Saturday, March 15, 2025
spot_img
Home Blog Page 20

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 3 | Mùa Chay Năm A   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III MÙA CHAY NĂM C

CHÚA NHẬT

TIN MỪNG: Ga 4, 5-15. 19b-26. 39a. 40-42

Khi ấy, Chúa Giêsu tới một thành gọi là Sykar thuộc xứ Samaria, gần phần đất Giacóp đã cho con là Giuse, ở đó có giếng của Giacóp. Chúa Giêsu đi đường mệt, nên ngồi nghỉ trên miệng giếng, lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu.

Một người đàn bà xứ Samaria đến xách nước, Chúa Giêsu bảo: “Xin bà cho tôi uống nước” (lúc ấy, các môn đệ đã vào thành mua thức ăn). Người đàn bà Samaria thưa lại: “Sao thế! Ông là người Do-thái mà lại xin nước uống với tôi là người xứ Samaria?” (vì người Do-thái không giao thiệp gì với người Samaria).

Chúa Giêsu đáp: “Nếu bà nhận biết ơn của Thiên Chúa ban và ai là người đang nói với bà: ‘Xin cho tôi uống nước’, thì chắc bà sẽ xin Người, và Người sẽ cho bà nước hằng sống”.

Người đàn bà nói: “Thưa Ngài, Ngài không có gì để múc, mà giếng thì sâu, vậy Ngài lấy đâu ra nước? Phải chăng Ngài trọng hơn tổ phụ Giacóp chúng tôi, người đã cho chúng tôi giếng này, và chính người đã uống nước giếng này cũng như các con cái và đoàn súc vật của người?”

Chúa Giêsu trả lời: “Ai uống nước giếng này sẽ còn khát, nhưng ai uống nước Ta sẽ cho thì không bao giờ còn khát nữa, vì nước Ta cho ai thì nơi người ấy sẽ trở thành mạch nước vọt đến sự sống đời đời”. Người đàn bà thưa: “Thưa Ngài, xin cho tôi nước đó để tôi chẳng còn khát, và khỏi phải đến đây xách nước nữa”.

Và người đàn bà nói với Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, tôi thấy rõ Ngài là một tiên tri. Cha ông chúng tôi đã thờ trên núi này, còn các ông, các ông lại bảo: phải thờ ở Giêrusalem”. Chúa Giêsu đáp: “Hỡi bà, hãy tin Ta, vì đã đến giờ người ta sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải ở trên núi này hay ở Giêrusalem. Các người thờ Đấng mà các người không biết, còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ từ dân Do-thái mà đến. Nhưng đã đến giờ, và chính là lúc này, những kẻ tôn thờ đích thực, sẽ thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý, đó chính là những người tôn thờ mà Chúa Cha muốn. Thiên Chúa là tinh thần, và những kẻ tôn thờ Người, phải tôn thờ trong tinh thần và trong chân lý”.

Người đàn bà thưa: “Tôi biết Đấng Messia mà người ta gọi là Kitô sẽ đến, và khi đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự”. Chúa Giêsu bảo: “Đấng ấy chính là Ta, là người đang nói với bà đây”.

Một số đông người Samaria ở thành đó đã tin Người vì lời người đàn bà làm chứng. Khi gặp Người, họ xin Người ở lại với họ. Và Người đã ở lại đó hai ngày, và vì nghe chính lời Người giảng dạy, số những kẻ tin ở Người thêm đông hẳn, họ bảo người đàn bà: “Giờ đây, không phải vì những lời chị kể mà chúng tôi tin, nhưng chính chúng tôi đã được nghe lời Người và chúng tôi biết Người thật là Đấng Cứu Thế”.

SUY NIỆM:

Khởi đi từ nước tự nhiên, Chúa Giêsu dẫn người phụ nữ đến nước Trường Sinh, nước mang lại sự sống đích thực. Từ cơn khát tự nhiên, Chúa Giêsu làm cho người phụ nữ “khao khát” giá trị linh thánh, sự sống đích thực, sự sống đời đời.

Chỉ nơi Thiên Chúa mới làm thỏa mãn mọi cơn khát của chúng ta. Nhưng để con người biết được Đấng làm họ thỏa mãn, phải qua trung gian những cuộc gặp gỡ với những môn đệ Đức Giêsu.

Vì thế, người môn đệ phải luôn luôn ý tứ trong từng lời ăn tiếng nói, từng cử chỉ hành động của mình, vì đó là dịp để người ta nhận ra một giá trị cao cả trong cuộc đời.

Đừng để sau khi tiếp xúc, người khác nhận ra nơi chúng ta sự phàm tục hơn là linh thánh. Hãy bắt chước Đức Giêsu để dẫn dắt người khác từ giá trị vật chất đến giá trị tinh thần và đỉnh cao là giá trị tâm linh.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết khao khát Chúa để luôn tìm cách giới thiệu Chúa cho người khác.

THỨ HAI

TIN MỪNG: Lc 4, 24-30

(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.

Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.    

SUY NIỆM:

Ơn cứu độ phổ quát, dành cho tất cả mọi người, nhưng có những người xem đó là đặc quyền cho riêng họ, và nghĩ rằng đương nhiên họ sẽ được.

Ơn cứu độ phổ quát, nhưng điều kiện đầu tiên là phải tin. Có những người được chọn để hưởng ưu tiên, nhưng không tin, vì thế họ vẫn không thể đón nhận ơn cứu độ. Có những người biết mình là “dân ngoại”, là dân không xứng đáng, nhưng họ lại tin, nên sẽ được ơn cứu độ.

Thái độ tin dẫn đến hành động đức tin. Ai không tin sẽ không bao giờ thực hành điều Chúa dạy. Người tin thì luôn thao thức làm sao để đẹp lòng Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu biết rằng, ơn cứu độ dành cho tất cả những ai và sống theo đường lối của Chúa, để con không tự hào tự mãn mình chắc chắn được cứu độ nhờ Bí tích Rửa tội và không khinh chê người khác vì họ là lương dân. Nhưng điều quan trọng là cho chúng con luôn biết tìm kiếm để thi hành thánh ý Chúa trong mọi bậc sống của mình.

THỨ BA

TIN MỪNG: Mt 18, 21-35

Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Ta không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy. Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết, người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn và tôi sẽ trả cho ngài tất cả’. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y. Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc. Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: ‘Hãy trả nợ cho ta’. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh’. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong. Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến và bảo rằng: ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?’ Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ. Vậy Cha Ta trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.

SUY NIỆM:

Xúc phạm là đụng chạm đến uy tín, danh dự, cá nhân của một người. Sự xúc phạm càng nặng khi sự đụng chạm càng lớn.

Tha thứ là một hành vi không dễ dàng đối với người vô cớ xúc phạm đến ta. Tha thứ càng không thể khi người ta cứ cố tình xúc phạm vì thấy ta dễ dàng…

Tuy nhiên, người môn đệ Đức Giêsu được mời gọi học hỏi, bắt chước Ngài  vì Ngài đã nói: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Càng trở nên giống Chúa Giêsu thì người môn đệ càng gần hơn với mục đích đời mình là trở nên hoàn hảo như Cha trên trời.

Đức Giêsu đã dạy tha thứ bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha hoài, tha mãi. Lý do căn bản là vì Chúa không chấp nhất tội ta. Vì thế nếu không tha ta sẽ không giống Chúa.

Sự tha thứ chỉ có thể khi con tim ta cùng nhịp đập với trái tim của Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết bắt chước Chúa để luôn yêu thương mọi người, ngay cả với những người vô tình hay cố ý xúc phạm đến chúng con. Vì chỉ có tha thứ, tâm hồn chúng con mới được bình anh.

THỨ TƯ

TIN MỪNG: Mt 5, 17-19

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng tưởng Ta đến để huỷ bỏ lề luật hay các tiên tri: Ta không đến để huỷ bỏ, nhưng để kiện toàn. Vì Ta bảo thật các con: Cho dù trời đất có qua đi, thì một chấm, một phẩy trong bộ luật cũng không bỏ sót, cho đến khi mọi sự hoàn thành. Bởi vậy, ai huỷ bỏ một trong những điều luật nhỏ mọn nhất, và dạy người khác làm như vậy, sẽ kể là người nhỏ nhất trong Nước Trời; trái lại, ai giữ và dạy người ta giữ những điều đó, sẽ được kể là người cao cả trong Nước Trời”.  

SUY NIỆM:

Lề luật là những điều chính Chúa dạy hoặc muốn để ta trở nên công chính, thánh thiện hầu xứng đáng được hưởng gia nghiệp đời đời; hay nói cách khác để ta trở nên giống Chúa hơn.

Đức Giêsu không hủy bỏ Lề Luật, mà Ngài kiện toàn để trả lại gương mặt đẹp đẽ thực sự của Thiên Chúa, một Thiên Chúa dễ thương.

Vì thế khi các môn đệ giữ Lề Luật là họ đang làm cho mình trở nên đẹp theo đúng bản vẽ của Thiên Chúa. Và hơn thế nữa, khi họ dạy người khác giữ Lề Luật đó, họ còn có giá trị gấp đôi: cho mình và cho người.

Ngược lại, khi người môn đệ không giữ Lề Luật của Chúa và còn dạy người khác bắt chước mình, thì họ không thể tìm kiếm được hạnh phúc đích thực. Vì hạnh phúc thực sự là khi người ta trở nên giống Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu Lề Luật chính là phương thế để chúng con trở nên công chính thánh thiện. Vì thế, xin cho chúng con hằng ngày biết kiếm tìm và thực thi những gì Chúa dạy để mình nên hoàn hảo và giúp người khác cũng nên hoàn hảo.

