Friday, March 14, 2025
spot_img
Home Blog Page 43

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 26 | Năm B

0

CHÚA NHẬT:
KHÔNG ĐƯỢC PHÂN BÌ

Lời Chúa: Mc 9, 37-42. 44. 46-47

Khi ấy, Gioan thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Nhưng Chúa Giêsu phán: “Đừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con. Ai nhân danh Thầy mà cho các con một ly nước vì lẽ các con thuộc về Đấng Kitô, Thầy bảo thật các con: kẻ đó sẽ không mất phần thưởng đâu. Nhưng nếu kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn.

“Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt tay đó đi: thà con mất một tay mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay mà phải vào hoả ngục, trong lửa không hề tắt. Và nếu chân con làm dịp tội cho con, hãy chặt chân đó đi: thà con mất một chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai chân mà phải ném xuống hoả ngục. Và nếu mắt con làm dịp tội cho con, hãy móc mắt đó đi, thà con còn một mắt mà vào nước Thiên Chúa, còn hơn là có đủ hai mắt mà phải ném xuống hoả ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt”.   

Suy Niệm:

Mọi sự tốt đẹp trong cuộc đời này dù ở bất cứ hình thức nào cũng đều xuất phát từ Thiên Chúa là nguồn Chân-Thiện-Mỹ. Những điều đó được thực hiện qua Đức Giêsu là hiện thân của Lòng Thương Xót Chúa bằng những việc làm cụ thể của Ngài như trừ quỷ, chữa bệnh, cung cấp lương thực, an ủi, tha thứ… được tường thuật lại trong Tin Mừng.

Những việc tốt đẹp này còn được thực hiện bởi những môn đệ Đức Giêsu khi họ sống theo những lời chỉ dạy của Thầy mình để biết yêu thương, phục vụ nhau, nhất là những người cùng khổ. Chính lúc đó khuôn mặt của Thiên Chúa là Tình Yêu đang được phác họa lên trong cuộc đời này.

Những việc tốt đẹp đó còn được thực hiện bởi những người chẳng biết Thiên Chúa là ai, nhưng chỉ đơn giản bởi lòng tốt của họ, nhưng nếu nhìn sâu xa chúng ta sẽ thấy không việc tốt nào mà không bởi quyền năng của Chúa.

Các môn đệ đã trình báo cho Đức Giêsu một vấn đề các ông cho là nghiêm trọng: “Lạy Thầy, chúng con thấy có kẻ nhân danh Thầy mà trừ quỷ, kẻ đó không theo chúng ta, và chúng con đã ngăn cấm y”. Con người là vậy, thế gian là thế. Nhưng chúng ta hãy nhìn cách hành xử của Đức Giêsu: “Đừng ngăn cấm y, vì chẳng ai có thể nhân danh Thầy mà làm phép lạ, rồi liền đó lại nói xấu Thầy. Ai chẳng chống đối các con, là ủng hộ các con.”

Đức Giêsu biết cái nhìn của các môn đệ mình còn thấp kém và còn rất phàm tục, nên Ngài muốn nâng cấp các ông để có một cái nhìn đúng đắn hơn của con cái Nước Trời, từ đó định hình tính cách của các ông.

Các môn đệ còn cái nhìn cục bộ, phe nhóm… từ đó dẫn đến sự ganh tị khi thấy người khác làm được điều tốt, và đôi khi tốt hơn mình. Các ông muốn chỉ Đức Giêsu và các môn đệ của Ngài làm được điều tốt thôi, không ai khác được làm. Các ông muốn người ta biết đến Thầy Giêsu, qua đó biết đến các ông.

Nước Trời là giá trị phổ quát là Tình Yêu của Thiên Chúa bao la rộng mở để dù bạn có biết Ngài hay không, thậm chí bạn chống đối Ngài, nhưng hễ bạn làm điều tốt thì một cách nào đó bạn vẫn thuộc về Nước Trời vì Thiên Chúa là như thế.

Hãy hãy sống tốt và làm nhiều điều tốt để chúng ta được sống trong Nước Chúa! Hãy vui mừng khi thấy có người sống tốt, làm điều tốt! Hãy khuyến khích và hỗ trợ nhau sống tốt, làm điều tốt để Nước Chúa được lan rộng khắp nơi.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho chúng con trái tim yêu thương của Chúa để hòa nhịp đập với hết thảy mọi người ở khắp mọi nơi. Đừng để chúng con ích kỷ, hẹp hòi mà giới hạn Tình Yêu và ranh giới của Nước Trời. Amen.

THỨ HAI:
TRONG CHÚA GIÊSU, MỌI SỰ TRỞ NÊN VĨ ĐẠI

Lời Chúa: Lc 9, 46-50 

Khi ấy, các mộn đệ nghĩ ngợi trong lòng rằng ai trong các ông sẽ là người cao trọng nhất. Chúa Giêsu thấu biết tư tưởng trong lòng các ông, Người liền dẫn một trẻ nhỏ tới, để đứng bên cạnh Người, và bảo các ông rằng: “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy: mà hễ ai đón nhận Thầy, tức là đón nhận Đấng đã sai Thầy. Vì kẻ nào bé nhỏ nhất trong tất cả các con, đó là người cao trọng nhất”.

Gioan lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy một người kia lấy danh Thầy mà trừ quỷ, và chúng con đã ngăn cản nó, vì nó không theo Thầy cùng với chúng con”. Chúa Giêsu bảo ông rằng: “Các con chớ ngăn cản, vì ai không chống nghịch các con, tức là thuận với các con”.   

Suy niệm:

Tin Mừng của Luca là Tin Mừng giải phóng, những kẻ bé mọn sẽ được nâng lên thành những con người cao trọng trong Chúa Giêsu.

Suy nghĩ của các môn đệ là suy nghĩ còn “bé mọn” dù các ông đang nghĩ đến việc “cao trọng nhất”. Sự bé mọn này được Chúa Giêsu nâng cấp bằng việc “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy”. Ngài muốn dạy các ông: trong Ngài không ai là bé mọn. Hay nói cách khác: mọi sự sẽ trở nên vĩ đại trong Chúa Giêsu.

Việc “đón nhận trẻ nhỏ” mà Chúa Giêsu dạy không phải là chuyện dễ dàng với các môn đệ, vì không riêng gì các ông, mà dường như mọi người thời đó đều xem trẻ nhỏ chẳng có giá trị gì. Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải biết chọn lựa những gì người đời chê ghét, loại trừ, chính lúc đó họ sẽ nên vĩ đại.

Mẹ Têrêxa Calcutta đã đi nhặt những con người bị quăng ra bên lề đường, bị người ta loại trừ vì họ nghèo, họ bẩn thỉu, họ bệnh hoạn… Mẹ đã chọn lựa những gì người ta loại bỏ, hay nói cách khác: Mẹ đã đón nhận những điều bé mọn nên Mẹ đã trở nên vĩ đại.

Người vĩ đại không cần phải làm những điều vĩ đại, mà chỉ cần họ làm những việc hết sức bình thường, nhỏ bé trong tinh thần là môn đệ của Chúa Giêsu, lúc đó họ đã nên vĩ đại; vì mọi sự vĩ đại không phải do nơi con người, mà do nơi Thiên Chúa.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, là môn đệ Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm những chuyện vĩ đại theo kiểu người đời, nhưng biết tìm kiếm những gì là hèn mọn, vì Chúa thường hiện diện nơi những gì hèn mọn như Chúa từng sinh ra trong hang bò lừa, từng ở nơi gia đình Nagiarét, từng nằm trên cây thập giá… Nhờ thế mà hang Bêlem trở nên tỏa sáng, gia đình thánh gia trở thành gương mẫu cho mọi gia đình và cây thập giá trở thành cây mang quả phúc trường sinh. Xin cho con âm thầm để sống, để yêu thương, để phục vụ. Amen.

THỨ BA:
GÁNH LẤY NỖI ĐAU CỦA NGƯỜI KHÁC

Lời Chúa: Lc 9, 51-56

Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác.     

Suy niệm:

Lên Giêrusalem là cụm từ nói về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu. “Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem” cho thấy tự do, và sự quyết liệt của một Vì Thiên Chúa gánh lấy nỗi đau khổ của con người.

Chính thái độ gánh lấy nỗi đau của nhân loại mà Đức Giêsu không bao giờ muốn nhân loại phải khổ đau. Ngược lại hai người trong nhóm môn đệ thân tín của Ngài lại là những kẻ có ý định gây nên tội ác: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?”

Đây là thái độ cậy quyền. Rõ ràng 2 môn đệ này biết rõ thầy mình có quyền năng để làm mọi sự. Nhưng họ lại ghê gớm đến mức muốn dùng quyền năng đó để tiêu diệt những ai không đồng quan điểm, không đi chung con đường với họ. Suy nghĩ cho kỹ lại chúng ta mới thấy những môn đệ thân tín của Đức Giêsu thật là khủng khiếp.

Và Đức Giêsu đã huấn luyện, dạy dỗ lại các môn đệ để họ thấy họ đang bị tà thần trấn áp: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình”. Để từ đó nhắc cho họ biết: “Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”.

Con đường thập giá là con đường gánh lấy nỗi đau của nhân loại, và vì thế sẽ gây nên đau khổ cho chính mình. Con đường đó Chúa Giêsu đã đi cách trọn vẹn. Ngài cũng muốn các môn đệ của mình đi trên con đường đó và thậm chí chỉ có con đường  đó nếu muốn làm môn đệ của Ngài.

Vì thế người môn đệ phải chấp nhận đau khổ để gánh lấy nỗi đau của người khác như Chúa Giêsu là Thầy của họ. Gánh lấy nỗi đau của người khác khi chấp nhận hy sinh vì họ. Hy sinh thời giờ, sức lực, tiền bạc, khả năng, thậm chí bị hiểu lầm, chê bai, chỉ trích vì họ.

Trong cơn dịch bệnh Covid-19, chúng ta nhìn thấy nhan nhản hình ảnh Đức Giêsu đang vác thập giá qua những con người âm thầm hy sinh phục vụ để bảo vệ sức khỏe cộng đồng, để lo miếng ăn cho người khác… Sự hy sinh của họ phản ánh sự hy sinh của Chúa Giêsu cho nhân loại chúng ta.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, cuộc sống tự nhiên con dễ kiếm tìm những gì dễ dãi và trốn tránh gánh nặng, nhưng người môn đệ Chúa Giêsu không được thế, phải gánh lấy nỗi đau cho nhau. Xin cho con biết sẵn sàng trước thập giá để “gánh nhau trong đời”.  Amen.

THỨ TƯ – 29/09/2021 : CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN
ĐƯỜNG LÊN THIÊN ĐÀNG

Lời Chúa: Ga 1, 47-51 

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy Nathanael đi tới Mình, thì nói về ông rằng: “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối”. Nathanaen đáp: “Sao Ngài biết tôi?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi”. Nathanael thưa lại rằng: “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”. Chúa Giêsu trả lời: “Vì Ta đã nói với ngươi rằng: Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin. Ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa”. Và Người nói với ông: “Thật, Ta nói thật với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người”.    

Suy Niệm:

Không phải Chúa Giêsu thấy Nathanael ngồi dưới gốc cây vả làm cho ông kinh ngạc, nhưng vì Ngài thấu rõ tận thâm tâm của ông “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối” nên ông chân nhận Giêsu là Đấng được xức dầu của Thiên Chúa.

Quả thật, chỉ khi nào hiểu thấu lòng nhau, lúc đó mới thuộc về nhau. Chúa Giêsu là người biết tất cả những mơ ước, hiểu thấu những lời cầu nguyện, và thấu suốt những khao khát thầm kín nhất của ta.

“Thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” là câu chuyện trong thánh kinh, lúc Giacop tại Bêtên thấy chiếc thang bằng vàng bắc lên tận trời (x.St 28,112.13). Đức Giêsu muốn nói với Nathanael: Ngài sẽ còn làm những điều tuyệt diệu hơn là đọc thấu lòng người. Ngài sẽ “là đường, là sự thật, và là sự sống” cho ông.

Nhưng qua câu chuyện “các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” trong thánh kinh, mặc khải cho ta biết có những thụ tạo có trí khôn, có những phẩm tính tốt đẹp nhưng không có thân xác, được Chúa dựng nên để thờ kính, vâng phục Ngài và hưởng phúc đời đời. Họ chính là các thiên thần.

Không chỉ ở bên cạnh Chúa để hưởng phúc đời đời, mà Giáo lý còn dạy ta: các thiên thần là những vị hướng dẫn và giúp đỡ ta làm lành lánh dữ. Hơn thế nữa các Tổng lãnh Thiên thần là những thủ lãnh của các Thiên thần. Chắc chắn họ cũng phải có chương trình, hoạch định cho con người theo thánh ý Chúa.

Đức Giêsu hiểu thấu lòng ta kể cả những gì thầm kín nhất. Hiểu để Ngài dẫn ta đến hạnh phúc đời đời. Ngài còn ban cho ta những vị thiên thần như những người bạn tinh tuyền để cùng ta bước lên “chiếc thang bằng vàng”, là hình ảnh đường lên thiên đàng.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, không ai biết rõ con ngoài Chúa. Vì vậy xin cho con biết phó thác mọi sự nơi Chúa vì con tin chắc Chúa có đường lối riêng cho con. Trên bước đường đi theo Chúa là hạnh phúc đích thật, xin cho con đừng sợ hãi khi gặp chông gai, thú dữ; đừng nao lòng trước những sự phù vân, nhưng hãy luôn lắng nghe tiếng nói của các thiên thần trong sâu thẳm lương tâm con. Amen.

