc dọn đường là “để Ngài (Chúa) đi”. Đi đâu ? Đi đến với con người, cụ thể là đến với mỗi người chúng ta.

2. Gioan Tiền Hô kêu gọi thính giả mình dọn đường bằng cách sám hối.

3. Chính Gioan Tiền Hô dọn đường bằng cách giới thiệu Chúa Giêsu cho người khác.

B. … nảy mầm.

1. “Con người là con đường của Giáo Hội” (Đức Gioan Phaolô 2). Nhưng có nhiều con đường rất khác nhau:

– Con đường giăng kẽm gai là con đường của những kẻ thù hận nhau, ngăn chận những tương giao qua lại.

– Con đường đầy ổ phục kích : con đường của những kẻ cạnh tranh nhau, chờ cơ hội để hại nhau.

– Con đường sa mạc nóng bỏng : con đường của những kẻ khô khan việc đạo.

– Con đường quanh co : con đường của những kẻ lọc lừa gian dối.

– Con đường hầm u tối : con đường của những kẻ sống trong tội lỗi.

– Con đường cỏ dại mọc đầy : con đường của những kẻ không vướng mắc tội nặng nhưng còn rất nhiều tội nhẹ.

– v.v. và v.v.

2. Nội dung chính trong lời kêu gọi của Gioan Tiền Hô là “Hãy sám hối”. Sám hối bao gồm nhận biết tội mình, hối tiếc vì đã phạm tội, và trông cậy vào ơn Chúa giúp mình chừa bỏ nó. Thiếu một trong ba yếu tố đó thì không phải là sám hối thật. Giuđa biết tội, hối tiếc vì tội và… chỉ có thế thôi, nên đã đi treo cổ chết. Thánh Phêrô cũng biết tội, cũng hối tiếc tội, nhưng còn trông cậy vào ơn Chúa nên đã trở lại với tình thương của Ngài.

3. Ông rất ngạc nhiên khi đọc báo thấy người ta loan tin rằng ông vừa mới chết. Ông lại giật mình khi bài báo nói về ông như một người chuyên chế tạo vũ khí giết người để phục vụ chiến tranh. Chẳng lẽ giá trị đời ông là thế sao ? Vậy là ông quyết định thay đổi cách sống và việc làm. Ông ấy chính là Alfred Nobel, người đã lập ra giải Nobel để thưởng cho những ai có công xây dựng hòa bình cho thế giới.

Sám hối là thay đổi : đổi cách suy nghĩ, từ đó đổi cách sống.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 1 | Mùa Vọng | Năm A

CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG

Mt 24,37-44

A. Hạt giống…

Đoạn Tin Mừng hôm nay nói về ngày Chúa quang lâm. Điều quan trọng để đón ngày đó là phải luôn sẵn sàng. Chúa Giêsu dùng nhiều hình ảnh để giải thích rõ điều đó :

– Trước hết Ngài dùng chuyện ông Nôê trong Cựu Ước để khuyến cáo các môn đệ mình : người ta dễ bị cuốn hút trong những lo lắng cho cuộc sống vật chất (ăn uống, cưới vợ lấy chồng). Những lo lắng này không có gì là tội lỗi, nhưng có thể khiến người ta quên mất điều quan trọng là luôn luôn sống xứng đáng là môn đệ Chúa. Do đó khi Ngày ấy đến một cách nhanh chóng và bất ngờ, thì những kẻ không sẵn sàng sẽ phải hư mất.

– Tiếp theo là một số hình ảnh giúp dễ hiểu : Có những người bề ngoài thì hoàn toàn giống nhau (hai người đàn ông cùng làm ruộng ngoài đồng, hai người đàn bà cùng xay một cối bột) nhưng số phận hoàn toàn khác nhau : kẻ có chuẩn bị sẵn sàng thì được đem đi (đem đi với Thiên Chúa), còn kẻ không chuẩn bị thì bị bỏ lại (bỏ lại trong hư vong).

Kết luận, Chúa khuyên hãy tỉnh thức luôn vì chúng ta không biết lúc nào thì ngày ấy đến. 

B. … nảy mầm.

1. Theo cách viết của Mátthêu, những người thời ông Nôê chẳng làm điều gì có tội, chỉ làm những việc bình thường : “ăn uống, cưới vợ lấy chồng”. Nhưng họ bị chết trong cơn nước lụt. Không phải vì họ làm gì tội, mà vì họ không làm những việc phải làm. Họ làm rất nhiều việc cho cuộc sống thể xác, nhưng không làm việc gì cho cuộc sống linh hồn cả.

2. “Hai người đàn ông đang làm ruộng… hai người đàn bà đang kéo cối xay… thì một người được đem đi, còn người kia bị bỏ lại” : những người bề ngoài hoàn toàn giống nhau, nhưng số phận đời đời khác hẳn nhau. Cái khác biệt là có chuẩn bị cho đời sau hay không.

3. ‘Hãy mài sắc cảnh giác’ : (một kiểu nói mà xã hội thường dùng tới). Sự cảnh giác phải thường xuyên mài giũa, nếu không nó sẽ tự động cùn nhụt đi. Giống như trường hợp một con dao bén bằng sắt, nếu ta đem cất đi, chỉ một thời gian sau dù ta không làm điều gì sai quấy, con dao vẫn tự động lụt đi do tác động của không khí làm rỉ sét. Việc trông chờ Nước Chúa cũng vậy, cần mài sắc hoài.