THỨ NĂM

TIN MỪNG: Lc 11, 14-23

Khi ấy, Chúa Giêsu trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: “Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ”. Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:

“Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Satan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi.

“Khi có người khoẻ mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn; nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt. Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán”.  

SUY NIỆM:

Ma quỷ là thế lực thù địch với Thiên Chúa. Vì thế không bao giờ có chuyện Con Thiên Chúa lại bắt tay với ma quỷ để làm điều tốt. Ngược lại, chỉ có ma quỷ lợi dụng điều tốt để lôi kéo người ta về đàng xấu.

Chúa Giêsu trừ quỷ là để giải thoát họ khỏi điều xấu trong hiện tại và mời gọi họ đến với giá trị tốt đẹp nhất là Thiên Chúa. Vì thế sự giải thoát không phải một lần là đủ, vì đôi khi con người không giữ được giá trị tốt đẹp trong tâm hồn, thân xác và trọn vẹn con người mình, mà họ sẽ bị ma quỷ cám dỗ để chế ngự họ.

Sự thận trọng là cần thiết đối với những tâm hồn trong sạch, vì ma quỷ rất ham thích những con người như thế.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ý thức mình yếu đuối để cần đến Chúa, vì nếu không có Chúa, tự sức chúng con không thể chống trả lại ma quỷ.

THỨ SÁU

TIN MỪNG: Mc 12, 28b-34

Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?”

Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: ‘Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi’. Còn đây là giới răn thứ hai: ‘Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi’. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”. Luật sĩ thưa Ngài: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác nữa. Mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”. Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.  

SUY NIỆM:

Mến Chúa- Yêu người là hai điều răn trọng nhất mà người môn đệ Đức Giêsu phải thực thi. Hay nói ngắn gọn lại, Tình Yêu là yếu tố căn bản nhất trong đời sống đức tin.

Yêu Chúa vì Chúa là Cha yêu thương, đã dựng nên ta, đã làm mọi sự tốt đẹp cho ta. Yêu Chúa còn vì Ngài sẵn sàng tha thứ cho ta mỗi khi ta lỗi phạm. Nhưng nhất là yêu Chúa vì Chúa đã yêu ta.

Yêu người vì là anh chị em với nhau, hơn nữa con người còn là hình ảnh của Thiên Chúa, “những gì các ngươi làm cho những anh em bé mọn nhất là các ngươi đã làm cho chính Ta.”

Tình Yêu là đặc trưng của người Kitô hữu, cũng là dấu chỉ để họ được bảo đảm hạnh phúc đời đời.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết sống yêu thương trong suốt cuộc đời.    

THỨ BẢY

TIN MỪNG: Lc 18, 9-14

Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những người hay tự hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi’. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội’. Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.    

SUY NIỆM:

Cùng bối cảnh đền thờ, nhưng có người đến đó ra về được ơn cứu độ, có người thì không. Có phải tại đền thờ, tại Thiên Chúa? Thưa không, chính tại lòng người.

Câu chuyện dụ ngôn Tin Mừng hôm nay cho ta thấy rõ đièu đó.  Có người lên đền thờ để khoe khoang, kết án người khác. Có người lên đền thờ để sám hối ăn năn một cách chân thành.

Khi người ta kiêu ngạo, khoe khoang, lại cho mình quyền kết án người khác là người ta không cần đến Thiên Chúa, hơn thế nữa, họ cho mình là Thiên Chúa. Chính vì thế họ không xứng đáng với ơn cứu độ.

Ngược lại khi người ta khiêm tốn nhìn nhận thân phận yếu đuối tội lỗi của mình, và thấy mình bất xứng đến mức không dám ngước nhìn Thiên Chúa. Họ phó thác hoàn toàn cho sự xét xử của Thiên Chúa (Nhưng Thiên Chúa chẳng bao giờ lên án, chẳng bao giờ kết tội những ai sám hối chân thành), thì họ sẽ được cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm đến với Chúa bằng sự chân thành, bằng một con tim không giả dối, một tấm lòng tan nát khiêm cung để chúng con đón nhận ơn cứu độ của Chúa, là sự giải thoát để chúng con trở thành con người mới mỗi lần đến với Chúa.

Hạt giống nảy mầm | Chúa nhật 3 | Mùa Chay | Năm A

CHÚA NHẬT III MÙA CHAY 

Ga 4,5-42

A. Hạt giống…

Qua cuộc đối thoại với người phụ nữ xứ Samaria, Chúa Giêsu dần dần đưa chị đến đón nhận một mặc khải quan trọng : Ngài chính là Nước hằng sống. Ta hãy lướt qua những giai đoạn chính của cuộc mặc khải này :

– Ban đầu Chúa Giêsu mở miệng xin chị cho mình uống nước.

– Tiếp đến, Ngài cho chị biết có một thứ nước quý giá mà hễ uống vào thì không bao giờ khát nữa.

– Chị tưởng đó cũng là một thứ nước “phép” nên mở miệng xin Ngài, “để tôi hết khát và khỏi đến đây lấy nước nữa”.

– Cuối cùng Ngài mới nói rõ Ngài chính là thứ nước ấy.

– Người phụ nữ Samaria đã tin Ngài là Đấng Messia và còn giới thiệu Ngài cho dân làng của chị nữa.

B. … nảy mầm.

1. Người phụ nữ Samaria chỉ biết khát thứ nước vật chất và chỉ lo đi tìm thứ nước vật chất. Con người thời đại hưởng thụ ngày nay cũng thế. Và tôi, vì sống trong ảnh hưởng của thời đại, nên phần nào cũng thế. 

Xin Chúa khơi lên trong lòng con và những người thời nay sự khát khao chính Chúa.

2. “Ai uống nước này sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi cho sẽ không bao giờ khát nữa”. Chúa Giêsu nói rất đúng : tất cả những tiện nghi vật chất không bao giờ làm cho lòng người được no thỏa, trái lại chúng còn khiến người ta khao khát thêm.

3. “Như nai rừng mong mỏi

Tìm về suối nước trong

Hồn con cũng trông mong

Tìm đến Ngài, lạy Chúa”. (Thánh vịnh)

4. Tâm hồn chúng ta được tạo dựng cho Chúa, vì thế nó sẽ không bao giờ no thỏa khi chưa được nghỉ ngơi trong Chúa. (chuyển ý của Thánh Augustinô)

5. Vài gợi ý để tự kiểm trong Mùa Chay : tôi thường khao khát những gì ? Tôi đã tìm được chúng chưa ? Chúng có làm tôi thỏa mãn không ? Tôi có ý thức cơn khát thiêng liêng mà chỉ có Chúa mới xoa dịu được không ?

Hạt giống nảy mầm | Chúa nhật 2 | Mùa Chay | Năm A

CHÚA NHẬT II MÙA CHAY

Mt 17,1-9

A. Hạt giống…

Việc Chúa Giêsu biến hình xảy ra sau khi Chúa Giêsu báo tin Ngài sẽ chịu nạn chịu chết và bảo các môn đệ của Ngài cũng hãy đi theo con đường thập giá của Ngài. Như vậy, việc biến hình nhằm an ủi các môn đệ : sau thập giá là phục sinh, sau đau khổ sẽ tới vinh quang.

B. … nảy mầm.

1. Phêrô muốn dựng lều cho Môsê, Êlia và Chúa Giêsu, nghĩa là ông thích hưởng cảnh vinh quang sáng láng. Nhưng cảnh đó chỉ diễn ra trong thoáng mắt, sau đó mọi sự trở lại như trước, Chúa Giêsu dẫn các ông xuống núi. Ai mà không thích thiên đàng, nhưng muốn lên thiên đàng thì trước đó phải vác thập giá theo Chúa.

2. Chúa Giêsu biến hình để trở lại hình ảnh vinh quang vốn có của Ngài trước đây. Chúng ta cũng thường biến hình, nhưng biến từ hình ảnh Thiên Chúa lúc mới được tạo dựng thành hình ảnh méo mó xấu xí vì tội lỗi. Vì thế chúng ta phải thường cố gắng biến trở lại hình ảnh ban đầu.

3. “Hãy vâng nghe lời Ngài” : các môn đệ Đức Giêsu và cả chúng ta rất sung sướng được ở trong vinh quang của Chúa. Họ khó chịu khi nghe Ngài nói tới con đường thập giá. Thậm chí Phêrô còn cản ngăn Ngài. Nhưng Chúa Cha bảo “Hãy vâng nghe lời Ngài”, nghĩa là phải chấp nhận đi theo Ngài trên con đường thập giá trước rồi mới được tới vinh quang. Nhưng thực ra, nghe lời một Đức Giêsu vinh quang thì dễ hơn nghe lời một Đức Giêsu thập giá nhiều !

