Sunday, March 16, 2025
spot_img
Home Blog Page 33

Hạt giống nảy mầm | Tuần 6 |Mùa Phục sinh

CHÚA NHẬT 6 PHỤC SINH

Ga 14,23-29

A. Hạt giống…

Có thể coi đoạn Tin Mừng này là một bài giáo lý về Chúa Ba Ngôi : Trong đoạn Tin Mừng này, Chúa Giêsu nhắc tới cả 3 ngôi Thiên Chúa : “Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ…. Ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến… Đấng Phù Trợ, là Thánh Thần mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Ngài sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”.

Như thế, giáo lý cơ bản về Ba Ngôi là :

– Chúa Cha là Đấng sai Chúa Con đến với loài người. 

– Chúa Con vâng lời Chúa Cha đến với loài người để dạy loài người những lệnh truyền.

– Chúa Thánh Thần lại được Chúa Cha sai đến nhân danh Chúa Con, để dạy loài người hiểu sâu hơn những lệnh truyền của Chúa Con.

Thái độ con người phải có đối với Ba Ngôi :

– Yêu mến Chúa Con nên tuân giữ những điều Ngài dạy.

– Chúa Thánh Thần sẽ giúp đỡ họ làm điều đó.

– Kết quả : Ba Ngôi sẽ “yêu mến”, “tỏ mình ra” và “ở trong” người ấy.

B. … nảy mầm.

1. Làm Kitô hữu là được gia nhập gia đình yêu thương của Thiên Chúa Ba Ngôi. Mỗi Ngôi Thiên Chúa đều tận tình yêu thương và chăm sóc chúng ta. Đó là một vinh dự và một hạnh phúc to lớn. Cám ơn Chúa.

2. Thái độ đối xử đúng nhất của Kitô hữu với Ba Ngôi Thiên Chúa là “nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ”, vì như thế ta tỏ ra mình yêu mến Thiên Chúa, ta được Ngài yêu mến, tỏ mình ra và ở trong ta.

3. Hai cha con thỏa thuận : ông sẽ mua cho cậu một xe hơi nếu cậu cạo râu, cắt mái tóc dài và đọc Thánh Kinh mỗi ngày. Xe mua về, cậu đọc sách nhưng không cắt tóc và cạo râu.

Khi ông đe dọa, cậu nói : “Con đang đọc về Chúa Giêsu, Ngài để tóc dài và râu”.

Ông bố nói : “Đúng, Ngài đã để râu và tóc, nhưng Ngài còn luôn thi hành ý Cha”. (Góp nhặt) 

4. Trong cuốn sách The living stone có một câu chuyện như sau : Jonathan làm được những việc phi thường, phần lớn vì hấp thụ được từ vị thầy khả kính. Ngày vị Thầy này sắp lìa trần, ông cho gọi Jonathan trở về để gặp thầy lần cuối. Jonathan hy vọng thầy sẽ truyền cho bí quyết đặc biệt mà suốt đời thầy còn cất giữ. Nhưng lời trăn trối cuối cùng của ông chỉ vỏn vẹn mấy chữ “Hãy hành động vì lòng yêu mến”.

Chúa Giêsu trước khi giã biệt các môn đệ cũng nhắn nhủ các ông về điều căn bản “Ai nghe và giữ các giới răn của Thầy, người ấy là kẻ yêu mến Thầy”. Chúa Giêsu không đòi những kẻ yêu mến Ngài phải có những rung động thuộc cảm tính… Tuy nhiên một tình yêu đúng nghĩa là luôn luôn tìm cách làm đẹp lòng người yêu, sẵn sàng cho đi tất cả vì người yêu, chứ không dừng lại ở những rung động của thân xác phần nào nói lên tính vị kỷ của mình (“Mỗi ngày một tin vui”).

5. “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy. Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy”.

Mỗi lần, bạn ấy xin ba mẹ đi chơi, chúng tôi đều cười nhạo : “Lớn rồi mà còn xin với xỏ. Mình trưởng thành rồi, muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm tùy ý”. Bạn ấy đã giải thích một cách đơn sơ nhưng thật hợp lý hợp tình : “Hẳn ba má không cần tôi xin, nhưng chắc chắn ba má tôi rất vui khi tôi xin phép như vậy. Tôi làm thế để được làm con và làm con thảo của ba mẹ tôi”.

Hẳn Chúa cũng rất vui khi tôi quan tâm lắng nghe và tuân giữ Lời Ngài, để Ngài có thể đưa tôi vào sự hiệp thông tình yêu của ba ngôi Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin cho con biết yêu mến và thực hành Lời Chúa để luôn được hiệp thông với Người. (Epphata) 

6. “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy. Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy”. (Ga 14,23)

Hôm chúng tôi chia tay, tôi đã khóc rất nhiều. Qua màn nước mắt, tôi thấy anh cũng vội lau những giọt lệ mà anh gọi là bụi khói. Anh vẫn cương quyết và bản lĩnh như ngày nào.

Anh nói : “Không phải ba mẹ không chấp nhận em, không phải anh không còn yêu em ; anh sẽ đợi, nếu…

“Nhưng điều kiện của anh khó quá. Tôi ngắt lời.

“Không !” Anh nghiêm giọng, “tại vì em không muốn hy sinh thôi…”

Vâng, tôi đã không muốn hy sinh, hy sinh tự do, sở thích, thú vui phù phiếm của tôi. Vâng, tôi đã không yêu anh như tôi tưởng !

Lạy Chúa, tình yêu đòi hỏi những biểu hiện đích thực của sự hy sinh, đôi khi chỉ cần giữ lời… Chúa ơi, xin giúp con yêu Ngài, yêu tha nhân, để được phục sinh trong tình yêu của Thiên Chúa. (Hosanna) 

7. “Thầy để lại bình an cho anh em. Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không như thế gian ban tặng”. (Ga 14,27)

Cho tôi xin hai chữ “bình an”.

Với tôi và đa số người trẻ, bình an là : không bị ai làm phiền, muốn đi đâu và làm gì tùy ý, có tiền tiêu xài thỏa thích… Nhưng đó có phải là bình an đích thực không ?