THỨ NĂM:
TIÊU CHÍ NGƯỜI THỢ GẶT

Lời Chúa: Lc 10, 1-12

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Thầy sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.

“Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: ‘Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi’. Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: ‘Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần’. Thầy bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này”.    

Suy niệm:

Loan báo Tin Mừng là việc hết sức cấp bách vì “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít”. Đức Giêsu dạy các môn đệ “hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người”, chứ không phải thấy “lúa chín” là “nhào vô” gặt, vì đó là việc của chủ ruộng. Ông biết phải làm gì và biết những ai có thể gặt.

Thợ gặt phải có những tính cách sau đây theo sự hướng dẫn của Thầy Giêsu:

  1. Đi từng hai người để họ nâng đỡ nhau, giúp nhau và nhất là tránh cho nhau “bỏ lúa vào túi riêng của mình”. Đi chung để biết rằng đây không phải là việc của riêng ai, nhưng là sứ mạng của Chúa trao.
  2. Những việc không được làm: “đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường”. Nghĩa là đừng bận tâm đến vật chất và đừng để những tình cảm riêng tư chi phối mình. Tất cả phải tập trung vào việc “gặt lúa”.
  3. Những việc được làm và phải làm: “Hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành”. Đây là sự hội nhập, đừng để mình bị gạt ra bên lề xã hội mình đang sống. Cùng ăn, cùng uống, cùng chia sẻ những thao thức, buồn vui của con người nơi chúng ta hiện diện. Đồng thời người thợ của Chúa phải là những người chữa lành chứ không phải gây thêm bệnh tật cho người ta.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con ý thức sự cấp bách của việc loan báo Tin mừng và sứ mạng phải thực hiện mệnh lệnh Chúa đã trao để con biết siêng năng cầu nguyện, học hỏi những gì Chúa chỉ dạy để có được cung cách thực thụ của người loan báo Tin Mừng. Đừng để con bị biến chất bởi những cám dỗ trên bước đường sứ vụ. Amen.

THỨ SÁU – 01/10/2021: THÁNH TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU
CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU

Lời Chúa: Mt 18, 1-4 

Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời”.    

Suy niệm:

Cửa Thiên đàng luôn rộng mở, nhưng không phải ai vào cũng được, vì có những người đã hóa nên to chắn cả lối Thiên Đàng. Chính vì vậy Đức Giêsu dạy các môn đệ, những người hóa nên to vì luôn ấp ủ giấc mộng trở thành kẻ lớn nhất: “nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. “

Hóa ra việc vào Thiên đàng chính là nổ lực để mỗi ngày trở nên nhỏ bé chứ không phải miệt mài nhằm làm những việc lớn lao, vĩ đại. Trong cách thức trở nên nhỏ bé, có cả những việc lớn lao vĩ đại nhưng đã được hóa giải bằng sự đơn sơ, khiêm tốn. Ngược lại, đôi khi có người cố tình làm những việc “nhỏ bé” để được người ta khen ngợi là vĩ đại…

Thế cho nên tất cả mọi sự dù to hay nhỏ, dù vĩ đại hay tầm thường đều hệ tại bởi con tim biết yêu thương.

Con tim biết yêu thương sẵn sàng làm tất cả mọi sự vì tình yêu. Chính bởi tình yêu đó hóa giải tất cả để trở nên mềm mại trước cửa Thiên đàng dù họ có cứng cõi đến mức nào, vì tình yêu có sức hóa giải.

Chị Têrêxa không phải là mẫu người khiêm tốn, ngược lại theo chị nhận xét là một người kiêu căng; đâu phải là mẫu người hiền lành, nhưng rất nhiều khi nóng giận… Tự thân chị không phải là con người “nhỏ bé”, nhưng dễ dàng nhìn thấy nơi tính cách chị một con người “lớn lao”.

Tuy nhiên có một năng lực đã bào mòn sự cứng cõi của tính cách “vĩ đại” nơi chị để nó trở nên “nhỏ bé”. Năng lực đó chính là tình yêu. Trong sự vĩ đại nơi con người chị, có cả một tình yêu vĩ đại để nó biến đổi tất cả mọi sự.

Đoạn Tin Mừng dù rất ngắn gọn nhưng chứa đựng cả chân lý của Tin Mừng, từ đó định hình cách sống của những người môn đệ Chúa Giêsu, và mở rộng ra cho tất cả những ai dù không biết Chúa Giêsu, nhưng sống theo con đường đó, họ cũng sẽ được vào Nước Trời. Con đường bé nhỏ đó chính là Con Đường Tình Yêu.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, chị Têrêxa đã khám phá ra con đường nên thánh mang tên con đường bé nhỏ. Bé nhỏ nhưng thật ra rất to vì nó chính là cùng đích cho cuộc đời của mỗi chúng con. Xin cho chúng con dù không sống được như chị Têrêxa, nhưng ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn hướng về con đường đó : Con Đường Tình Yêu. Amen.

THỨ BẢY – 02/10/2021 : CÁC THIÊN THẦN HỘ THỦ
NHỮNG NGƯỜI BẠN LINH THÁNH

Lời Chúa : Mt 18,1-5.10

Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời. Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời”. 

Suy niệm:

Đức Giêsu căn dặn các môn đệ mình: “đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này” vì trong họ có sự hiện diện của Chúa qua các thiên thần.

Như vậy, mỗi con người trước mặt Chúa đều có một giá trị hết sức cao quý, đến mức phải có một năng lực siêu nhiên gìn giữ họ, đó là các thiên thần hộ thủ. Vì lẽ đó mà hôm nay Giáo hội đặc biệt nhắc chúng ta nhớ đến các ngài để biết Thiên Chúa trân trọng chúng ta.

Vì Thiên Chúa trân trọng chúng ta nên chúng ta phải biết ơn Chúa và hợp tác với các thiên thần để gìn giữ những phẩm tính cao quý mà Chúa đã ban.

Nếu các thiên thần nổ lực gìn giữ trong khi con người góp sức phá hoại thì công trình của Thiên Chúa cũng không thể bảo toàn vì sự tự do Chúa đã phú bẩm cho họ, giống như đã từng có thiên thần phản bội..

Do đó con người phải luôn luôn huấn luyện cho mình một lương tâm ngay thẳng, để ít là còn bị áy náy bởi những việc xấu mình làm. Từ sự áy náy đó, thiên thần luôn luôn thúc đẩy họ tìm đến sự sám hối chân thành.

Huấn luyện lương tâm ngay thẳng bằng việc siêng năng cầu nguyện, đọc, suy niệm lời Chúa để chúng ta có một định hướng rõ nét cho cuộc đời mình. Định hướng này chỉ có được nơi Đức Giêsu là đường là sự thật và là sự sống. Chính vì thế bao lâu chúng ta còn bám vào Đức Giêsu một cách chân thành, chúng ta sẽ không bị lạc hướng.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa đã ban cho chúng con luôn có thiên thần hộ thủ để nhắc nhở chúng con làm lành, lánh dữ. Xin cho chúng con luôn ý thức bên cạnh mình còn có những người bạn linh thánh, là những người bạn luôn làm và giúp chúng con làm điều tốt, để không bao giờ hành động trong bóng tối. Amen.

[Infographic] Bối cảnh lịch sử các sách Cựu Ước

Trong việc tìm hiểu, học hỏi và nghiên cứu Kinh Thánh, việc đặt bản văn vào đúng bối cảnh lịch sử mà nó phản ánh là một yếu tố rất quan trọng để hiểu các ý nghĩa của bản văn ấy. Vì thế, trong infographic này, chúng tôi cung cấp một cái nhìn tổng quan về bối cảnh lịch sử của các sách trong bộ Cựu Ước.

Thực tế, lịch sử hình thành Kinh Thánh không tiến triển song song với lịch sử dân tộc Do Thái. Nghĩa là, có những sách tuy viết về một sự kiện lịch sử nào đó nhưng lại được viết rất lâu sau sự kiện ấy. Vì thế xin lưu ý, đây là bối cảnh lịch sử mà quyển sách nói đến chứ không phải là lịch sử hình thành các sách cựu ước.

Hạt giống nảy mầm | Chúa Nhật 26 | Thường niên | Năm B

Tin mừng: Mc 9,37-42.46-47

A. Hạt giống…

Trong bài Tin Mừng này, Chúa Giêsu dạy hai bài học :

a/ Bài học bao dung và hợp tác : Khi thấy một số người không thuộc nhóm 12 mà cũng nhân danh Chúa Giêsu để trừ quỷ thì Gioan khó chịu, xin Chúa ngăn cấm. Chúa Giêsu chẳng những không cấm họ mà còn sửa dạy các môn đệ mình.

– Người đời thường có óc bè phái : ích kỷ bảo vệ quyền lợi và danh dự của nhóm mình, và đố kỵ ganh ghét với những nhóm khác. Phương châm của thế gian là “Ai không theo ta tức là nghịch với ta”.

– Chúa Giêsu dạy các môn đệ đừng nhìn ai bằng cặp mắt thành kiến đố kỵ, và sẵn sàng hợp tác với tất cả mọi người thiện chí. Phương châm Chúa đưa ra là “Ai không chống đối ta tức là ủng hộ ta”.

b/ Sự tai hại trầm trọng của việc làm gương xấu gây vấp phạm cho “những kẻ bé mọn”. 

– “Những kẻ bé mọn” không hẳn là trẻ con, mà còn là những người mà đức tin còn non yếu. Ai gây cớ vấp phạm cho họ thì thà buộc cối đá vào cổ nó rồi xô nó xuống biển còn hơn.

– Ngay cả bản thân mình mà gây cớ vấp phạm cho mình thì mình cũng phải tự khắt khe với mình để diệt trừ nguy hiểm tận gốc : “Nếu tay con nên dịp tội cho con, hãy chặt nó đi…”

B. … nảy mầm.

1. Kẻ thốt lên những lời sặc mùi đố kỵ này là ai ? Cũng là kẻ một lần khác đòi khiến lửa trời xuống thiêu rụi một làng Samari không tiếp đón Chúa Giêsu và các môn đệ Ngài. Đó chính là Gioan, “người môn đệ mà Chúa Giêsu thương yêu”. Con người tự nhiên của Gioan vốn xấu như vậy. Nhưng nhờ tình thương của Chúa, sau này Gioan trở nên tốt, có thể nói là tốt hơn những môn đệ khác. Nhìn gương thánh Gioan, tôi không thất vọng về bản chất xấu xa của mình, nhưng tôi càng tin cậy vào tình thương có sức biến đổi tuyệt vời của Chúa.

2. Gioan cũng là một trong 3 môn đệ thân tín nhất của Chúa Giêsu. Thế mà vẫn nặng đầu óc phe phái, Gioan đố kỵ với cả những người “nhân danh Chúa mà trừ quỷ”, tức là những người làm việc tốt.

Thánh Gioan mà còn như thế thì huống chi là tôi. Tôi phải khiêm tốn thừa nhận trước Chúa và trước lương tâm rằng tôi đã nhiều lần đố kỵ ganh ghét các anh chị em tôi, ganh ghét không phải vì họ xấu mà chính vì họ tốt. Và tôi phải hết sức đề phòng không để cho khuynh hướng ganh ghét ấy khuynh đảo tôi nữa.

3. Tôi thường nhìn người khác một cách nghi kỵ và khắt khe. “Họ không ủng hộ tôi tức là họ chống đối tôi”. Do cái nhìn ấy, nếp sống của tôi trở nên bi quan và khép kín. Hôm nay Chúa dạy tôi một cái nhìn rất bao dung và rất lạc quan “Ai chẳng chống đối các con là ủng hộ các con”. Chắc chắn với cái nhìn này đời tôi sẽ vui tươi hơn và tôi sẽ làm việc thoải mái hơn.

4. Truyện ngụ ngôn Ấn độ có kể như sau : Một hôm thần Krisna muốn thử lòng các vua trên trần gian.

Trước tiên thần cho gọi Duriana, một ông vua nổi tiếng tàn ác, đến : “Ta muốn ngươi đi khắp thế giới tìm cho ta một con người có lòng tốt”. Duriana đi khắp thế giới một thời gian rồi trở về tâu : “Lạy Ngài, con không thể gặp được một con người nào như thế cả, vì mọi người đều ích kỷ, đê hèn”.

Thần gọi tiếp một ông vua khác nổi tiếng quảng đại, tên là Damanatra và ra lệnh ngược lại : “Ngươi hãy đi tìm cho ta một con người thực sự xấu xa”. Một thời gian sau, Damanatra trở về buồn bã báo cáo : “Lạy Ngài con xin chịu tội, con đã gặp rất nhiều người hẹp hòi, ích kỷ, gian tham, trộm cắp… nhưng người thực sự xấu xa thì con không gặp. Cho dù có vấp ngã, mọi người đều có lòng tốt”. (Chờ đợi Chúa) 

5. “Ai cho các con một ly nước lã…” : Tục ngữ Việt Nam có câu “nước lã mà quấy nên hồ”, nghĩa là từ không có gì cả mà làm nên chuyện. Vậy cho “một ly nước lã” nghĩa là hầu như chẳng cho gì cả, thế mà Thiên Chúa vẫn kể và vẫn thưởng công. Giá trị của tấm lòng kẻ biết phục vụ là như thế.

6. “Ai làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin vào Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ nó…” : Cớ vấp phạm là những lời nói và hành động nhiều khi rất vô tình. Ai ngờ hậu quả chúng gây ra cho người khác và cho chính mình lại to lớn như thế.

Tôi đâu có biết rằng một lời nói của tôi chỉ để chơi thôi nhưng làm cho anh chị em tôi đau lòng đến cả đêm không ngủ. Huống chi một lời nói vì nóng giận mà tôi không kềm lại được…

Chúa dạy tôi phải quan tâm tới anh chị em. Trước khi làm gì hay nói gì tôi cũng phải suy nghĩ xem lời nói và việc làm đó sẽ có tác động gì nơi người anh chị em tôi.