4. Ba đồng tiền vàng : Thời trung cổ, có một vụ hành quyết tội phạm tại một thị trấn kia. Theo phép nước, chỉ có mỗi một lối thoát chết cho tử tội là nộp đủ 1000 đồng tiền vàng để chuộc mạng. Nhà vua tỏ ra hào hiệp tặng hết số vàng 700 đồng mang theo. Hoàng hậu theo gương tặng 200 đồng. Các quan cũng dốc túi… Người ta đếm được tất cả 997 đồng, còn thiếu 3 đồng. Công lý không thể nhân nhượng, đành phải thi hành án lệnh. Toán hành quyết tròng giây thừng vào cổ tử tội, sửa soạn rút giây. Bỗng một tiếng kêu lớn  “Khoan đã, lục soát người nó đi. Biết đâu đấy”. Tên đao phủ lần giây lưng tội nhân, móc ra được 3 đồng tiền vàng hắn giấu kỹ từ trước… 

Bài học rất dễ hiểu : Vua là Chúa Cứu Thế, hoàng hậu là Đức Maria,  các quan là các thánh và các Kitô hữu chân chính… Tất cả đã quyên góp thành một kho báu cứu độ. Dẫu sao vẫn thiếu một ít. Mỗi người chúng ta phải đóng góp bằng thiện chí của mình dù là một chút, để chắc tâm thực hiện được cuộc “vượt qua” từ đời sống tội lỗi lên đời sống thánh thiện. (Trích “Phúc”)

5. “Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. Dung nhan Ngài chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng”. (Mt 17,2)

Để tổng kết cuối năm, các công ty tính toán sổ sách và nhìn lại một năm qua đã tiến hay lùi thế nào.

Tôi cũng dành lại thời gian để hồi tâm về quá khứ, tổng kết các công việc của tôi. Trước mắt tôi là “cuốn sổ ghi cuộc đời”. Những kế hoạch, dự định đặt ra vào đầu năm, tôi vẫn cứ loay hoay ở bước khởi đầu  ; mọi vốn liếng về kiến thức, nhân đức, ơn Chúa như đang bị thâm thủng, nói chi đến lãi lời. Tôi đang chùn bước hay đang tiến? Và nếu có tiến thì tiến ở tốc độ nào ? Biết bao nhiêu câu hỏi đặt ra cho tôi vào tối nay. Tôi quyết tâm như thế nào đây ?

Lạy Chúa, nhìn lại thì không thiếu, nhìn tới thì không thừa. Xin cho con nhận ra ý Chúa ngay trong hiện tại. (Epphata) 

6. “Từ trong đám mây có tiếng phán rằng : Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người”. (Mt 17,5)

Tối hôm đó, sau khi đã từ giã bà con thân thuộc và những ân nhân, bạn hữu đến thăm, chỉ còn lại hai mẹ con trong nhà, bà Magarita âu yếm nhìn con và nói “Gioan của mẹ, hôm nay con đã là Linh mục của Chúa và con được diễm phúc cử hành Thánh lễ. Từ nay con đừng lo gì cho mẹ hết, nhưng hãy lo một điều duy nhất là cứu rỗi các linh hồn”. Những lời của mẹ, Gioan Boscô đã ghi lòng tạc dạ và đã nên thánh. Lời của một người mẹ còn có sức mạnh như thế, huống hồ là lời Chúa. Lời Chúa có sức mạnh ngàn lần. Vậy mà tôi lại xem thường, không để tâm thực hành trong cuộc sống.

Lạy Cha, xin giúp con làm những gì Chúa Giêsu đã làm, là hướng về Cha trong tâm tình cầu nguyện. Ước gì con cũng được nghe Cha nói với con “Con là con yêu dấu của Cha”. (Epphata)

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 2 | Mùa Chay Năm A   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN II MÙA CHAY NĂM A

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 17, 1-9

Khi ấy, Chúa Giêsu đã gọi Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông này, và Người đưa các ông tới chỗ riêng biệt trên núi cao. Người biến hình trước mặt các ông: mặt Người chiếu sáng như mặt trời, áo Người trở nên trắng như tuyết. Và đây Môsê và Êlia hiện ra, và đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng, thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm. Nếu Thầy ưng, chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Lúc ông còn đang nói, thì có một đám mây sáng bao phủ các Ngài, và có tiếng từ trong đám mây phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu rất đẹp lòng Ta, các ngươi hãy nghe lời Người”. Nghe thấy vậy, các môn đệ ngã sấp xuống, và hết sức sợ hãi. Bấy giờ Chúa Giêsu đến gần, động đến các ông và bảo: “Các con hãy đứng dậy, đừng sợ”. Ngước mắt lên, các ông thấy chẳng còn ai, trừ ra một mình Chúa Giêsu. Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu đã ra lệnh cho các ông rằng: “Các con không được nói với ai về việc đã thấy, cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại”.    

SUY NIỆM:

Chúa Nhật I Mùa Chay, Chúa Giêsu bị cám dỗ và đã chiến thắng. Chúa Nhật II Mùa chay hôm nay, lời Chúa cho thấy vinh quang của Chúa Giêsu qua cuộc biến hình trên núi. Vinh quang đó hệ tại ở thái độ của Chúa Giêsu trong cuộc cám dỗ, vì chính Ngài đã chọn làm theo thánh ý Chúa Cha, nên Thiên Chúa Cha đã cho Ngài ban tặng cho Ngài mọi vinh quang, và còn tuyên bố: “Đây là Con Ta yêu dấu rất đẹp lòng Ta”.

Thiên Chúa là nguồn gốc mọi vinh quang của con người nếu họ biết chấp nhận đi trên con đường Ngài dẫn họ đi, vì con đường của Thiên Chúa là con đường dẫn đến vinh quang.

Tuy nhiên, không có vinh quang nào có được một cách dễ dàng; có chăng là vinh quang ảo. Mọi vinh quang đều phải trãi qua thời kỳ thanh luyện nhưng luyện như vàng cần phải trãi qua lửa.

Chúa Giêsu đã chấp nhận đi trên con đường thập giá, sau đó Ngài mới được vinh quang. Mùa Chay là thời gian để chúng ta thanh luyện, hầu tìm vinh quang đích thực cho con người của mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con tìm được vinh quang trong Chúa mỗi khi con kết hiệp với Chúa trong cầu nguyện, lãnh nhận các Bí tích, nhất là Bí tích Giải tội và Bí tích  Thánh Thể.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 6, 36-38 

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Đấng nhân từ. Đừng xét đoán thì các con khỏi bị xét đoán; đừng kết án thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho thì sẽ cho lại các con: Người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong bằng đấu nào, thì cũng được đong trả lại bằng đấu ấy!”

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta biết mình có một người Cha “là Đấng nhân từ”. Sự nhân từ của Ngài ở chỗ không xét đoán và kết án con người, ngược lại luôn yêu thương và tha thứ cho họ.

Vậy tại sao lại có hỏa ngục? Có hình phạt? Thưa đó là nơi dành cho những ai không cần đến Thiên Chúa và hành xử không giống Thiên Chúa, nghĩa là họ xét đoán và kết án người khác. Hay nói cách khác họ kiêu ngạo và tự cho mình thay quyền Thiên Chúa.

Mùa Chay là thời gian để chúng ta sám hối vì mình đã nhiều lần loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời để sống theo tự do bất chính; và tệ hại hơn đã nhiều lần tự cho mình quyền kết án anh chị em.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con biết quay trở về để sống trong tình yêu thương của Thiên Chúa là Cha bằng cách yêu mến, thờ phượng Ngài; trong tình huynh đệ với anh chị em con bằng cách thông cảm, nâng đỡ cho nhau nhiều hơn trong cuộc đời.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 23, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”. 

SUY NIỆM:

Điều khiến cho Chúa Giêsu nhiều lần nói thẳng về tiêu cực của các luật sĩ và người biệt phái là “họ nói mà không làm”, nghĩa là họ chỉ có hình thức bên ngoài.

Như vậy, Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài nói phải đi đôi với hành động; và có những điều không cần nói, nhưng cần phải hành động, hành động trong sự nhận thức đã được Chúa chỉ dạy.

Mùa Chay là thời gian để thực hành cụ thể những việc Chúa dạy: Cầu nguyện – Ăn Chay – Bác Ái. Tôi có được đánh động bởi những điều đó thực sự để thúc đẩy đến hành động hay chỉ còn là lý thuyết?

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Mùa Chay là thời gian để chúng con quay trở lại với chính mình , để thấy mình có nhiều điều cần phải sửa đổi. Điều Chúa muốn chúng con sửa đổi hôm nay là hãy làm những gì Chúa chỉ dạy, chứ đừng ngồi đó mà chỉ dạy cho người khác, trong khi mình không thực hành.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 20, 17-28

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: “Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì”. Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”. Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”.

SUY NIỆM:

Lầm lẫn trong việc Chúa “lên Giêrusalem” đã khiến cho người mẹ và hai người con ông Giêbêbê có hành động hết sức phàm tục, hành động theo suy nghĩ của con người.

Họ tưởng việc Chúa “lên Giêrusalem” là để khôi phục đất nước Israel, nên họ muốn lo lót để được chức quyền.

Họ không hiểu việc “lên Giêrusalem” là hành trình đau khổ, thập giá của Chúa Giêsu. Vì vậy theo Chúa là phải vác thập giá hằng ngày.

Họ không biết trong Nước Chúa không hề có chuyện kẻ lớn người nhỏ, người cao trọng nhiều, người cao trọng ít. Trong tình yêu Thiên Chúa, mọi người đều được hưởng tròn đầy, viên mãn.

Chúa Giêsu đã dạy rõ ràng” Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”. Đó là con đường Chúa đã đi và các môn đệ của Ngài cũng phải đi.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng tìm kiếm Nước Chúa theo kiểu người đời, nhưng là nổ lực để vác thâp giá hằng ngày theo Chúa trong chính bậc sống, ơn gọi của con.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 16, 19-31

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.

Người đó lại nói: “Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.

SUY NIỆM:

Dụ ngôn Tin Mừng hôm nay nói về đức bác ái, là nhân đức phải được đào sâu thường xuyên, đặc biệt trong mùa chay.