Bình an mà Đức Giêsu đem lại là bình an trong tâm hồn. Bình an đó chỉ có được khi tôi chiến thắng được kẻ thù khủng khiếp nhất là ích kỷ và phóng túng để vươn tới thiên đàng của công bằng và yêu thương.

Lạy Chúa, con muốn được tự do và bình an của Chúa (Hosanna). 

[Bài học] Sách Sáng thế | Bài 12: Lời hứa và giao ước của Thiên Chúa

Bài học này gồm có ba câu chuyện: (St 15,1-18,15)

Câu chuyện 1: Thiên Chúa lặp lại lời hứa và thiết lập giao ước với Abraham: Trong cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và Abraham, Thiên Chúa lặp lại hai trong ba lời hứa mà Người đã hứa với ông. Thứ nhất là lời hứa về một dòng dõi đông đúc, thứ hai về đất đai làm cơ nghiệp. Sau đó, Người thiết lập giao ước với ông.

Câu chuyện 2: Ismael chào đời: Bà Xarai vợ ông Abraham đề nghị ông ăn ở với người hầu của bà là Haga, để có con nối dõi. Sau khi Haga mang thai, và sinh cho Abraham một người con trai. Ông đặt tên con trẻ là Ismael. Câu chuyện 3: Thiên Chúa lặp lại lời giao ước: Khi Ismael được 13 tuổi, lúc ấy Abraham được 99 tuổi và bà Xarai vẫn son sẻ. Thiên Chúa đã lập lại lời hứa rằng: dòng dõi ông sẽ đông đảo, và Thiên Chúa sẽ ban đất Canaan làm gia nghiệp. Sau đó Thiên Chúa đổi tên ông từ Abram thành Abraham; và vợ ông Xarai thành Xara. Người xác định rõ: dòng dõi của ông nối tiếp từ đứa con do Xarai sinh ra. Đó là Ixaác. Để đánh dấu sự kiện quan trọng này, Thiên Chúa chỉ dẫn cho Abraham về việc cắt bì.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Lạy Chúa, Abraham cũng là con người bình thường như mọi người, có vui buồn, lo sợ… Nhưng điều đặc biệt là ông luôn nhìn lên Chúa, luôn tin tưởng vào Chúa, nhất là tin vào lời Chúa hứa xem ra khó thực hiện nơi ông.

Xin cho chúng con cũng noi gương ông Abraham, hết lòng tin tưởng, cậy trông vào tình yêu và những lời Chúa hứa. Amen.

Câu hỏi ôn tập | Sách Sáng thế | Bài 12

Hãy cùng nhau ôn lại bài học một chút bạn nhé!

[Bài học] Sách Sáng thế | Bài 11: Abraham và Menkixêđê

Chương 14 sách Sáng thế kể lại rằng: sau khi chia tay, Lót đến cư ngụ tại thành Sôđôma. Vì cuộc viễn chinh của các vua, vua của Sôđôma thất trận; Lót bị bắt và bị cướp sạch tài sản. Abraham đem người đến cứu viện, đánh bại các vua và giải thoát Lót. Trở về Sôđôma, Abraham được vua Sôđôma và Menkixêđê vua thành Salem đón tiếp. Ngài vừa là vua vừa là tư tế. Menkixêđê chúc phúc cho Abraham; còn Abraham dâng một phần mười chiến lợi phẩm cho ngài.

Bước 1: Làm dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Kinh Thánh

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Lạy Chúa,
Ông Abraham đã không nhận quà từ vua Xôđôma
nhưng lại dâng lễ vật cho Menkixêđê, người của Chúa,
bởi vì ông nhận biết chiến thắng của ông đến từ Thiên Chúa.

Xin cho chúng con biết noi gương ông Abraham,
biết tránh xa mọi lợi lộc thấp hèn của trần gian
và luôn giành cho Chúa những điều tốt đẹp nhất. Amen.

Câu hỏi ôn tập | Sách Sáng thế | Bài 11

Hãy cùng nhau ôn lại bài học một chút bạn nhé!

[Bài viết] Ba lễ quan trọng của người Do Thái

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Người Do Thái có ba lễ quan trọng: lễ Vượt qua, lễ Ngũ Tuần và lễ Lều. Trong ba dịp lễ này, họ thường hành hương về Giêrusalem.

  1. Lễ Vượt Qua (Pesah): Lễ này tưởng niệm lại biến Chúa tổ tiên người Do Thái đã được Thiên Chúa cứu thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập. Lễ này thường được tổ chức vào mùa xuân. Vào dịp lễ này, các tín đồ thường hành hương về Đền Thánh Giêrusalem. Đức Giêsu đã bị giết vào khoảng thời gian tổ chức lễ Vượt Qua. Theo Tin mừng của Mátthêu, Máccô và Luca, Đức Giêsu bị giết chết vào đúng ngày lễ Vượt Qua. Còn Gioan nói rằng: Ngài chết vào ngày áp lễ Vượt Qua. Xét về mặt lịch sử, có lẽ những gì Gioan nói thuyết phục hơn vì khó có thể tin rằng trong chính ngày lễ mà người ta lại bắt Đức Giêsu và giết Ngài. Đức Giêsu đã chết vào khoảng năm 30 AD.
  2. Lễ Ngũ Tuần (Shavout): Lễ này được cử hành bảy tuần sau ngày lễ Vượt Qua. Đây là lễ của ngày thu hoạch đầu tiên. Người ta mang của đầu mùa lên dâng cho Thiên Chúa để cảm ơn Người đã ban cho họ có đất đai và có sản phẩm tiêu dùng. Lễ này thường được cử hành vào khoảng tháng 6. Biến cố Chúa Thánh Thần hiện xuống trên các tông đồ dưới hình lưỡi lửa được Luca nói đến trong sách Công vụ Tông đồ đã xảy ra vào ngày này.
  3. Lễ Lều (Sukkot): Lễ này thường được cử hành vào mùa thu. Người ta tưởng nhớ lại khoảng thời gian sống trong sa mạc, trước khi vào Đất Hứa. Trong hành trình sa mạc, người Israel phải trú ngụ trong các lều tạm. Ban đêm, họ đốt lửa, quy tụ bên nhau. Giờ đây, họ cũng kỷ niệm lại những gì cha ông họ đã trải qua năm xưa bằng một lễ hội vui mừng ca hát bên đống lửa.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 5 |Mùa Phục sinh

CHÚA NHẬT 5 PHỤC SINH

Ga 13,31-33a.34-35

A. Hạt giống…

Đoạn Tin Mừng này là một phần của bữa tiệc ly. Có 3 chi tiết đáng lưu ý :

1. Giây phút Giuđa ra đi là tiếng chuông báo hiệu cuộc thương khó bắt đầu. Chúa Giêsu coi đó là tiếng chuông mở đầu giờ Ngài được tôn vinh. Không phải đau khổ tự nó là tôn vinh, mà vì qua đau khổ Chúa Giêsu thực hiện ý muốn của Chúa Cha. Chúa Giêsu lấy làm vinh dự được thực hiện ý muốn Chúa Cha.

