Sunday, March 16, 2025
spot_img
Home Blog Page 26

Hạt giống nảy mầm | Tuần 28 | Mùa Thường niên năm C

CHÚA NHẬT 28 THƯỜNG NIÊN

Lc 17,11-19

A. Hạt giống… 

1. Thái độ của 10 người cùi trong đoạn Tin Mừng này : biết phận mình nên khi thấy Chúa Giêsu thì “dừng lại đàng xa” và kêu xin.

2. Khi Chúa Giêsu bảo họ “Hãy đi trình diện với các tư tế”, Chúa Giêsu vừa thử đức tin của họ vừa mời họ tin tuyệt đối vào Ngài :

– Thử thách đức tin : vì Ngài không chữa bệnh ngay.

– Mời gọi đức tin : nếu họ đi là chứng tỏ họ tin Ngài chữa họ.

3. 9 người cùi Do thái không trở lại tạ ơn vì họ đã quen được ơn Chúa nên coi đó là việc bình thường. Một người cùi xứ Samari trở lại tạ ơn vì nghĩ rằng mình không xứng đáng được ơn, thế mà lại được.

B. … nảy mầm.

1. Cám ơn là gì ? Điểm đáng chú ý là Thánh Luca không ghi lại lời cám ơn của Người Samari cho nên chúng ta không biết anh ta đã nói gì. Nhưng Thánh Luca ghi khá tỉ mỉ thái độ của anh ta : anh “thấy mình được khỏi, liền quay trở lại, lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Chúa Giêsu mà tạ ơn Ngài”. Thực ra nói cám ơn Chúa thì chúng ta đã nói nhiều. Nhưng lòng biết ơn thực còn xuất phát từ sự nhận thấy tình thương Chúa, thúc đẩy ta quay trở lại với Chúa, thôi thúc ta tôn vinh Chúa và sấp mình thờ lạy Chúa nữa. 

2. Hai tiếng “Cám ơn” giúp ích rất nhiều chẳng những cho ta mà còn cho người được nghe nó nữa :

– Khi ta cám ơn ai, người đó sẽ hài lòng, và lần sau họ sẽ sẵn sàng giúp ta nữa.

– Nghe ta nói cám ơn, lòng người ta vui, mặt người ta sáng, người ta sẽ làm việc vui vẻ hơn.

Hai tiếng “cám ơn” khi được thốt ra bởi những người lớn hơn thì càng sinh hiệu quả nhiều hơn. Chẳng hạn cha mẹ cám ơn con cái, thầy cô cám ơn học trò, chủ cám ơn tớ…

Nhưng tại sao người ta thường cám ơn “người dưng” hơn là cám ơn “người nhà” ? (Frank Mihalic).

3. Tâm lý chung : 

– Ta quen nghĩ đến mình và quên nghĩ tới người, nhất là trong những lúc quá mừng, quá lo (những ngày đại tiệc, dễ quên cám ơn những người phục vụ bếp núc đã vất vả cho buổi lễ của ta). 

– Ta dễ vụ lợi, ích kỷ, vô ơn : ‘Hữu sự vái tứ phương, vô sự đồng hương không mất’, ‘Vòng chưa thoát khỏi đã cong đuôi’.

4. Người Á đông chúng ta có thói quen trọng sự biết ơn : Biết ơn ông bà tổ tiên, Đạo ông bà… Nhưng cũng nên đề phòng thái độ biết ơn chỉ ngừng lại ở phạm vi công bằng, biết điều, ‘Ơn đền; oán trả’, và đi đến chỗ phải mau lo đền ơn để rũ nợ cho sớm. 

5. Một cậu bé ngồi hàng ghế đầu trên xe buýt. Thấy một cụ già lên xe, cậu nhường ghế cho cụ. Ông cụ ung dung ngồi xuống, không nói tiếng nào. Cậu bé hỏi :

– Thưa ông, ông vừa nói gì thế ?

– Tôi có nói gì đâu.

– Vậy mà cháu tưởng ông nói “cám ơn” chứ. (Quote)

6. Các tâm tình tạ ơn gương mẫu : – Magnificat – Benedictus – Nunc dimmittis – Thánh Lễ (Eucharistie).

7. “Một người trong bọn thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”. (Lc 17,15)

Chúa cho con đôi mắt, con nhìn bao kỳ công

Chúa cho con đôi tai, con nghe đủ âm thanh

Chúa cho con đôi môi, con hé mở nụ cười

Chúa cho con hai tay, bưng chén cơm, cầm bút

Chúa cho con đôi chân, dẫn con khắp nẻo đường

Chúa cho con khối óc, phân biệt điều thực hư…

Những điều con có đó, tưởng tầm thường nhưng thật vĩ đại, thật cao cả. 

Mà đã lần nào con nhớ đến những thứ ấy để cám ơn Chúa.

Chắc đợi đến khi mắt mù, tai điếc, chân què, con mới nhận ra những thứ ấy thật quý giá.

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con nhiều điều. Nhưng xin ban cho chúng con một điều nữa là cho chúng con luôn biết nhận ra những ân huệ Chúa mà không ngừng cảm tạ tri ân. Amen (Hosanna) 

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 28 | Mùa Thường niên | Năm C   

0

TUẦN XXVIII THƯỜNG NIÊN NĂM C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Lc 17, 11-19

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia, thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi”. Thấy họ, Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế”. Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người, mà người ấy lại là người xứ Samaria.

Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: “Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này”. Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: “Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. 

SUY NIỆM:

Được chữa lành là một niềm vui lớn lao vô cùng. Chữa lành bệnh tật của thể xác thì niềm vui có hạn, vì đến lúc thân xác trở về cát bụi. Chữa lành bệnh tật tâm linh mới là niềm vui vĩnh cửu, vì linh hồn là mãi mãi.

Điều kiện để được chữa lành thân xác, đơn giản chỉ cần chạy đến, van xin với Thầy Giêsu vì quyền năng của Ngài có thể chữa lành tất cả.

Điều kiện để được chữa lành tâm linh đòi hỏi sự nhận thức ai là Đấng cứu độ tôi, nghĩa là cần có một đức tin.

Cả mười người phong hủi đều được sạch phần xác vì họ đã kêu xin Chúa Giêsu. Chỉ một người được chữa lành tâm hồn nhờ lòng tin: “Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. 

Lòng tin của anh thể hiện qua việc anh không có nơi nào để tìm về ngoài người đã thực hiện lòng thương xót với anh.

Thế cho nên nhờ việc tín thác vào lòng thương xót của Chúa, nghĩa là đặt tất cả tình yêu, tin tưởng và hy vọng vào Đấng duy nhất cứu độ ta mà ta sẽ được chữa lành.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, chỉ có Chúa là Đấng duy nhất làm cho con được sạch thực sự, cái sạch với ý nghĩa trả lại hình ảnh tốt đẹp thuở ban đầu. Xin cho con đừng tìm kiếm những sự chữa lành khác, ngoài Chúa. Amen.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng : Lc 11,29-32

Khi dân chúng tụ họp đông đảo, Đức Giê-su bắt đầu nói: “Thế hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na. Quả thật, ông Giô-na đã là một dấu lạ cho dân thành Ni-ni-vê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy. Trong cuộc Phán Xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với những người của thế hệ này và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa. Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.

SUY NIỆM :

Khi nghe những lời rao giảng của Giôna, dân thành Ninivê đã sám hối bằng những hành động cụ thể từ loài người cho đến súc vật.

Dấu lạ vĩ đại nhất mà Chúa đã làm cho cuộc đời của mỗi con người không phải là được việc này việc nọ vượt quá khả năng tự nhiên của họ như hết bệnh, trúng số, mang thai… mà chính là ý thức hoán cải.

Quả thật nếu không ý thức mình có những điều sai thì con người sẽ không sửa đổi, mà nếu không sửa đổi thì chúng ta sẽ mãi ở trong tội, mà ở trong tội chúng ta sẽ phải chết.

Ơn sám hối còn hơn dấu lạ phục sinh Chúa làm cho Lazarô. Vì thân xác sống lại rồi sẽ chết, nhưng nhờ sám hối con người sẽ được hạnh phúc đời đời.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, Chúa luôn mời gọi con người chúng con hoán cải vì Nước Trời đã gần đến. Mẹ Maria cũng đã nhắn nhủ con người: Hãy ăn năn đền tội. Dấu chỉ dịch bệnh và tai ương khắp nơi cũng cho thấy sự mong  manh của thế giới này. Vì vậy xin cho chúng con biết ý thức hoán cải để được sống trong ơn nghĩa của Chúa. Amen.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng : Lc 11,37-41

Đức Giê-su đang nói, thì có một ông Pha-ri-sêu mời Người đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người liền vào bàn ăn. Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu lấy làm lạ vì Người không rửa tay trước bữa ăn. Nhưng Chúa nói với ông ấy rằng: “Thật, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. Đồ ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao?Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.

SUY NIỆM :

Thành phần ưu tuyển như nhóm Pharisêu, họ để ý đến hình thức bên ngoài, vì họ là người của công chúng. Vì vậy không biết bên trong họ ra sao, nhưng bên ngoài của họ phải đẹp. Đó là lý do họ luôn chu toàn lề luật cách tỉ mỉ.

Đức Giêsu không chấp nhận thái độ giả hình. Theo Ngài “lòng đầy miệng mới nói ra”. Bên ngoài phải được thể hiện bằng tính cách bên trong.

Vì vậy mà Ngài yêu cầu ông Pharisêu phải “bố thì những gì ở bên trong”. Mà muốn bố thí người ta phải có, vì không ai có thể cho cái mình không có.

Đối với Đức Giêsu, điều cốt lõi bên trong con người phải có chính là sự chân thành và tình yêu thương. Sự chân thành giúp chúng ta sống thật với mình, không muốn phô trương, không thích khoe khoang. Tình yêu thương giúp ta trân trọng mọi người như Đức Giêsu. Khi có hai điều đó, “mọi sự sẽ trở nên trong sạch” cho chúng ta.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, được gặp gỡ, được đón rước hằng ngày là một vinh dự cho chúng con. Xin cho chúng con đến với Chúa bằng tấm lòng thành để học nơi Chúa tình yêu thương hầu sống chan hòa với mọi người. Amen.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng : Lc 11,42-46

Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Các điều này phải làm, mà các điều kia cũng không được bỏ. Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người thích ngồi ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi ở nơi công cộng. Khốn cho các người! Các người như mồ mả không có gì làm dấu, người ta giẫm lên mà không hay.”

Một người trong số các nhà thông luật lên tiếng nói: “Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là nhục mạ cả chúng tôi nữa! ”  Đức Giê-su nói: “Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào.

SUY NIỆM :

Cái khốn của những người Pharisêu không phải vì họ làm những việc “lặt vặt”, vì nếu làm tốt những việc dù chỉ nhỏ mọn thì đó là dấu chỉ một người công chính. Nhưng Đức Giêsu quở trách vì họ lo làm việc lặt vặt mà “bỏ qua công bình và lòng yêu mến Chúa”.

Sự công bằng là không được chiếm đoạt của người khác. Những người Pharisêu đã tìm mọi cách để chiếm đoạt của người khác, đôi khi bằng cả những phương pháp thánh thiên như lấy lòng các bà góa về đời sống đạo đức giả tạo của họ.

Đáng sợ nhất là dùng phương thế thánh thiện để chiếm đoạt của người khác, điều mà Đức Giêsu đã hành động mạnh mẽ để khử trừ qua hình thức đánh đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ. Điều mà Giáo hội gọi là mại thánh.

Đáng sợ hơn nữa khi người ta làm những việc đạo đức mà không có lòng mến Chúa, những việc đó như một thứ đánh bóng tên tuổi, như một liều thuốc phiện để trấn an lương tâm của mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, thật đáng sợ những việc mà Chúa đã lên án trong bài Tin Mừng hôm nay, vì nhiều khi chính chúng con đã làm điều đó. Xin Chúa giúp chúng con hoán cải để biết làm mọi sự vì lòng yêu mến Chúa. Amen. 

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Lc  11,47-54

“Khốn cho các người! Các người xây lăng cho các ngôn sứ, nhưng cha ông các người đã giết chết các vị ấy! Như vậy, các người vừa chứng thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng.  “Vì thế mà Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã phán: “Ta sẽ sai Ngôn Sứ và  Tông Đồ đến với chúng: chúng sẽ giết người này, lùng bắt người kia. Như vậy, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu tất cả các ngôn sứ đã đổ ra từ tạo thiên lập địa, từ máu ông A-ben đến máu ông Da-ca-ri-a, người đã bị giết giữa bàn thờ và Thánh Điện. Phải, tôi nói cho các người biết: thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu. “Khốn cho các người, hỡi những nhà thông luật! Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết: các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người lại ngăn cản.  Khi Đức Giê-su ra khỏi đó, các kinh sư và các người Pha-ri-sêu bắt đầu căm giận Người ra mặt, và vặn hỏi Người về nhiều chuyện, gài bẫy để xem có bắt được Người nói điều gì sai chăng.