7. “Nếu tay con nên dịp tội, hãy chặt đi…Nếu chân con…Nếu mắt con…Thà có một tay…một chân… một mắt mà được vào Nước Thiên Chúa” : Được vào Nước Thiên Chúa là điều quý giá nhất, so với nó không có hy sinh từ bỏ nào là quá đáng cả.

Hiện giờ tôi cần phải “chặt” cái gì ?

8. Có một thuyền trưởng ghé tàu qua đảo hoang, bắt gặp một khối lượng nam châm rất lớn. Ông đem hết lên tàu để về làm giàu. Nhưng tàu bị lạc giữa biển không sao định hướng được, kim nam châm hải bàn lúc nào cũng chỉ về phía khoan tàu chứa khối nam châm. Cuối cùng lương thực thiếu, nhiên liệu cạn dần, người thuyền trưởng phải quyết định vất bỏ khối nam châm để hải bàn có thể định hướng đúng mà cứu sống cả con tàu. (Trích “Phúc”) 

[Bài viết] Mười sự thật thú vị về Kinh Thánh

Thiên Vy tổng hợp

Sau đây là mười sự thật thú vị về Kinh Thánh:

1. Thời gian viết sách Kinh Thánh

Kinh Thánh được viết trong khoảng 1600 năm, bắt đầu từ năm 1500 BC đến năm 100 AD.

2. Sự phân chia các sách trong bộ Kinh Thánh

Kinh Thánh là một cuốn sách, và cuốn sách ấy lại bao gồm nhiều sách nhỏ.

Với người Công giáo: Cựu Ước: 46 quyển + Tân Ước 27 quyển = 73 quyển

Với người Tin lành: Cựu Ước: 38 quyển + Tân Ước 27 quyển = 65 quyển

Sách Cựu ước được viết trước Chúa Giêsu giáng sinh và sách Tân Ước được viết sau biến cố Chúa Giêsu chết và sống lại.

3. Phân chương và câu

Mỗi quyển sách trong bộ Kinh Thánh đều được phân chương và câu. Tuy nhiên, có 5 quyển không được phân chương: đó là sách Ôvađia, thư Philêmon, thư 2 Gioan, thư 3 Gioan và thư Giuđa. Đây là những cuốn sách ngắn, chỉ có thể phân câu mà thôi.

Phân chương: do sáng kiến Đức Hồng y Stephen Langton (1150 – 1228); và phân câu: do công của ông Robertus Stephanus, còn gọi là Robert Estiene năm 1551.

4. Chương và câu – dài nhất và ngắn nhất

Chương dài nhất trong toàn bộ Kinh Thánh là Thánh vịnh 119, gồm 176 câu. Chương ngắn nhất là Thánh vịnh 117, chỉ vỏn vẹn 2 câu.

Câu dài nhất trong toàn bộ Kinh Thánh là Ét-te 8,9, cả câu gồm 91 chữ (bản văn tiếng Việt). Câu ngắn nhất là Gioan 11,35, cả câu chỉ có 3 từ: “Chúa Giêsu khóc”.

5. Kinh Thánh là Lời Chúa

Có nhiều sách viết về các tôn giáo và do các tôn giáo biên soạn, nhưng chỉ có Kinh Thánh là cuốn sách chứa đựng những lời thật sự của Thiên Chúa. Những ai tin vào Kinh Thánh đều xác tín rằng Thiên Chúa đã linh ứng cho con người qua chiều dài lịch sử để họ viết lại những lời của Người cho con người.

6. Nhiều quyển sách chính xác về mặt lịch sử

Một số nhà sử học ngoại giáo đã viết về các sự kiện của Tân Ước cùng lúc các sách của Kinh Thánh đang được viết ra. Josephus là người nổi tiếng nhất trong số đó. Ông là một nhà sử học Do Thái. Tacitus là một nhà sử học Rôma và nhiều người khác nữa. Những gì họ viết ra có thể được dùng để minh định tính chính xác của lịch sử trong Kinh Thánh. Bên cạnh đó, các khám phá lịch sử và khoa Khảo cổ học Kinh Thánh thường xuyên đưa ra ánh sáng những dữ kiện hỗ trợ tính chính xác của Kinh Thánh.

7. Kinh doanh Kinh Thánh

Kể từ năm 1815, ước tính có khoảng hơn 5 tỉ ấn bản Kinh Thánh trọn bộ hoặc từng phần được phân phối. Vì thế, Kinh Thánh trở thành cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại, và thường xuyên nằm trong danh mục các sách bán chạy nhất. Tại Mỹ, khoảng 168.000 cuốn Kinh Thánh được bán mỗi ngày. Trên thế giới, phần Cựu Ước đã được dịch ra hơn 700 thứ tiếng, và hơn 1500 ngôn ngữ có bản dịch Tân Ước.

8. Kinh Thánh không mâu thuẫn với chính nó

Không có mâu thuẫn trong Kinh Thánh. Nhiều người đã tuyên bố tìm ra những mâu thuẫn trong Kinh Thánh, nhưng kỳ thực họ đã tách câu nói ra khỏi bối cảnh của nó. Khi nhìn vào Kinh Thánh nói chung và hiểu những lời dạy trong đó nói riêng, quả thật không có mâu thuẫn. Đây là điều thật đáng kinh ngạc, vì Kinh Thánh được viết trong một khoảng thời gian rất dài.

9. Các lời tiên tri trong Kinh Thánh

Có hơn 3200 lời tiên tri đã được thực hiện trong Kinh Thánh hoặc kể từ khi Kinh Thánh được viết ra. Tuy nhiên, vẫn còn hơn 3100 lời tiên tri chưa được thực hiện.

10. Tác giả Kinh Thánh

Có ít nhất 40 người khác nhau, mỗi người đã viết một phần của Kinh Thánh, trong đó có một số tác giả đã viết nhiều hơn những người còn lại.  Thánh Phaolô đã viết ít nhất 13 quyển. Môsê đã viết bộ Ngũ Thư, gồm 5 quyển.

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 25 | Năm B

0

Chúa Nhật
Đồng sàng, dị mộng

Lời Chúa: Mc 9, 29-36

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất. Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”. Rồi Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Đấng đã sai Thầy”.

Suy Niệm:

Trong khi Thầy Giêsu rao giảng về việc “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người”, thì các môn đệ lại “tranh luận xem ai là người lớn nhất”. Họ “đồng sàng dị mộng”, cùng đi chung một con đường, nhưng lại không chung đích đến.

Phương thế Đức Giêsu dành để cứu độ nhân loại là thập giá, còn việc các môn đệ hướng đến lại là vinh quang, quyền lực theo kiểu con người. Họ “đồng sàng dị mộng” với Đức Giêsu.

Tuy nhiên cũng dễ hiểu thôi, vì chân lý của Đức Giêsu rao giảng còn mới mẻ và hoàn toàn xa lạ không chỉ với các môn đệ, mà còn với mọi người; hơn nữa các ông lại “sợ không dám hỏi Người’, nên các ông cứ sống trong vô tri. Chỉ khi nào các ông chấp nhận giới hạn của mình và dám mở lòng, mở trí, mở tâm để tìm hiểu thì các ông mới biết được đường lối của Thiên Chúa.

“Đồng sàng dị mộng” cũng có nghĩa là việc Kitô hữu ngày nay không sống đúng với đường lối của Chúa do thiếu hiểu biết hoặc do những lợi ích riêng tư.

Thiếu hiểu biết khi không chịu tìm hiểu về Giáo lý, Thánh kinh và những giáo huấn của Hội thánh; Trong khi thích và dường như đam mê những giáo huấn trần tục như phim ảnh nhảm nhí, những cuộc tranh luận vô bổ trên mạng xã hội…

Những lợi ích riêng tư như tiền bạc, chức quyền, đam mê… chính những điều đó khiến cho người môn đệ Chúa phớt lờ những giáo huấn của Chúa dù họ dư hiểu biết.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, bước theo Chúa là phải đi theo con đường Ngài đã đi một cách sát gót. Xin cho con biết dõi theo chân Ngài dù đôi khi phải dẫm lên gai, phải bường mình trong lầy lội… nhưng đó là con đường đi về cõi sống; còn những con đường khác dù trãi thảm, dù hoa thơ cỏ lạ, nhưng tất cả chỉ là lường gạt để con rơi vào chỗ diệt vong. Amen.

Thứ Hai
Ánh sáng yêu thương không bao giờ che khuất

Lời Chúa: Lc 8, 16-18

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường: nhưng đặt nó trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ ra cho người ta biết. Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi”.

Suy niệm

Đời sống người môn đệ Đức Giêsu phải tỏa rạng như ánh đèn. Trước hết bởi vì họ đã được ánh sáng của Đức Giêsu soi dẫn để bước ra khỏi bóng đêm tội lỗi; kế đến vì Tin Mừng không thể giữ riêng cho mình mà phải được loan báo. Vì vậy những ai bước đi theo Đức Giêsu, việc trở thành ánh sáng không phải là một lời mời gọi, mà là một đòi buộc, vì nếu không thì họ chẳng khác gì “con cái thế gian”.

Môn đệ Đức Giêsu đã được kéo ra khỏi bóng đêm nhờ sự chết và Phục Sinh của Ngài. Ánh sáng ân phúc đã được thắp lên trên chính cuộc đời của họ, nhưng họ phải biết gìn giữ, bảo vệ và khơi lên ánh sáng đó để mỗi ngày mỗi bùng lên.

Ánh sáng của người môn đệ chính là sự thánh thiện được thể hiên qua đời sống bác ái, yêu thương, phục vụ vô vị lợi.  Hình ảnh ngọn nến được thắp lên, ánh sáng được soi tỏa cho nhiều người, nhưng chính ngọn nến phải chịu hao mòn, cho đến tận cùng là khi ngọn nến đã tiêu hao tất cả, lúc đó ánh sáng mới không con nữa. Người môn đệ Chúa phải là ánh sáng cho đến chết.

Có những người “lấy thùng úp lên ngọn nến” thể hiện một đời sống ích kỷ, muốn giữ cho riêng mình, hoặc phục vụ mà phải có điều kiện…  Ánh sáng đó dù có mạnh đến đâu, có sáng như thế nào thì cũng chẳng ích gì vì chỉ giữ riêng cho nó và còn có nguy cơ gây hại khi ngọn nến bị “úp lên”, bị gò bò trong một phạm vi nhỏ hẹp.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin Chúa cho chúng con biết nghe lời Chúa dạy để ý thức rằng đời sống đức tin của chúng con chỉ có ý nghĩa khi nó thực sự có ánh sáng; và ánh sáng đó phải mang lại lợi ích cho người khác, cho cuộc đời, chứ không phải giữ riêng cho mình.  Xin cho con chấp nhận hao mòn qua việc hy sinh phục vụ, nhất là những người gặp khó khăn vì dịch bệnh trong lúc này. Amen.

Thứ Ba – 21/09: Thánh Matthêu
Năng lực giải phóng

Lời Chúa: Mt 9, 9-13

Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải hy lễ. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.

Suy Niệm:

“Một người ngồi ở bàn thu thuế”.  Nghề thu thuế theo quan niệm thời bấy giờ là nghề tội lỗi, và người thu thuế cũng mang mặc cảm mình tội lỗi. Ông Matthêu ngồi “ở bàn thu thuế” ám chỉ ông đã “chai lì” trong tình trạng tội lỗi. Ông đã vô cảm với nhiều thứ kể cả tội lỗi vì nhiều thứ đó trở thành áp lực cho ông. Bản thân ông cũng muốn ‘đứng lên”, rời khỏi chiếc bàn thu thuế đó nhưng có nhiều vấn đề khiến ông phải “ngồi ở bàn thu thuế” tận cho đến bây giờ.

Thế nhưng chỉ cần như vô tình “Chúa Giêsu đi ngang qua”, Ngài đã làm cho tình thế thay đổi, đã khiến cho Matthêu “đứng dậy”, và hơn thế nữa còn “đi theo Người”; đặc biệt đã “đồng bàn” với Đức Giêsu. Hành động này là một vinh dự cho ông, nhưng lại trở thành cớ cho những cuộc tấn công vào Đức Giêsu.

Một khi muốn nâng người khác lên thì phải chấp nhận đau thương. Tình yêu giải phóng là như thế. Không có sự giải phóng nào mà không đánh đổi: mồ hôi, nước mắt, công sức, máu, thậm chí cả mạng sống… Nhưng đó mới là tình yêu chân thật.

Đức Giêsu đã giải phóng Matthêu để mở ra chân trời mới cho ông, để ông không còn sống trong tội lỗi và mặc cảm với tội lỗi, nhưng sẽ trở thành một con người mới, con người có ích cho xã hội, cho người khác, nhất là có ích cho Nước Trời.

Đức Giêsu có một năng lực giải phóng. Năng lực đó không phải là một sức mạnh khủng khiếp như súng đạn, nhưng là một sự mềm mại để hạ mình xuống, giả bộ đi ngang qua, lên tiếng bắt chuyện… Năng lực đó vượt qua rào cản của dư luận, nhất là của những người lãnh đạo tôn giáo để sẵn sàng đến nhà của người tội lỗi, và chấp nhận “đồng bàn” với họ.

Chính năng lực của Đức Giêsu đã làm cho không chỉ Matthêu mà còn cả “một đám” những người tội lỗi tìm thấy chân trời mới. Nhưng cũng chính thái độ của Đức Giêus đã làm cho một số người đi vào ngõ cụt, đó là những người tự cao, tự mãn, luôn cho mình là người công chính và đứng ở trên để xét đoán.