2. Trước lúc bước vào con đường thập giá, Đức Giêsu trối lại cho các môn đệ điều răn mới của Ngài : “Chúng con hãy yêu thương nhau… Ở điểm này mọi người sẽ nhận biết chúng con là môn đệ của Thầy, là chúng con có lòng yêu thương nhau”.

B. … nảy mầm.

1. Chúa Giêsu lấy làm vinh dự được thi hành ý muốn Chúa Cha. Do tình yêu, người ta cũng lấy làm vinh dự được chiều ý người mình yêu. Thánh Phaolô nói “Vinh dự của chúng ta là thập giá Đức Kitô”. Các tông đồ sau khi bị bắt nhốt trong tù và bị đánh đòn, đã “hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giêsu” (Cv 5,41). Nếu ta không lấy làm vinh dự làm theo ý Chúa và chịu khổ vì Chúa, đó là dấu ta chưa yêu Chúa.

2. “Thầy ban cho chúng con một điều răn mới là chúng con hãy yêu thương nhau” : Yêu thương nhau là điều răn của Chúa. Chúng ta yêu thương nhau là tâm huyết của Chúa. Như thế, khi chúng ta không yêu thương nhau thì không phải là chúng ta chỉ lỗi phạm đến nhau mà là xúc phạm đến chính Chúa, xúc phạm đến điều quan trọng nhất trong Đạo Chúa.

3. “Người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng con là môn đệ Thầy, là chúng con yêu thương nhau” : Tại sao người ta không tin vào Giáo Hội ? Tại sao người ta không đánh giá cao cộng đoàn của chúng ta ? Đức Giêsu đã trả lời trước từ lâu rồi : tại vì chúng ta không yêu thương nhau.

4. Một bề trên tu viện công giáo đến tìm một ẩn sĩ Ấn giáo tại chân núi Hy mã lạp sơn và trình bày về tình trạng bi đát của tu viện ông : 

Trước kia tu viện này là một trung tâm thu hút nhiều khách hành hương. Nhà thờ lúc nào cũng vang tiếng hát của giáo dân từ khắp nơi đến. Trong tu viện không còn chỗ nhận thêm người vào tu hằng ngày đến gõ cửa nữa. Thế mà bây giờ tu viện chẳng khác nào một ngôi chùa hoang phế. Nhà thờ vắng lặng, tu sĩ thì leo teo mấy người, cuộc sống thật là buồn tẻ. 

Vị bề trên hỏi tu sĩ Ấn giáo cho biết nguyên nhân nào hay lỗi lầm nào đã đưa tu viện tới tình trạng trên đây. Tu sĩ Ấn giáo ôn tồn bảo : “Các tội đã và đang xảy ra trong cộng đoàn đó là tội vô tình”. Và ông giải thích : “Đấng Cứu Thế đã cải trang thành một người trong quý vị, nhưng quý vị không nhận ra Ngài”. 

Nhận được lời giải đáp, vị bề trên hớn hở trở về tu viện. Ông tập họp mọi người lại và loan báo cho họ biết Đấng Cứu Thế đang cải trang thành một người trong nhà. Các tu sĩ đều mở to đôi mắt và quan sát nhau. Ai là Đấng Cứu Thế cải trang vậy ? Nhưng có điều chắc là một khi Ngài đã cải trang thì không ai có thể nhận ra Ngài được. Mỗi người trong họ đều có thể là Đấng Cứu Thế. 

Vậy là từ đó mọi người đều đối xử với nhau như với Đấng Cứu Thế. Chẳng bao lâu, bầu khí yêu thương huynh đệ, sức sống và niềm vui đã trở  lại với tu viện. Từ khắp nơi người ta lại tìm đến tu viện để tĩnh tâm và cầu nguyện. Nhiều người trẻ cũng đến xin gia nhập cộng đoàn. (Trích “Món quà giáng sinh”) 

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 5 | Mùa Phục sinh | Năm C

CHÚA NHẬT

Tin Mừng: Ga 13,31-33a.34-35

Khi Giu-đa ra khỏi phòng tiệc ly, Đức Giê-su nói : “Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.

Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này : là anh em có lòng yêu thương nhau”.

SUY NIỆM:

Như người thầy truyền bí quyết cho học trò, Thầy Giêsu cũng trăn trở với tất cả nỗi lòng để truyền lại cho các môn đệ: “Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau”. Tình yêu là căn cốt của đời sống đạo, vì đó chính là Thiên Chúa: “Thiên Chúa là Tình Yêu”. Tin Chúa là biết yêu.

Mức độ tình yêu Thầy Giêsu truyền lại không phải là cảm xúc tự nhiên của con tim để chỉ yêu những người yêu mình hoặc yêu những người dễ yêu, nhưng là: “anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”. Yêu như Thầy là yêu tất cả, yêu đến cùng. Khó đấy! Nhưng đấy mới là tình yêu thực sự.

Tình yêu chính là phương thế để Loan báo Tin mừng: “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này : là anh em có lòng yêu thương nhau”. Vì vậy, Kitô không cần làm gì khác ngoài việc trau giồi và sống tình yêu thực sự trong cuộc đời của mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, dù con có như thế nào Chúa cũng vẫn yêu con, thì xin cho con cũng bắt chước Chúa để yêu vô vị lợi, yêu hết mình, yêu như Thầy đã yêu.