SUY NIỆM :

Đức Giêsu vạch rõ bộ mặt của những người Pharisêu và các kinh sư. Cha ông họ đã không đón nhận các ngôn sứ còn giết chết các ngài.

Bản thân họ mang danh là những người hướng dẫn người khác, nhưng lại không chỉ đường dẫn lối cho người ta, hoặc chỉ những con đường sai lạc.

Khi được Đức Giêsu chỉ cho thấy những sai trái đó, họ có thể trở thành người tốt nếu họ biết tiếp thu và sửa đổi, đằng này còn còn “căm giận Đức Giêsu ra mặt”, nghĩa là họ không chấp nhận sự thật để hoán cải.

Con người có thể sai, nhưng không thể chấp nhận những người biết sai mà không sửa. Lời Chúa có thực sự là Tin mừng hay không còn tùy thuộc vào người đón nhận, vì dù lời Chúa luôn luôn là tin mừng, nhưng nếu những người không đón nhận thì nó trở thành tin buồn với họ.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, xin cho con biết tránh thái độ tự hào tự mãn về đời sống đức tin của mình để không còn đón nhận, mà tưởng rằng mình trao ban. Chính vì nghĩ mình ở một vị thế cao như vậy nên con không thể lắng nghe và sửa đổi được. Xin Chúa biến đổi con. Amen.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng : Lc 12,1-7

Trong lúc ấy, đám đông tụ họp hàng vạn người, đến nỗi giẫm lên nhau. Bấy giờ Đức Giê-su bắt đầu nói, trước hết là với các môn đệ: “Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả. Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết. Vì thế, tất cả những gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày; và điều anh em rỉ tai trong buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà. “Thầy nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác, mà sau đó không làm gì hơn được nữa. Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ ai: hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hoả ngục. Thật vậy, Thầy nói cho anh em biết: anh em hãy sợ Đấng ấy. Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa. Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.

SUY NIỆM :

Ba bài học khác nhau được Đức Giêsu lồng vào chung một bài giảng.

Bài học thứ nhất là tránh men Pharisêu, nghĩa là thói đạo đức giả. Họ sống không vì mối tương quan với Chúa và tha nhân, mà chỉ quy về mình. Nếu hướng về Chúa, họ sẽ phải lắng nghe và thực hành lời Chúa, họ sẽ thấy mình yếu kém để cố gắng hơn. Nếu hướng về tha nhân họ sẽ không muốn phô trương đạo đức để muốn khẳng định bản thân mình hơn người khác. Chính vì hướng về bản thân nên họ phải giả hình để bản thân mình được luôn đẹp.

Bài học thứ hai là phải biết kính sợ Thiên Chúa. Con người sợ những ai làm ảnh hưởng đến công ăn việc làm, ảnh hưởng đến danh giá và uy tín của mình. Con người không biết nhìn xa hơn để hướng về Đấng có thể làm mọi sự cho ta, Đấng có thể ban tất cả, cũng như có thể lấy tất cả của ta.

Bài học thứ ba là về sự quan phòng của Thiên Chúa cho mỗi cuộc đời khác nhau, nhưng tất cả đều được Ngài chăm sóc, vì vậy đừng quá lo lắng.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, xin cho con biết tránh xa men Biệt phái là lối sống giả hình, để con biết thật tình với Chúa và người khác, dù bản thân con còn rất nhiều điều xấu. Amen.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng : Lc 12, 8-12

“Thầy nói cho anh em biết: phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. “Bất cứ ai nói phạm đến Con Người, thì còn được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì sẽ chẳng được tha. “Khi người ta đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người cầm quyền, thì anh em đừng lo phải bào chữa làm sao, hoặc phải nói gì, vì ngay trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết những điều phải nói.”

SUY NIỆM :

Đức Giêsu nói rõ ràng về phần thưởng dành cho những ai biết giới thiệu Chúa cho người khác. Phần thưởng đó là được Thiên Chúa tuyên bố nhận vào gia đình Đức Giêsu.

Vì vậy đời sống người Kitô hữu phải có một sự ý thức trong mọi lời nói việc làm của mình đều có thể thúc đẩy hoặc ngăn cản người khác đến vơi Chúa.

Người ta không chịu nghe giáo lý của Đức Giêsu mà người ta chỉ nhìn vào cách sống của các môn đệ Đức Giêsu để mới có thể biết đến Ngài.

CÀU NGUYỆN :

Lạy Chúa, xin cho con tuyên xưng Chúa trong cuộc sống thường ngày bằng cách sống đúng tư cách người Kitô hữu: gắn bó với Chúa và yêu thương con người.

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 27 | Mùa Thường niên | Năm C   

0

TUẦN XXVII THƯỜNG NIÊN NĂM C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 17, 5-10 

Khi ấy, các Tông đồ thưa với Chúa Giêsu rằng: “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con”. Chúa liền phán rằng: “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: ‘Hãy bứng rễ lên mà đi trồng dưới biển’, nó liền vâng lời các con.

“Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật ngoài đồng trở về, liền bảo nó rằng: ‘Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa’, mà trái lại không bảo nó rằng: ‘Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống’. Chớ thì chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy nghĩ rằng: Không. Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: ‘Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm'”.    

SUY NIỆM:

Đức tin thực sự là xác tín rằng tất cả đều là của Chúa, chúng ta chỉ là người quản lý. Vì thế sống đức tin là lo trau giồi đức tính của người quản lý trung thành.

Người quản lý trung thành biết chủ mình là ai. Đức tin đòi buộc chúng ta sống sự nhận biết Thiên Chúa là chủ tể của cuộc đời mình để loại trừ những “ông chủ” khác ra khỏi cuộc đời chúng ta. Ông chủ Tiền, ông chủ Tình, ông chủ Tửu, ông chủ Tước…

Người quản lý trung thành biết làm tất cả để sinh lời cho ông chủ của mình. Đức tin đòi buộc chúng ta sống theo những gì Chúa chỉ dạy, vì chính những điều đó sẽ làm cho đời sống chúng ta mang lại nhiều lợi ích cho Nước Chúa.

Tuy nhiên khi biết ông chủ thực, khi trung thành làm lợi cho ông chủ lại là điều lợi ích cho chúng ta trước tiên, vì chính bản thân chúng ta sẽ được hưởng nhờ từ những việc mình làm.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con luôn ý thức mình chỉ là đầy tớ được Chúa giao phó cho những công việc của Chúa. Vì vậy trong tất cả xin cho con luôn trung thành với Ngài.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 10, 25-37

Khi ấy, có một người thông luật đứng dậy hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Người nói với ông: “Trong Lề luật đã chép như thế nào? Ông đọc thấy gì trong đó?” Ông trả lời: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi, và hãy thương mến anh em như chính mình”. Chúa Giêsu nói: “Ông trả lời đúng, hãy làm như vậy và ông sẽ được sống”. Nhưng người đó muốn bào chữa mình, nên thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Nhưng ai là anh em của tôi?”

Chúa Giêsu nói tiếp: “Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa của mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho ông chủ quán mà bảo rằng: “Ông hãy săn sóc người ấy, và ngoài ra còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về tôi sẽ trả lại ông”.

“Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?” Người thông luật trả lời: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy”. Và Chúa Giêsu bảo ông: “Ông cũng hãy đi và làm như vậy”.

SUY NIỆM:

Đức Giêsu đã cho người thông luật biết điều cốt yếu của Tin mừng là sống tình yêu thương một cách cụ thể giống người Samari dù anh ta không có đạo, chứ đừng nệ vào luật lệ như ông tư tế và trợ tế là những người lãnh đạo tôn giáo.

Sống đạo là sống theo Tin mừng của Đức Giêsu, vì Người “là đường, là  sự thật và là sự sống”. Tin mừng đó chính là tình yêu muốn cứu độ nhân loại. Tin mừng đó được thể hiện cụ thể nơi Đức Giêsu Kitô “là họa ảnh của lòng thương xót”. Tin mừng đó được diễn tả trong chính cuộc đời của người môn đệ Đức Giêsu.

“Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” cũng phải là tâm nguyện từng giây từng phút trong suốt cuộc đời chúng ta. Và câu trả lời đã được chính Đức Giêsu nói lên trong đoạn Tin Mừng hôm nay: “Kẻ đã tỏ lòng thương xót”. Khi biết xót thương, chúng ta đang tìm sự sống đời đời và làm cho đời thêm tươi đẹp.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra được sứ điệp chính yếu trong Tin mừng của Đức Giêsu là con được Chúa yêu thương. Từ đó mời gọi con hãy trở nên giống Đức Giêsu trong tình yêu thương cụ thể, biết hạ mình xuống để đến với mọi người, nhất là những người nghèo khổ bất hạnh. Xin đừng để bất cứ điều gì cản trở bước đường yêu thương của con. Amen.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 10, 38-42

Khi ấy Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: “Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với”.

Nhưng Chúa đáp: “Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện (quá). Chỉ có một sự cần mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất”.

SUY NIỆM:

Phác họa vài hình ảnh những người bạn của Đức Giêsu:

Đón tiếp Ngài: Khi đến nhà ai, lẽ thường tình ta xem họ là người thân, hoặc trước lạ sau quen.  Đức Giêsu đến ngôi nhà ở Bêtania rất nhiều lần và xem đây như nhà của  mình. Chính vì vậy 3 chị em Matta, Maria, Lazarô xem Ngài như người nhà của họ. Mỗi khi Ngài đến họ rất vui mừng, mỗi khi Ngài đi họ nhớ, và mong ngày Ngài trở lại. Cho nên thái độ đầu tiên của những người bạn thân là mong được đón tiếp nhau.

Phục vụ: Mỗi người một cách thức khác nhau, Matta phục vụ bằng miếng ăn, giấc ngủ cho Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài, vì tính cách của bà là một người hoạt động ; Maria phục vụ bằng việc ngồi tâm sự với Chúa vì tính cách của cô là một người sống nội tâm ; còn Lazarô chắc chắn cũng có cách thức phục vụ của anh, thân thiết đến mức khi hay tin anh chết, Chúa Giêsu phải rơi lệ. Nói chung, mỗi người một tính cách khác nhau, nhưng tất cả đều là phục vụ Chúa Giêsu.

Nhưng thái độ phục vụ này không giống như kẻ hầu người hạ, kẻ trên người dưới… Mà phục vụ ở đây là xem nhau như những người thân nên muốn mang lại niềm vui, hạnh phúc cho nhau. Chính Đức Giêsu cũng đã phục vụ họ khi mang lại cho họ hạnh phúc được đón tiếp Ngài.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con cám ơn Chúa cho con được biết Đức Giêsu. Con xin Chúa cho con được yêu mến những lời Ngài giảng dạy. Con tha thiết được dành mọi ưu tiên trong cuộc đời cho đối tượng duy nhất của lòng con. Con xin Chúa bảo vệ con, đừng để những xáo trộn bên ngoài làm con xa cách Chúa. Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Ngài! Amen.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 11, 1-4

Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông”. Người nói với các ông: “Khi các con cầu nguyện, hãy nói:

“Lạy Cha, nguyện danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”.

SUY NIỆM:

Tất cả môn đệ Đức Giêsu đều được mời gọi nhằm làm cho “Danh Cha cả sáng”. Chính vì thế nhiệt thành trong công việc truyền giáo là rất tốt, nhưng phải làm sao để người ta nhận ra “Danh Cha” trong từng lời nói, việc làm của mình kẻo như chính lời của thánh Phaolô đã nói: “E rằng mình đang bôn tẩu hoặc đã bôn tẩu luống công chăng”

Lời kinh Lạy Cha vang lên hằng ngày từ giờ kinh sáng, Thánh lễ, kinh chiều và những việc đạo đức khác… nhắc nhở người môn đệ của Chúa Giêsu phải biết làm cho “Danh Cha cả sáng” để họ luôn ý thức trong từng lời ăn tiếng nói và công việc mình làm sao cho đúng tư cách là những Kitô hữu, những người thuộc “Nước Chúa”, mà “Nước Chúa” phải thật đẹp, thật hấp dẫn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, hạnh phúc đích thực của con là được sống trong “Nhà Chúa”. Xin cho con thể hiện hạnh phúc đó qua chính cách sống yêu thương, phục vụ của mình, để qua đó sẽ làm cho “Danh Cha cả sang, Nước Cha trị đến”. Amen.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 11, 5-13

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai trong các con có người bạn, giữa đêm khuya đến nói với người ấy rằng: ‘Anh ơi, xin cho tôi vay ba chiếc bánh, vì tôi có anh bạn đi đường ghé lại nhà tôi, mà tôi không có gì thết đãi anh ấy’. Và từ trong nhà có tiếng người ấy đáp: ‘Xin đừng quấy rầy tôi, vì cửa đã đóng, các con tôi và tôi đã lên giường nằm rồi, tôi không thể chỗi dậy lấy bánh cho anh được’. Thầy bảo các con, dù người đó không dậy vì tình bạn để lấy bánh cho người bạn, người đó cũng sẽ dậy, ít nữa là vì sự quấy rầy của người kia mà cho anh ta tất cả những gì anh ta cần.