Đức Giêsu đã nói rõ ràng: “Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”. Vì thế khi ta tự liệt kê mình vào hạng người công chính, thì ơn cứu độ không thể đến với ta.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã đi ngang qua cuộc đời con, làm cho con có một năng lực để trỗi dậy, bắt đầu cho một hành trình mới.  Xin cho con luôn khiêm tốn để đón nhận ơn cứu độ của Chúa, và để nâng đỡ nhau cùng trỗi dậy trong cuộc đời đầy sóng gió này. Amen.

Thứ Tư
Hành trang… là không hành trang

Lời Chúa: Lc 9, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ lại, ban cho các ông sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa lành các bệnh tật. Ðoạn Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người bảo các ông rằng: “Khi đi đàng, các con đừng mang gì cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo. Các con vào nhà nào, thì hãy ở lại đó, và đừng rời khỏi nơi ấy. Những ai không tiếp đón các con, thì khi rời bỏ thành đó, các con hãy giũ cả bụi chân lại, để làm chứng tố cáo họ”. Các ông liền đi rảo khắp các làng mạc, rao giảng Tin Mừng, và chữa lành bệnh tật khắp nơi.

Suy niệm:

“Khi đi đàng, các con đừng mang theo gì cả”.

Đây là thái độ khôn ngoan của người môn đệ Đức Giêsu. Vì nếu người môn đệ bị vướng bận bởi những sự thế gian, thì họ không bao giờ lo chu toàn bổn phận mình được trao; hoặc nếu có thì cũng chỉ để tìm kiếm những giá trị của thế gian.

Hành trang của người môn đệ là niềm tin vào Thiên Chúa là Cha quan phòng, và trái tim yêu thương cùng nhịp đập với Thầy Giêsu để chỉ lo kiếm tìm hạnh phúc cho người khác; từ đó hướng họ đến hạnh phúc đích thực, hạnh phúc vĩnh cửu trên trời.

Với niềm tin, sự tín thác và trái tim yêu thương, người môn đệ không ngại khó, không sợ thiếu và không lo trước nghịch cảnh. Họ ung dung bước đi với tất cả những gì Chúa muốn, Chúa trao, và Chúa thực hiện.

Người môn đệ phải hoàn toàn phó thác để họ ý thức Thầy Giêsu, người đã sai mình mới là chủ nhân đích thực của mình.

Ngày hôm nay, cũng vì những giá trị vật chất, cơm áo gạo tiền mà nhiều Kitô hữu đã quên đi con đường về trời của mình, đã làm cho mình bị nặng nề bởi những sự thế gian.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con ý thức mọi sự thuộc về thế gian này rồi sẽ qua đi, để con biết tìm kiếm những giá trị vĩnh cửu. Một trong những giá trị đó chính là cộng tác với Chúa để đem tình yêu thương đến trong thế gian này, nhất là môi trường con đang hiện diện.

Thứ Năm
Gặp Chúa để làm gì?

Phúc Âm: Lc 9, 7-9

Khi ấy, quận vương Hêrôđê nghe biết tất cả các việc Chúa Giêsu đã làm thì phân vân, vì có kẻ nói rằng: “Ông Gioan đã từ cõi chết sống lại”; còn kẻ khác lại nói: “Ông Êlia đã hiện ra”; kẻ khác nữa nói rằng: “Một tiên tri thời xưa đã sống lại”. Nhưng Hêrôđê thì nói: “Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?” và vua tìm cách gặp Người.

Suy niệm :

« Và vua tìm cách gặp Người »

Có những lúc chúng con tìm gặp Chúa vì lý do tốt: để tâm sự, chia sẻ với Chúa mọi buồn vui của cuộc đời ; hay đơn giản là tâm tình của người con an tâm, hạnh phúc khi được kề bên cha mẹ chúng…

Nhưng cũng có khi chúng con tìm gặp Chúa vì lý do xấu : để kêu trách Chúa, để thách thức Chúa phải làm cho con việc này, việc kia; thậm chí tìm đến để quả quyết từ nay không còn cần đến Chúa nữa…

Hiện tại con có muốn tìm gặp Chúa không ? và con muốn tìm gặp Chúa vì lý do gì ?

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, có những lúc trong cuộc đời con sống mà không cần đến Chúa, để được ở trong tự do của đam mê xấu. Có những lúc con cần Chúa nhưng đơn giản như một ông thần tài, ban cho con những điều con cần. Xin cho con biết tìm đến Chúa bởi vì đơn giản Chúa thương con.

Thứ Sáu
Với tôi, Đức Giêsu là ai?

Tin mừng: Lc 9, 18-22

Việc xảy ra là khi Chúa Giêsu cầu nguyện riêng một nơi, và có các môn đệ ở với Người, thì Người hỏi các ông rằng: “Những đám dân chúng bảo Thầy là ai?” Các ông thưa rằng: “Người thì bảo là Gioan Tẩy giả, kẻ khác lại cho là Êlia, còn người khác thì cho là một trong các tiên tri thời xưa, đã sống lại”. Người lại hỏi các ông rằng: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Ðấng Kitô của Thiên Chúa”. Và Người ngăn cấm các ông không được nói điều đó với ai mà rằng: “Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại”.

Suy Niệm:

“Phần các con, các con bảo Thầy là ai? Trả lời được câu hỏi này là trả lời được cho cùng đích đời kitô hữu.

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài là một vĩ nhân, một con người nổi tiếng?

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài như một vị thần để cần gì cứ đến xin?

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài là một thứ thuộc phiện để mị dân. Ngài không có thật?

Mỗi người đều có câu trả lời cho riêng mình, và chính câu trả lời sẽ định hình tích cách của người đó.

Nếu Đức Giêsu chỉ là một người nổi tiếng thì tôi hâm mộ Ngài và tìm đọc những tác phẩm viết về Ngài để nâng cao kiến thức và biết đâu tìm được những câu nói hay của Ngài để tôi suy tư.

Nếu Đức Giêsu chỉ như một ông thần thì trong cuộc đời tôi sẽ có nhiều thần mình lắm, để ai “linh” hơn tôi sẽ tìm đến. Cuộc đời tôi sẽ là mớ lộn xộn trong cuộc chiến giữa các thần minh.

Nếu Giêsu chỉ như thuốc phiện để gây mê, nghĩa là Ngài không có thật thì tôi mặc tình sống theo sự phóng túng của con người, sống theo lợi ích của cá nhân, của phe nhóm vì không có ai để tôi phải sợ…

Vậy Đức Giêsu quả thật là ai? Chính Ngài đã nói với chúng ta sự thật về Ngài “Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại”.

Đức Giêsu là Đấng cứu độ ta bằng con đường thập giá. Không có Đức Giêsu vinh quang nếu không có Đức Giêsu vác thập giá. Vì vậy nếu chỉ tìm vinh quang, tìm sung sướng theo kiểu thế gian mà không chấp nhận đau khổ, thập giá trong cuộc đời thì chắc chắn cuộc đời của chúng ta sẽ chẳng có hạnh phúc.

Hạnh phúc thật sự sẽ được dệt kết trong mồ hôi nước mắt, trong những hy sinh quên mình, trong những âm thầm phục vụ… nhưng phải được thực hiện trong tình yêu; vì trong tình yêu một cách vô hình chính là sự hiện diện của Thiên Chúa.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm một Đức Kitô nào khác ngoài Đức Kitô vác thập giá để khi biết liên kết với thập giá Đức Kitô con sẽ làm cho cuộc đời mình được hạnh phúc, vì thập giá chỉ nở hoa khi có tình yêu tưới gội. Amen.

Thứ Bảy
Một Đức Kitô chịu đóng đinh

Lời Chúa: Lc 9, 44b-45

Ðang lúc mọi người thán phục về tất cả các việc Chúa Giêsu làm, thì Người phán cùng các môn đệ rằng: “Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”. Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy.

Suy niệm:

Trong khi con người thán phục trước những việc Đức Giêsu đã làm, thì Đức Giêsu muốn cho các môn đệ của mình phải biết sự thật về Đấng Kitô: “Con người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”, để họ khỏi tìm kiếm một Đức Kitô vinh quang, một Đức Kitô được thán phục, mà phải là một Đức Kitô chịu đóng đinh.

Trong đời sống thường ngày, không ai dại dột đi tìm cho mình những chuyện trái ý, những điều không vừa lòng, nhưng những việc đó cũng sẽ xảy ra như là chuyện đương nhiên của cuộc sống. Vì vậy người môn đệ phải chuẩn bị để đón nhận tất cả.

Ai đó đã nói: nếu đi tìm một Đức Kitô không thập giá, thì sẽ gặp một thập giá mà không có Đức Kitô. Những đau khổ trong cuộc sống của chúng ta đã được Đức Kitô chia sẻ một cách trọn vẹn trong cuộc khổ nạn của Ngài, vì vậy, khi gặp những khó khăn, thử thách trong cuộc sống, thì chỉ một mình Đức Kitô mới chia sẻ với chúng ta.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con cùng vác với Ngài, thập giá trên đường đời con đi. Lạy Chúa, xin cho con đóng đinh với Ngài, xin cho con cùng chết với Ngài, để được sống với Ngài vinh quang.

Hạt giống nảy mầm | Chúa Nhật 25 | Thường niên | Năm B

Tin mừng: Mc 9,30-37

A. Hạt giống…

1. Chính Chúa Giêsu mặc khải cho các môn đệ biết Ngài là ai : Ngài là Đấng Messia đến cứu thoát loài người, nhưng cứu thoát qua con đường chịu nạn, chịu chết và sống lại.

2. Do đã quen với quan niệm về một Đấng Messia vinh quang hiển hách, các môn đệ không hiểu gì cả. Nhưng không dám hỏi lại Chúa Giêsu. Và cũng vì đã quen với quan niệm thế tục ấy nên dọc đường các ông tranh luận xem ai sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời mà Chúa Giêsu thành lập.

3. Chúa Giêsu sửa dạy các ông : trong Nước Trời, đừng ai để ý tới địa vị lớn hoặc nhỏ. Điều thứ nhất phải để ý là phục vụ : càng có chức vụ cao thì càng phải phục vụ nhiều (để nhấn mạnh ý tưởng phục vụ, Chúa Giêsu dùng hình ảnh người đầy tớ). Điều thứ hai phải để ý nữa là có thái độ tiếp đón mọi người không phân biệt gì cả, dù là một người hèn hạ, vô ích thì người môn đệ Chúa cũng phải tiếp đón (để nhấn mạnh ý tưởng tiếp đón, Chúa Giêsu dùng hình ảnh trẻ nhỏ, tức là một con người không mang lại lợi ích gì cho kẻ tiếp đón nó, mà còn mang tới phiền muộn).

B. … nảy mầm.

1. Trong “nước trần gian”, muốn thành đạt thì phải chứng tỏ cho người ta thấy mình là “người lớn”, lớn về khả năng, lớn về trí óc, lớn về sức mạnh v.v. Còn trong Nước Trời, Chúa Giêsu lại bảo các môn đệ mình tỏ ra là trẻ nhỏ, là đầy tớ. Để mở mang Nước Trời ở trần gian này, tôi phải có một lối sống hơi ngược đời như thế, vì “Chúng con ở giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian”.

2. “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy tức là đón tiếp chính mình Thầy”. Những “trẻ nhỏ như thế này” là những người nghèo hơn tôi, kém thông minh hơn tôi, yếu hơn tôi, cư xử nói năng vụng về hơn tôi… Chính vì họ tệ hơn tôi nên tôi thường xua đuổi họ hoặc không thích ở gần họ. Nhưng như thế tức là tôi đã xua đuổi và thờ ơ với chính Chúa rồi.

3. Ngày xưa các môn đệ đã làm một chuyện lố bịch là mặc kệ Chúa mời gọi đi theo Ngài trên con đường thập giá, họ cứ tranh dành nhau địa vị và quyền lợi. Nhưng về sau khi hiểu lại, họ đã thay đổi hẳn : “Vinh dự của chúng ta là thập giá Đức Kitô”. Phần tôi, tôi cứ tiếp tục việc làm lố bịch đó. Khi nào thì tôi mới hiểu lại và thay đổi đây ?

4. Lạy Chúa Giêsu, Chúa là con đường của chúng con. Xin cho chúng con luôn đi theo con đường thập giá Chúa để mỗi ngày được nên giống Chúa hơn.

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 24 | Năm B

0

CHÚA NHẬT:
NHỎ BÉ ĐỂ VĨ ĐẠI

Lời Chúa: Mc 8, 27-35

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?” Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Ðấng Kitô”. Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả.

Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó. Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi! vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.

Người tập họp dân chúng cùng các môn đệ lại, và phán: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta. Quả thật, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất. Còn ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống mình”.

Suy Niệm:

Người vĩ đại không cần làm những việc lớn lao, mà chỉ cần “Đi về phía những làng nhỏ” để làm cho những con người nhỏ bé trở nên vĩ đại. Con người cảm thấy đủ đầy không phải về vật chất hay những giá trị chóng qua như danh lợi thú, nhưng là khi được yêu thương. Chính khi đón nhận tình yêu thương con người thấy mình vĩ đại.

Sứ mạng của Đức Giêsu không giống như Gioan tẩy giả, Êlia hay các vị tiên tri vì họ chỉ là những con người dọn đường, những con người giới thiệu cho một Đấng làm cho người ta trở nên vĩ đại khi họ được hưởng ơn cứu độ. Đức Giêsu là Đấng thực hiện lời giới thiệu đó, là chính ơn cứu độ cho người ta. Vì vậy Ngài là Đấng vĩ đại.