Người phú hộ giàu có, ăn mặc sang trọng, tiệc tùng linh đình… ông ta có quyền hưởng thụ những gì là của mình…

Đức bác ái nhắc ta nhớ rằng mình chỉ là người được Chúa ban cho để quản lý những gì mình đang có. Vì vậy không được nghĩ nó là của mình để tự do định đoạt, mà trong mọi sự phải thực thi ý Chúa. Chắc chắn ý Chúa luôn muốn chúng ta sống vì người khác, chia sẻ với với người khác, nhất là người nghèo ở kề cận bên ta.

Đức bác ái nhắc ta cân nhắc trong từng hành động của mình, vì biết đâu một hành động nhỏ của ta cũng làm ảnh hưởng đến người khác. Ăn uống, vui chơi một cách lãng phí trong khi còn biết bao người nghèo khổ đang cần một phần rất nhỏ của ta, thì đó là tội ác đáng sa hỏa ngục.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, trong mùa chay thánh này, xin giúp con biết sám hối về việc bác ái, để nó không phải là hành động bố thí những thứ dư thừa, nhưng là việc sẻ chia những gì con đang có.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 21, 33-43. 45-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:

” ‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta’? Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”. 

Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.     

SUY NIỆM:

Vườn nho là cuộc đời của mỗi người, Chúa đã trao để ta chăm sóc. Chúa cần hoa lợi để minh chứng rằng ta đã cộng tác với Chúa, và để nhắc nhở vườn nho này là của Chúa chứ không phải của ta.

Những người tá điền không chịu nộp hoa lợi là vì họ muốn sở hữu vườn nho theo ý của họ. Họ xua đuổi, đánh đập, giết chết những đầy tớ và ngay cả đứa con trai duy nhất của ông chủ là vì họ cố chấp, không chịu thay đổi. Họ xua đuổi, loại trừ những ai nhắc nhở họ về nguồn gốc vườn nhọ họ đang thụ hưởng.

Tội nặng nhất của con người là cố tình quên đi nguồn gốc của mình để họ tự do sống theo con người hiện tại của họ.

Thiên Chúa vẫn luôn luôn yêu thương và tạo mọi điều kiện để mời gọi ta trở về nguồn cội, ở nơi đó ta sẽ tiếp tục nhận được “bản hợp đồng” nộp hoa lợi cho Thiên Chúa; vì khi nộp hoa lợi ta sẽ chẳng mất đi, mà ngược lại còn được thêm gấp bội vì nó nhắc nhở ta đang sống và làm việc cho ai, và hơn thế nữa, Thiên Chúa sẽ trả lại cho ta những gì ta đã quảng đại với Ngài.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, mùa Chay là thời gian nhắc nhở con biết quay trở về với nguồn cội của mình. Xin Chúa cho con nhớ mình là ai và được dựng nên bằng gì để không bao giờ bội nghĩa vong ân với Chúa.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 15, 1-3. 11-32

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này:

“Người kia có hai con trai. Đứa em đến thưa cha rằng: ‘Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con’. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó mới hồi tâm lại và tự nhủ: ‘Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: “Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha”‘. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: ‘Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa’. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: ‘Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu; hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy’. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình. 

“Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: ‘Đó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ’. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào, nhưng anh trả lời: ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn; còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó’. Nhưng người cha bảo: ‘Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy’ “.  

SUY NIỆM:

Sống thân tình với Thiên Chúa và nghĩa thiết với anh em là mặc khải trong dụ ngôn người cha nhân hậu.

Sống thân tình với Thiên Chúa vì Ngài là người Cha nhân hậu. Chắc chắn không ai đối xử với tốt với chúng ta như Ngài. Hãy cảm nhận điều đó bằng cách suy niệm hình ảnh người cha trong đoạn Tin Mừng hôm nay cách sâu sắc hơn.

Sống nghĩa thiết với anh em vì chúng ta là con cùng một Cha, sống chung một nhà. Khi ta chỉ muốn điều tốt cho mình và ganh tị với điều tốt của người khác là ta đang tự tách mình ra khỏi gia đình của Thiên Chúa. Hãy chiêm ngắm hình ảnh người anh trong đoạn Tin Mừng hôm nay để thấy rõ thái độ tự tách mình ra khỏi gia đình của Thiên Chúa, gia đình của Hội thánh.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con luôn nghiệm thấy Chúa yêu thương con, để dù có đi hoang thật xa, con cũng hãy mau chóng quay trở về với Chúa là Cha yêu thương. 

Hạt giống nảy mầm | Chúa nhật 1 | Mùa Chay | Năm A

CHÚA NHẬT I MÙA CHAY

Mt 4,1-11

A. Hạt giống…

Những cơn cám dỗ mà Đức Giêsu chịu là tiêu biểu cho những cám dỗ chính mà ai ai cũng có thể gặp. Cho nên cách Ngài chiến đấu với chúng và chiến thắng chúng cũng là gương mẫu cho mọi người noi theo :

– Cám dỗ thứ nhất (biến đá thành bánh) là tiêu biểu cho cám dỗ chỉ sống dựa vào những nhu cầu vật chất của thân xác. Đức Giêsu chiến thắng nhờ biết rằng “Người ta không chỉ sống nhờ cơm bánh”.

– Cám dỗ thứ hai (nhảy từ nóc Đền thờ xuống) là tiêu biểu cho ý muốn quá ỷ lại vào quyền phép Thiên Chúa, buộc Ngài phải làm phép lạ cho mình. Đức Giêsu nói “Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa ngươi”.

– Cám dỗ thứ ba (trên núi cao nhìn xuống các nước thiên hạ) là tiêu biểu cho lòng ham muốn quyền hành và vinh hoa lợi lộc với điều kiện là phải thỏa hiệp với sự dữ (thờ lạy Satan). Đức Giêsu nói “Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi và chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi”.

B. … nảy mầm.

1. Trong tiếng Do thái, chữ “cám dỗ” có nghĩa là “thử thách”, “thử tài”, giống như chữ “đi thi” của chúng ta ngày nay. Cám dỗ là đi thi : ai thắng cám dỗ là thi đậu, ai sa ngã là thi rớt. Bởi thế cám dỗ là dịp tốt để ta “lấy bằng cấp”. Tuy nhiên ta đừng khinh địch, hãy nhớ lời Chúa Giêsu căn dặn “Thứ quỷ này chỉ có thể thắng nhờ ăn chay cầu nguyện”. Nhớ lời trong Kinh Lạy Cha “Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”, và nhớ Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng này đã chiến thắng được nhờ sự trợ giúp và che chở của Thiên Chúa. 

2. Có người nói rằng đạo Công giáo đầy mặc cảm tội lỗi cho nên bao giờ cũng bắt đầu Thánh lễ bằng lời kêu gọi sám hối. Thực ra chính Chúa Giêsu cũng luôn kêu gọi sám hối. Cho nên đây không phải là mặc cảm mà là một thực tế : con người dễ đi lạc, cho nên cần luôn ý thức tình trạng lạc đường ấy để quay về.

3. “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh”: rất nhiều khi chúng ta bận rộn kiếm ăn đến nỗi không còn nghĩ đến việc tìm kiếm những giá trị tinh thần và đạo đức gì nữa. Như thế là chúng ta chỉ lo cho cuộc sống thân xác chứ không lo cho cuộc sống linh hồn.

4. “Ngươi chớ thử thách Thiên Chúa” : thay vì tìm biết và vâng theo ý Chúa, chúng ta lại thường buộc Chúa phải làm theo ý mình, và khi đòi không được như thế thì giận hờn Thiên Chúa.

5. “Ngươi chỉ thờ lạy một mình Thiên Chúa” : rất nhiều khi chúng ta đã tôn thờ những thứ khác thay chỗ Thiên Chúa, như tiền bạc, thú vui, danh vọng v.v.

6. Đức Giêsu đã dựa vào Lời Chúa trong Thánh Kinh để tìm được ánh sáng soi dẫn quyết định của mình, nhờ đó mà không vướng cạm bẫy của Satan. Lời Chúa là ánh đèn soi bước con đi.

7. Trong vườn, một gốc nho héo úa giữa bao cây xanh tươi mơn mởn. Tưới bao nhiêu phân cũng chẳng thấy khá hơn. Cuối cùng, người chủ đào gốc lên xem, thì thấy có miếng gỗ nằm chắn ngang gốc nho.

Có lẽ đời ta cũng vậy. Nếu không đâm rễ sâu vào lòng đất là Lời Chúa, đời ta cũng sẽ tàn úa. (Góp nhặt)

8. Một đêm giáng sinh nọ, Thánh Giêrônimô đang quỳ bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người thì bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng sáng chói lòa. Ngài hỏi thánh nhân :  

– Giêrônimô, con có gì làm quà cho Ta trong ngày Ta giáng sinh không ?  

– Lạy Chúa Hài Đồng, thánh nhân đáp, con xin dâng Chúa trái tim của con.  

– Được lắm, nhưng còn gì khác nữa không?  

– Lạy Chúa, con xin dâng Chúa tất cả những gì con có và tất cả những gì con có thể. 

– Con còn điều gì khác nữa không ? 

– Con có điều gì khác để dâng Chúa nữa đâu. Thánh nhân khẩn khoản thưa.

Chúa Hài Đồng bảo :  

– Này Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa. 

– Ôi lạy Chúa, Thánh nhân hốt hoảng hỏi lại, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con được ?  

– Được chứ ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi.  

Nghe thế, thánh nhân bật khóc vì sung sướng. (Trích “Món quà giáng sinh”) 

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 1 | Mùa Chay Năm A   

0

TUẦN I MÙA CHAY NĂM A

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 4, 1-11

Khi ấy, Chúa Giêsu được Thánh Thần hướng dẫn vào hoang địa để chịu ma quỷ cám dỗ. Khi Người đã nhịn ăn bốn mươi đêm ngày, Người cảm thấy đói. Và tên cám dỗ đến gần, nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy khiến những hòn đá này biến thành bánh”. Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra'”.