“Và Thầy bảo các con: Các con hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ thì sẽ mở cho. Người cha nào trong các con có đứa con xin bánh mà lại cho nó hòn đá ư? Hay nó xin cá lại cho nó con rắn thay vì cá sao? Hay nó xin quả trứng, lại cho nó con bọ cạp ư? Vậy nếu các con là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt, phương chi Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người”.

SUY NIỆM:

Mục đích của dụ ngôn này là muốn nói lên kết quả của sự kiên trì, nhẫn nại cầu nguyện. Cứ van xin, một người không có tình cảm cũng sẽ cho vì sự quấy rầy của mình; huống hồ chi Thiên Chúa.

Đức tin xác quyết Thiên Chúa là người Cha nhân từ, yêu thương, nên chắc chắn Ngài không bỏ rơi những con cái liên lỉ cầu xin với Ngài.

Tuy nhiên, Chúa Giêsu đã nói: “Cha các con trên trời sẽ ban Thánh Thần cho những kẻ xin Người”. Nghĩa là chúng ta phải biết cách thức xin.

Xin không phải theo nhu cầu chúng ta, nhưng xin điều đẹp lòng Chúa, vì Chúa biết mọi sự trước khi chúng ta xin. Xin là để bày tỏ tâm tình khiêm tốn của chúng ta muốn tín thác vào Ngài; cho thấy sự bất lực của con người để chỉ cậy dựa vào một mình Thiên Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, “Xin cho con luôn nhận thấy được rằng, tình Ngài thương hơn trời cao đất sâu. Đã từ lâu Chúa hằng ủ ấp con, đã từ lâu Ngài chở che giữ gìn”… Để con luôn tín thác vào Ngài mà thôi.

THỨ SÁU – 07/10 : Lễ Đức Mẹ Mân Côi

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 1, 26-38

Khi ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Trinh Nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ”. Nghe lời đó, Trinh Nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này Trinh Nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận.

Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?”

Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và thiên thần cáo biệt trinh nữ.

SUY NIỆM:

Mẹ được tôn vinh vì một đời sống đơn sơ, chân thành, ngoan ngoãn với thánh ý Chúa. Điều gì lạ, ngoài sức tưởng tượng của mình, Mẹ sẵn sàng thắc mắc, tìm hiểu.

Dẫu chưa hiểu, chưa thỏa mãn với trí khôn của con người nhưng Mẹ cũng sẵn sàng “xin vâng” vì Mẹ biết đường lối của Chúa là tốt đẹp dành cho Mẹ.

Đó là gì nếu không phải là tình yêu chân thành Mẹ dành cho Chúa, Đấng là chủ tể cuộc đời Mẹ, để từ đó Mẹ xứng đáng cưu mang và hạ sinh Đấng Cứu Thế.

Tôn vinh Mẹ chính là tôn vinh Tình Yêu Mẹ dành cho Chúa, một tình yêu đơn sơ, chân thành dám mạnh dạn thắc mắc mọi sự với Chúa; nhưng quan trọng hơn cả là một tình yêu phó thác cho Đấng dù không hiểu nhưng sẵn sàng làm tất cả những gì Ngài muốn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Mẹ Maria, lời kinh Mân Côi chính là lời kinh của Tình Yêu được dệt kết bằng đời sống của mỗi ngươi chúng con, giống như Mẹ ngày xưa đã phó dâng tất cả cho Chúa. Với lời kinh này hằng ngày, xin Mẹ giúp con biết sẵn sàng nói tiếng Xin Vâng trong mọi hoàn cảnh. Amen.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 11, 27-28

Khi ấy, Chúa Giêsu đang giảng cho dân chúng, thì từ giữa đám dân chúng, có một phụ nữ cất tiếng nói rằng: “Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!” Nhưng Người phán rằng: “Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn”.

SUY NIỆM:

Trong bối cảnh Chúa Giêsu đang giảng, dân chúng thán phục Ngài và tận thâm tâm họ mến mộ Ngài. Vì vậy câu nói: “Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!” là để tỏ lòng thán phục theo tình cảm tự nhiên của con người.

Nhưng Đức Giêsu đã hướng họ đến cái nhìn siêu nhiên: “Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn”. Ngài mời gọi họ đừng nhìn Ngài bằng tình cảm, nhưng hãy lắng nghe lời giảng dạy của Ngài vì đó là lời của Chúa; và quan trọng hơn cả là biết thực hành những lời đó.

Chúng ta được hấp dẫn bởi linh mục này giảng hấp dẫn, cha xứ kia khéo nói, cha sở nọ làm việc từ thiện giỏi, cha “người ta” như tài tử… Tất cả đó là cái nhìn tự nhiên của con người không có gì là xấu, cái nhìn thán phục thực sự.

Nhưng Chúa muốn người Kitô hữu qua tất cả những điều tốt đẹp đó có còn nhận ra được điều gì Chúa muốn gửi đến chúng ta không? Hay chúng ta chỉ nghe được những lời êm dịu, những cái nhìn “đã con mắt”…

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết vượt qua những tình cảm tự nhiên của con người để khám phá ra những chân lý sâu xa trong từng lời nói, việc làm và những sự kiện đang diễn ra xung quanh con. Amen.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 27 | Mùa Thường niên

CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN

Lc 17,5-10

A. Hạt giống…

Đoạn Tin Mừng này gồm 2 giáo huấn của Đức Giêsu : 1/ Về sức mạnh của Đức tin ; 2/ Về việc phục vụ cách khiêm tốn. 

1. Đức tin : Những người trong tập thể Giáo Hội hãy cố gắng củng cố lòng tin của mình. Nếu có lòng tin thì sẽ làm được nhiều điều phi thường. 

2. Phục vụ : Chúa Giêsu dạy muốn phục vụ, trước hết hãy khiêm tốn, khiêm tốn đến mức tự coi mình là đầy tớ. Khi ta đã tự coi mình là đầy tớ rồi thì ta sẽ không ngại phục vụ người khác, hơn nữa ta sẽ coi tất cả những gì ta làm cho người khác ta đều là bổn phận.

B. … nảy mầm.

1. Đức tin : một đức tin nhỏ sẽ đưa linh hồn bạn vào thiên đàng ; một đức tin lớn sẽ đưa thiên đàng vào linh hồn bạn (H. Spurgeon).

2. “Đầy tớ vô dụng” : Thánh Phaolô đã viết : “Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh ?” (1Cr 4,7 ) Nếu xét cho kỹ thì tất cả những gì ta cho là tài ba hay công lao “của mình” đều không phải là của mình thực :

– Trí óc ta thông minh ư ? Đó là nhờ Chúa sinh ra ta như thế. Nhiều người khác mới sinh ra đã đần độn.

– Sức khỏe ta dồi dào ư ? Cũng nhờ Chúa sinh ta ra sẵn như vậy. Nhiều kẻ sinh ra đã sẵn èo ọt.

– Ta có nhiều năng khiếu ư ? Cũng do Chúa sinh ra ta như vậy.

– Ta đẹp ư ? : cũng thế.

– Ta làm nhiều việc thành công ư ? Đó là nhờ ta có sẵn thông minh, sức khỏe, năng khiếu.

Bởi vậy dù ta làm được gì thì ta cũng là đầy tớ vô dụng thôi.

3. Trong một tập thể, nếu ai cũng coi mình là đầy tớ của người khác thì việc chung sẽ chạy đều. Còn nếu ai cũng muốn làm kẻ chỉ huy thì sẽ thế nào ?

4. Quan niệm ‘sống đạo để lập công’ : quan niệm của Pharisêu, của người con cả trong dụ ngôn Người cha nhân hậu và đứa con hoang đàng. Đây là kiểu sống không có tình; chỉ có tính thương mại. ‘Mẹ nuôi con như trời như bể, con nuôi mẹ con kể từng ngày’.

5. Ta sống tốt chỉ có giá trị nhằm gợi lên lòng thương xót và sự nhân hậu của Chúa, ta không có quyền đòi hỏi gì ; hoặc nếu có đòi, thì hãy đòi trong tâm tình của đứa con nhỏ vòi vĩnh trong tình thương. Thân phận ta, về một khía cạnh nào đó, có thể ví như  thân phận người đang chờ án tử hình, nay vì tin vào lòng nhân hậu Chúa, ta làm tốt để cố vớt vát lấy lòng Chúa và cố đền bù những thiệt hại tan hoang mình đã gây ra.

6. Người ta hỏi Thánh Phanxicô Assisi nhờ đâu và bằng cách nào mà ngài làm được nhiều việc như thế. Thánh nhân đáp : 

– Thiên Chúa ở trên Thiên đàng nhìn xuống dưới đất. Ngài tự hỏi : “Tìm đâu ra một người yếu đuối nhất, nhỏ bé nhất và hèn hạ nhất đây ?” Thế rồi Thiên Chúa tìm thấy tôi. Ngài lại tự nhủ : “Ta đã tìm được nó rồi. Qua nó, Ta sẽ làm những việc Ta muốn. Nó sẽ không tự phụ được với những việc đó, bởi vì nó biết rằng Ta xử dụng nó chỉ vì sự yếu đuối, nhỏ bé và hèn hạ của nó thôi”. (Christian Herald)

7. “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi chỉ làm việc theo bổn phận ấy thôi”. (Lc 17,10b)

Một nhân viên gác cầu quay có nhiệm vụ quay cây cầu lên cao mỗi khi có tàu thủy qua lại phía dưới. Một ngày kia, cậu con trai ông đi qua phía cầu để chơi và xem cha mình làm việc. Thình lình cậu bé trượt chân té. Thấy con bị té, người cha hốt hoảng định kéo con lên. Nhưng ngay lúc đó một chuyến tàu chở đầy hành khách đang lao tới trong tiếng còi văng vẳng từ xa vọng lại. Ông phải nâng cầu lên cho con tàu đi qua và như vậy con trai yêu quý của ông sẽ chết. Tâm trí bấn loạn… nhưng ông cũng đã hoàn tất nhiệm vụ, để rồi phải nhìn chiếc tàu đi qua với những hành khách nhộn nhịp cười nói mà lòng quặn đau…

Trong cuộc đời, có lần nào tôi đã dám hy sinh vì anh em mà không tính toán, dám phục vụ mà không nghĩ thiệt hơn ?

Lạy Chúa, xin cho con biết phục vụ một cách vô vị lợi, vì đó là bổn phận của con. (Hosanna) 

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 26 | Mùa Thường niên | Năm C   

0

TUẦN XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 16, 19-31

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

” ‘Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này’. Abraham nói lại: ‘Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được’.

“Người đó lại nói: ‘Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này’. Abraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài’. Người đó thưa: ‘Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải’. Nhưng Abraham bảo người ấy: ‘Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu’ “.  

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu không lên án những người giàu, mà Ngài cho thấy hậu quả của việc chỉ sống hưởng thụ cho riêng mình, không quan tâm đến người khác, nhất là những người nghèo khổ đang sống bên cạnh mình.

Đức ái Kitô giáo đòi buộc Kitô hữu phải nhận thức được rằng không gì là của riêng mình, nhưng tất cả đều là hồng ân của Chúa ban, và tôi được chọn là người quản lý.

Hành động bác ái không là đợi người khác xin, nhưng là trái tim biết rung nhịp để đôi mắt biết nhìn, đôi chân biết đi, và đôi tay biết sẻ chia.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết quan tâm đến mọi người, nhất là những người nghèo. Cụ thể biết góp phần trong khả năng cho một người nghèo mà con nhìn thấy hôm nay.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 46-50 

Khi ấy, các mộn đệ nghĩ ngợi trong lòng rằng ai trong các ông sẽ là người cao trọng nhất. Chúa Giêsu thấu biết tư tưởng trong lòng các ông, Người liền dẫn một trẻ nhỏ tới, để đứng bên cạnh Người, và bảo các ông rằng: “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy: mà hễ ai đón nhận Thầy, tức là đón nhận Đấng đã sai Thầy. Vì kẻ nào bé nhỏ nhất trong tất cả các con, đó là người cao trọng nhất”.