Thế nhưng con người vĩ đại này lại “đi về phía những làng nhỏ”, đi trên con đường hẹp, con đường thập giá, con đường chẳng mấy ai đi. Nếu nhìn ở khía cạnh nhân bản, những con người chấp nhận làm những việc tầm thường, những việc người khác ghê sợ, không dám làm như dọn nhà vệ sinh, khơi thông cống rãnh, chăm sóc người bị bệnh truyền nhiễm… thì họ mới thực sự là những con người vĩ đại. Xét về khía cạnh tâm linh, chỉ khi nào con người nhận ra mình là con 0, lúc đó Thiên Chúa mới là số 1 đặt trước cuộc đời họ.

Chính vì thế, Đức Giêsu không cứu độ kiểu ở trên cao ban phát, mà Ngài âm thầm đi vào mọi ngõ ngách tâm hồn, ngõ ngách cuộc đời để cùng với con người giải quyết từng vấn đề riêng tư của họ. Ngài chọn con đường nhỏ bé để làm cho người ta trở nên vĩ đại.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, chúng con tự hào là người công giáo, tự hào là con cái Chúa không phải về những việc lớn lao thần kỳ, nhưng về việc mình được Chúa yêu thương và biết yêu thương nhau. Chính tình yêu làm cho con người trở nên vĩ đại dù họ làm những việc hết sức bình thường. Xin cho con âm thầm phục vụ trong những việc hết sức bình thường giữa đời thường, để cho con người trở nên phi thường vì họ được yêu thương. Amen.

THỨ HAI:
PHỤC VỤ ĐỂ MANG LẠI HẠNH PHÚC CHO NHAU

Lời Chúa: Lc 7, 1-10

Một hôm, sau khi giảng dạy dân chúng, Đức Giêsu vào thành Caphácnaum. Một viên đại đội trưởng kia có người nô lệ bệnh nặng gần chết. Ông ta quý người ấy lắm. Khi nghe đồn về Đức Giêsu, ông cho mấy kỳ mục của người Do Thái đi xin Người đến cứu sống người nô lệ của ông.

Họ đến gặp Đức Giêsu và khẩn khoản nài xin Người rằng: “Thưa Ngài, ông ấy đáng được Ngài làm ơn cho. Vì ông quý mến dân ta. Vả lại chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. Đức Giêsu liền đi với họ. Khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này cho bạn hữu ra nói với Người: “Thưa Ngài, không dám phiền Ngài quá như vậy, vì tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi. Cũng vì thế, tôi không nghĩ mình xứng đáng đến gặp Ngài. Nhưng xin Ngài cứ nói một lời, thì đầy tớ của tôi được khỏi bệnh. Vì chính tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi !’ là nó đi; bảo người kia: ‘Đến!’ là nó đến; và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này! là nó làm”.  Nghe vậy, Đức Giêsu thán phục ông ta, Người quay lại nói với đám đông đang theo Người rằng: “Tôi nói cho các ông hay: ngay cả trong dân Israen, tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế”. Về đến nhà, những người đã được sai đi thấy người nô lệ đã khỏi hẳn.

Suy Niệm:

Người làm lớn biết quý trọng người cộng tác với mình “Một viên đại đội trưởng kia có người nô lệ bệnh nặng gần chết. Ông ta quý người ấy lắm”, quý mến dân dù họ không cùng tôn giáo: “Vì ông quý mến dân ta. Vả lại chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”.

Chính tâm hồn bao la rộng mở, phóng khoáng, yêu thương đó đã làm cho Đức Giêsu, hiện thân Lòng Thương Xót của Thiên Chúa Cha chạnh lòng thương và sẵn sàng giúp đỡ ông để làm cho ông điều ông mong muốn, là chữa lành cho tên đầy tớ của ông. Nói cách khác, sự hòa hợp giữa những tâm hồn biết quan tâm, lo lắng cho người khác sẽ mang đến niềm vui, hạnh phúc cho cuộc đời này.

Ở đâu có nhiều tâm hồn đồng điệu, cùng chung nhịp đập là không nghĩ đến bản thân mình, mà nghĩ đến người khác, nghĩ đến lợi ích chung… thì ở đó thiên đàng đang ngự trị. Vì thiên đàng là Thiên Chúa yêu thương mang lại hạnh phúc cho con người.  Nên ở đâu người ta mang lại hạnh phúc cho nhau, thì ở đó là thiên đàng.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, hình ảnh viên đại đội trưởng tha thiết xin Đức Giêsu chữa lành cho người đầy tớ của mình cho chúng con phải suy nghĩ lại vì anh ta là người ngoại giáo nhưng đã sống tinh thần Kitô giáo rất rõ nét. Đó là một tinh thần yêu thương phục vụ, bắt đầu từ những con người nhỏ bé nhất. Đó chính là cung cách Đức Giêsu đã sống, nêu gương và mời gọi chúng con bắt chước. Xin cho chúng con dù là ai, làm gì, hãy cũng biết sống tinh thần khiêm tốn đó để mang lại hạnh phúc cho mình và cho người. Amen.

THỨ BA:
VỊ NGÔN SỨ VĨ ĐẠI

Lời Chúa: Lc 7, 11-17

Khi ấy, Ðức Giêsu đi đến thành kia gọi là Nain, có các môn đệ và một đám người rất đông cùng đi với Người. Khi Ðức Giêsu đến gần cửa thành, thì kìa người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có đám rất đông người trong thành cùng đi với bà. Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa!” Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Ðức Giêsu nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!” Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Ðức Giêsu trao anh ta cho bà mẹ. Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người”. Lời này được đồn ra trong khắp cả miền Giuđê và vùng lân cận.

Suy Niệm:

Nỗi đau của người vợ mất chồng được vơi đi khi còn đứa con làm điểm tựa. Nhưng khi điểm tựa đó bị đổ gãy thì không còn đau nữa: không đau vì quá đau. Lúc đó bà không còn cảm xúc, bà đã “trơ mặt ra như đá”, trái tim bà đóng băng, tâm hồn bà tan nát…

Đức Giêsu không thể làm ngơ trước nỗi đau của người khác. Ngài đau nỗi đau của bà. Ngài chạnh lòng thương, nghĩa là cùng chung cảm xúc, nhưng hơn thế nữa, Ngài có thể giải can thiệp để biến nỗi đau thành hạnh phúc.

Đức Giêsu có khả năng phục sinh kẻ chết không phải để chứng tỏ quyền năng của Ngài, nhưng để giúp con người bớt khổ đau; và nhất là để con người biết hướng nhìn đến hạnh phúc vĩnh cửu, vì anh thanh niên sống lại rồi cũng sẽ chết, nhưng nếu tin vào Ngài thì 2 mẹ con sẽ sống mãi mãi trong hạnh phúc đời sau.

“Một vị ngôn sứ vĩ đại” đối với dân chúng thời bấy giờ là vị đã giải thoát cho người ta hết đau khổ, đem đến hạnh phúc của sự xum vầy, cho mẹ con được đoàn tụ, trả lại sự sống cho người thanh niên trong hiện tại… Tất cả những điều đó chỉ là cảm nếm cho hạnh phúc thực sự mà vị ngôn sứ vĩ đại mang lại cho nhân loại qua cái chết và sự phục sinh của Ngài.

Như vậy, để có được hạnh phúc mãi mãi thì phải biết xây dựng hạnh phúc ngay từ bây giờ khi biết góp phần xây dựng hạnh phúc cho đời và cho người khác. Hãy sống làm sao để những người bên cạnh chúng ta được hạnh phúc.

Họ được an ủi khi đau khổ, họ tìm thấy bờ vai lúc mệt mỏi, họ bám được chiếc phao khi chới với, khi gặp khó khăn họ chạy đến với ta, khi buồn họ có nơi trút bầu tâm sự…

Những “Vị ngôn sứ vĩ đại” rất âm thầm, khiêm tốn trong thời đại chúng ta.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, Chúa đã mang đến niềm vui hạnh phúc cho cuộc đời con bằng chính tình yêu thương và sự giải thoát của Ngài. Con xin cám ơn Chúa và cố gắng mỗi ngày để đạt được hạnh phúc đích thực, vĩnh cửu. Đồng thời xin cho con biết mang đến niềm vui hạnh phúc cho cuộc đời, cho người khác bằng chính tình yêu thương và sự phục vụ hết sức âm thầm của con. Amen.

THỨ TƯ : LỄ SUY TÔN THÁNH GIÁ
TREO LÊN

Lời Chúa: Ga 3, 13-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: “Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời.

“Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”.

Suy Niệm:

Để mang lại ơn cứu độ cho nhân loại, Thiên Chúa không chọn con đường nào khác, mà lại chọn con đường thập giá cho Đức Giêsu Kitô, để chính khi bị treo lên Ngài sẽ nâng con người đến cùng Thiên Chúa.

“Treo lên” là hình ảnh của việc từ bỏ ý riêng để làm theo ý Chúa.

“Treo lên” là làm cho mình nên nhẹ nhàng, thanh thoát với những giá trị trần gian để hướng đến những giá trị vĩnh cửu trên trời.

“Treo lên” là sự quyết tâm không mệt mỏi để kiên trì, đeo bám những gì là tốt đẹp.

“Treo lên” để không còn là mình, nhưng trở thành dụng cụ của  Chúa muốn.

“Treo lên” để giữa những mênh mông vô tận, con người còn nhìn thấy một điểm tựa.

“Treo lên” mỗi ngày để trở thành hy tế dâng lên Thiên Chúa Cha

“Treo lên” từng ngày để kéo người khác về với Chân-Thiện-Mỹ.

Cầu Nguyện:

Lạy  Chúa, xin cho con biết kết hợp với Đức Giêsu để “Treo lên” trọn vẹn cả con người của con hầu trở thành của lễ cho chính mình và cho nhiều người. Amen.

THỨ NĂM:
ĐẲNG CẤP THÁNH THIỆN

Lời Chúa: Lc 7, 36-50

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi!” Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.

“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”.

Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”.

Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Ðức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.

Suy Niệm:

Suy nghĩ của người biệt phái trong đoạn Tin Mừng hôm nay cũng là suy nghĩ của nhiều người, thậm chí là của chính chúng ta: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi!”. Họ muốn tách biệt sự thánh thiện với tội lỗi; và từ đó là người tội lỗi với Đấng Thánh.

Theo quan điểm đó thì giữa Đấng Thánh và người tội lỗi phải có một ranh giới rõ ràng, phải có bức tường lửa để bên này muốn qua bên kia cũng không được, mà bên kìa muốn qua bên này cũng không xong.

Đức Giêsu lại thường xuyên tới lui với người “bị xếp loại hạnh kiểm xấu”, đồng bàn với quân tội lỗi và người thu thuế, cho cô gái điếm đụng chạm đến mình… Đấng Thánh gì mà kỳ cục vậy?!

Sự thánh thiện của Đức Giêsu không phải để trên bàn thờ hoặc trưng bày trong lồng kính, mà sự thánh thiện đó phải có khả năng biến đổi con người từ tình trạng xấu đến tình trạng tốt hơn; nghĩa là  nâng cấp họ, giải phóng họ.

Đức Giêsu đã tự xé hàng rào ngăn cách của thánh thiện và tội lỗi để sự tốt lành của Thiên Chúa có thể đến được với con người, để họ không còn mặc cảm vì bị loại trừ, và nhận ra từ nay mình có thể trở thành con người tốt.

Vì thế đẳng cấp của con người là sự hòa mình như hoa sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”; vẫn giữ được bản chất tốt lành của họ, nhưng vẫn có thể góp phần cải thiện phong hóa thế gian, làm cho kẻ dữ hóa lành…

Đức Giêsu đã đạt được đẳng cấp đó khi Ngài vẫn là Đấng Thánh và giúp cho những ai tiếp cận với Ngài đều trở thành thánh. Muốn thế, chính Ngài phải đi bước trước, phải xé rào để sự thánh thiện của Ngài có thể tuôn đổ đến sự yếu đuối mỏng giòn của chúng ta. Hơn nữa, đẳng cấp ấy không phải để chứng tỏ, để ra oai, nhưng đẳng cấp ấy để ta nhận ra sự thật về Thiên Chúa Tình Yêu.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, Chúa không phân biệt, loại trừ bất cứ một ai, nhưng tất cả đều được Chúa yêu thương và mời gọi đón nhận ơn cứu độ. Xin cho chúng con biết chạy đến gần Chúa nhiều hơn để được sự thánh thiện của Ngài gột rửa những dơ bẩn nơi tâm hồn và thân xác mỏng giòn của chúng con. Đồng thời xin cho chúng con đừng có cái nhìn định kiến về bất cứ người nào, dù họ có ra sao. Amen. 

THỨ SÁU:
GÓP PHẦN XÂY DỰNG NƯỚC CHÚA

Lời Chúa: Lc 8, 1-3

Sau đó, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa.

Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ, bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.

Suy Niệm:

Đức Giêsu không rao giảng một mình vì Nước Trời nằm trong mầu nhiệm Hiệp Thông của Ba Ngôi Thiên Chúa. Vì thế, tự bản chất Nước Trời phải là sự hiệp thông.

Trên bước đường loan báo Tin Mừng, Đức Giêsu đi cùng và cùng đi với nhiều người, nhiều thành phần khác nhau trong đó có những người xem ra yếu thế, đối tượng được Tin mừng Luca đặc biệt quan tâm, cụ thể là những người phụ nữ.

Tuy nhiên những người yếu thế này lại là những người đóng góp rất lớn trong công cuộc loan báo Tin mừng. Họ biết vị thế của họ, và vì thế họ biết dùng cách nào để góp phần loan báo Tin Mừng. 