THỨ HAI

TIN MỪNG: Ga 14, 21-26

“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”.

Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?” Chúa Giêsu trả lời: “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”.

SUY NIỆM

“Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”.

Điều nhận thấy rõ ràng nhất nơi môn đệ của Đức Giêsu là biết sống theo lời của Ngài. Lời đó được cụ thể hóa trong cung cách sống tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa và yêu thương phục vụ mọi người, vì tất cả những lời Thánh Kinh đều là mặc khải cho nhân loại về Thiên Chúa, và cách sống để được trở nên con Thiên Chúa.

Một đời sống không nao núng trước sự dữ, không lo âu sợ hãi trước hiểm nguy, không chồn chân lui bước trước nghịch cảnh… Điều đó là kết quả của một niềm tin: Đức Giêsu đã Phục Sinh.

Một đời sống quan tâm phục vụ mọi người trong tính cách và ơn ban mà Chúa đã dành riêng cho mỗi người để mưu cầu hạnh phúc cho người khác… là kết quả của việc được Thánh Thần thôi thúc để trở nên giống Đức Giêsu.

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa, xin cho con đừng nói yêu mến Chúa trên môi miệng, nhưng xin cho con biết sống điều con tin, và dạy người khác điều con xác quyết.

THỨ BA

TIN MỪNG: Ga14, 27-31 a

“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại với các con. Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin. Thầy không còn nói nhiều với các con nữa, vì thủ lãnh thế gian đã đến. Nó không có quyền lực gì đối với Thầy. Nhưng để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Cha, thì Thầy làm như Cha đã truyền dạy”.

SUY NIỆM

“Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng”

Bình an của Đấng Phục Sinh khác với bình an của thế gian. Thế gian tìm kiếm bình an là không gặp sóng gió, không gặp những bất trắc, cầu sao được vậy, muốn gì được nấy… Còn bình an của Đấng Phục Sinh phải trãi qua thập giá. Bình an đó là một niềm cậy trông vững vàng dù đang gặp bất cứ điều gì trong cuộc sống, với một niềm xác tín: Chúa đã phục sinh.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết tìm đến bình an của Chúa bằng những hoa quả của mầu nhiệm Phục sinh là các Bí tích, nhất là Bí tích Giải tội và Bí tích Thánh Thể, để con được bình an thực sự trong tâm hồn.

THỨ TƯ

TIN MỪNG: Ga15,1-8

“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy.

“Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như nhành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi.

“Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì, cứ xin, và sẽ được. Ðây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy”.

SUY NIỆM

Chúa nói thật rõ ràng: “Thầy là cây nho, anh em là cành” (Ga15,5). Điều này cho con biết rằng cuộc đời con là của Chúa, là thuộc về Chúa. Cây có thể không có cành, nhưng cành không thể thiếu cây. Cây vẫn sống, vẫn sừng sững vươn lên khi bị người ta chặt hết cành, nhưng cành nào bị người ta chặt khỏi thân cây đều phải khô héo và chết đi.

Chúa còn nói: “Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái thì Người chặt đi” (Ga15,2). Chúa muốn con chẳng những thuộc về Chúa, mà còn phải thể hiện những hoa quả cụ thể của việc thuộc về Chúa nữa.

Chẳng những gắn bó với thân cây, mà cành cây còn phải trổ sinh hoa trái. Con thuộc về Chúa, nhưng hương thơm đời sống đạo đức của con còn phải được tỏa lan nữa. Con được tình yêu Chúa nuôi dưỡng mà con chỉ hưởng thụ những gì con đang có chứ không biết để cho tình yêu đó thấm nhập vào mình và lan tỏa ra những người xung quanh.

Những gì con đang có, trách nhiệm của con là phải san sẻ với mọi người. Chúa cho con khả năng suy tư, hoa trái suy tư chính là sự chia sẻ. Chúa cho con được bình an trong Chúa, hoa trái của bình an là niềm vui, sự thanh thản, dễ chịu cho những người con gặp gỡ. Chúa cho con khả năng phục vụ, hoa trái của phục vụ là nâng đỡ người khác. Chúa cho con đầy đủ về vật chất, hoa trái của vật chất là biết cho đi…

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, ngày hôm nay con sẽ ý thức hai điều đó. Thứ nhất: con thuộc về Chúa. Thứ hai: đời sống của con là hoa trái do việc sống với Chúa và cho mọi người.

THỨ NĂM

TIN MỪNG: Ga15,9-11

“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn”.

SUY NIỆM

Lời Chúa hôm nay trước hết cho con biết một sự thật rằng: Đức Kitô là trung gian giữa Thiên Chúa và con người: “Chúa Cha yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy” (Ga15,9) ; “Anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy” (Ga15,10).

Sự thật thứ hai là Thiên Chúa không phải là Đấng nói bằng miệng, mà là Đấng hành động cụ thể nơi Đức Kitô.

Và cuối cùng, muốn ở lại trong tình thương của Chúa như cành nho nối liền với thân nho, thì con phải giữ lời Đức Kitô.

Từ ba sự thật đó cho con những hành động cụ thể sau đây:

Trước hết tin nhận Đức Kitô bằng cách đi theo con đường Ngài chỉ vẽ.

Và thứ hai, thực ra đi theo con đường của Đức Kitô không phải là hành trình đơn độc vì chính Đức Kitô đã nêu gương trước điều đó và đang sống với con. Con sống với Đức Kitô giống như Đức Kitô sống với Chúa Cha. Con giữ lời Đức Kitô cũng giống như Đức Kitô giữ lời Chúa Cha.

Và cuối cùng để thể hiện niềm tin vào Đức Kitô, con phải giữ lời Ngài, khi giữ lời Ngài là biểu lộ tình yêu mến của con với Ngài. Đối với con, việc tin và yêu chỉ là một. Tin là yêu và yêu là tin.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con cám ơn Chúa vì đã thể hiện tình yêu một cách cụ thể nơi Đức Kitô, để từ nay con không cảm thấy đơn độc trên đường đời, mà con có đức Kitô luôn đồng hành.Trong cuộc sống của con, con hứa sẽ giữ lời Đức Kitô đã dạy vì con tin tưởng nơi Ngài. Tuy nhiên lạy Chúa, xin thêm sức cho con vì có những lúc con không cảm nhận được tình yêu của Chúa. Vì thế con sẽ không nghe lời Ngài mà nghe theo những cám dỗ trần gian. Những lúc đó, không phải Chúa không yêu con, mà vì tình của con đã không nhắm đúng đối tượng. Xin giúp con luôn định hướng cuộc đời mình cho đúng đắn. Amen.