Gioan lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy một người kia lấy danh Thầy mà trừ quỷ, và chúng con đã ngăn cản nó, vì nó không theo Thầy cùng với chúng con”. Chúa Giêsu bảo ông rằng: “Các con chớ ngăn cản, vì ai không chống nghịch các con, tức là thuận với các con”.   

SUY NIỆM:

Tin Mừng của Luca là Tin Mừng giải phóng, những kẻ bé mọn sẽ được nâng lên thành những con người cao trọng trong Chúa Giêsu.

Suy nghĩ của các môn đệ là suy nghĩ còn “bé mọn” dù các ông đang nghĩ đến việc “cao trọng nhất”. Sự bé mọn này được Chúa Giêsu nâng cấp bằng việc “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy”. Ngài muốn dạy các ông: trong Ngài không ai là bé mọn. Hay nói cách khác: mọi sự sẽ trở nên vĩ đại trong Chúa Giêsu.

Việc “đón nhận trẻ nhỏ” mà Chúa Giêsu dạy không phải là chuyện dễ dàng với các môn đệ, vì không riêng gì các ông, mà dường như mọi người thời đó đều xem trẻ nhỏ chẳng có giá trị gì. Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải biết chọn lựa những gì người đời chê ghét, loại trừ, chính lúc đó họ sẽ nên vĩ đại.

Mẹ Têrêxa Calcutta đã đi nhặt những con người bị quăng ra bên lề đường, bị người ta loại trừ vì họ nghèo, họ bẩn thỉu, họ bệnh hoạn… Mẹ đã chọn lựa những gì người ta loại bỏ, hay nói cách khác: Mẹ đã đón nhận những điều bé mọn nên Mẹ đã trở nên vĩ đại.

Người vĩ đại không cần phải làm những điều vĩ đại, mà chỉ cần họ làm những việc hết sức bình thường, nhỏ bé trong tinh thần là môn đệ của Chúa Giêsu, lúc đó họ đã nên vĩ đại; vì mọi sự vĩ đại không phải do nơi con người, mà do nơi Thiên Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm những chuyện vĩ đại theo kiểu người đời, nhưng biết tìm kiếm những gì là hèn mọn. Xin cho con âm thầm để sống, để yêu thương, để phục vụ.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 51-56

Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác.     

SUY NIỆM:

Lên Giêrusalem là cụm từ nói về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu. “Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem” cho thấy tự do, và sự quyết liệt của một Vì Thiên Chúa gánh lấy nỗi đau khổ của con người.

Chính thái độ gánh lấy nỗi đau của nhân loại mà Đức Giêsu không bao giờ muốn nhân loại phải khổ đau. Ngược lại hai người trong nhóm môn đệ thân tín của Ngài lại là những kẻ có ý định gây nên tội ác: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?”

Đây là thái độ cậy quyền. Rõ ràng 2 môn đệ này biết rõ thầy mình có quyền năng để làm mọi sự. Nhưng họ lại ghê gớm đến mức muốn dùng quyền năng đó để tiêu diệt những ai không đồng quan điểm, không đi chung con đường với họ. Suy nghĩ cho kỹ lại chúng ta mới thấy những môn đệ thân tín của Đức Giêsu thật là khủng khiếp.

Và Đức Giêsu đã huấn luyện, dạy dỗ lại các môn đệ để họ thấy họ đang bị tà thần trấn áp: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình”. Để từ đó nhắc cho họ biết: “Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”.

Con đường thập giá là con đường gánh lấy nỗi đau của nhân loại, và vì thế sẽ gây nên đau khổ cho chính mình. Con đường đó Chúa Giêsu đã đi cách trọn vẹn. Ngài cũng muốn các môn đệ của mình đi trên con đường đó và thậm chí chỉ có con đường  đó nếu muốn làm môn đệ của Ngài.

Vì thế người môn đệ phải chấp nhận đau khổ để gánh lấy nỗi đau của người khác như Chúa Giêsu là Thầy của họ. Gánh lấy nỗi đau của người khác khi chấp nhận hy sinh vì họ. Hy sinh thời giờ, sức lực, tiền bạc, khả năng, thậm chí bị hiểu lầm, chê bai, chỉ trích vì họ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, cuộc sống tự nhiên con dễ kiếm tìm những gì dễ dãi và trốn tránh gánh nặng, nhưng người môn đệ Chúa Giêsu không được thế, phải gánh lấy nỗi đau cho nhau. Xin cho con biết sẵn sàng trước thập giá để “gánh nhau trong đời”.  Amen.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 57-62

Khi ấy, đang lúc Chúa Giêsu và các môn đệ đi đường, thì có kẻ thưa người rằng: “Dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”. Người bảo một kẻ khác rằng: “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã”. Nhưng Người đáp: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.    

SUY NIỆM:

Cùng là môn đệ của Đức Giêsu, nhưng mỗi người có một sứ mạng khác nhau. Không phải tất cả đều từ bỏ mọi sự mà theo Chúa một cách sát gót theo nghĩa đen. Và cũng không phải tất cả đều ở tại gia đình của mình.

Có người muốn từ bỏ gia đình để cùng đi với Chúa, nhưng Chúa biết tính cách của mỗi người nên đã nói lên sự thật của một người cùng đi với Chúa, để nếu anh ta thấy phù hợp thì bước đi: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”.

Có người đích thân Chúa mời gọi, nhưng họ còn những vướng bận, nên Ngài cũng đã nói lên đòi buộc dứt khoát của những người được mời gọi: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa” ; “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.    

Trong mọi bậc sống, điều quan trọng nhất là cùng sống với Chúa trong sứ mạng của mình một cách trọn vẹn. Phải hiểu người môn đệ bấp bênh trong mọi sự, chỉ có Chúa là điểm tựa an toàn để đừng tìm một sự bảo đảm về những giá trị chóng qua ở đời này thì mới trở thành môn đệ của Chúa.

Và một khi đã bước theo Chúa thì phải mạnh dạn từ bỏ mọi giá trị khác để cuộc sống của ta phù hợp với ơn gọi, với sứ mạng mà ta đã chọn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con quyết tâm sống tốt ơn gọi mà mình đang sống trong sự dấn thân hết mình vì Nước Trời và sự gắn bó trọn vẹn với Đức Giêsu, Đấng trở thành không để con trở thành tất cả.

THỨ NĂM – 29/09 : CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN

LỜI CHÚA: Tin Mừng Ga 1, 47-51 

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy Nathanael đi tới Mình, thì nói về ông rằng: “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối”. Nathanaen đáp: “Sao Ngài biết tôi?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi”. Nathanael thưa lại rằng: “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”. Chúa Giêsu trả lời: “Vì Ta đã nói với ngươi rằng: Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin. Ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa”. Và Người nói với ông: “Thật, Ta nói thật với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người”.    

SUY NIỆM:

Không phải Chúa Giêsu thấy Nathanael ngồi dưới gốc cây vả làm cho ông kinh ngạc, nhưng vì Ngài thấu rõ tận thâm tâm của ông “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối” nên ông chân nhận Giêsu là Đấng được xức dầu của Thiên Chúa.

Quả thật, chỉ khi nào hiểu thấu lòng nhau, lúc đó mới thuộc về nhau. Chúa Giêsu là người biết tất cả những mơ ước, hiểu thấu những lời cầu nguyện, và thấu suốt những khao khát thầm kín nhất của ta.

“Thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” là câu chuyện trong thánh kinh, lúc Giacop tại Bêtên thấy chiếc thang bằng vàng bắc lên tận trời (x.St 28,112.13). Đức Giêsu muốn nói với Nathanael: Ngài sẽ còn làm những điều tuyệt diệu hơn là đọc thấu lòng người. Ngài sẽ “là đường, là sự thật, và là sự sống” cho ông.

Nhưng qua câu chuyện “các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” trong thánh kinh, mặc khải cho ta biết có những thụ tạo có trí khôn, có những phẩm tính tốt đẹp nhưng không có thân xác, được Chúa dựng nên để thờ kính, vâng phục Ngài và hưởng phúc đời đời. Họ chính là các thiên thần.

Không chỉ ở bên cạnh Chúa để hưởng phúc đời đời, mà Giáo lý còn dạy ta: các thiên thần là những vị hướng dẫn và giúp đỡ ta làm lành lánh dữ. Hơn thế nữa các Tổng lãnh Thiên thần là những thủ lãnh của các Thiên thần. Chắc chắn họ cũng phải có chương trình, hoạch định cho con người theo thánh ý Chúa.

Đức Giêsu hiểu thấu lòng ta kể cả những gì thầm kín nhất. Hiểu để Ngài dẫn ta đến hạnh phúc đời đời. Ngài còn ban cho ta những vị thiên thần như những người bạn tinh tuyền để cùng ta bước lên “chiếc thang bằng vàng”, là hình ảnh đường lên thiên đàng.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, không ai biết rõ con ngoài Chúa. Vì vậy xin cho con biết phó thác mọi sự nơi Chúa vì con tin chắc Chúa có đường lối riêng cho con. Trên bước đường đi theo Chúa là hạnh phúc đích thật, xin cho con đừng sợ hãi khi gặp chông gai, thú dữ; đừng nao lòng trước những sự phù vân, nhưng hãy luôn lắng nghe tiếng nói của các thiên thần trong sâu thẳm lương tâm con. Amen.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 10, 13-16

Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho ngươi, hỡi Corozain, khốn cho ngươi, hỡi Bethsaiđa: vì nếu tại Tyrô và Siđon đã xảy ra những phép lạ thực hiện nơi các ngươi, thì từ lâu, những nơi đó đã mặc áo vải thô và ngồi trên tro bụi mà sám hối. Cho nên trong ngày thẩm phán, Tyrô và Siđon sẽ được nhiêu dung hơn các ngươi.

“Còn ngươi nữa, hỡi Capharnaum, phải chăng ngươi sẽ được nâng cao đến tận trời? Ngươi sẽ phải hạ thấp xuống tới địa ngục. 

“Ai nghe các con, tức là nghe Thầy, và ai khinh dể các con, là khinh dể Thầy. Mà ai khinh dể Thầy là khinh dể Đấng đã sai Thầy”.

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu lấy làm tiếc cho những thành phố được chứng kiến những dấu lạ của Thiên Chúa làm nhưng cuộc sống của họ cũng vẫn “trơ trơ”, đó được xem là sự khốn nạn cho nơi ấy và dĩ nhiên là những con người trong đó.

Ngược lại, có những người tự hào về những điều nổi bật nào đó chẳng hạn như giàu có; sự cống hiến của những con người nơi đó cho xã hội; sự hiểu biết về chân lý… rồi cho rằng tất cả những điều đó xứng đáng để được cứu độ, thậm chí xem thường người khác và cho rằng họ không xứng đáng.

Chúa Giêsu cảnh báo con người phải biết đọc ra dấu chỉ thời đại để thấy rằng mọi biến cố, mọi sự kiện đều là một nhắc nhở nào đó  của Thiên Chúa, và vì vậy tất cả đều là Tình Yêu của Ngài dành cho mỗi người chúng ta.

Đồng thời phải biết khiêm tốn để đón nhận thêm những gì mà Chúa đã ban. Đừng tưởng rằng hiện tại may mắn của tôi đủ bảo đảm để tôi được cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con cái nhìn linh thánh để đọc được ý Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Biết cảm ơn Chúa về những gì tốt đẹp đang xảy ra. Biết nhắc nhở mình lo sửa đổi trước những điều xấu. Biết khiêm tốn khi đón nhận ơn lành của Chúa.

THỨ BẢY – 01/10 : THÁNH TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 18, 1-4 

Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời”.    

SUY NIỆM:

Cửa Thiên đàng luôn rộng mở, nhưng không phải ai vào cũng được, vì có những người đã hóa nên to chắn cả lối Thiên Đàng. Chính vì vậy Đức Giêsu dạy các môn đệ, những người hóa nên to vì luôn ấp ủ giấc mộng trở thành kẻ lớn nhất: “nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. “

Hóa ra việc vào Thiên đàng chính là nổ lực để mỗi ngày trở nên nhỏ bé chứ không phải miệt mài nhằm làm những việc lớn lao, vĩ đại. Trong cách thức trở nên nhỏ bé, có cả những việc lớn lao vĩ đại nhưng đã được hóa giải bằng sự đơn sơ, khiêm tốn. Ngược lại, đôi khi có người cố tình làm những việc “nhỏ bé” để được người ta khen ngợi là vĩ đại…

Thế cho nên tất cả mọi sự dù to hay nhỏ, dù vĩ đại hay tầm thường đều hệ tại bởi con tim biết yêu thương.

Con tim biết yêu thương sẵn sàng làm tất cả mọi sự vì tình yêu. Chính bởi tình yêu đó hóa giải tất cả để trở nên mềm mại trước cửa Thiên đàng dù họ có cứng cõi đến mức nào, vì tình yêu có sức hóa giải.