Họ biết họ không thể kề cận với Đức Giêsu như các Tông đồ. Họ biết họ cũng không thể rảo bước hằng ngày khắp nơi vì họ còn lo cho gia đình. Họ biết họ không thể đứng lên trong các hội đường để nói về Nước Thiên Chúa, vì tiếng nói của họ không có giá trị thời bấy giờ… Nhưng tất cả những điều đó không ngăn cản việc loan báo Tin mừng, họ dùng chính những gì Chúa ban để góp phần xây dựng Nước Chúa: “Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ”.

Hiệp nhất, yêu thương, xây dựng là hình ảnh của Nước Chúa ngay tại trần gian này. Thiên đàng không dành cho riêng ai, và vì thế không ai có quyền tự tách mình khỏi mọi sinh hoạt của Hội Thánh nếu họ muốn sống trong Nước Trời. Mọi thành phần dân Chúa đều là những người xây dựng chứ không phải phá đổ.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, khi ở trần gian Chúa cần sự nuôi dưỡng của Đức Mẹ và thánh Giuse, Chúa cần những người bạn và những người cùng đi trên bước đường loan báo Tin Mừng. Từ đó cũng cho mọi người chúng con thấy giá trị của mình trong Nước Chúa. Xin cho chúng con biết dùng tất cả khả năng của mình để góp phần xây dựng Nước Chúa. Amen.

THỨ BẢY:
THÁI ĐỘ QUYẾT ĐỊNH HẠNH PHÚC

Lời Chúa: Lc 8, 4-15

 Người ta tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người dùng dụ ngôn mà nói rằng:

“Người gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình. Trong khi người ấy gieo, thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và chim trời ăn mất. Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm ướt.Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt.Có hạt lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp trăm”. Nói xong, Người hô lên rằng: “Ai có tai nghe thì nghe.”

Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì.Người đáp: “Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu.

“Đây là ý nghĩa dụ ngôn: Hạt giống là lời Thiên Chúa. Những kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ.Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ khi nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và khi gặp thử thách, họ bỏ cuộc.Hạt rơi vào bụi gai: đó là những kẻ nghe, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái lạc cuộc đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành.Hạt rơi vào đất tốt: đó là những kẻ nghe Lời với tấm lòng cao thượng và quảng đại, rồi nắm giữ và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả.

Suy Niệm:

Người ta kéo đến với Đức Giêsu đông đảo, không phải người gần, mà cả người xa. Luca tường thuật một cảnh tượng xem ra rất đẹp, rất thành công với một nhân vật mang tên Giêsu: “Người ta tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su”.

Thế nhưng Đức Giêsu không nhìn với cái nhìn của con người để tự lừa dối mình: rằng mình quá hay, quá giỏi… vì Ngài biết rõ mục đích Ngài đến thế gian này, và Ngài cũng biết rõ mục đích của những người kéo đến với Ngài. Điều đó cho thấy Ngài không rao giảng một giá trị để đánh lừa, để mị dân, một giá trị với hình thức bên ngoài, mà là giá trị chân thật và vĩnh cửu.

Dụ ngôn người gieo giống với hình ảnh những hạt giống rơi nhiều nơi khác nhau: vệ đường, trên đá, bụi gai, đất tốt… và dẫn đến những kết quả khác nhau. Đức Giêsu ngầm nói với đám đông họ đến với Ngài cũng bằng nhiều mục đích khác nhau. Nếu mục đích xấu như hạt giống rơi trên vệ đường, trên đá, bụi gai thì sẽ chẳng mang lại kết quả gì đâu; còn nếu đến với Ngài với mục đích tốt như hạt giống rơi trên đất tốt thì chắc chắn sẽ mang lại kết quả tốt.

Thiên Chúa luôn muốn những điều tốt đẹp cho con người. Ngài như người nông dân phóng khoáng, tốt lành, gieo vãi những giá trị tốt. Thế nhưng con người lại đón nhận với thái độ khác nhau. Có người loại trừ Ngài, có người lợi dụng Ngài, có người muốn theo dõi Ngài với mục đích xấu, nhưng cũng có người chân thành đón nhận Ngài…

Ngài biết tất cả, nhưng vẫn đối xử tốt với mọi hạng người để mong muốn đến ngày sau cùng họ sẽ đón nhận được điều tốt. Phần con lại là chính thái độ của con người. Bao lâu chúng ta xem Ngài là Đấng Cứu Độ thì sẽ mang lại kết quả tốt đẹp cho chính cuộc đời chúng ta. Còn nếu đang có thái độ dò xét, loại trừ, hoặc lợi dụng thì hãy hoán cải để mong đón nhận giá trị tốt đẹp hơn, ít nhất là để chúng ta không còn mệt mỏi với một Đấng mà chúng ta đang có cái nhìn không đúng đắn; giống như giơ chân đạp mũi nhọn.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, hạnh phúc đích thực cho mỗi người chúng con là tùy thuộc vào thái độ đón nhận Đức Giêsu Kitô, Hạt Giống được Chúa gieo vào trần gian này. Xin cho chúng con có lý trí sáng suốt để nhận ra điều chân thật, ý chí mạnh mẽ để không bị những giá trị ảo dối lừa, con tim mãnh liệt để dấn thân cho lý tưởng và cũng là cùng đích cuộc đời mình. Amen.

Hạt giống nảy mầm | Chúa Nhật 24 | Thường niên | Năm B

Mc 8,27-35

A. Hạt giống…

Bài Tin Mừng hôm nay có hai phần :

a/ Chúa Giêsu dò hỏi các môn đệ xem dư luận nghĩ sao về Ngài. Các môn đệ phản ảnh : có nhiều dư luận hơi khác nhau, nhưng tựu trung mọi người đều nghĩ Chúa Giêsu là một ngôn sứ. Phần Phêrô thì lên tiếng nói thay cả Nhóm 12 : “Thầy là Đức Kitô”.

b/ Sau đó Chúa Giêsu tiên báo về cuộc chịu nạn của mình. Phêrô ngăn cản liền bị Chúa trách nặng nề là Satan. Rồi Ngài cho biết ai muốn làm môn đệ Ngài thì cũng phải đi theo con đường Ngài đi, đó là con đường thập giá.

B. … nảy mầm.

1. Phêrô vừa mới được ơn trên soi sáng cho biết Chúa Giêsu là Đức Kitô, nhưng ông chưa hiểu rõ Kitô như thế nào, do đó ông lên tiếng ngăn cản Ngài bước vào con đường thập giá. Điều này có thể thông cảm được. Nhưng tôi đã được biết Đức Kitô từ lâu, thế mà tôi vẫn không chấp nhận con đường thập giá. Tôi nói tôi tôn thờ thập giá nhưng tôi than thở khi phải vác thập giá. Tôi nói tôi theo Đức Kitô, nhưng tôi muốn dừng chân khi Ngài bắt đầu dẫn tôi lên Núi Sọ.

2. “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ lão, thượng tế cùng Kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và sau 3 ngày sẽ sống lại”. (Mc 8,31)

Anh ấy đến với tôi, ồn ào, kiêu hãnh. Và tôi đã thực sự bị chinh phục bởi sự phong lưu sang trọng của anh. Chiều thứ bảy, anh đón tôi đi chơi. Ngồi bên nhau trong quán nước quen thuộc, chúng tôi lặng lẽ ngắm nhìn từng giọt mưa đang rơi nhanh ngoài phố. Một đứa bé ăn xin rách rưới và ướt sũng đến bên anh, chìa đôi tay tím ngắt run rẩy ra trước mặt anh. Anh thản nhiên lắc đầu. Nhìn theo dáng đi xiêu vẹo của đứa bé khuất dần sau làn mưa, tôi chợt nghe như có một cái gì đó đang đổ vỡ trong tâm hồn mình.

Thiên Chúa đến với ta, âm thầm, lặng lẽ, nghèo hèn, giản dị, nhưng chan chứa tình thương. Tôi và các bạn có sẵn sàng đón nhận Người hay còn chờ đợi một Thiên Chúa khác, oai nghi và quyền quý, để rồi lại chợt thấy ngỡ ngàng và hụt hẫng như tôi.

Lạy Chúa, xin cho con hiểu được mầu nhiệm Thánh giá như nhạc sĩ Văn Cao đã hiểu và nói : “Chúa Giêsu trần trụi trên thập giá. Ngài không có gì nhưng lại có tất cả”. (Epphata)

3. “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mà theo Ta”.

Những khổ sở mà đời chúng ta phải chịu cũng giống như một bó củi rất to và rất nặng. Chắc chắn chúng ta vác không nổi. Nhưng Thiên Chúa đã thương tháo dây bó củi đó ra, rồi chia nó ra để mỗi ngày chỉ chất lên vai ta một khúc thôi. Hôm sau một khúc nữa, và hôm sau tiếp tục… Cuối cùng ta cũng vác xong hết bó củi. Nhiều người lại không làm như thế : chẳng những họ chất lên vai khúc củi của hôm nay mà còn thêm vào đó khúc củi của hôm qua và khúc củi của ngày mai. Lạ gì họ không vác nổi !” (John Newton).

4. “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất ; còn ai mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng thì sẽ cứu được mạng sống ấy”. (Mc 8,35)

“Chúng tôi muốn lựa chọn một giai cấp thống trị mới, xa lạ với thứ đạo đức thương người, một giai cấp ý thức rằng, dựa trên cơ sở là giống nòi ưu việt nhất, nó có quyền đô hộ ; một giai cấp biết thiết lập và duy trì không một chút do dự quyền thống trị của nó đối với quảng đại quần chúng”. (“Những bí mật của Chiến tranh thế giới II, Grigôri Đêbôrin”).

Dựa trên thuyết phân biệt chủng tộc, Hít-le đã xây dựng một bộ máy chính quyền tôn thờ chiến tranh. Họ coi chiến tranh là “một hoạt động cao quý nhất của những con người thuộc giống nòi ưu việt”. Một đất nước của trại lính và nhà giam đã lôi kéo cả thế giới rơi vào lửa đạn.

50 năm đã trôi qua, chủ nghĩa Phát-xít đã bị chôn vùi. Nhưng trên thế giới vẫn còn biết bao ý tưởng điên rồ của con người, khiến nhân loại phải điêu đứng vì chiến tranh, đói nghèo và lạc hậu.

Lạy Chúa, Chúa đã dạy “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người dám hy sinh mạng sống vì bạn hữu”. Xin giúp con biết hy sinh vì tình yêu đồng loại. (Epphata)

[Bài viết] Thư quy Kinh Thánh

0

Lm Phêrô Lê Tấn Lợi

I. Thư quy là gì?

Trong bất cứ tôn giáo nào cũng có nhiều người viết sách về tôn giáo. Có những người viết sách cách nghiêm chỉnh nên đáng được tin theo. Bên cạnh đó cũng có những người và những sách viết không nghiêm chỉnh nên không đáng tin. Bởi thế những vị hữu trách của tôn giáo phải nghiên cứu và chọn lựa: chọn những sách nghiêm chỉnh và công nhận chúng là Sách Thánh để cho tín đồ đọc và tin theo; đồng thời, loại bỏ những sách không nghiêm chỉnh, không coi chúng là Sách Thánh.

Việc chọn lọc này tiếng Hy Lạp gọi là Canon. Nghĩa đầu tiên của chữ này là quy luật, quy định.

Trong vấn đề chúng ta đang bàn, đây là quy định xem sách nào viết nghiêm chỉnh và đáng làm mẫu mực cho đức tin. Cho nên ta gọi là Thư quy, nghĩa là qui định về sách. Có người dịch chữ Canon kiểu khác nữa như: Quy điển, Kinh bộ….

Tóm lại, thư quy là những qui định sách nào là sách thánh.

II. Thư quy Do thái giáo

Thư quy Do thái giáo gồm có hai: Thư quy Palestin và Thư quy Alexandria.

1. Thư quy Palestin

a. Tên gọi

Được gọi là Thư quy Palestin bởi vì được những người Do Thái cư ngụ ở Palestin thừa nhận.

b. Lịch sử hình thành

Ban đầu, người Do Thái không quan tâm lập thư quy. Biến cố thúc đẩy họ làm việc này là biến cố thành Giêrusalem thất thủ vào tay quân Rôma năm 70. Khi đó tất cả các phe nhóm trong xã hội Do Thái như Xa đốc, Essêni, Cuồng Nhiệt… đều tan rã. Chỉ còn lại những người Pharisêu.

Những người Pharisêu chạy về tập họp tại Jamnia, một thành phố ven bờ Địa Trung Hải, để nhận định những nguyên do đã khiến đất nước rơi vào tay quân thù; đồng thời, tìm biện pháp để cứu vãn tinh thần tín ngưỡng và dân tộc. Theo họ, một trong những nguyên nhân đưa đến mất nước là sự thiếu đoàn kết, nhất là trong việc chọn Sách Thánh. Vì thế họ đã cùng nhau lựa lọc những sách tôn giáo hiện hành rồi định ra một danh sách những quyển nào mà họ cho là Sách Thánh.

c. Tiêu chuẩn chọn lựa

Trong số các tiêu chuẩn để chọn lựa, có hai tiêu chuẩn sau:

– Một là nội dung đáng tin cậy.

– Hai là sách viết bằng chữ Hipri.

d. Số lượng.

Kết quả là họ đưa ra một thư quy gồm 38 quyển như sau: 5 quyển của bộ Ngũ Thư ; toàn bộ các sách Ngôn sứ ; một số sách Lịch sử, Thi ca và Minh triết.

2. Thư quy Alexandira

a. Tên gọi.