THỨ SÁU

TIN MỪNG: Ga15,12-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ðây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền. Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi, và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.

SUY NIỆM

“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv118,105). Những lời của Chúa nói hôm nay còn đặc biệt hơn nữa, vì được nói trong bối cảnh của người ra đi. Vì vậy lời Chúa hôm nay được xem như một lời trăn trối, “lời người ra đi”. Lời trăn trối, lời của một người trước lúc ra đi thì hết sức chân thành, là cái gì tận đáy lòng họ muốn truyền đạt cho những người ở lại, là tâm huyết cả đời muốn để lại cho thế hệ mai sau. Lạy Chúa, con xin cúi đầu lắng nghe lời Chúa dạy.

Khởi đầu và kết thúc những lời trăn trối hôm nay, điều duy nhất Chúa muốn gửi đến các môn đệ là: “Các con hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con” (Ga15,12); “Điều Thầy truyền dạy các con là hãy yêu thương nhau” (Ga15,17). Vì vậy “yêu thương nhau” là sứ điệp lời Chúa muốn gởi đến cho con hôm nay.

Yêu thương là điều rất quen thuộc với bản thân con. Quen thuộc vì con được nghe nhắc tới nhắc lui hoài. Quen thuộc vì con biết đây là điều căn bản trong đạo Chúa. Quen thuộc vì con vẫn thường xuyên dạy người khác điều đó… Nhưng thử hỏi, con đã sống giới răn yêu thương này như thế nào? Hơn nữa yêu thương đây là điều răn mới chứ không phải yêu thương theo luật cũ, theo lối tự nhiên, theo cảm tính của con người; yêu thương mà Chúa muốn dạy con là sự yêu thương Chúa đã làm gương trước: quan tâm đến người nghèo, người tội lỗi, người bệnh tật… những con người ít được quan tâm.  Hành động yêu thương đó được thể hiện cụ thể qua việc quỳ xuống rửa chân cho các môn đệ, và nhất là cái chết thảm thương trên thập giá.

Lạy Chúa, nhìn lại việc yêu thương của con, thực sự con có yêu thương, nhưng chỉ là một thứ tình cảm vị kỷ, quy hướng về bản thân mình. Con yêu thương những người dễ mến, yêu thương những người đem đến lợi ích cho con, yêu thương những người cho con cảm giác an toàn… Còn đối với những người nghèo, những người tội lỗi, những người bệnh tật, những người bị bỏ rơi, loại trừ… thử hỏi tình yêu của con dành cho họ đến mức nào? Như vậy nói thẳng ra con chưa yêu Chúa vì con chưa làm theo những lời Chúa dạy. Chúa đã nói: “Ai yêu mến Thầy thì  sẽ giữ lời Thầy” (Ga14,15).

CẦU NGUYỆN:

Lay Chúa, ngày hôm nay Chúa dạy con sống yêu thương, nhưng không phải yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, hay yêu thương theo cảm tính của con, nhưng yêu thương bằng những hành động cụ thể dành cho mọi người, nhất là những người nghèo, người tội lỗi và người bệnh tật, những người ít được người khác quan tâm. Nếu con không thể giúp đỡ họ điều gì, thì ít ra con cũng có cái nhìn tôn trọng họ vì sự tôn trọng cũng là hành động yêu thương.

THỨ BẢY

TIN MỪNG: Ga15,18-21

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu thế gian ghét các con, các con hãy biết rằng họ đã ghét Thầy trước. Nếu các con thuộc về thế gian, thế gian sẽ yêu những gì thuộc về nó, nhưng các con không thuộc về thế gian, vì chính Thầy đã chọn các con khỏi thế gian, nên thế gian ghét các con. Các con hãy nhớ lại lời Thầy đã nói với các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ. Nếu họ đã bắt Thầy, thì họ cũng sẽ bắt bớ các con; nếu họ tuân giữ lời Thầy, thì họ cũng tuân giữ lời các con. Tại vì danh Thầy mà họ sẽ làm cho các con tất cả những điều đó, bởi vì họ không biết Ðấng đã sai Thầy”.

SUY NIỆM

Bài Phúc Âm hôm nay cho con biết theo Chúa là con phải chấp nhận những khó khăn, những thử thách, những đau thương trong cuộc đời, hay nói cách khác là “vác thập giá mỗi ngày mà theo Chúa”. 

Thập giá mỗi ngày chính là cách sống đối nghịch lại với thế gian. Con hiểu thế gian là thế lực chống lại Thiên Chúa chứ không phải cuộc đời con đang sống. Cuộc đời là con đường để con đi về với Chúa. Thế gian là những tảng đá cản lối con đi, nhưng có khi là những bông hoa đẹp khiến con mãi mê ngắm nhìn mà quên đường về. Thế gian là gai nhọn khiến bàn chân con đau nhức mà không đủ sức bước đi, nhưng cũng có khi là thảm đỏ trãi lấp lối về, để con tưởng rằng thảm đỏ là thiên đàng tại thế. Thế gian là thung lũng khiến con hụt chân không còn bước đi, nhưng cũng có khi là mặc cảm tự ti khiến con khép mình lại. Thế gian là núi cao che khuất thiên đàng, nhưng cũng có khi là mặc cảm tự tôn khiến con tưởng rằng mình là tất cả…

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con “lòng ái mộ những sự cao siêu trên trời”, để con tuy sống giữa thế gian này nhưng không thuộc về thế gian này. Muốn thế, con phải vác thập giá mỗi ngày mà theo Chúa. Thập giá là những đau khổ, những khó khăn, những thử thách trong cuộc đời, nhưng cũng có khi là những thứ làm cho con thích thú, làm cho con thoải mái, dễ chịu. Vì vậy con xin thêm cho con sự khôn ngoan, ơn mạnh mẽ để phân biệt những gì phù hợp với Chúa, và mạnh dạn chọn lựa thi hành điều Chúa muốn. Amen.