Bấy giờ ma quỷ đưa Người lên Thành thánh, và đặt Người trên góc tường Đền thờ, rồi nói với Người rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, hãy gieo mình xuống đi, vì có lời chép rằng: Ngài đã ra lệnh cho các Thiên Thần đến với ông, và chư vị đó sẽ nâng đỡ ông trên tay, để ông khỏi vấp chân vào đá”. Chúa Giêsu đáp: “Cũng có lời chép rằng: ‘Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa ngươi'”.

Quỷ lại đưa Người lên núi rất cao, và chỉ cho Người xem thấy mọi nước thế gian và vinh quang của những nước đó, rồi nói với Người rằng: “Tôi sẽ cho ông tất cả những cái đó, nếu ông sấp mình xuống thờ lạy tôi”. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hãy lui đi, hỡi Satan! Vì có lời đã chép: ‘Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài'”. Bấy giờ ma quỷ bỏ Người. Và các thiên thần tiến lại, hầu hạ Người. 

SUY NIỆM:

Bước vào Mùa Chay là bước vào cuộc chiến đấu với ma quỷ. Nó vốn là kẻ quấy rối, nó không bao giờ để cho những người muốn nên lành thánh được yên.

Trong thân phận con người, Chúa Giêsu cũng bị cám dỗ, những cám dỗ căn bản của kiếp người: cái ăn, cái mặc; danh, lợi, thú; vinh quang, quyền lực…

Tất cả những cám dỗ của ma quỷ là để Chúa Giêsu đừng làm theo ý Chúa Cha, mà hãy tự mình định đoạt cuộc đời mình. Ma quỷ đánh vào sự kiêu ngạo của con người để loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của họ.

Như Chúa Giêsu, chúng ta cũng bị cám dỗ liên lỉ về mọi sự, và điều căn bản là để chúng ta quên đi Thiên Chúa.

Mùa Chay trước hết nhắc chúng ta Thiên Chúa là Đấng yêu thương, kế đến mời gọi chúng ta quay trở về với Ngài, và sau cùng là chứng minh lòng trung thành với Ngài bằng những hành động cụ thể.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn tin tưởng, cậy dựa vào Chúa, để đủ sức chiến đấu với ma quỷ.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Mt 25, 31-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: ‘Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta’. Khi ấy người lành đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?’ Vua đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta’.

“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: ‘Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!’ Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?’ Khi ấy Người đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta’. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.  

SUY NIỆM:

Đức Ái Kitô giúp ta có một cái nhìn trỗi vượt trên tất cả, vì trong tất cả đều là sự hiện diện của Thiên Chúa là Đấng yêu thương.

Những việc chúng ta làm cho người khác không chỉ đơn giản là những việc thiện nguyện, thể hiện lòng tốt của chúng ta, nhưng hơn thế nữa, còn là những việc Bác Ái vì làm cho chính Chúa.

Một sự thật được Chúa Giêsu mặc khải: Thiên Chúa ở trong anh chị em tôi một cách cụ thể. Nếu tôi nhận ra Thiên Chúa nơi mọi người, tôi sẽ sống tốt với họ vì tôi yêu mến Thiên Chúa; tôi không phải là giúp họ, nhưng là làm những gì tôi phải làm, vì tôi đang làm cho Thiên Chúa hiện thân nơi anh chị em tôi.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho chúng con có một cái nhìn đức tin, để thấy Chúa hiện diện nơi mọi người, để phục vụ mọi người vì chúng con yêu mến Chúa.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng :  Mt 6, 7-15

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi cầu nguyện, các con đừng nhiều lời như dân ngoại: họ nghĩ là phải nói nhiều mới được chấp nhận. Đừng làm như họ, vì Cha các con biết rõ điều các con cần, ngay cả trước khi các con xin. Vậy các con hãy cầu nguyện như thế này: 

” ‘Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con, xin chớ đến chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen’.

“Vì nếu các con có tha thứ cho người ta những lầm lỗi của họ, thì Cha các con, Đấng ngự trên trời, mới tha thứ cho các con. Nếu các con không tha thứ cho người ta, thì Cha các con cũng chẳng tha thứ lỗi lầm cho các con”.      

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu dạy môn đệ của mình đừng đọc kinh cho nhiều rồi nghĩ rằng mình đạo đức vì đã thực hành việc cầu nguyện. Ngài cho họ biết căn bản của cầu nguyện là tin vào Thiên Chúa là Cha yêu thương, luôn quan phòng mọi sự cho chúng ta.

Vì thế tâm tình cầu nguyện là tâm tình phó thác mọi sự cho Thiên Chúa; và đặc biệt là để nhắc mình sống như Thiên Chúa đã dạy về sự yêu thương, tha thứ cho người khác.

Chúa Giêsu đã đặt yếu tố căn bản của sự tha thứ là dựa vào sự tha thứ của chúng ta. Nếu chúng ta sẵn sàng tha thứ cho người khác, thì Thiên Chúa mới tha thứ cho chúng ta, còn nếu không chúng ta sẽ không được Ngài tha thứ.

Vì lẽ đó, cầu nguyện còn là để xin cho chúng ta được trở nên giống Chúa hơn về lòng yêu thương, tha thứ.

CẦU NGUYÊN:

Lạy Chúa, xin cho con yêu Chúa thật nhiều để con không xin Chúa điều gì, ngoài việc ngày càng trở nên giống Chúa hơn.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Lc 11, 29-32

Khi ấy, thấy dân chúng từng đoàn lũ tụ tập lại, Chúa Giêsu phán rằng: “Dòng giống này là dòng giống gian ác. Chúng đòi điềm lạ, nhưng sẽ không ban cho chúng điềm lạ nào, ngoài điềm lạ của tiên tri Giona. Vì Giona đã nên điềm lạ cho dân thành Ninivê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là điềm lạ cho dòng giống này như vậy. Đến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì bà đã từ tận cùng trái đất mà đến nghe sự khôn ngoan của Salomon. Nhưng ở đây còn có người hơn Salomon. Dân thành Ninivê cũng sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì họ đã sám hối theo lời Giona giảng, nhưng ở đây còn có người hơn Giona nữa”.

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu nói lên sự thật của dân chúng thời của Ngài: “Chúng đòi điềm lạ”. Nhiều người theo Chúa Giêsu, nhưng trong số đó có rất nhiều người vì hiếu kỳ, vì thích xem dấu lạ.

Sứ điệp căn bản của Tin mừng là để người ta ăn năn sám hối, từ bỏ đường lối cũ là đường lối sai trái mà bước theo Tin mừng của Chúa Giêsu, là con đường mang đến ơn cứu độ.

Chúa Giêsu cho biết nhiều người từ xưa đã ăn năn sám hối nhờ lời rao giảng của các tiên tri, nhưng lời rao giảng của Chúa Giêsu thì nhiều người bỏ ngoài tai; họ chỉ đến với Ngài để mong tìm dấu lạ.

Vì thế, bước đi theo Chúa Giêsu không phải để tìm kiếm những dấu lạ cho cuộc đời mình, nhưng là để mình được thay đổi tận căn nhờ bước đi theo đường lối của Chúa.

Nổ lực hằng ngày của người môn đệ Chúa Giêsu là sống gắn bó với Ngài vì tin Ngài yêu thương họ và làm cho họ những việc  lớn lao hơn những gì họ mong đợi. Việc lớn lao, vĩ đại nhất là cho họ được hưởng ơn cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con đến với Chúa trong cầu nguyện để không phải bắt Chúa làm những gì con muốn, nhưng là để con biết sám hối vì mình đã nhiều lần đi xa lạc đường lối Chúa.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Mt 7, 7-12

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho. Nào ai trong các con thấy con mình xin bánh, mà lại đưa cho nó hòn đá ư? Hay là nó xin con cá mà lại trao cho nó con rắn ư? Vậy nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Đấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!

“Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế: Đấy là điều mà Lề luật và các tiên tri dạy”. 

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa là Cha, Người Cha khôn ngoan không chỉ theo kiểu của người đời. Người đời cho con mình những gì tốt đẹp nhất, nhưng còn bị giới hạn bởi thân phận con người. Còn Thiên Chúa là người Cha nhân từ và quyền năng, nên Ngài nhìn thấy những điều sâu xa và nhất là quyền năng và lòng thương xót của Ngài sẽ cho chúng ta hưởng hạnh phúc đời đời.

Xác tín như vậy để người môn đệ phải cầu nguyện, trước hết là để nối kết với Thiên Chúa là Cha, sau nữa là để thể hiện sự đơn sơ, khiêm tốn luôn trình bày với Chúa tất cả mọi ước nguyện của mình.  Trong sự tin tưởng, đơn sơ, khiêm tốn, người môn đệ biết phó thác mọi sự cho Thiên Chúa là Cha, Đấng quyền năng và có cái nhìn tốt đẹp hơn cái nhìn của con người.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết cầu nguyện liên lỉ, không phải để được Chúa nhậm lời, nhưng để con biết tin tưởng và yêu mến Chúa nhiều hơn.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng  Mt 5, 20-26

Kấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu. Các con đã nghe dạy người xưa rằng: Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án. Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là “ngốc”, thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là “khùng”, thì sẽ bị vạ lửa địa ngục. Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!”