Được gọi là Thư quy Alexandria bởi vì được những người Do Thái ở hải ngoại nhóm họp tại Alexandria để chọn lựa sách thánh.

b. Lịch sử hình thành

Có nhiều tín đồ Do Thái sống ở nước ngoài, theo văn hóa Hy Lạp. Những người này họp nhau lại tại thành phố Alexandria ở Ai cập và định ra một thư quy khác gồm những sách của Thư quy Palestina, nhưng thêm một số sách viết bằng tiếng Hy lạp nữa.

Những sách thêm vào là: Giuđitha, Tôbia, 2 quyển Macabê, Khôn ngoan, Huấn ca, Barúc và các thư của Giêrêmia (nhiều người coi hai quyển này là một), và một vài đoạn viết bằng chữ Hy Lạp trong sách Étte.

c. Số lượng.

Thư quy này có thêm 7 (hoặc 8) quyển nữa, tổng cộng là 45 (hoặc 46) quyển. Tất cả đều là Cựu Ước.

III. Thư quy Kitô giáo

Thư quy Kitô giáo cũng có hai: Thư quy Tin lành và thư quy Công giáo. Hai thư quy này khác nhau ở phần Cựu Ước. Còn phần Tân Ước thì giống nhau gồm 27 quyển.

1. Thư quy Tin lành

a. Cựu Ước: Anh em Tin lành chọn thư quy Palestin của người Do Thái, gồm có 38 quyển.

b. Tân Ước: Giống thư quy Công giáo, gồm có 27 quyển.

c. Tổng số: 38 + 27 = 65 quyển.

2. Thư quy Công giáo.

a. Cựu Ước: Công giáo theo thư quy Alexandria của người Do Thái, gồm có 46 quyển.

b. Tân Ước: Gồm có 27 quyển.

c. Tổng số: 46 + 27 = 73 quyển.

IV. Khác biệt về truyền thống giữa Công giáo và Tin lành.

Ngoài khác biệt về số lượng sách, giữa Công giáo và Tin lành, còn một khác biệt quan trọng hơn, đó là về tương quan giữa quyền của Hội thánh và việc giải thích Kinh Thánh:

1. Công giáo

Việc giải thích Kinh Thánh phải ở dưới quyền Hội thánh. Hiến chế Dei Verbum, số 12, viết: “Mọi điều liên hệ đến việc giải thích Kinh Thánh cuối cùng đều phải tùy thuộc vào quyền phán quyết của Hội thánh, vì Hội thánh được Chúa giao cho sứ mệnh và chức vụ gìn giữ và giải thích Lời Chúa”.

2. Tin lành

Đặt việc giải thích Kinh Thánh trên quyền Hội Thánh: “Hội Thánh phải ở dưới quyền của Kinh Thánh… Hội thánh không phải là người giải thích tối hậu Kinh Thánh, mà phải để cho Lời Chúa hướng dẫn[1].

Do sự khác biệt này nên những ấn bản Kinh Thánh của Công giáo thường có in thêm những lời chú thích, còn của Tin lành chỉ in nguyên văn Kinh Thánh thôi, phần giải thích tùy mỗi cá nhân.

Nhưng gần đây, tất cả các Giáo hội Kitô thuộc phần thế giới nói tiếng Pháp[2], đã hợp tác để dịch và in một bộ Kinh Thánh chung được đặt tên là TOB, bản dịch Kinh Thánh đại kết[3]. Để dung hòa những khác biệt, ấn bản này đã thu xếp như sau:

a. Về các sách: Những sách nào được tất cả công nhận thì in ở phần đầu; những sách không được nhất trí công nhận thì cũng in nhưng in ở phần sau.

b. Về các chú thích: Cũng in nhưng chỉ in những chú thích nào được tất cả mọi phía nhất trí.


[1] Những suy nghĩ và đề nghị của Ủy Ban hỗn hợp Công giáo và Tin Lành nước Pháp, năm 1986.

[2] Công giáo, Tin lành, Chính Thống.

[3] TOB: Traduction Oecuménique de la Bible.

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 23 | Năm B

0

TUẦN 23 THƯỜNG NIÊN NĂM B


CHÚA NHẬT:
BƯỚC CHÂN KHÔNG MỎI MỆT

Tin Mừng: Mc 7,31-37
Đức Giê-su lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh. Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh. Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: “Ép-pha-tha”, nghĩa là: hãy mở ra! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. Đức Giê-su truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra. Họ hết sức kinh ngạc, và nói: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.

Suy Niệm:
Khởi đầu đoạn Tin Mừng hôm nay là hình ảnh đôi chân không mệt mỏi của Đức Giêsu: “bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh”. Đôi chân ấy rảo quanh khắp các nẻo đường, từ thành thị đến nông thôn, từ nơi Đền Thờ đến vùng ngoại giáo…
Đôi chân ấy rảo bước khắp nơi để làm gì? Đoạn Tin Mừng hôm nay minh chứng cho ta biết đôi chân ấy ra đi là để “chữa lành” và “mở ra”.
Và đó chính là Tin Mừng của Đức Giêsu. Ngài đến thế gian này là để chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, nhất là bệnh tật trong tâm hồn. Những con người cô đơn, mệt mỏi, chán nản, thất vọng; những con người đang lún sâu trong tội lỗi, trong cách sống ích kỷ, hận thù, ghen ghét… Tất cả được Ngài chứa lành bằng cách “đụng chạm” đến họ, hoặc nếu không thì qua cái chết sinh ơn cứu độ của Ngài.
Ngoài việc chữa lành, Đức Giêsu còn đến để “mở ra” cho nhân vật Tin mừng hôm nay nghe được, nói được và chắc chắn anh sẽ nhìn thấy được một giá trị mới, giá trị mang lại niềm vui, hạnh phúc cho anh.
Đôi chân của Đức Giêsu cũng đã rảo bước đến bên cuộc đời chúng ta để “chữa lành” và “mở ra” những giá trị mà chính bản thân chúng ta cảm nghiệm được, không chỉ một lần mà dường như từng ngày và mãi đến tận bây giờ, vì đôi chân ấy là đôi chân không biết mệt mỏi.
Đôi chân của Đức Giêsu vẫn bước đi trong hiện tại, và mời gọi mỗi người chúng ta cũng hãy bước theo ngay bây giờ. Đừng phân biệt tôn giáo, thành phần giai cấp, chính trị xã hội… nhưng hễ thấy những con người, những tâm hồn được chữa lành bằng nhiều hình thức khác nhau thì biết đôi chân Đức Giêsu đang ở đấy vì Ngài đang “chữa lành”; hễ thấy những con người nói lời tốt đẹp, loan truyền chân thiện mỹ thì biết bước chân Đức Giêsu đang ở đấy vì Ngài đang “mở ra”.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, dù xã hội Việt Nam chúng con đang bị “đóng lại” vì dịch bệnh, nhưng Chúa vẫn đang lên đường bằng chính những đôi chân không mệt mỏi của những người tuyến đầu chống dịch, của những tình nguyện viên, của những người thiện nguyện, và cả những lời cầu nguyện trong âm thầm nhưng hướng cả tâm hồn về khắp chốn. Xin cho những Kitô hữu là môn đệ của Chúa không biết mệt mỏi để hăng say lên đường bằng mọi cách để đem Tin Mừng chữa lành và giải thoát đến khắp mọi nơi. Amen.

THỨ HAI:
YÊU THƯƠNG LÀ CHU TOÀN LỀ LUẬT

Tin Mừng: Lc 6, 6-11
Một ngày sa-bát khác, Đức Giê-su cũng vào hội đường và giảng dạy. Ở đó có một người bị khô bại tay phải. Các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tìm được cớ tố cáo Người. Nhưng Người biết họ đang suy nghĩ như thế, nên bảo người bại tay: “Anh trỗi dậy, ra đứng giữa đây!” Người ấy liền trỗi dậy và đứng đó. Đức Giê-su nói với họ: “Tôi xin hỏi các ông: ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay hủy diệt?” Người rảo mắt nhìn họ tất cả, rồi bảo người bại tay: “Anh giơ tay ra!” Anh ấy làm như vậy và tay anh liền trở lại bình thường. Nhưng họ thì giận điên lên, và bàn nhau xem có làm gì được Đức Giê-su không.

Suy Niệm:
Người ta bệnh không lo chữa bệnh, lại lo rình xem người khác có giữ luật hay không, nhưng lại là thứ luật khắt khe mà họ cho là luật của Thiên Chúa.
Quả thật luật của Thiên Chúa là giữ ngày Sabat với mục đích tôn vinh những kỳ công của Thiên Chúa đã dành cho vũ trụ và nhân loại. Chính vì thế mọi hành động tôn vinh Thiên Chúa trong ngày Sabat là được phép và phải làm.
Thế nhưng những người Biệt Phái và Pharisêu lại nhìn luật ngày Sabat ở khía cạnh khác, đó là khía cạnh cấm cản và không được phép làm, để dựa vào đó bắt bẻ người khác. Thay vì tôn vinh Thiên Chúa, họ lại muốn tôn vinh bản thân mình qua việc dò xét và bắt bẻ người khác, một hình thức cho mình đứng trên lề luật.
“Thiên Chúa là Tình Yêu”, vì vậy lề luật của Ngài cũng phải là tình yêu để những ai sống trong lề luật để cảm thấy mình được yêu thương trọn vẹn. Đó là ý nghĩa của ngày Sabat, ngày Chúa lập nên để con người được hạnh phúc.
Hành động của Đức Giêsu trong ngày Sabat là để làm cho người bại tay được lành. Điều đó mang lại niềm vui, hạnh phúc cho anh ta, thì đó là điều được làm và đáng làm.
Trong khi suy nghĩ của những người Biệt Phái và Pharisêu là không được phép làm việc trong ngày Sabat, mặc kệ người ta sống trong ràng buộc của bệnh tật và đau khổ. Luật của Thiên Chúa đâu muốn giam hãm con người như vậy!
“Yêu thương là chu toàn lề luật”. Khi ta biết yêu thương mọi người để làm cho cuộc đời này nên đẹp bằng chính những hành động cụ thể dù rất nhỏ của chúng ta, thì dường như lúc đó ta không màng đến lề luật; không phải là sự phớt lờ lề luật, nhưng lề luật đã trở thành tình yêu để ta chỉ lo sống cho tình yêu và làm lan tỏa tình yêu.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con đừng bao giờ có thái độ xét đoán người khác, nhất là khi cho rằng mình hiểu biết và có quyền như thế. Chỉ có Chúa mới có quyền trên mọi sự, nhưng mọi sự nơi Chúa lại là tình yêu để con luôn cảm thấy mình được yêu thương chứ không phải bị ngột ngạt, gò bó. Xin cho con yêu thương chân thành để làm lan toàn tình yêu đến mọi nơi.

THỨ BA:
“CON LÀ CỦA RIÊNG TA”

Tin Mừng: Lc 6,12-19
Trong những ngày ấy, Ðức Giêsu đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Ðến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Ðồ. Ðó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích, Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội.
Ðức Giêsu đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giuđê, Giêrusalem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xiđon đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành. Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.

Suy Niệm:
Mỗi con người là một huyền nhiệm riêng biệt trong cái nhìn của Chúa. Đức Giêsu đã thức suốt đêm để cầu nguyện hầu chọn 12 Tông đồ là những người sẽ chung vai sát cánh với Ngài trên bước đường loan báo Tin Mừng, đủ để cho thấy mỗi người là một cá vị trong cái nhìn của Chúa.
Nhưng cái nhìn này cũng rất mầu nhiệm vì 12 Tông đồ không phải là những con người xuất sắc, nhưng rất bình thường, thậm chí tầm thường và có nhiều khiếm khuyết trong cái nhìn của người đời. Ấy vậy mà Đức Giêsu lại chọn họ làm nền tảng xây dựng Hội thánh của Ngài ở trần gian.
Dù người đời có nhìn như thế nào đi chăng nữa, thì các Tông đồ vẫn mãi mãi là những người được Ngài yêu thương, tin tưởng và chọn gọi. Ngài nhìn họ bằng một tình yêu và hy vọng. Những ai sống trong tình yêu để dấn thân cho huyền nhiệm của tình yêu đó thì chắc chắn họ sẽ là tương lai tốt đẹp cho niềm hy vọng của Thiên Chúa, bằng ngược lại họ sẽ làm cho niềm hy vọng của Ngài trở nên vô hiệu.
Chắc chắn trong khi cầu nguyện, khuôn mặt của Giuđa cũng hiện lên như khuôn mặt Simon Phêrô, Gioan và các môn đệ khác. Tất cả họ đều có cái đáng yêu riêng trong cái nhìn đầy yêu thương của Chúa; và chắc chắn Ngài cũng biết khuyết điểm riêng của từng người, nhưng Ngài vẫn tôn trọng và chờ đợi họ trong tương lai.
Mỗi người là một cá vị trong tình yêu tạo dựng của Thiên Chúa, vì theo sinh học không ai giống nhau dù thế giới có hàng tỉ người. Họ là riêng tư trong hồng ân cứu độ vì Thiên Chúa có cách cứu độ của Ngài cho từng người. Họ là từng người một trong tác động của Thánh Thần, vì Thánh Thần “thổi” mỗi người một cách khác nhau.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con cảm nghiệm để sống tình yêu riêng tư với Ngài, vì Ngài đã nói với con : “Con là của riêng ta”. Đừng để con phân bì với những may mắn của người khác, hoặc tự cao với những khả năng Chúa ban, vì mỗi người đều có chương trình của riêng Chúa dành cho họ. Hãy sống và làm lan tỏa nét đẹp của Chúa nơi chính bản thân mình bằng tất cả những gì Chúa trao. Amen.