[Bài học] Sách Sáng thế | Bài 10: Abraham và Lót chia tay

Chương 13 sách Sáng thế trình bày cho chúng ta câu chuyện Abraham và Lót chia tay. Vì cả hai đều có nhiều gia súc, và nhu cầu đồng cỏ đã khiến những người chăn chiên của Abraham và Lót mâu thuẫn với nhau. Sau khi hai chú cháu chia tay, Thiên Chúa đã lập lại lời hứa ban cho Abraham đất làm cơ nghiệp và một dòng dõi đông đúc. Ông đã tin vào lời Chúa hứa.

Bước 1: Làm dấu Thánh giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Lạy Chúa,
hôm nay, chúng con được học về mẫu gương của Abraham,
ông chọn giải quyết tranh chấp dựa trên tình nghĩa và chịu phần thiệt về mình.

Xin cho chúng cũng biết lấy tình thương
mà đối xử với anh chị xem sống chung quanh con. Amen.

Câu hỏi ôn tập | Sách Sáng thế | Bài 10

Hãy cùng nhau ôn lại bài học một chút bạn nhé!

[Bài học] Sách Sáng thế | Bài 9: Thiên Chúa gọi Abraham

Tội lỗi của con người đã phá hủy công trình sáng tạo tốt đẹp của Thiên Chúa. Trong hoàn cảnh bi đát ấy, Chúa đã gọi Abraham (St 12,1-20). Ông từ bỏ xứ sở, họ hàng để đến nơi Thiên Chúa muốn ông đến. Người hứa ban cho ông một dân tộc đông đảo, một đất nước và một phúc lành, và qua ông mọi người sẽ được sẽ được chúc phúc. Abraham đã ra đi như lời Đức Chúa đã phán với ông.

Bước 1: Làm Dấu Thánh Giá

Bước 2: Lắng nghe Lời Chúa

Bước 3: Giải thích Lời Chúa

Bước 4: Cầu nguyện kết thúc

Lạy Chúa,
ngày xưa Chúa gọi Abraham
và ông đã từ bỏ mọi sự để vâng theo lời mời gọi của Ngài.

Ngày hôm nay,
Chúa cũng gọi chúng con bước đi theo Chúa,
xin cho chúng con một lòng trung tín
và hết lòng bước đi theo Ngài. Amen.

Câu hỏi ôn tập | Sách Sáng thế | Bài 9

Hãy cùng nhau ôn lại bài học một chút bạn nhé!

Hạt giống nảy mầm | Tuần 4 |Mùa Phục sinh

CHÚA NHẬT 4 PHỤC SINH

Ga 10,27-30

A. Hạt giống…

Đức Giêsu mặc khải thêm một khía cạnh của mầu nhiệm bản thân Ngài : Ngài là mục tử : “Chiên tôi thì nghe tiếng tôi. Tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi cho chúng được sự sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất”.

B. … nảy mầm.

1. “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta. Ta biết chúng và chúng theo Ta”. Phụng vụ đang dạy chúng ta sống dưới sự dẫn dắt của Chúa Giêsu mục tử tốt lành. Muốn thế, ta phải “nghe tiếng” Ngài và “đi theo” Ngài.

2. Ở Phi châu, có một bộ tộc khá kỳ lạ. Họ không bao giờ đếm, không ai biết tí gì về toán học. Có người hỏi một người dân bản địa có bao nhiêu cừu. Anh đáp  : không biết. “Vậy nếu lỡ mất một hai con, làm sao anh biết ?” Câu trả lời thật ý nhị : “Không phải tôi mất một con số, mà mất một bộ mặt”. (Góp nhặt) 

3. “Chúa là mục tử… tôi không sợ chi, tôi không thiếu gì”.

Suốt đời tôi, tôi rất sợ chết, cho đến ngày một đứa con tôi về với Chúa. Trong lễ nghi an táng cháu, cha sở kể câu chuyện sau : “Một mục tử dẫn bầy chiên đến bờ sông. Nhìn dòng nước chảy xiết, tự nhiên là bầy cừu sợ hãi. Người mục đồng không làm sao hối thúc chúng qua được. Cuối cùng, ông lựa ra một con cừu non, cùng đi với nó xuống dòng nước và dẫn nó qua bờ bên kia. Khi cừu mẹ thấy con mình ra đi, nó quên cả sợ hãi phóng theo. Và thế là cả bầy cừu nối đuôi nhau theo sự hướng dẫn của người mục tử.

Một mai có phải theo con tôi về với Chúa, tôi chẳng sợ. (Góp nhặt) 

4. “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta. Ta biết chúng và chúng theo Ta”.

Trong phim “giai điệu hạnh phúc” (la Mélodie du bonheur), cô Marie đã đem tình thương và hạnh phúc đến cho gia đình viên đại úy. Cô đã cảm hóa được những đứa con của ông, chia sẻ và cảm thông với chúng. Cô đến với từng đứa trẻ, hiểu rõ tính nết và cả những khát vọng của chúng. Từ những đứa trẻ ngỗ nghịch và bướng bỉnh, chúng đã trở nên ngoan hiền, dễ thương. Chúng cũng cảm thấy phải yêu thương và nghe lời cô chỉ bảo.

Hình ảnh của cô đã để lại trong tôi một ấn tượng hết sức tốt đẹp về người mục tử. Chúa Giêsu là vị mục tử nhân hậu và tốt lành. Ngài không những biết và biết rõ từng con chiên mà còn yêu thương chăm sóc và hiến mạng sống vì đoàn chiên. Ngài đã sống lại và trở nên nguồn sống của đoàn chiên.

Phần tôi, một con chiên trong đàn, tôi cũng được Ngài yêu thương và chăm sóc vỗ về, nhưng tôi còn biết quá ít về Ngài và chưa theo Ngài trọn vẹn.