4. Tính trì trệ (inertie) (còn gọi là ỳ-tính, nọa-tính) của vạn vật. Một đồ vật ta để trong phòng nó sẽ cứ nằm ỳ tại đó nếu không có ai đụng tới. Một hòn đá ta ném đi, sẽ tự động ghì lại và rơi xuống khi hết đà. Tinh thần con người cũng không tránh nổi sự  trì trệ kiểu đó.

– Sự nguội lạnh, phai lạt : Một ly nước nóng để trên bàn, dù ta không làm gì, nó vẫn từ  từ  bớt nóng, và trở  thành lạnh ngắt. Sự Nhiệt thành của ta đối với Nước Trời cũng vậy.

– Sự cạn kiệt : Một chiếc xe Honda chạy mãi mà không được châm thêm, xăng sẽ vơi dần và cạn kiệt. Sự hăng say ban đầu nếu không được bồi bổ thêm bằng ơn Chúa qua sự cầu nguyện…cũng sẽ cạn dần. Người ta thường nói : ‘Quỳ lâu, chầu mỏi’.

5. Elena Frings là một thiếu nữ mới 20 tuổi nhưng đau tim nặng. Các bác sĩ cho biết cô chỉ còn sống được 6 tháng. Cô bỏ việc làm ở sở để đi làm việc xã hội trong một tổ chức thiện nguyện ở Nam Mỹ. Cô làm việc rất đắc lực và có hiệu quả đến nỗi cô được mời đến New York để thuyết trình. Tại New York cô may mắn gặp một bác sĩ giỏi. Ông này giải phẫu cho cô và chữa cô khỏi bệnh tim. Sau khi khỏi bệnh, cô không quay lại sở làm nhưng quay lại Nam Mỹ với những công việc hằng ngày phục vụ những người khốn khổ, bởi vì điều đã ban cho đời cô có ý nghĩa và đã định hướng cho đời cô không phải là cuộc giải phẫu mà là cảm nghiệm về cái chết gần kề (Christopher Notes).

6. Áp dụng bài học của dụ ngôn tên trộm : ta biết luôn đề cao cảnh giác để bảo vệ tài sản vật chất, sao không làm như thế đối với tài sản thiêng liêng vốn quý giá hơn nhiều.

7. Trách nhiệm : “Con người là tạo vật duy nhất gánh lấy trách nhiệm đối với chính bản thân, đối với tha nhân, đối với thiên nhiên và trước mặt Thiên Chúa”. (Chờ đợi Chúa) 

8. Một ngôi trường bị nổ. Cả trăm học sinh và giáo viên thiệt mạng. Nhiều gia đình chết 2 hay 3 em. Chính quyền địa phương bí mật sai người đến điều tra nguyên nhân vụ nổ. Trong một cuộc dò hỏi, vợ một công nhân xây dựng ngôi trường đó nói : trước khi thảm kịch xảy ra, chồng bà đã biết là việc xây đường ống dẫn khí đốt ở đó có vấn đề.

– Cái gì ? Chồng bà biết rõ việc đặt đường ống dẫn khí có vấn đề ?

– Đúng vậy.

– Thế chồng bà có báo cho ai biết việc đó không ?

– Không.

– Vậy chồng bà phải chịu trách nhiệm về sự cố đó, chồng bà cũng là một tội phạm. (Góp nhặt) 

9. Một người dân thuộc một bộ lạc miền núi được đưa đi thăm một đô thị. Ngay đêm đầu tiên ông đã giật mình thức giấc vì tiếng trống vang cùng khắp đô thị. Người ta cho anh biết đó là tiếng trống báo động về một cuộc hỏa hoạn vừa xảy ra tại một khu phố. Chẳng bao lâu cuộc hỏa hoạn được dập tắt. Trở về làng, ông đã báo cáo với các chức sắc trong làng như sau : người thành thị có một hệ thống chữa cháy rất kỳ diệu : khi có hỏa hoạn, người ta chỉ cần đánh trống là ngọn lửa được dập tắt ngay tức khắc. Nghe thế, các chức sắc liền sai người đi mua đủ loại trống phát cho dân làng. Không bao lâu sau đó, hỏa hoạn xảy đến trong làng, mọi người đều đem trống ra khua inh ỏi vì tin chắc tiếng trống sẽ xua đuổi được thần lửa. Thế nhưng ngọn lửa vô tình cứ thiêu rụi từ căn nhà này đến căn nhà khác trước cái nhìn ngỡ ngàng thất vọng của mọi người.

Tình cờ ghé thăm bộ lạc và được nghe kể lại, một người dân thành thị giải thích : Các người tưởng tiếng trống có thể dập tắt ngọn lửa ư ? Không phải thế. Người ta đánh trống để đánh thức dân chúng và kêu gọi họ tích cực tham gia chữa cháy chứ không phải ngồi đó mà chờ ngọn lửa tắt đâu.

Trong Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nói đến sự tỉnh thức. Nhưng tỉnh thức không có nghĩa là ngồi đó khoanh tay mà chờ đợi. (“Mỗi ngày một tin vui”)