Chị Têrêxa không phải là mẫu người khiêm tốn, ngược lại theo chị nhận xét là một người kiêu căng; đâu phải là mẫu người hiền lành, nhưng rất nhiều khi nóng giận… Tự thân chị không phải là con người “nhỏ bé”, nhưng dễ dàng nhìn thấy nơi tính cách chị một con người “lớn lao”.

Tuy nhiên có một năng lực đã bào mòn sự cứng cõi của tính cách “vĩ đại” nơi chị để nó trở nên “nhỏ bé”. Năng lực đó chính là tình yêu. Trong sự vĩ đại nơi con người chị, có cả một tình yêu vĩ đại để nó biến đổi tất cả mọi sự.

Đoạn Tin Mừng dù rất ngắn gọn nhưng chứa đựng cả chân lý của Tin Mừng, từ đó định hình cách sống của những người môn đệ Chúa Giêsu, và mở rộng ra cho tất cả những ai dù không biết Chúa Giêsu, nhưng sống theo con đường đó, họ cũng sẽ được vào Nước Trời. Con đường bé nhỏ đó chính là Con Đường Tình Yêu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, chị Têrêxa đã khám phá ra con đường nên thánh mang tên con đường bé nhỏ. Bé nhỏ nhưng thật ra rất to vì nó chính là cùng đích cho cuộc đời của mỗi chúng con. Xin cho chúng con dù không sống được như chị Têrêxa, nhưng ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn hướng về con đường đó : Con Đường Tình Yêu. Amen.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 26 | Mùa Thường niên

CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN

Lc 16,19-31

A. Hạt giống…

Người phú hộ trong dụ ngôn này đã quen cậy dựa vào tiền bạc của cải. Khi ông chết thì những chỗ ông cậy dựa cũng tiêu tan luôn cho nên ông rơi vào cảnh rất khốn khổ. Ladarô là một người nghèo không có chỗ dựa ở trần gian nên hoàn toàn cậy dựa vào Chúa, nhờ đó sau khi chết đã được hưởng hạnh phúc trong vòng tay Thiên Chúa (qua hình ảnh tổ phụ Abraham).

Dụ ngôn này còn muốn gởi một lời nhắn nhủ đến những người giàu : họ nên sớm thấy sai lầm của họ khi đặt niềm cậy trông vào những giá trị trần thế, để kịp thời quay về trông cậy vào Chúa. Đừng chờ đến khi chết, thấy rõ đâu là chỗ dựa vững chắc rồi mới sám hối, vì tới lúc đó, mọi việc đều không thể đảo ngược được.

B. … nảy mầm.

1. Đã biết tiền bạc, của cải và nói chung những giá trị thế gian là không bền, thế nhưng nhiều người vẫn cứ cậy dựa vào chúng. Đó chính là cái ngu dại của con người. Nếu nói theo từ ngữ của ngôn sứ Giêrêmia trong bài đọc 1, đó chính là cái “khốn nạn” của con người.

2. “Abraham nói lại : giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm…” : Thiên Chúa không tạo dựng thẳm ngăn cách Ngài với con người. Nhưng chính con người tự đào vực thẳm ấy, bằng nhiều cách :

– Bằng ích kỷ không giúp đỡ một người anh em đang cần giúp trong khi chúng ta có thể giúp (như ông nhà giàu đối với Ladarô).

– Bằng thái độ bỏ Chúa để hoàn toàn cậy dựa vào những giá trị trần gian.

3. Lạy Thiên Chúa của Abraham, con đã hiểu rằng lòng thương xót kẻ khốn khổ sẽ đặt con bên cạnh Ladarô trong lòng Chúa, trái lại sự ích kỷ sẽ đẩy con xuống vực thẳm chung với người phú hộ. Chúa biết con muốn chọn phía nào rồi, nhưng xin giúp con.

4. “Dửng dưng trước đau khổ của người khác là một tội. Đó là điều Chúa Giêsu muốn nêu bật qua hình ảnh người giàu có trong Tin Mừng hôm nay”. (Trích “Mỗi ngày một tin vui”)

5. Chúa hứa với một bà là Ngài sẽ đến thăm bà vào ngày đó. Bà rất hãnh diện về điều này. Bà cọ rửa, lau chùi, đánh bóng, quét bụi và xếp đặt mọi thứ sẵn sàng. Bà ngồi và đợi Chúa đến.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa. Bà vội chạy ra. Vừa đẩy cửa, bà thấy một người ăn xin đứng đó. Bà liền nói : “Không, hôm nay tôi không giúp anh, vì Chúa luôn ở với anh rồi. Tôi đang nóng lòng đợi Chúa đến, không thể giúp anh điều gì”. Bà đuổi anh và đóng cửa lại.

Mấy phút sau lại có tiếng gõ cửa. Bà mở cửa nhanh hơn trước. Thấy gì ? Vài người già nghèo nàn. ”Rất tiếc, tôi đang đợi Chúa đến. Hôm nay tôi không thể giúp đỡ các ông”. Rồi bà đóng sầm cửa lại.

Một lát sau lại có tiếng gõ cửa. Bà mở và lại thấy một người ăn xin rách rưới. Anh xin ăn và nghỉ qua đêm. “Ồ, hãy để tôi yên. Tôi đang đợi Chúa đến. Tôi không thể tiếp anh”. Người ăn xin  ra đi và bà tiếp tục ngồi chờ.

Hàng giờ trôi qua và màn đêm buông xuống, nhưng cũng chẳng thấy dấu hiệu gì của Chúa. Bà băn khoăn không biết Ngài ở đâu.

Cuối cùng, bà đành lên giường nằm chờ. Bà ngủ quên và mơ thấy Chúa đến với bà và nói : “Hôm nay Ta đã đến với con 3 lần và cả 3 lần con đều đuổi Ta” (Góp nhặt).

6. “Con đã nhận phần phước rồi. Còn Ladarô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ Ladarô được an ủi nơi đây. Còn con thì phải chịu khốn khó” (Lc 16,25).

Mỗi khi nghe đến dụ ngôn ông nhà giàu và anh Ladarô nghèo khổ, là nó ấm ức, trút nỗi bực dọc lên chúng tôi : 

– Giàu không phải là cái tội, giàu có nhiều loại. Chẳng lẽ tất cả đều không được hạnh phúc ở đời sau ? Phi lý quá !

Tôi chữa lại :

– Tội không phải do giàu nghèo mà do không biết hiệp thông, tương trợ với kẻ khác.

Nó gắt :

– Thôi đi, tiền của kiếm được toàn do mồ hôi nước mắt của chính mình. Bộ dễ san sẻ lắm sao !

Thế đấy, cho đi là một điều khó. Cho những thành quả lao động của mình còn khó hơn. Cho nên muốn hiệp thông thực sự với anh em đòi hỏi mỗi người phải biết hy sinh, phải biết chấp nhận mất mát, thiệt thòi… thậm chí phải biết chịu đựng sự dè bỉu, bội phản của người đời.

Lạy Chúa, xin cho con xác tín rằng : cho đi cũng là cách “chay tịnh” để đền bù tội lỗi, để hiệp thông trong sự sống và tình yêu. (Hosanna) 

7. “Ông Môsê và các ngôn sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại họ cũng chẳng chịu tin đâu”. (Lc 16,31)

Đã ba đêm, người ta nghe văng vẳng tiếng nức nở và khẩn khoản của một thanh niên ở ngoài nghĩa trang từ một ngôi mộ của một người đàn ông 50 tuổi mới được chôn cất một tuần : “Cha ơi, con xin lỗi cha. Cha tha lỗi cho con đi cha. Cha có nghe không cha…” Thì ra vì xích mích với cha anh đã bỏ nhà ra đi. Thời gian giúp anh hiểu ra tình cha. Trở về xin lỗi thì đã trễ.

Lời khẩn khoản ấy chỉ còn là lời van xin với một nấm mồ. Một sự hối hận muộn màng. 

Đó cũng là điều vẫn lặp lại trong cuộc sống của tôi.

Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe lời dạy bảo của cha mẹ, sự nhắc nhở của lương tâm, và tiếng mời gọi của Chúa. (Epphata)

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 25 | Mùa Thường niên | Năm C   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUÂN XXV THƯỜNG NIÊN – C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 16, 10-13

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một người phú hộ kia có một người quản lý, và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: ‘Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa’. Người quản lý nghĩ thầm rằng: ‘Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào, để khi mất chức quản lý, thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ’. 

“Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: ‘Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm thùng dầu’. Anh bảo người ấy rằng: ‘Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại: năm mươi’. Rồi anh hỏi người khác rằng: ‘Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?’ Người ấy đáp: ‘Một trăm giạ lúa miến’. Anh bảo người ấy rằng: ‘Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi’. Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng.

“Phần Thầy, Thầy bảo các con: Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời.

“Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con?

“Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”.    

SUY NIỆM:

Tiền của, vật chất là một ân huệ Chúa ban để phục vụ con người. Tất cả đều xuất phát từ tình thương của Thiên Chúa muốn con người được hạnh phúc, không phải chỉ ở đời này, mà còn ở đời sau nữa.

Tuy nhiên có những người không biết sử dụng tiền của vật chất, để thay vì nó là phương tiện tốt, thì lại trở thành mục đích xấu, khiến con người cứ loay hoay trong vòng hư hoại; thay vì là đầy tớ phục vụ cho hạnh phúc con người, thì lại trở thành ông chủ để sai khiến con người làm đủ thứ chuyện, kể cả những chuyện xấu.

Chọn lựa là thái độ liên lỉ mỗi ngày trong suốt cuộc đời. Mà chọn lựa nào cũng đòi hỏi có sự hy sinh, mất mát. Hy sinh điều này để được điều kia. Mất mát giá trị này để đổi lấy giá trị nọ…

Điều quan trọng là con người nhận ra giá trị nào là cần thiết cho mình. Thực tế cho thấy giá trị vật chất rồi sẽ qua đi. Hạnh phúc đời đời, niềm vui vĩnh cửu trên thiên đàng mới là cùng đích con người cần tìm kiếm.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con dám từ bỏ những giá trị chóng qua, dù nó hấp dẫn để đổi lấy giá trị vững bền, dù phải hy sinh.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 8, 16-18

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường: nhưng đặt nó trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ ra cho người ta biết. Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy đi”.

Suy niệm

Đời sống người môn đệ Đức Giêsu phải tỏa rạng như ánh đèn. Trước hết bởi vì họ đã được ánh sáng của Đức Giêsu soi dẫn để bước ra khỏi bóng đêm tội lỗi. Kế đến vì Tin Mừng không thể giữ riêng cho mình mà phải được loan báo. Vì vậy những ai bước đi theo Đức Giêsu, việc trở thành ánh sáng không phải là một lời mời gọi, mà là một đòi buộc, vì nếu không thì họ chẳng khác gì “con cái thế gian”.

Môn đệ Đức Giêsu đã được kéo ra khỏi bóng đêm nhờ sự chết và Phục Sinh của Ngài. Ánh sáng ân phúc đã được thắp lên trên chính cuộc đời của họ, nhưng họ phải biết gìn giữ, bảo vệ và khơi lên ánh sáng đó để mỗi ngày mỗi bùng lên.

Vì vậy khi họ biết sống theo sự chỉ dạy của Đấng Khôn Ngoan, ngọn đèn của họ sẽ được cháy sáng. Sự khôn ngoan đó được tác giả sách Châm Ngôn chỉ dạy trong bài đọc thứ nhất. Đó là hãy mau mắn làm việc lành: “Nếu con làm được việc lành, thì chính con hãy làm”;  đừng chơi xấu với người khác: “Con chớ mưu toan gây ác cho bạn hữu của con, khi nó tin tưởng vào con”. Đừng mong muốn điều người khác có được một cách bất chính: “Con chớ ganh tị với người bất chính, và chớ noi theo đường lối của nó”…

CẦU NGUYỆN:

Xin Chúa cho con biết thực hành những điều Chúa dạy, để cuộc đời con được tỏa sáng, và trở thành ánh sáng cho người khác. Amen.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 8, 19-21

Khi ấy, mẹ và anh em Chúa Giêsu đến tìm Người, nhưng vì đám đông, nên không thể đến gần Người được. Người ta báo tin cho Người rằng: “Có mẹ và anh em Thầy đứng ở ngoài muốn gặp Thầy”. Người trả lời với họ rằng: “Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành”.

SUY NIỆM:

Mẹ và anh em Thầy đứng ờ ngoài”.

Mặc dù vô tình, nhưng Luca đã mượn hình ảnh những người thân của Đức Giêsu đứng bên ngoài nên không thể gặp được Đức Giêsu để dạy chúng ta một sự thật hiển nhiên: muốn gặp Đức Giêsu phải vào bên trong. Bên trong nghĩa là đi vào sự hiệp thông với Ngài. Sự hiệp thông trọn vẹn đó chính là việc nghe là làm theo lời của Đức Giêsu.