THỨ TƯ : 08.09.2021 – SINH NHẬT ĐỨC MARIA –
KHI ĐỜI TA CÓ CHÚA

Tin Mừng: Mt 1, 1-16.18-23
Đây là gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít, con cháu tổ phụ Áp-ra-ham: Ông Áp-ra-ham sinh I-xa-ác; I-xa-ác sinh Gia-cóp; Gia-cóp sinh Giu-đa và các anh em ông này;3 Giu-đa ăn ở với Ta-ma sinh Pe-rét và De-rác; Pe-rét sinh Khét-xơ-ron; Khét-xơ-ron sinh A-ram; A-ram sinh Am-mi-na-đáp; Am-mi-na-đáp sinh Nác-son; Nác-son sinh Xan-môn; Xan-môn lấy Ra-kháp sinh Bô-át; Bô-át lấy Rút sinh Ô-vết; Ô-vết sinh Gie-sê; ông Gie-sê sinh Đa-vít. Vua Đa-vít lấy vợ ông U-ri-gia sinh Sa-lô-môn Sa-lô-môn sinh Rơ-kháp-am; Rơ-kháp-am sinh A-vi-gia; A-vi-gia sinh A-xa; A-xa sinh Giơ-hô-sa-phát; Giơ-hô-sa-phát sinh Giô-ram; Giô-ram sinh Út-di-gia; Út-di-gia sinh Gio-tham; Gio-tham sinh A-khát; A-khát sinh Khít-ki-gia; Khít-ki-gia sinh Mơ-na-se; Mơ-na-se sinh A-môn; A-môn sinh Giô-si-gia; Giô-si-gia sinh Giơ-khon-gia và các anh em vua này; kế đó là thời lưu đày ở Ba-by-lon.
Sau thời lưu đày ở Ba-by-lon, Giơ-khon-gia sinh San-ti-ên; San-ti-ên sinh Dơ-rúp-ba-ven; Dơ-rúp-ba-ven sinh A-vi-hút; A-vi-hút sinh En-gia-kim; En-gia-kim sinh A-do; A-do sinh Xa-đốc; Xa-đốc sinh A-khin; A-khin sinh Ê-li-hút; Ê-li-hút sinh E-la-da; E-la-da sinh Mát-than; Mát-than sinh Gia-cóp; Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.
Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ: Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”

Suy Niệm:
Tại sao ngày sinh nhật của Đức Maria, Lời Chúa cho chúng ta gia phả của Chúa Giêsu? Thưa vì cả Đức Maria và Chúa Giêsu đều nằm trong kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa Cha dành cho nhân loại.
Ngày sinh của Mẹ cũng sẽ bình thường như bao nhiêu thiếu nữ khác nếu ngày sinh đó không được tiếp nối bởi việc “Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô”; nghĩa là ngày sinh nhật của Mẹ vĩ đại vì Mẹ đã được diễm phúc sinh ra Đấng Cứu Thế.
Nhờ việc đón nhận lời truyền tin, cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng Chúa Giêsu, và nhất là cùng bước đi trên con đường khổ nạn của Con Mẹ mà cả cuộc đời của Mẹ được Giáo hội tôn vinh, trong đó có ngày sinh của Mẹ.
Từ nơi Mẹ chúng ta nhận ra một con đường để trở nên vĩ đại. Đó không phải do học thức vì Mẹ là một thiếu nữ nhà quê, đó không phải do địa vị vì Mẹ chỉ là một phụ nữ sống trong xã hội còn nhiều định kiến, đó không phải do giàu sang vì gia đình của Mẹ là một gia đình đơn sơ thậm chí nghèo khó… nhưng Mẹ vĩ đại vì cuộc đời của Mẹ gắn liền với cuộc đời của Đấng Cứu Thế.
Con đường để trở nên vĩ đại là bước vào cuộc đời của Đức Giêsu như Đức Maria. Khi ta bước vào cuộc đời của Đức Giêsu là ta liên lụy đến mọi thứ thuộc về Ngài: cách sống của Ngài, con đường khổ nạn của Ngài, và dĩ nhiên cũng sẽ là vinh quang của Ngài.
Những gì đang diễn ra trong xã hội hôm nay mời gọi ta hãy cùng sống với Đức Giêsu, nghĩa là làm cho ta dính líu đến cuộc đời của Ngài, nhất là trên con đường thập giá và trong cuộc khổ nạn, để rồi chắc chắn ta cũng sẽ được vinh quang Phục sinh với Ngài.
Những gì đang diễn ra trong xã hội hôm nay mời gọi ta hãy cùng sống với Đức Giêsu trên con đường phục vụ. Ngài đã rảo bước khắp nơi để chữa lành những người đau ốm, an ủi kẻ ưu phiền, cho kẻ đói ăn… Hình ảnh của Ngài nơi những nhân viên y tế đang ngày đêm lo cho người nhiễm bệnh. Hình ảnh Ngài cũng được thấy rõ nơi những con người vất vả để chia sẻ những miếng cơm manh áo cho những người đói khổ trong lúc này. Hình ảnh của Ngài cũng được phát họa qua những ai đang cố gắng an ủi, động viên, khích lệ những người đang đau khổ, mệt mỏi, chán chường vì cơn dịch bệnh này…

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa đã ban cho con người Mẹ vĩ đại vì đã sống trọn vẹn con đường của Chúa. Từ đó mở ra con đường để chúng con nên vĩ đại, đó là con đường gắn bó với Đức Giêsu. Xin cho chúng con dù bất cứ cảnh ngộ nào cũng có thể liên kết với Đức Giêsu: khi vui, khi thương, khi mừng, và nhất là khi sáng danh.

THỨ NĂM:
ĐI VỀ PHÍA MẶT TRỜI

Tin Mừng : Lc 6, 27-38
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy bảo các con đang nghe Thầy đây: Các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những kẻ vu khống mình. Ai vả con má bên này, thì đưa cả má bên kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì con hãy cho, và ai lấy gì của con, thì đừng đòi lại.
Các con muốn người ta làm điều gì cho các con, thì hãy làm cho người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ yêu các con, thì còn ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội lỗi cũng yêu những ai yêu họ. Và nếu các con làm ơn cho những kẻ làm ơn cho các con, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng làm như vậy. Và nếu các con cho ai vay mượn mà trông người ta trả lại, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng cho những kẻ tội lỗi vay mượn để rồi được trả lại sòng phẳng.
Vậy các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mượn mà không trông báo đền. Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và các con sẽ là con cái Ðấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những kẻ bội bạc và những kẻ gian ác.
Vậy các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ. Ðừng xét đoán, thì các con sẽ khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được thứ tha. Hãy cho, thì sẽ cho lại các con; người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong đấu nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu ấy”.

Suy Niệm:
Giáo huấn xem ra nghịch lý của Đức Giêsu nói lên sự thật về Thiên Chúa của chúng ta: “Cha các con là Ðấng nhân từ”. Chỉ có sự nhân từ của Thiên Chúa mới có thể làm được những việc mà với tính cách tự nhiên con người không thể làm được : “Hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những kẻ vu khống mình.”…
Thiên Chúa là Đấng Thánh, nơi Ngài tự bản chất có sự nhân từ, vì vậy Ngài sẵn sàng yêu thương tha thứ với hết mọi người, dù họ có là người xấu. Điều đó được thể hiện nơi Đức Giêsu Kitô là hiện thân của Thiên Chúa Cha, Đấng giàu lòng thương xót.
Sự thật về Thiên Chúa là thế. Còn con người chúng ta vốn yếu đuối mỏng giòn, nhưng đã được ánh sáng của Đức Giêsu soi dẫn, nên chúng ta đang tiến về miền ánh sáng để chiêm ngắm, học hỏi và bắt chước cung cách của Đức Giêsu, là cung cách của Thiên Chúa nhân từ. Ai bắt chước được nhiều thì nên giống Đức Giêsu hơn.
Chính vì thế, lời dạy của Đức Giêsu hôm nay không phải là nghịch lý, nhưng chính là lý tưởng để chúng ta tiến đến. Điều quan trọng là tập yêu thương ngay từ bây giờ và mỗi ngày thêm một chút để hy vọng đến cuối cuộc đời chúng ta càng trở nên giống Chúa nhiều hơn.

Cầu Nguyện:
Lạy Thiên Chúa là Đấng Thánh. Sự thánh thiện của Ngài không làm con xa cách Chúa nhưng để con cố gắng mỗi ngày trở nên giống Chúa là vẻ đẹp vĩnh cửu của cuộc đời con. Xin cho con tập sống yêu thương hết mình dù con còn nhiều ích kỷ nhỏ nhen chỉ yêu chính mình. Xin cho con biết tha thứ bỏ qua những điều trái ý dù bản thân con còn nhiều tham sân si…Và quan trọng nhất, xin cho con luôn hướng về Chúa là Đấng Thánh.

THỨ SÁU:
CHỈ MONG LÀM BẠN ĐỒNG HÀNH

Tin Mừng: Lc 6, 39-42
Khi ấy, Đức Giêsu kể cho môn đệ nghe dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? Học trò không hơn Thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng Thầy mà thôi.  Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em!”

Suy Niệm:
Giáo huấn của Đức Giêsu trong đoạn Tin Mừng hôm nay là chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng dẫn đường sáng suốt vì Ngài “là đường, là sự thật và là sự sống”; chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng có quyền phán xét vì mọi sự đều bởi Ngài mà ra.
Vì thế là con người với nhau chúng ta không được lên mặt dạy đời, không được muốn “làm thầy thiên hạ” vì chúng ta đều là những người “mù” như nhau, không khéo cả 2 đều rơi “xuống hố”; cũng không được tài khôn sửa dạy người khác vì chính bản thân chúng ta cũng đầy chuyện xấu.
Như vậy chẳng lẽ chúng ta làm ngơ? chúng ta “mạnh ai nấy sống”? Thưa không phải thế, Đức Giêsu dạy chúng ta phải biết yêu thương nâng đỡ lẫn nhau. Không phải dẫn đường nhưng là người đồng hành, cùng đi; không phải dạy dỗ theo kiểu kẻ cả, nhưng là chân thành góp ý với mong muốn người khác tốt hơn.
Giáo huấn của Đức Giêsu luôn là tình yêu của Ngài gửi đến mỗi chúng ta để nhận biết rõ ràng hơn về Thiên Chúa là tình yêu. Thiên Chúa là Thầy thực sự nhưng Ngài lại sai Con của Ngài để làm gương trước cho chúng ta về những gì Ngài chỉ dạy. Thiên Chúa có quyền phán xét nhưng Ngài lại chậm bất bình và giàu lòng nhân ái.
Từ giáo huấn của Đức Giêsu cho chúng ta cách sống khiêm tốn như cung cách của Con Thiên Chúa làm người để không bao giờ nghĩ mình là người dẫn lối, là người phán xét, nhưng trước hết là người được Chúa yêu thương để yêu thương lại mọi người; chỉ cầu mong được cùng nhau đồng hành, cùng nhau vượt qua những gian khổ, thách thức của cuộc đời.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã khiêm tốn rửa chân cho các môn đệ, đã mang vào mình cuộc thương khó và cái chết đau thương trên thập giá. Xin cho chúng con biết khiêm nhường để sống với nhau hầu thông cảm, tha thứ và nâng đỡ nhau. Amen.

THỨ BẢY:
CÂY NÀO, TRÁI ẤY


Tin Mừng: Lc 6,43-49
“Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt. Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho. Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra”.
“Tại sao anh em gọi Thầy: “Lạy Chúa ! Lạy Chúa!”, mà anh em không làm điều Thầy dạy?
“Ai đến với Thầy, và nghe những lời Thầy dạy mà đem ra thực hành, thì Thầy sẽ chỉ cho anh em biết người ấy ví được như ai. Người ấy ví được như một người khi xây nhà, đã cuốc, đã đào sâu và đặt nền móng trên đá. Nước lụt dâng lên, dòng sông có ùa vào nhà, thì cũng không lay chuyển nổi, vì nhà đã xây vững chắc. Còn ai nghe mà không thực hành, thì ví được như người xây nhà ngay mặt đất, không nền móng. Nước sông ùa vào, nhà sụp đổ ngay và bị phá huỷ tan tành.

Suy Niệm:
Môn đệ của Đức Giêsu phải được chứng minh bằng hành động qua chính cách sống của mình. Không thể nào nói tôi là môn đệ Đức Giêsu trong khi cách sống của tôi lại đi ngược với Tin Mừng; như “Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho”. Cách sống của chúng ta sẽ cho biết chúng ta là ai.
Là con cái Chúa mà tôi không có niềm tin vào Chúa, lại tin tưởng vào những thế lực khác dẫn đến hành động của tôi y như người ngoại giáo: mê tín dị đoan, cúng bái khắp tứ phương thiên hạ, nghe theo lời thầy bói…
Là môn đệ Đức Giêsu mà tôi lại không sống theo Tin Mừng, đôi khi còn mang tin buồn cho người khác bằng việc chẳng có yêu thương, chẳng hề phục vụ; ngược lại còn ganh ghét, hận thù, làm hại người khác.
Miệng lưỡi “Lạy Chúa, Lạy Chúa!” của chúng ta phải phát xuất từ niềm tin chân thành để nhìn nhận Chúa là chủ tể cuộc đời mình.
Hành động trong đời sống chúng ta phải thấm nhuấn Tin Mừng của Đức Giêsu để luôn sống khiêm nhường, yêu thương, phục vụ.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, đời sống đức tin của chúng con chỉ có thể trổ sinh hoa trái tốt khi chúng con thực sự tin tưởng vào Chúa. Khi đã có niềm tin thì tự khắc chúng con sẽ cố gắng để thực hành những điều Chúa dạy. Vì thế xin Chúa cho chúng con mỗi ngày biết chạy đến van xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con. Amen.