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu muốn các môn đệ mình công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, vì họ chỉ giữ luật bên ngoài; còn người môn đệ phải giữ luật bằng cả trí óc và con tim.

Giữ luật bên ngoài sẽ cảm thấy nặng nề hoặc tự hào vì mình đã làm tốt. Giữ luật bằng trí óc và con tim sẽ giúp mình nhận ra điều mình làm là để yêu thương vì được yêu thương.

Nhưng sâu xa của những lề luật trong mối tương quan với tha nhân là Chúa cho chúng ta biết Ngài yêu thương và tôn trọng phẩm giá con người cách trọn vẹn, nên chúng ta cũng phải yêu thương anh chị em của mình cách trọn vẹn như vậy.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con tuân giữ giới răn mến Chúa – yêu người để con sẵn sàng yêu thương, tha thứ cho anh chị em của con như Chúa đã yêu thương và tha thứ cho con.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 5, 43-48

Khi ấy, Chúa phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đã nghe dạy: Ngươi hãy yêu thân nhân, và hãy thù ghét địch thù. Còn Ta, Ta bảo các con: Hãy yêu thương thù địch và làm ơn cho những kẻ ghét các con; hãy cầu nguyện cho những ai bắt bớ và nguyền rủa các con, để như vậy các con nên con cái của Cha các con, Đấng ngự trên trời: Người khiến mặt trời mọc lên cho người lành kẻ dữ, và cho mưa xuống trên người liêm khiết và kẻ bất lương. Vì nếu các con yêu thương những ai mến trọng các con, thì các con được công phúc gì? Các người thu thuế không làm như thế ư? Nếu các con chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì các con đâu có làm chi hơn? Những người ngoại giáo không làm thế ư? Vậy các con hãy nên hoàn hảo như Cha các con trên trời là Đấng hoàn hảo”.  

SUY NIỆM:

Cung cách của người môn đệ Chúa Giêsu phải trổi vượt hơn cung cách của những người chưa biết Chúa; Vì khi biết Chúa, chúng ta được mặc khải cho biết một Thiên Chúa là Cha nhân từ.  

Thiên Chúa đó không phân biệt ai thù, ai bạn, vì mọi người đều là đối tượng của Tình Yêu Thiên Chúa. Thiên Chúa đó không lựa chọn hoặc xét tuyển ai xứng đáng mới ban cho những ơn lành…

Vì thế người môn đệ cũng không được phân loại anh chị em của mình, mà phải đối xử bằng tình yêu thương với tất cả mọi người.

Hơn thế nữa, họ phải có bổn phận cầu nguyện cho những kẻ yếu kém về đời sống đức tin, nghĩa là những người xem ta là kẻ thù của họ. Phải biết rằng trong Tình yêu Thiên Chúa, không ai bị loại trừ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con nổ lực mỗi ngày để nên hoàn hảo như Thiên Chúa là Cha yêu thương.

Hạt giống nảy mầm | Chúa nhật 7 | Thường niên | Năm A

CHÚA NHẬT 7 THƯỜNG NIÊN

Mt 5,38-48

A. Hạt giống…

Đoạn Tin Mừng này gồm hai bài học :

1. Chúa Giêsu bàn về việc trả đũa (cc 38-42) :

– Khuynh hướng tự nhiên là muốn trả đũa, và trả đũa thì thường nặng hơn mức người ta gây cho mình : “Hòn đất ném đi hòn chì ném lại”.

– Cựu Ước hạn chế sự trả đũa đúng với mức thiệt hại người ta gây cho mình : “Mắt đền mắt, răng đền răng”.

– Phần Chúa Giêsu, Ngài dạy hoàn toàn không trả đũa.

2. Chúa Giêsu dạy cách đối xử với những kẻ thù ghét mình (cc 43-48) :

– Khuynh hướng tự nhiên là thù ghét kẻ thù ghét mình.

– Cựu Ước cũng không có khoản luật nào dạy yêu thương kẻ thù.

– Còn Chúa Giêsu thì dạy : a/ hãy yêu thương kẻ thù ; b/ hãy làm ơn cho kẻ ghét mình ; c/ hãy cầu nguyện cho họ.

B. … nảy mầm.

1. Không trả đũa, đó không phải là thái độ của kẻ yếu, mà ngược lại đó chính là thái độ của kẻ mạnh. Chỉ người nào rất mạnh mới chế ngự được khuynh hướng trả đũa vốn nằm sẵn trong lòng mình. Người đó còn mạnh về tình thương nữa, vì chỉ có một tình thương rất mạnh mới vẫn tiếp tục yêu thương và không trả đũa kẻ đã xúc phạm mình.

2. Đời nước Tề, có một người nằm mơ thấy có người đem gươm vào nhà ông mắng chửi rồi giận dữ bỏ đi. Ông ta giật mình tỉnh dậy…nhưng không tài nào ngủ lại được nữa. Sáng hôm sau ông nói với một người bạn : Từ thuở nhỏ tới giờ, tôi vốn là người trí dũng. Đến nay 80 tuổi tôi chưa hề bị ai làm nhục. Thế mà đêm qua có người đến làm nhục tôi. Tôi cảm thấy bứt rứt và cố tìm cho gặp được người đó, bằng không tôi phải chết mất. 

 Thế là ngay sáng hôm ấy, ông cùng người bạn đi tìm kẻ thù đã khiêu khích mình. 5 ngày trôi qua nhưng ông vẫn chưa tìm được kẻ thù. Tức tối vì bị kẻ thù làm nhục, hậm hực vì không tìm được kẻ thù, ông ta về nhà mất ăn mất ngủ mà chết. 

 Cicéron diễn giả La mã đã nói “Con người là kẻ thù khủng khiếp nhất của chính mình”. Đúng thế, con người tự tạo cho mình kẻ thù rồi tự tiêu diệt chính mình.  (Trích “Món quà giáng sinh”) 

3. “Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Mắt đền mắt, răng đền răng. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự với người ác ; trái lại, nếu bị ai vả má bên phải thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa”. (Mt 5,38-39)

Trong trận bóng chung kết tuần vừa qua của trường, tôi tham gia thi đấu cho khoa của mình. Trận đấu diễn ra trong sự vui vẻ và đoàn kết.

Đến phút 20 của hiệp I, tôi ghi được một bàn thắng. Và từ giây phút đó, trận đấu trở nên sôi nổi hơn nhưng cũng không thiếu sự thô bạo.

Tôi sớm trở thành nạn nhân. Một cái đạp từ phía sau, do cố ý, làm tôi gục xuống. Tuy đau nhưng tôi vẫn gượng cười và tiếp tục thi đấu. Hiệp I gần hết, sự “không may” một lần nữa lại đến với tôi bằng cú lên gối ngực của chính kẻ đã đạp tôi lần trước. Thế là tôi phải ra sân.

Trận đấu kết thúc với tỉ số 1-1. Người ấy đã đến gặp tôi và xin lỗi.

Chúa ơi, nếu con vì đau mà trả thù ngay trên sân thì ắt sẽ không có sự nhận lỗi và xin lỗi này. Và hận thù sẽ tiếp nối hận thù phải không Chúa ? Con cám ơn Chúa đã giúp con thắng được chính mình. Xin cho con luôn nhớ rằng : “Bạo động chỉ gây thêm bạo động. Chỉ có tình yêu mới mang lại tình yêu”. (Hosanna) 

4. Phim ảnh thường kể những chuyện báo thù, coi việc báo thù là bổn phận thiêng liêng : con báo thù cho cha, chồng báo thù cho vợ, anh em báo thù cho nhau, bạn bè báo thù cho nhau v.v. Nhưng gần đây, ngay cả những phim mang nội dung báo thù ấy cũng dẫn đến một ý tưởng kết thúc là báo thù không giải quyết được vấn đề, càng báo thù thì thù càng gia tăng chồng chất. Nghĩa là lương tri con người đã ý thức rằng báo thù không phải là một nghĩa vụ thiêng liêng nhưng là một thảm họa.

5. Trong ngôn ngữ của Kitô hữu không nên có tiếng “kẻ thù của mình”, vì Kitô hữu không được thù ai cả, chỉ có tiếng “những kẻ thù ghét mình” thôi. Và sứ mạng Kitô hữu là cải hóa những người ấy.

Chúa Giêsu dạy ta 3 cấp độ đối xử với họ: yêu thương – làm ơn – cầu nguyện. Nếu ta chưa yêu thương được thì cố gắng lấy ơn báo oán. Nếu như vẫn chưa làm thế được thì tối thiểu hãy cầu nguyện cho họ.

6. Có hai người kia đều bị tên bắn. Người thứ nhất bình tỉnh và nhẹ nhàng nhổ mũi tên ra, băng bó vết thương, vài ngày sau khỏi hẳn. Người thứ hai tức giận, nhổ mũi tên ra nhưng cầm lấy đâm túi bụi vào mình mẩy của mình, đã thế, khi gặp những người thân anh còn đâm họ bị thương nữa. 

 Mũi tên chính là lời công kích của kẻ khác. Người khôn cư xử như người thứ nhất, nghe xong bỏ đi. Kẻ dại cư xử như người thứ hai cứ lặp đi lặp lại lời công kích đó và còn thuật đi thuật lại cho những người thân, làm cho bản thân mình và người thân thêm đau đớn vô ích. 

7. “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”. (Mt 5,44)

Có lẽ bạn và tôi đã có lần cảm nghiệm được niềm vui và nỗi đau của sự tha thứ khi tha và được tha.