Những lời giảng của Đức Giêsu không phải là lý thuyết suông, mà chính Ngài đã thực hành trước. Vì vậy khi nghe và thực hành lời Chúa, người môn đệ sẽ trở nên hình ảnh của Đức Giêsu ngay chính trong môi trường họ đang hiện diện. Cung cách để giống Đức Giêsu nhất chính là thái độ yêu thương phục vụ, hy sinh quên mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết đến gần với Chúa trong việc lắng nghe lời Chúa hằng ngày, nhất là việc hiệp thông với Chúa trong Bí tích Thánh Thể, để từ đó chúng con có được cung cách của Chúa, là biết sống cho người khác.

THỨ TƯ – 21/09: THÁNH MATTHÊU, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 9, 9-13

Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải hy lễ. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.

SUY NIỆM:

“Chúa Giêsu đi ngang qua”, Ngài không chỉ thấy những con người lành thánh, mà còn thấy một người “ngồi ở bàn thu thuế”, người đó được xếp vào hàng tội lỗi. Giữa nhiều cái tốt mà nhiều người quan tâm đề cao, Ngài chỉ thấy một, nhưng đó lại là giá trị bị người khác loại trừ.

Không chỉ “thấy”, mà Ngài còn mời anh “Hãy theo Ta”. Không chỉ mời, mà Ngài còn đồng bàn với anh. Không chỉ đồng bàn, mà còn bênh vực anh…

Như vậy, sứ mạng của Đấng Cứu Thế là: “Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi.”

Chúa vẫn âm thầm hằng ngày đi ngang qua cuộc đời tôi. Ngài thấy rõ những điều tốt và cả những điều tệ nơi tôi. Ngài vẫn mời gọi tôi và sẵn sàng đến nhà của tôi nếu tôi chấp nhận đón rước Ngài.

Ngài cho tôi gương mẫu để tiếp xúc với mọi người, không phân biệt thành phần, giai cấp; sẵn sàng ngồi xuống với bất cứ người nào, cùng ăn, cùng uống và làm bạn với họ.

Chỉ có tình yêu thương đích thực mới mang lại sự giải phóng trọn vẹn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con ơn hoán cải để viết tiếp Tin mừng của Chúa nơi cuộc đời của con, rằng con được Chúa yêu thương và con cũng muốn yêu thương như Chúa.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 7-9

Khi ấy, quận vương Hêrôđê nghe biết tất cả các việc Chúa Giêsu đã làm thì phân vân, vì có kẻ nói rằng: “Ông Gioan đã từ cõi chết sống lại”; còn kẻ khác lại nói: “Ông Êlia đã hiện ra”; kẻ khác nữa nói rằng: “Một tiên tri thời xưa đã sống lại”. Nhưng Hêrôđê thì nói: “Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?” và vua tìm cách gặp Người.

SUY NIỆM:

“Và vua tìm cách gặp Người”

Có những lúc chúng con tìm gặp Chúa vì lý do tốt: để tâm sự, chia sẻ với Chúa mọi buồn vui của cuộc đời ; hay đơn giản là tâm tình của người con an tâm, hạnh phúc khi được kề bên cha mẹ chúng…

Nhưng cũng có khi chúng con tìm gặp Chúa vì lý do xấu : để kêu trách Chúa, để thách thức Chúa phải làm cho con việc này, việc kia ; thậm chí tìm đến để quả quyết từ nay không còn cần đến Chúa nữa…

Hiện tại con có muốn tìm gặp Chúa không ? và con muốn tìm gặp Chúa vì lý do gì ?

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, có những lúc trong cuộc đời con sống mà không cần đến Chúa, để được ở trong tự do của đam mê xấu. Có những lúc con cần Chúa nhưng đơn giản như một ông thần tài, ban cho con những điều con cần. Xin cho con biết tìm đến Chúa bởi vì đơn giản Chúa thương con.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 18-22

Việc xảy ra là khi Chúa Giêsu cầu nguyện riêng một nơi, và có các môn đệ ở với Người, thì Người hỏi các ông rằng: “Những đám dân chúng bảo Thầy là ai?” Các ông thưa rằng: “Người thì bảo là Gioan Tẩy giả, kẻ khác lại cho là Êlia, còn người khác thì cho là một trong các tiên tri thời xưa, đã sống lại”. Người lại hỏi các ông rằng: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Ðấng Kitô của Thiên Chúa”. Và Người ngăn cấm các ông không được nói điều đó với ai mà rằng: “Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại”.

SUY NIỆM:

“Phần các con, các con bảo Thầy là ai? Trả lời được câu hỏi này là trả lời được cho cùng đích đời kitô hữu.

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài là một vĩ nhân, một con người nổi tiếng?

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài như một vị thần để cần gì cứ đến xin?

Đức Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Ngài là một thứ thuộc phiện để mị dân. Ngài không có thật?

Mỗi người đều có câu trả lời cho riêng mình, và chính câu trả lời sẽ định hình tích cách của người đó.

Nếu Đức Giêsu chỉ là một người nổi tiếng thì tôi hâm mộ Ngài và tìm đọc những tác phẩm viết về Ngài để nâng cao kiến thức và biết đâu tìm được những câu nói hay của Ngài để tôi suy tư.

Nếu Đức Giêsu chỉ như một ông thần thì trong cuộc đời tôi sẽ có nhiều thần mình lắm, để ai “linh” hơn tôi sẽ tìm đến. Cuộc đời tôi sẽ là mớ lộn xộn trong cuộc chiến giữa các thần minh.

Nếu Giêsu chỉ như thuốc phiện để gây mê, nghĩa là Ngài không có thật thì tôi mặc tình sống theo sự phóng túng của con người, sống theo lợi ích của cá nhân, của phe nhóm vì không có ai để tôi phải sợ…

Vậy Đức Giêsu quả thật là ai? Chính Ngài đã nói với chúng ta sự thật về Ngài “Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại”.

Đức Giêsu là Đấng cứu độ ta bằng con đường thập giá. Không có Đức Giêsu vinh quang nếu không có Đức Giêsu vác thập giá. Vì vậy nếu chỉ tìm vinh quang, tìm sung sướng theo kiểu thế gian mà không chấp nhận đau khổ, thập giá trong cuộc đời thì chắc chắn cuộc đời của chúng ta sẽ chẳng có hạnh phúc.

Hạnh phúc thật sự sẽ được dệt kết trong mồ hôi nước mắt, trong những hy sinh quên mình, trong những âm thầm phục vụ… nhưng phải được thực hiện trong tình yêu; vì trong tình yêu một cách vô hình chính là sự hiện diện của Thiên Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm một Đức Kitô nào khác ngoài Đức Kitô vác thập giá để khi biết liên kết với thập giá Đức Kitô con sẽ làm cho cuộc đời mình được hạnh phúc, vì thập giá chỉ nở hoa khi có tình yêu tưới gội. Amen.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 44b-45

Ðang lúc mọi người thán phục về tất cả các việc Chúa Giêsu làm, thì Người phán cùng các môn đệ rằng: “Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”. Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy.

SUY NIỆM:

Trong khi con người thán phục trước những việc Đức Giêsu đã làm, thì Đức Giêsu muốn cho các môn đệ của mình phải biết sự thật về Đấng Kitô: “Con người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”, để họ khỏi tìm kiếm một Đức Kitô vinh quang, mà phải là một Đức Kitô chịu đóng đinh.

Trong đời sống thường ngày, không ai dại dột đi tìm cho mình những chuyện trái ý, những điều không vừa lòng, nhưng những việc đó cũng sẽ xảy ra như là chuyện đương nhiên của cuộc sống. Vì vậy người môn đệ phải chuẩn bị để đón nhận tất cả.

Ai đó đã nói: nếu đi tìm một Đức Kitô không thập giá, thì sẽ gặp một thập giá mà không có Đức Kitô. Những đau khổ trong cuộc sống của chúng ta đã được Đức Kitô chia sẻ một cách trọn vẹn trong cuộc khổ nạn của Ngài, vì vậy, khi gặp những khó khăn, thử thách trong cuộc sống, thì chỉ một mình Đức Kitô mới chia sẻ với chúng ta.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con cùng vác với Ngài, thập giá trên đường đời con đi. Lạy Chúa, xin cho con đóng đinh với Ngài, xin cho con cùng chết với Ngài, để được sống với Ngài vinh quang.

Hạt giống nảy mầm | Tuần 25 | Mùa Thường niên

CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN

Lc 16,1-13

A. Hạt giống…

Trong đoạn Tin Mừng này, Đức Giêsu dạy môn đệ mình cách xử dụng tiền bạc của cải vật chất. Trước tiên Ngài dùng một dụ ngôn (người quản gia), và sau đó nói về cách xử dụng tiền của.

1. Dụ ngôn người quản gia : đối với dân Do thái, quản gia không phải chỉ là một trong những người làm mướn ăn lương của chủ, mà là một nhân vật rất có thế lực. Quản gia là người thay mặt chủ để lo những chuyện tài sản trong nhà. Do đó có quyền thu xếp tài sản của chủ cách nào tùy ý miễn sao có lợi cho chủ thôi. BJ nói quản gia không có lương, nên thường tìm thu nhập thêm bằng cách kê thêm số của cho vay. Thí dụ cho vay 100 kê thành 120.

– Chúa Giêsu nói người quản gia trong dụ ngôn này là “bất lương”. Các nhà nghiên cứu Thánh Kinh còn bàn cãi nhau về sự “bất lương” này (ăn gian tiền của chủ ? cho vay ăn lời cắt cổ ? hay là sửa đổi giấy nợ ?…). 

– Nhưng điều Chúa Giêsu muốn ta noi gương nơi người quản gia này là cách xử dụng tiền của : Người quản gia này là “con cái thế gian”, thế mà còn biết sử dụng của cải một cách khôn khéo bằng cách cho đi của cải hiện tại để đổi lấy sự bảo đảm cho tương lai. “Con cái của sự sáng” phải noi gương đó, phải biết dùng của cải thế gian mà mua sắm của cải trên trời.

2. Những điểm đáng chú ý trong lời Chúa Giêsu dạy về tiền của :

– Ngài đánh giá tiền của là “gian dối”.

– Ngài khuyên dùng tiền của đời này để mua lấy những giá trị đời sau.

– Phải coi tiền của là đầy tớ phục vụ mình, chứ đừng coi chúng là ông chủ mà mình phải làm nô lệ.

– Chính những người được coi là đạo đức như Biệt phái mà cũng mang tính tham lam.

B. … nảy mầm.

1. Mặc dù người quản gia trong dụ ngôn này không tốt cho lắm, nhưng Chúa Giêsu đã rất khéo khi lấy hình ảnh người quản gia làm dụ ngôn. Chúa muốn nhắc rằng đối với tiền bạc của cải mà chúng ta đang nắm trong tay, chúng ta chỉ là người quản lý thôi, chính Thiên Chúa mới là chủ. Đã là quản lý thì phải xử dụng của cải của chủ theo đúng ý chủ chứ không phải theo ý riêng mình. Rất nhiều người tưởng lầm mình là chủ của những tiền bạc trong túi mình.

2. Một người kia suốt đời chỉ lo thu gom tiền bạc, cho nên rất giàu. Khi chết, ông còn ôm túi vàng theo mình đi sang cuộc sống bên kia. Đi một hồi ông thấy đói. Bỗng ông thấy một quán ăn bên đường, liền ghé vào. Vì hà tiện, ông hỏi người chủ quán :

– Tô cơm nhỏ này giá bao nhiêu ?

– Chỉ một đồng thôi.

– Còn tô lớn kia ?

– Cũng chỉ một đồng thôi.

Thấy rẻ, ông gọi luôn hai tô lớn. Nhưng người chủ quán bảo :

– Ở đây chỉ xài loại tiền-cho-đi thôi. Ông có không ?

Người hà tiện chỉ vào túi vàng của mình. Nhưng chủ quán nói :

– Đó chỉ là thứ tiền-lấy-vào. Ở đây không xài được.

– Thế tiền-cho-đi là tiền gì ?

– Khi còn sống, mỗi lần ông cho ai bao nhiêu đồng thì ông được ban lại bấy nhiêu đồng loại tiền-cho-đi.

Ông nhà giàu lục lọi khắp nơi trong mình nhưng chẳng có đồng nào thuộc loại tiền-cho-đi cả. Thế là ông phải nhịn đói.

Bao nhiêu đồng tiền cho đi là bấy nhiêu đồng tiền để dành cho đời sau vậy.