Lạy Chúa, xin cho con cảm mến sự ngọt ngào của đồng cỏ xanh và dòng suối mát, để được no thỏa trong tình yêu của Ngài. (Epphata) 

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 4 | Mùa Phục sinh | Năm C

TUẦN IV PHỤC SINH NĂM C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Ga 10, 27-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta. Điều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một”.

SUY NIỆM:

Mục tử và đàn chiên có mối liên hệ thật đặc biệt. Chiên nghe tiếng mục tử, và mục tử biết từng con chiên. Mục tử sẽ cho chiên được sống mạnh khỏe và nhất là cho chiên được sống đời đời.

Chỉ duy nhất tiếng của vị mục tử gọi chiên mới nghe. Nó phân biệt giữa nhiều tiếng gọi khác, trong đó có cả tiếng của những người muốn trộm chiên. Vì thế nghe và phân biệt được tiếng chủ chiên là yếu tố sống còn của chiên.

Giữa hàng trăm, hàng ngàn con chiên nhưng vị mục tử vẫn biết từng con một để chăm sóc theo tình trạng sức khỏe và tính cách của nó. Đủ để thấy sự cơ cực, vất vả của vị mục tử tận tâm với đàn chiên của mình.

Chúa Giêsu là Mục Tử và mỗi chúng ta là một con chiên trong đàn chiên của Chúa. Để có thể nghe và nhận ra tiếng Chúa, chúng ta phải siêng năng đọc và suy niệm Lời Chúa; chăm chỉ cầu nguyện và có cái nhìn linh thánh trong mọi sự. Lúc đó Kitô hữu mới có thể biết đâu là tiếng của chủ mình.

Chúa là Mục Tử nhân lành, nên chắc chắn Chúa biết rõ từng người chúng ta trong cái nhìn yêu thương riêng biệt của Ngài. Vì vậy đừng tìm kiếm gì cho lợi ích riêng tư của bản thân mình, nhưng trong mọi sự hãy biết làm cho Nước Chúa được hiển trị.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con tin Chúa biết và chăm sóc mỗi người chúng con cách tận tình nhất vì Chúa là Mục tử nhân lành. Xin cho chúng con biết hiệp nhất, yêu thương nhau trong gia đình Hội thánh, là hình ảnh đàn chiên của Chúa.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Ga 10, 1-10

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì chúng không quen tiếng người lạ”. 

Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ không hiểu Người muốn nói gì. Bấy giờ Chúa Giêsu nói thêm: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào”.     

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu khẳng định Ngài là cửa chuồng chiên, để thấy hình ảnh vị Mục tử giang tay ôm ấp, bảo vệ cho từng con chiên của mình. Đó cũng là khẳng định nếu chiên ở trong đàn thì nó sẽ an toàn vì được sự bảo vệ của Mục tử.

Ở trong đàn chiên có Chúa Giêsu là cửa nghĩa là phải hoàn toàn để Chúa bảo vệ, dứt khoát sống theo những gì Ngài hướng dẫn, chỉ dạy.

Sự nguy hiểm là có những con chiên không muốn sống trong đàn vì nó nghĩ mình bị gò bó, mất tự do nên luôn hướng ra bên ngoài mong muốn được tung tăng, bay nhảy…

“Cửa chuồng chiên” là Lời Chúa, Giới luật của Chúa và tất cả những gì liên quan đến Chúa để giúp cho đàn chiên của Ngài “được sống và sống dồi dào”.

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết quý trọng sự chăm sóc của Chúa để lo sống tốt trong hoàn cảnh của mình, không đòi hỏi cũng như mơ tưởng những điều cao xa vượt sức; nhưng góp phần xây dựng và bảo vệ đàn chiên.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Ga 10, 22-30

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.     

SUY NIỆM:

Người Do Thái khao khát mong chờ ơn cứu độ như hạn chờ mưa, nên với những gì Chúa Giêsu làm, họ “ngờ ngợ” Đấng Messia chính là Ngài. Vì vậy họ đã hỏi thẳng Ngài: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”.

Vấn đề chính yếu của người Do Thái theo lời Chúa Giêsu là: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin.” Lý do họ không tin là vì họ không thuộc đàn chiên của Ngài.

Quả thật: “Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi”. Nếu họ thuộc đàn chiên của Chúa Giêsu thì họ sẽ nghe và theo Chúa. Họ muốn tìm kiếm ơn cứu độ nhưng không bước vào đàn chiên của Chúa, vì vậy họ mãi mãi là những người ở “bên ngoài”.

Hành động của Kitô hữu để được ơn cứu độ, được hạnh phúc đích thực là “nghe” và “theo” Mục tử Giêsu; khao khát, mong mỏi, tìm kiếm duy nhất của con chiên là làm sao nghe tiếng Mục tử rõ hơn và bước theo Ngài mỗi ngày cách sát gót hơn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con vẫn miệt mài tìm kiếm Chúa trong cuộc đời này, nhưng có nhiều âm thanh làm con không nghe rõ hoặc lạc mất tiếng Chúa. Xin cho con biết lắng đọng tâm hồn trong cầu nguyện để nghe tiếng Chúa dễ dàng hơn.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Ga 12, 44-50

“Ta là sự sáng đã đến thế gian”.

Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Đấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Đấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Đấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy”.  

SUY NIỆM:

Người Do Thái tin vào Thiên Chúa Cha và mong chờ lời hứa cứu độ từ Cha, nhưng Chúa Giêsu là Đấng được Chúa Cha sai đến thì họ không tin. Vì vậy Chúa Giêsu mơi nói cho họ biết việc họ không tin Ngài là không tin vào Chúa Cha, và việc họ bị xét xử sau này là vì chính Ngài đã nói với họ nhưng họ không tin.

Những ai tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa thì sẽ được giải thoát khỏi bóng tối, vì Chúa Giêsu là ánh sáng. Ánh sáng của Ngài chính là sự Phục Sinh, bằng chứng cho sự chiến thắng bóng tối, sự dữ và cái chết.