Thật vậy, chỉ một thoáng vô tình tôi đã có thể trở nên một đối tượng xấu xa trong cái nhìn của tha nhân. Tâm hồn tôi sẽ ra sao, khi bị nhìn bằng đôi mắt lạnh lùng, xa cách, khinh bỉ ?… Và có lần, tôi cũng đã nhìn tha nhân bằng đôi mắt ấy.

Chỉ trong sự Tha Thứ, tôi mới có thể họa lại nơi bản thân mình cái nhìn “cảm hóa” của Đức Kitô. Một cái nhìn không chỉ dừng lại ở việc giao hòa, mà còn đi sâu vào lòng người, xóa tan mọi ấn tượng, mặc cảm tội lỗi nơi họ. Một cái nhìn tha thứ đến mức tuyệt đối “Bảy mươi lần bảy”. (Mt 18,22)

Lạy Chúa Giêsu ! xin ban cho con một tâm hồn quảng đại, một con tim tràn đầy yêu thương, một cái nhìn khoan dung nhân hậu ; để con luôn biết cảm thông thay cho chấp nhất, tha thứ thay cho kết án, yêu thương thay cho thù hận, đem niềm vui nâng đỡ hy vọng, xóa tan nỗi buồn tuyệt vọng đơn côi ; và để trong mọi nơi mọi lúc, cả trong lúc nhục nhã đớn đau vì tha nhân, con vẫn bình tĩnh và can đảm thưa được như Chúa : “Lạy Chúa ! Xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm”. (Lc 23,34) (Hosanna) 

8. Dick và Dorothy là hai chú bé luôn bị một chú nọ to con bắt nạt. Hai chú tức mà không làm gì được. Ngày nọ, hai chú đọc đoạn Tin Mừng kể chuyện Phêrô hỏi Chúa : “Khi anh em xúc phạm đến con, thì con phải tha bao nhiêu lần ? có phải 7 lần không ? “… Không phải 7 lần, mà là 70 lần 7.” Dick làm tính nhẩm : “Vậy là Chúa bảo tha 490 lần.” Hai đứa thinh lặng một lúc, rồi Dorothy nói : “Ta hãy mua một cuốn vở, mỗi khi tha cho hắn, mình ghi vào”. Và Dick reo lên : “Sau lần thứ 490, tụi mình sẽ cho hắn biết tay !” (Góp nhặt)

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 7 | Mùa Thường niên Năm A   

0

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII THƯỜNG NIÊN – NĂM A

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 5, 38-48

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đã nghe bảo: ‘Mắt đền mắt, răng đền răng’. Còn Thầy, Thầy bảo các con: đừng chống cự lại với kẻ hung ác; trái lại, nếu ai vả má bên phải của con, thì hãy đưa má bên kia cho nó nữa. Và ai muốn kiện con để đoạt áo trong của con, thì hãy trao cho nó cả áo choàng nữa. Và ai bắt con đi một dặm, thì con hãy đi với nó hai dặm. Ai xin, thì con hãy cho. Ai muốn vay mượn, thì con đừng khước từ.

“Các con cũng đã nghe dạy rằng: ‘Hãy yêu thương tha nhân, và ghét thù địch’. Còn Thầy, Thầy bảo các con: Các con hãy yêu thương thù địch các con, hãy làm lành cho những kẻ ghét các con, và cầu nguyện cho những kẻ bắt bớ và vu khống các con, để các con nên con cái Cha các con ở trên trời, là Đấng làm cho mặt trời mọc lên trên người lành cũng như kẻ dữ, và cho mưa trên người công chính cũng như kẻ bất lương. Vì nếu các con yêu thương những kẻ yêu thương các con, thì còn có công gì? Nào những người thu thuế không làm như vậy ư? Và nếu các con chỉ chào hỏi anh em các con mà thôi, thì các con có làm gì hơn? Nào dân ngoại không làm như vậy sao? Vậy các con hãy nên trọn lành như Cha các con trên trời là Đấng trọn lành”. 

SUY NIỆM:

Nên trọn lành như Cha trên trời là phải sống tình yêu trọn vẹn và tuyệt đối. Yêu đến mức không thấy ai là kẻ thù, không xem ai là đối thủ ; và sẵn sàng giúp đỡ mọi người không phân biệt họ là ai.

Con đường này rất khó, vì hậu quả của tội nguyên tội đã làm cho con người trở nên tham sân si nên chắc chắn phải có người thương, kẻ ghét.

Nhưng lời Chúa dạy và cách Chúa sống qua Đức Giêsu cho thấy được Thiên Chúa là Đấng thánh thiện tuyệt đối; và vì thế chúng ta có một khuôn mẫu để sống, để dõi bước theo.

Muốn yêu giống Chúa thì phải cầu nguyện với Chúa để xin cho được tâm tình của Ngài.

Muốn hành động giống Ngài thì phải bắt chước Ngài để biết hy sinh và phục vụ từ những việc nhỏ.

Muốn trở nên hoàn hảo mỗi ngày thì phải biết từ bỏ con người còn ô dề, gồ ghề, tội lỗi của chúng ta.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con nổ lực nên trọn lành mỗi ngày trong tư tưởng, lời nói, việc làm của con.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 9, 13-28

Khi ấy, Chúa Giêsu (từ trên núi xuống) và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các ông và những luật sĩ đang tranh luận với các ông.

Vừa thấy Người, tất cả đám đông kinh ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng: “Các ngươi tranh luận gì với nhau đó?” Một người trong đám đông trả lời rằng: “Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm ám. Quỷ đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất lực”. Người đáp lại: “Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các ngươi đến bao giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho Ta”. Và người ta đem nó đến.

Vừa thấy Chúa Giêsu, quỷ liền dằn vặt đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất. Chúa Giêsu hỏi cha nó rằng: “Nó bị như thế từ bao giờ?” Ông ta đáp: “Thưa từ lúc bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi”. Chúa Giêsu nói với ông: “Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều có thể được”. Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: “Thưa Thầy tôi tin, xin Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Chúa Giêsu thấy đám đông tuôn đến, Người nạt thần ô uế rằng: “Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi: hãy xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa”. Sau khi kêu thét và dằn vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông nói: “Nó chết rồi”. Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng lên.

Khi Chúa vào trong nhà, các môn đệ hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con lại không thể trừ được nó?” Người đáp: “Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay”.

SUY NIỆM:

Rõ ràng chỉ sức mạnh từ Thiên Chúa mới có thể tiêu diệt ma quỷ. Sức mạnh đó cũng được thông ban cho những người Thiên Chúa tuyển chọn.

Tuy nhiên sức mạnh đó không phải đương nhiên tiêu diệt được ma quỷ nếu người được tuyển chọn không trau dồi thêm sức mạnh cho mình.

Chính các môn đệ được Chúa Giêsu trao cho quyền trừ quỷ, nhưng hôm nay họ phải bó tay trước thần câm điếc. Lý do được Chúa Giêsu xác định rõ ràng: “Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay”.

Cầu nguyện để người môn đệ có thêm sức mạnh của Thiên Chúa. Ăn chay, khổ chế để có thể lướt thắng được những cám dỗ của thế gian. Khi người môn đệ thuộc trọn về Chúa, thì sẽ có sức mạnh để chiến đấu và chiến thắng ma quỷ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con luôn thực hành việc cầu nguyện và ăn chay trong đời sống đức tin của mình.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 9, 29-36  

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ từ trên núi xuống, rồi đi ngang qua xứ Galilêa và Người không muốn cho ai biết. Vì Người dạy dỗ và bảo các ông rằng: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta và họ sẽ giết Người. Khi đã bị giết, ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Nhưng các ông không hiểu lời đó và sợ không dám hỏi Người.

Các ngài tới Capharnaum. Khi đã vào nhà, Người hỏi các ông: “Dọc đàng các con tranh luận gì thế?” Các ông làm thinh, vì dọc đàng các ông tranh luận xem ai là người lớn nhất. 

Bấy giờ Người ngồi xuống, gọi mười hai ông lại và bảo các ông rằng: “Ai muốn làm lớn nhất, thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”. Và Người đem một em bé lại đặt giữa các ông, rồi ôm nó mà nói với các ông rằng: “Ai đón nhận một trong những trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón tiếp chính mình Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, thực ra không phải đón tiếp Thầy, nhưng là đón tiếp Đấng đã sai Thầy”.    

SUY NIỆM:

Nước Trời dành cho những người có tâm hồn thơ bé, nghĩa là một tâm hồn tin tưởng và tín thác vào Thiên Chúa.

Tâm hồn thơ bé để chỉ tin tưởng vào một mình Thiên Chúa, Đấng tôi chọn làm chủ tể cuộc đời tôi. Không gì có thể lôi kéo được tôi, vì tôi sợ tất cả những gì ngoài Thiên Chúa của tôi.

Tâm hồn thơ bé để phó thác mọi sự trong tay Ngài, để Ngài định liệu, quan phòng mọi sự cho tôi. Phần tôi chỉ biết làm theo những gì Ngài muốn và Ngài chỉ dạy.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con luôn mãi đơn sơ để chỉ tin tưởng và phó thác vào Chúa.

THỨ TƯ LỄ TRO

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 6, 1-6. 16-18

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy cẩn thận, đừng phô trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy, bằng không các con mất công phúc nơi Cha các con là Đấng ở trên trời. Vậy khi các con bố thí, thì đừng thổi loa báo trước, như bọn giả hình làm ở nơi hội đường và phố xá, để cho người ta ca tụng họ. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Các con có bố thí, thì làm sao đừng để tay trái biết việc tay phải làm, để việc con bố thí được giữ kín và Cha con, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.