3. “Con cái đời này khôn ngoan hơn con cái ánh sáng khi xử sự với đồng loại”. (Lc 16, 8b)

Ở đời, “biết mình biết người trăm trận trăm thắng”. Người quản gia bất lương trong dụ ngôn xưa, hơn ai hết, biết rõ thực trạng tội lỗi của mình, và biết chắc nguy cơ bị sa thải là không tránh khỏi. Điều hơn người là y dám nhìn thẳng vào sự thật và dùng hết khả năng còn lại của mình để đổi lấy tình thân hữu, dự phòng cho tương lai. Y đã thành công do biết nhìn xa trông rộng.

Ở đây Thiên Chúa không có ý định ủng hộ những hành động mưu lợi bản thân, mà qua đó Ngài muốn nhắc nhở chúng ta về một chân lý : dự phòng cho tương lai. Đời này đã có thể an tâm, còn dự phòng cho cuộc sống đời sau, hẳn hạnh phúc hơn nhiều.

Lạy Chúa, xin cho con biết dùng cuộc sống đời này để mua lấy cuộc sống đích thực nơi quê trời. (Hosanna) 

4. “Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được” : Qua câu này, chính Chúa Giêsu cho biết ; a/ Tiền của có thể biến người sở hữu nó trở thành nô lệ cho nó ; b/ tiền của có thể được người ta tôn lên ngang hàng với Thiên Chúa, thậm chí cao hơn Thiên Chúa nữa !

5. Tôi thử xét lại liên hệ của tôi với tiền của xem tôi đang làm chủ nó hay làm nô lệ nó :

– Tôi vẫn còn làm chủ nó : khi tôi dám đem nó đi cho người khác, dám đưa nó cho người khác mượn, dám bỏ nó, khi tôi mất nó mà không đến nỗi như mất hồn…

– Tôi đã thành nô lệ nó khi ngày đêm tôi nghĩ tới nó, khi tôi trọng nó hơn tất cả mọi người khác, khi tôi sợ mất nó, khi vì nó mà tôi dám làm điều xấu…

6. Mạnh Thường Quân nhà giàu, cho vay mượn nhiều. Một hôm ông sai Phùng Nguyên sang đất Tiết đòi nợ. Khi đi, Phùng Nguyên hỏi :

– Ngài có định mua gì về không ?

– Xem thứ gì nhà ta chưa có thì mua.

Khi đến đất Tiết, Phùng Nguyên cho gọi dân tới bảo rằng : “Các ngươi nợ bao nhiêu, Mạnh Thường Quân đều cho cả”, rồi chẳng tính gì gốc lãi, đem đống văn tự ra đốt sạch.

Khi trở về, Phùng Nguyên nói với Mạnh Thường Quân rằng :

– Nhà Ngài không thiếu thứ gì, có lẽ chỉ thiếu ơn nghĩa. Tôi đã trộm phép mua ở đất Tiết cho Ngài rồi. Tôi chắc là đẹp ý Ngài.

Về sau, Mạnh Thường Quân bị bãi quan, về ở đất Tiết. Dân ở đây nhớ ơn xưa ra đón rước đầy đường. Mạnh thường Quân ngoảnh lại bảo Phùng Nguyên :

– Đó hẳn là cái ơn nghĩa mà ông đã mua cho tôi ngày trước. (Góp nhặt)

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 24 | Mùa Thường niên | Năm C   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXIV THƯỜNG NIÊN – NĂM C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 15, 1-10 hoặc 1-32

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: “Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: “Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!” Cũng vậy, Tôi bảo các ông: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải. 

“Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: ‘Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất’. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải”.

SUY NIỆM:

Con đường của Tin Mừng là con đường sám hối và đổi mới. Chúa Giêsu đã khẳng định điều đó: “Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải.”

Hình ảnh những người “tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe người giảng” chính là hình ảnh để quảng bá cho Tin mừng của Chúa Giêsu, Tin mừng dành cho những người biết sám hối; Vì sự thật của Tin mừng là Thiên Chúa tìm kiếm và cứu chữa những gì đã hư mất.

Ngược lại, những ai tự hào mình là người công chính thì họ sẽ không cần đến ơn cứu độ của Thiên Chúa, họ không “đến gần Chúa Giêsu để nghe người giảng”, vì họ cho rằng lời giảng dạy đó không cần cho họ.

Thế cho nên, Nước Trời là nơi dành cho những người khiêm tốn chứ không phải cho những người thánh thiện. Để dù cho họ tệ bạc nhưng biết khiêm tốn thì họ sẽ cần đến Thiên Chúa. Ngược lại khi thánh thiện mà loại trừ Thiên Chúa, thì đó chỉ là sự thánh thiện giả tạo.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết rằng mình chưa hoàn hảo, thậm chí rất tệ hại; Nhưng tin tưởng rằng nếu con biết chạy đến với Chúa bằng tất cả sự khiêm tốn, tự hạ thì con sẽ được Tình Yêu của Ngài thánh hóa.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 7, 1-10

Khi ấy, lúc Chúa Giêsu đã nói với dân chúng xong, Người vào Capharnaum. Bấy giờ một viên sĩ quan có tên đầy tớ thân tín bị bệnh gần chết. Nghe nói về Chúa Giêsu, ông sai vài người kỳ lão Do-thái đi xin Người đến cứu chữa đầy tớ ông. Họ đến gần Chúa Giêsu và van xin Người rằng: “Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. Chúa Giêsu đi với họ, và khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này sai mấy người bạn đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh. Vì tôi cũng chỉ là một sĩ quan cấp dưới, (tuy nhiên) tôi có những lính dưới quyền tôi, tôi bảo người này đi, thì nó đi; bảo người khác lại, thì nó lại; và bảo đầy tớ tôi làm cái này, thì nó làm”.

Nghe nói thế, Chúa Giêsu ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông theo Người rằng: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”. Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.  

SUY NIỆM:

Dù là ai, làm gì, có tin Chúa hay không… nhưng nếu biết thương xót, nhạy cảm với đau khổ của người khác và ra tay cứu giúp thì những người đó đang sống trong Nước Thiên Chúa.

Chúa Giêsu đến thế gian để loan báo Tin mừng cứu độ. Tin mừng đó làm cho người ta được trở nên giống Chúa trong mọi sự. Tin mừng đó làm cho người ta được sống trong Vương quốc của Tình Yêu.

Rõ ràng viên sĩ quan trong bài Tin Mừng hôm nay không biết Chúa Giêsu, nhưng chỉ vì ông quan tâm đến người đầy tớ của mình nên ông đã cậy người đến với Chúa Giêsu với mục đích chữa lành cho tên đầy tớ của ông ta. Chỉ hành động như thế thôi mà ông được Chúa Giêsu khẳng định: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”.

Như vậy, lòng tin hệ tại ở thái độ cư xử giống Chúa Giêsu là biết quan tâm đến người khác để lo lắng, chăm sóc cho họ, nhất là để họ được hạnh phúc trọn vẹn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết trau dồi niềm tin của mình bằng hành động bác ái, yêu thương đối với những người xung quanh. Xin cho con biết giống Chúa để lo lắng cho mọi người, nhất là những người thấp kém trong xã hội hôm nay.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 7, 11-17

Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: “Đừng khóc nữa”. Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy”. Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó.

Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người”. Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.  

SUY NIỆM:

Cái chết của một thanh niên làm người mẹ đau đến thắt ruột, hàng xóm láng giềng cũng thông cảm với bà và tiếc nuối cho cậu thanh niên… Nhưng tất cả đều chỉ dừng lại ở hành động tiễn đưa cho đến cuối đoạn đường dương thế.

Chúa Giêsu thì không. Ngài không chỉ dừng lại ở tiếc thương, vì nơi Ngài không có sự tiếc nuối, mà Ngài là yêu thương, nên hành động của Ngài là ra tay để cho tình yêu được tiếp nối.

Chúa Giêsu không đưa người ta đến cuối đoạn đường, vì nơi Ngài là sự vĩnh cửu; Ngài đưa họ vào sự sống đời đời qua hình ảnh cho người thanh niên sống lại.

Quả  thật, qua hành động của Chúa Giêsu, Luca kể lại: “Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người”.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Chúa để đồng cảm với mọi cảnh huống của cuộc đời, và biết ra tay để chia sẻ với những người cùng khốn.

THỨ TƯ- 14/09 : SUY TÔN THÁNH GIÁ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Ga 3, 13-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: “Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời.

“Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”.  

SUY NIỆM:

Hình ảnh cây thập giá cho biết ý định của Thiên Chúa: “Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ”.

Nếu luận phạt, Ngài đã ngồi trên cung điện, trên ngai tòa để xét xử. Nhưng Ngài đã dùng cây thập giá là hình phạt cho con người để từ đó chung chia nỗi đau do tội lỗi với con người.

Sự chung chia này không phải bằng cách Ngài phạm tội, nhưng bằng cách chấp nhận hình phạt của  tội; không phải bằng cách “chạy án” để khỏi mang lấy hình phạt, nhưng sẵn sàng gánh lấy cho đến cùng với con người.

Thiên Chúa không muốn luận phạt, kết án con người, nhưng qua cây thập giá Ngài muốn cứu độ và giải thoát con người. Vì thế để được cứu độ và giải thoát, con người cần phải vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa Giêsu.

Thập giá đây là hình ảnh của gánh nặng bởi cuộc sống mưu sinh, bởi công việc, bởi bổn phận và bởi những nặng nề do cám dỗ, tội lỗi, và những chán chường…

Hãy mạnh dạn vác lấy vì tin rằng Chúa đã, đang và sẽ cùng vác với chúng ta.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết nhìn lên cây thập giá mỗi khi đức tin con chao đảo, mỗi khi con chán nản, mệt mỏi… vì gánh nặng của biết bao lo toan và nhất là vì gánh nặng của tội lỗi.

THỨ NĂM- 15/09: ĐỨC MẸ SẦU BI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Ga 19, 25-27

Khi ấy, đứng gần thập giá Chúa Giêsu có Mẹ Người, cùng với chị Mẹ Người là Maria vợ ông Clopas, và Maria Mađalêna. Khi thấy Mẹ và bên cạnh có môn đệ Người yêu, Chúa Giêsu thưa cùng Mẹ rằng: “Thưa Bà, này là Con Bà”. Rồi Người lại nói với môn đệ: “Này là Mẹ con”. Và từ giờ ấy, môn đệ đã lãnh nhận Bà về nhà mình. 

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu đã dùng cây thập giá để cứu độ con người, còn Mẹ Maria đã hiệp thông trọn vẹn với ơn cứu độ đó bằng cách gánh lấy nỗi đau của con mình.

Sự Sầu Bi của Đức Mẹ không phải là buồn phiền vì những đau khổ xảy đến cho mình, và nhất là cho Con của Mẹ; nhưng Sầu Bi là trong tất cả mọi đau khổ mẹ đều hiệp thông với Thiên Chúa. Vì thế, nỗi đau khổ đó không còn là nỗi đau khổ của riêng Mẹ, nhưng là nỗi đau khổ của Thiên Chúa: tất cả vì tội lỗi của nhân loại.

Con người mang lấy hậu quả của tội nguyên tổ nên gánh lấy đau khổ do bệnh tật, bất hạnh, tội lỗi và cái chết. Tất cả sẽ trở nên vô nghĩa và dấu chấm hết cho con người nếu họ gánh lấy một mình.

Nhưng nếu biết kết hợp cùng Chúa Giêsu, thì tất cả những đau khổ đó sẽ được thánh hóa để mang lại lợi ích thiêng liêng cho bản thân và góp phần thánh hóa nhân loại.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Mẹ Maria, xin cho con biết chia sẻ cùng Mẹ mọi gánh nặng trong cuộc đời, để được Mẹ gánh cùng con; Vì con tin chắc rằng, gánh nặng của Mẹ, đau khổ của Mẹ sẽ được Con Mẹ đưa vào cuộc khổ nạn của Ngài, từ đó sinh ơn cứu độ cho con.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 8, 1-3

Khi ấy, Chúa rảo qua các thành thị và xóm làng, giảng dạy và loan báo Tin Mừng nước Thiên Chúa. Có nhóm Mười Hai cùng đi với Người, cũng có cả mấy người phụ nữ đã được chữa khỏi tà thần và bệnh tật: là bà Maria cũng gọi là Mađalêna, người đã được trừ khỏi bảy quỷ ám, bà Gioanna vợ của Chusa, viên quản lý của Hêrôđê, bà Susanna và nhiều bà khác; những bà này đã lấy của cải mình mà giúp Người. 

SUY NIỆM:

Trên bước đường loan báo Tin Mừng, có nhiều người cùng chia sẻ sứ mạng với Đức Giêsu. Trong số đó có nhóm Mười Hai là những người kề vai sát cánh với Chúa Giêsu.