Quả thật ai tin vào Chúa Giêsu là đi trong ánh sáng, vì tất cả mọi sự nơi Chúa Giêsu là Sự thật, là Chân lý. Giáo huấn của Ngài đôi khi nghịch với lợi ích trần tục, ảnh hưởng đến lợi ích cá nhân (Ví dụ quyên góp cho đền thờ thì coi như chu toàn luật hiếu thảo; làm theo điều lãnh đạo tôn giáo dạy chứ đừng nhìn họ, vì họ nói mà không làm; bác ái cụ thể thì quan trọng hơn là tuân giữ lề luật cách khắt khe…), nhưng những điều Ngài dạy mới thực sự là ánh sáng giải phóng con người khỏi những ràng buộc của luật lề và mọi thứ cũ kỹ khiến con người mất tự do và không được hạnh phúc.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con biết Chúa là ánh sáng, nhưng đôi khi con muốn núp trong bóng tối để sống theo tự do, thỏa mãn những đam mê, làm những điều xấu xa… Những lúc đó con thấy mình sung sướng, nhưng chính sự sung sướng đó càng đẩy con vào tối tăm của tâm hồn. Xin Chúa giúp con can đảm bước ra ánh sáng để được Chúa soi dẫn tìm về bến bờ hạnh phúc đích thật.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Ga 13, 16-20

Sau khi đã rửa chân các môn đệ, Chúa Giêsu phán với các ông: “Thật, Thầy bảo thật các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ, kẻ được sai không trọng hơn đấng đã sai mình. Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì có phúc. Thầy không nói về tất cả các con, vì Thầy biết những kẻ Thầy đã chọn, nhưng lời Thánh Kinh sau đây phải được ứng nghiệm: Chính kẻ ăn bánh của Ta sẽ giơ gót lên đạp Ta. Thầy nói điều đó với các con ngay từ bây giờ, trước khi sự việc xảy đến, để một khi xảy đến, các con tin rằng: Thầy là ai. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai Thầy”.   

SUY NIỆM:

Hành động rửa chân cho các môn đệ là hành động khiêm nhường xuất phát bởi lòng yêu thương, phục vụ; càng giá trị hơn khi người phục vụ lại là người đứng đầu.

Chúa Giêsu nhắc các môn đệ nhớ mình chỉ là môn đệ (người nhỏ) mà lại được Thầy (người lớn) cúi xuống rửa chân cho, để nhớ đến bài học căn bản của đạo Thiên Chúa là đạo yêu thương.

Xuất phát bởi tình yêu thương đó mà Chúa Giêsu được sai đến thế gian này, và cũng từ tình yêu thương đó mà các môn đệ được sai đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng.

Từ bài học yêu thương cho ta thấy môn đệ Đức Giêsu là những người sống và rao giảng tình yêu thương, nghĩa là những con người biết sống cho người khác; còn những ai chỉ biết sống cho riêng mình là những kẻ “giơ gót đạp Ta” theo lời Chúa Giêsu nói, nghĩa là những con người phản bội tình yêu thương.

CÂU NGUYỆN:

Lạy Chúa, người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng con là môn đệ của Chúa, là chúng con biết yêu thương nhau và yêu thương mọi người. Xin cho chúng con trở thành chứng nhân cho tình yêu của Chúa giữa lòng đời hôm nay.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Ga 14, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.  

SUY NIỆM:

Tôma là một con người theo trực giác. Điều gì rõ ràng ông mới chấp nhận, mới tin. Vì vậy khi Chúa Giêsu nói về việc ra đi dọn chỗ cho các môn đệ, Tôma muốn Thầy chỉ rõ ràng Thầy đi đâu, chỗ nào để ông với các anh em mới biết đường đi theo.

Chúa Giêsu đã nói lên chân lý của đạo là con đường, con đường của đạo Chúa chính là Đức Giêsu, Đấng là đường, là sự thật và là sự sống. Vì thế chỉ cần biết rõ Chúa Giêsu thì sẽ biết con đường để đi và đi như thế nào.

Con đường Chúa Giêsu là con đường thánh ý Chúa Cha. Ngài đến thế gian này là để làm theo thánh ý Chúa Cha; và tất cả mọi việc Ngài làm đều để cho Danh Cha được cả sáng.

Con đường Chúa Giêsu là con đường yêu thương, phục vụ. Ngài không làm gì cho bản thân, nhưng hoàn toàn cho người khác, nhất là người cùng khổ, người nghèo, người bệnh tật và người ngoại.

Bước theo Chúa Giêsu là đi trên con đường của Ngài, con đường làm theo thánh ý Chúa Cha và con đường yêu thương phục vụ. Càng biết Chúa Giêsu bao nhiêu thì càng phải trở nên giống Ngài bấy nhiêu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, chúng con loay hoay để tìm đường đi vì tưởng con đường của Chúa là con đường lạ lẫm hoặc rất khó đi, nhưng thực ra con đường của Chúa rất gần gũi và dễ đi, đó là con đường yêu thương. Vì vậy xin cho con biết rèn luyện con tim của mình để yêu Chúa hết lòng và yêu anh em hết tình.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Ga 15, 9-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn. 

“Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.  

SUY NIỆM:

Các môn đệ đã chọn Thầy Giêsu là lý tưởng, là con đường để bước đi thì phải “ở lại trong tình yêu của Thầy”. Dấu hiệu để người môn đệ “ở lại trong tình yêu của Thầy” là “yêu như Thầy”. 

Tình yêu cũng chính là lệnh truyền của Thầy Giêsu: “Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con.”

Vì thế, nét đặc trưng của đạo Chúa cũng chính là tên gọi của đạo ấy: đạo yêu thương. Yêu không phải theo cảm xúc tự nhiên, nhưng là yêu như Chúa đã yêu, một tình yêu đơn sơ và không tính toán, một tình yêu chân thành chỉ lo điều tốt cho người khác.

Kết quả để đánh giá mức độ sống đạo của người môn đệ hay còn gọi là hoa trái trong đời sống đức tin chính là tình yêu nơi người ấy và sự lan tỏa tình yêu của người ấy đến xung quanh.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, đã đến lúc phải vượt qua ranh giới của lề luật, của định chế con người để hướng đến giới luật duy nhất của đạo Chúa là giới luật yêu thương. Xin Chúa cho con biết hướng đến giới luật đó và đánh giá mọi sự cũng chỉ bằng giới luật mà Chúa đã dạy: “các con hãy yêu mến nhau”