Kế đến là những người thành tâm thiện chí, trong đó phải kể đến những người phụ nữ, là thành phần thấp cổ, bé miệng trong dân thời bấy giờ; nhưng họ đã chia sẻ với Chúa Giêsu tất cả những gì mình có bằng tất cả tấm lòng thành.

Môn đệ Đức Giêsu là những người chia sẻ sứ mạng loan báo Tin mừng với Ngài bằng tất cả khả năng và những gì mình có, để góp phần cho nhiều người biết đến Nước Thiên Chúa.

Chính vì thế thay vì bận tâm đến việc Chúa sẽ làm gì cho ta, hãy nghĩ đến việc ta đã góp phần như thế nào trong việc loan báo Tin mừng.

Đừng đòi Chúa, đòi Giáo hội những quyền lợi cho riêng mình, hãy tin chắc rằng Chúa biết cách để lo liệu cho ta; thay vào đó hãy cố gắng mỗi ngày cộng tác với Chúa, với Giáo hội bằng tất cả khả năng Chúa ban.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con lòng quảng đại để không tiếc nuối những gì mình có, mà sẵn sàng dâng hiến tất cả để cộng tác với Chúa nhằm loan báo Tin mừng; Tin mừng mà chính con đã được đón nhận bởi lòng thương xót của Chúa.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 8, 4-15

Khi ấy, có đông dân chúng tụ họp lại, và người ta từ các thị trấn đến cùng Chúa Giêsu. Người dùng dụ ngôn mà nói rằng: “Người gieo hạt giống ra đi gieo hạt giống mình. Và đang khi gieo, có hạt rơi xuống bên vệ đường, bị người ta chà đạp và chim trời đến ăn đi. Hạt khác rơi trên đá sỏi, vừa mọc lên liền héo đi, vì không có đất ẩm. Hạt khác rơi vào bụi gai, và gai góc cùng mọc lên, bóp nghẹt nó. Hạt khác rơi vào đất tốt, đã mọc lên và kết quả gấp trăm”. 

Khi nói những lời đó, Người kêu lên rằng: “Ai có tai để nghe thì hãy nghe!”. Bấy giờ các môn đệ hỏi Người dụ ngôn đó ý nghĩa thế nào. Người nói rằng: “Phần các con, thì cho các con biết những mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; đối với người khác, thì dùng dụ ngôn, để chúng xem mà không thấy, nghe mà không hiểu. Dụ ngôn đó có nghĩa thế này: Hạt giống là lời Thiên Chúa. Những hạt rơi bên vệ đường, tức là những người đã nghe, nhưng rồi quỷ tới và cướp lời khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. Những hạt rơi trên đá sỏi là những người, khi nghe thì vui vẻ đón nhận lời Chúa, nhưng họ không đâm rễ, họ chỉ tin tưởng nhất thời, và khi đến giờ thử thách, thì tháo lui. Hạt rơi vào bụi gai, là những người đã nghe, nhưng khi đi đường, những mối lo nghĩ, sự giàu có và thú vui của đời sống bóp nghẹt và họ không sinh hoa kết quả. Còn như hạt rơi trong đất tốt, là những người nghe lời với tấm lòng tốt lành và thiện hảo, họ giữ lấy và nhờ kiên nhẫn, họ sinh được hoa trái”. 

SUY NIỆM:

Hạt giống từ trong thúng được bàn tay người gieo giống tung ra. Chắc chắn những hạt giống đó mẫy, căng tràn sức sống, đợi chờ để nảy mầm, lớn lên, sinh nhiều bông hạt, mang lại niềm vui, hạnh phúc cho người gieo trồng.

Tuy nhiên, đôi chân người gieo giống cứ bước tới trên mọi nẻo đường: đường chông gai, đường sỏi đá, đường nhiều cỏ dại và cả đường có mảnh đất tốt đã cày, đã xới, đã ngâm nước đợi chờ hạt giống.

Kết quả tùy thuộc vào loại đất. Dĩ nhiên những mảnh đất được đầu tư, đạt yêu cầu sẽ cho một vụ mùa tươi tốt, bội thu. Còn mảnh đất nào không đạt chuẩn thì sẽ không mang lại kết quả, hoặc kết quả rất kém.

Tâm hồn của người Kitô hữu như mảnh đất: có khi bên vệ đường, có khi gai góc mọc um tùm, có khi có dại chen đầy mặt đất, có khi cằn cỗi vì sỏi đá, và cũng có khi được cày bừa cẩn thận.

Thái độ cày bừa chính là nổ lực sống đức tin mỗi ngày theo lời Chúa dạy để bỏ bớt những gì bất xứng, để đổ đầy những gì cần thiết cho mảnh đất tâm hồn đó.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con sự siêng năng để cải tạo mảnh đất tâm hồn mỗi ngày bằng cầu nguyện, xét mình và lãnh nhận bí tích, nhất là bí tích Giải tội.    

Hạt giống nảy mầm | Tuần 24 | Mùa Thường niên

CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN

Lc 15,1-32

A. Hạt giống…

Khung cảnh : thấy Chúa Giêsu gần gũi với những người tội lỗi đến gần, nhóm Pharisêu và Kinh sư trách Ngài. Chúa Giêsu đã dùng những dụ ngôn để trả lời cho họ.

Có 3 dụ ngôn : 1 con chiên trong số 100 con bị mất, 1 đồng trong số 10 đồng bị đánh rơi, và 1 đứa trong hai đứa con bỏ nhà đi hoang. Tỷ lệ mất mát ngày càng cao (1/100 🡪 1/10 🡪 ½ ). Giá trị những thứ bị mất cũng ngày càng cao (1 con vật, đồng bạc – người ta thường nói “đồng tiền liền khúc ruột – và 1 đứa con). Tất cả những dụ ngôn này đều đề cao hình ảnh một Thiên Chúa giàu lòng thương xót. Ngài xót xa khi một người lầm đường rơi vào tội lỗi. Do đó Ngài tha thiết tìm cứu người tội lỗi. Khi cứu được một người tội lỗi, Ngài rất vui mừng. 

B. … nảy mầm.

1. Thật cảm động thái độ ân cần của người chăn chiên đối với con chiên đi lạc : chỉ vì một con chiên nhỏ trong bầy 100 con mà đành bỏ mọi việc để chỉ làm một việc là đi tìm nó, tìm thấy rồi thì vác nó trên vai, mời bạn bè và hàng xóm đến chung vui. Thái độ của người đàn bà mất tiền cũng thế : chỉ một đồng quan mà tìm rất cực khổ và kỹ lưỡng : thắp đèn, quét nhà, moi móc, và cũng mời bạn bè hàng xóm chung vui khi tìm thấy. Nhưng cảm động hơn nữa là cảnh trên thiên đàng : “Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối”. Chúng ta hãy im lặng. Không cần suy nghĩ, chỉ chiêm ngưỡng, cảm xúc và cảm tạ tình thương vô biên của Chúa đối với tội nhân. 

2. “… hơn là vì 99 người công chính không cần phải sám hối ăn năn” : Những kẻ thấy mình “không cần phải sám hối ăn năn” là những người nghĩ rằng mình “công chính”, nhưng thực ra họ không phải là người “công chính” thật. 99 người như thế không đáng là gì cả so với chỉ một người biết mình tội lỗi nên ăn năn sám hối.

3. “Một trong những hiện tượng tiêu cực rất phổ biến, đó là ở đâu và thời nào tâm lý con người cũng giống nhau : ai cũng tự đặt mình vào tư thế quan tòa để xét xử, kết án người khác. Chúa Giêsu cảm thông tha thứ mọi yếu hèn của con người. Ngài đồng bàn với người tội lỗi, thể hiện tình bạn với họ. Nhưng chỉ có một thái độ Ngài không thể dung tha, đó là thái độ của những người tự cho mình thánh thiện tẩy chay và kết án người khác. Chúa Giêsu không chấp nhận thái độ như thế, vì đó là tước quyền Thiên Chúa : chỉ một mình Ngài mới có quyền xét xử”. (Trích “Mỗi ngày một tin vui”)

4. “Xin chung vui với tôi vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất”. (Lc 15,6)

Vui với tôi bạn nhé, tôi lại tìm thấy được tình yêu. Đôi mắt tôi không còn nhìn anh em với những thành kiến hẹp hòi. Lời nói tôi thôi làm bạn đau đớn. Tai tôi biết lắng nghe bạn trân trọng, cảm thông. Bàn tay tôi trong tay bạn, ấm nóng yêu thương nhiệt thành. Và tôi đến với bạn với cả tấm lòng của kẻ nhận ra mình được Thiên Chúa yêu thương. Người đặt tình yêu của mình trong hình ảnh bạn và trong mắt tôi.

Tạ ơn Chúa đã cho con hạnh phúc của người tìm lại được tình yêu bị lãng quên. Xin Cha cho con luôn biết gìn giữ, trân trọng tình yêu của người. (Hosanna) 

5. Nhà truyền giáo T.R. Stevenson ở Thượng hải kể : một thương gia giầu có ở Quảng đông có hai con trai, người con lớn thường kết bè tụ đảng với bọn bất lương phá phách làng xóm. Một lần, quá túng, hắn dẫn cả một băng về cướp ngay tại nhà mình. Khi tội hắn bị lộ, người cha cho người đến nói với hắn : nếu biết đường cải tà qui chánh thì sẽ được tha. Người nhắn còn bảo đây là lần gia ân cuối cùng của ông chủ. Hắn chầm chậm đứng lên và quay về nhà cha. Một bữa tiệc đón tiếp xem ra cũng vui vẻ, nhưng trong đĩa thức ăn của hắn có bỏ thuốc độc. Hắn chết ngay đêm đó, nhưng người cha không bị ra tòa vì theo luật Trung hoa, cha có quyền giết con. Từ câu chuyện này, các nhà truyền giáo thường đem đối chiếu với đoạn 15 Tin Mừng thánh Luca.

6. Riêng dụ ngôn người cha nhân từ giống như một bộ tranh gồm 3 bức. Bức nào cũng đáng ta chiêm ngưỡng :

– Hãy nhìn bức tranh người cha, và chiêm ngưỡng tấm lòng nhân hậu vô biên của Thiên Chúa.

– Hãy nhìn bức tranh đứa em, để suy nghĩ về con đường hư đốn của kẻ tội lỗi và con đường trở về của kẻ sám hối.

– Hãy nhìn bức tranh người anh, để thấy cõi lòng “người công chính” có thể trở nên hẹp hòi như thế nào.

7. Một bà già thường đến gõ cửa phòng Cha xứ, kể cho ngài nghe rằng đêm qua Chúa mới hiện ra với bà. Để làm bà nản lòng đừng đến nữa, Cha xứ bảo : “Lần sau, nếu Chúa có hiện ra, bà hãy hỏi Ngài ‘Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?’, sau đó tới kể cho tôi nghe”. Mấy ngày sau, bà già không đến nữa. Cha xứ mừng thầm vì bà đã trúng kế của ngài. Nhưng một tuần sau đó, bà già trở lại. 

– Thưa Cha, tối hôm qua Chúa lại hiện ra với con.

– Thế bà có hỏi Ngài không ?

– Thưa có chứ.

Cha xứ bắt đầu hồi hộp :

– Bà hỏi thế nào ?

– Thì con hỏi y như Cha đã bảo : “Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?”

Cha xứ càng hồi hộp thêm :

– Vậy Chúa có trả lời không ?

– Có chứ.

Bây giờ thì cha xứ lo lắng thật sự :

– Chúa nói sao ?

– Chúa nói : “Ta đã quên hết rồi”.

Cha xứ thở phào nhẹ nhõm. (Kể theo Đức Cha Px NVT)

8. “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha và chẳng khi nào trái lệnh. Thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng”. (Lc 15,29-30)

“Con trai của ba ! Hôm nay em con trở về. Cha biết con không thích và ganh tị với em. Điều này thì hợp lý vì nó đã ăn chơi đến tán gia bại sản mà khi quay về lại được cha yêu mến ! Nhưng con hãy thương cậu em một chút. Nó thiếu tình thương cha, tình cảm bạn bè, sự đầm ấm của gia đình, thậm chí còn bị khinh chê và đã từng nơm nớp lo sợ vì một nắm cám heo nhét cho đầy bụng. Lúc đó con mới thấy hạnh phúc biết chừng nào khi được sống cạnh cha, trong gia đình ấm cúng, nơi mà tất cả những gì của cha đều là của con. Vậy thì con ơi, có lẽ nào lại không muốn em con hạnh phúc như con. Hãy vui lên vì bây giờ bên cạnh con còn có thêm một người em nữa và niềm vui của chúng ta sẽ được nhân lên gấp bội…”

Lạy Cha, xin cho con cảm thấy hạnh phúc khi được sống bên cạnh Cha. (Hosanna)