“Rồi khi các con cầu nguyện, thì cũng chớ làm như những kẻ giả hình: họ ưa đứng cầu nguyện giữa hội đường và các ngả đàng, để thiên hạ trông thấy. Quả thật, Ta bảo các con rằng: họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi cầu nguyện, thì hãy vào phòng đóng cửa lại mà cầu xin với Cha con, Đấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.

“Khi các con ăn chay, thì đừng làm như bọn giả hình thiểu não: họ làm cho mặt mũi ủ dột, để có vẻ ăn chay trước mặt người ta. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi ăn chay, hãy xức dầu thơm trên đầu và rửa mặt, để thiên hạ không biết con ăn chay, nhưng chỉ tỏ ra cho Cha con, Đấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con”.  

SUY NIỆM:

Khởi đầu mùa Chay, Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ của mình “Các con hãy cẩn thận, đừng phô trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy”. Chúa muốn chúng ta đi vào chiều sâu nội tâm mọi việc mình làm.

Mùa Chay là thời gian để trở về với Chúa, với chính bản thân và với tha nhân, không phải là thời gian để phô trương những việc mình làm.

Trở về với Chúa bằng cầu nguyện âm thầm trong phòng, một mình tôi với Chúa để đi sâu vào tương quan thân tình để nhận ra Thiên Chúa đã yêu thương tôi dù tôi bất xứng.

Trở về với chính mình bằng chay tịnh phần xác để biết làm chủ mọi giác quan của mình, hầu dồn mọi năng lực cho tình yêu của tôi nên trọn vẹn.

Trở về với tha nhân bằng những việc lành phúc đức xuất phát bởi tình yêu, để giúp đỡ họ trong khả năng của tôi.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết quay trở về vì những gì đang diễn ra trong Giáo hội, trong xã hội cho con thấy mình đã đi quá xa, nên đánh mất đi sự hiệp thông với Chúa, với Giáo hội, với tha nhân; nhưng nhất là vì con đã đi hoang nên đánh mất chính mình.

THỨ NĂM SAU LỄ TRO

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 22-25

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Con Người phải đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật sĩ khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại”.

Chúa nói với mọi người rằng: “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. Vì chưng, ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống. Vậy nếu con người được lời lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, thì được ích gì?”

SUY NIỆM:

Phải nhận ra cho bằng được “mạng sống” mà Chúa Giêsu nói ở đây là sự sống đời đời, sự sống mà chính Chúa đã phú bẩm cho tôi qua Bí tích Rửa tội, sự sống mà Chúa đã phải đổ máu ra để chuộc lấy cho tôi.

Từ sự nhận biết không gì quý giá bằng mạng sống đó, tôi mới làm tất cả cho mạng sống đó, thậm chí đánh đổi cả mạng sống tự nhiên của tôi. Đó là điều các thánh tử đạo đã can đảm thực hiện.

Để có sự dứt khoát đó đòi hỏi tôi phải tập luyện để chấp nhận những hy sinh, những khó nhọc hằng ngày  trong việc bổn phận, trong cuộc sống, trong mọi mối tương quan… để tôi có được sự từ bỏ nho nhỏ.

Từ bỏ một ít thời gian dán mắt trên màn hình để đọc một đoạn lời Chúa. Từ bỏ những cuộc chat vô bổ để đến nhà thờ tham dự Thánh lễ. Từ bỏ một cuộc hẹn đi chơi để giúp gia đình một công việc đột xuất. Từ bỏ một miếng ăn ngon để thử thách chính bản thân mình…

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con đã nghe, đọc và suy tư rất nhiều về sự từ bỏ, về sự đánh đổi, nhưng hôm nay xin cho con can đảm làm một vài việc cụ thể để con cảm nhận được hạnh phúc của sự hy sinh.  

THỨ SÁU SAU LỄ TRO

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 9, 14-15

Khi ấy, Chúa Giêsu sang miền Gêsarênô, các môn đệ Gioan đến gặp Người mà hỏi: “Tại sao chúng tôi và những người biệt phái thì giữ chay, còn môn đệ của Ngài lại không?” Chúa Giêsu nói với họ: “Làm sao các khách dự tiệc cưới có thể buồn rầu khi tân lang đang còn ở với họ? Rồi sẽ có ngày tân lang ra đi, bấy giờ họ mới giữ chay”.   

SUY NIỆM:

Tôn giáo nào cũng dạy ăn chay với mục đích là sự khổ chế, vì khổ chế là cần thiết trong cuộc sống, nhất là trong đời sống tâm linh.

Tuy nhiên, ăn chay, khổ chế của Kitô giáo mang một ý nghĩa khác, đó là tìm kiếm một sự kết hợp với Thiên Chúa của mình.

Sự no thỏa chỉ có nơi Thiên Chúa. Vì vậy Kitô được mời gọi ăn chay để quy hướng mọi cơn khát, cơn đói, mọi thèm thuồng của mình vào Thiên Chúa.

Những đói khát vật chất, thèm thuồng theo bản năng sẽ luôn luôn còn mãi… nhưng một khi kết hợp với Thiên Chúa, thì những thứ phàm tục đó sẽ trở thành thứ yếu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, trong Mùa Chay, xin cho con biết tìm nhiều cách để được no thỏa trong Chúa. Những việc cụ thể như: cầu nguyện, đọc Thánh Kinh, tham dự Thánh lễ, làm những việc đạo đức, bố thí…  

THỨ BẢY SAU LỄ TRO

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 5, 27-32

Khi ấy, Chúa Giêsu trông thấy một người quan thuế tên là Lêvi đang ngồi ở bàn thu thuế, Ngài bảo ông: “Hãy đi theo Ta”. Ông liền bỏ mọi sự đứng dậy theo Người. Lêvi đã dọn một bữa tiệc linh đình thết đãi Người tại nhà ông. Có đông người thu thuế và nhiều người khác cùng ngồi ăn với các ngài. Những người biệt phái và các luật sĩ của họ lẩm bẩm với các môn đệ của Người rằng: “Sao các người lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Những ai mạnh khoẻ không cần tới thầy thuốc, chỉ những người đau yếu mới cần thôi. Ta đến không phải để kêu mời người công chính, nhưng để gọi kẻ tội lỗi ăn năn hối cải”. 

SUY NIỆM:

Lêvi là gương mẫu trong mùa Chay về sự tìm kiếm niềm vui, hạnh phúc đích thực nơi Thiên Chúa.

Ông vốn là con người tội lỗi vì hành nghề thu thuế, là nghề thu lợi bất chính trong xã hội thời bấy giờ, nhưng chỉ từ một lời mời gọi của Thầy Giêsu, ông đã “đứng dậy theo Người”.

Sau khi đứng dậy theo Thầy Giêsu, lý tưởng mới trong cuộc đời của ông, ông còn làm bữa tiệc linh đình để công bố cho mọi người biết từ đây tôi không còn là Lêvi tội lỗi nữa, nhưng tôi là môn đệ của Thầy Giêsu.

Sự khao khát về giá trị Chân- Thiện- Mỹ vẫn luôn thôi thúc tôi tìm về với Chúa trong cuộc đời mình. Bằng nhiều cách thức khác nhau, tôi đã quay trở về với Chúa, với Giáo hội.

Hãy thể hiện sự quyết tâm đó bằng những việc làm cụ thể trong đời sống hằng ngày, để chứng tỏ cho mọi người thấy từ đây lý tưởng mới của tôi là Đức Giêsu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con chứng tỏ lòng thống hối ăn năn bằng một đời sống thánh thiện, bác ái, yêu thương.

Hạt giống nảy mầm | Chúa nhật 6 | Thường niên | Năm A

CHÚA NHẬT 6 THƯỜNG NIÊN

Mt 5,17-37

A. Hạt giống…

Bài Tin Mừng hôm nay rất dài, ta có thể phân ra thành nhiều đoạn ngắn :

a/  Mt 5,17-19 : Vì Chúa Giêsu dạy một số điều xem ra không đúng với luật Môsê và giáo huấn của các ngôn sứ theo lối giải thích của những người Pharisêu, nên nhiều người tưởng Ngài muốn hủy bỏ Luật Môsê. Vì thế Ngài phải giải tỏa sự hiểu lầm ấy : Ngài không hủy bỏ chúng mà là kiện toàn chúng.  Kiện toàn bằng cách dạy người ta hiểu những khoản luật đó là ý muốn của Cha trên trời nên phải sống những khoản luật đó trong tinh thần Cha – con.

b/ Mt 5,20-26 : Chúa Giêsu đề ra lý tưởng sống cho người môn đệ : Phải công chính hơn những người Biệt phái. Công chính của Biệt phái là lo giữ luật cách chín chắn không sơ sót chút nào cả, nhưng họ giữ luật một cách máy móc không chút tâm tình. Còn sự công chính của các môn đệ Chúa là giữ mọi khoản luật với tâm tình yêu thương, thương người như anh em và thương Chúa như cha mình.

Sau đó Chúa Giêsu đưa thí dụ về cách giữ một số khoản luật :

– Luật “không được giết người” : môn đệ Chúa không chỉ tránh giết người mà còn phải cố gắng sống với mọi người bằng tình anh em, vì thế không nên phẫn nộ với anh em, không nên chửi rủa anh em.

– Luật dâng lễ vật : lễ vật đẹp lòng Thiên Chúa nhất là cuộc sống đầy tình yêu thương. Do đó trước khi dâng lễ vật, phải lo hòa giải với những anh em nào có chuyện bất hòa với mình.

c/ Mt 5,27-32 : Chúa Giêsu bàn đến luật hôn nhân và khiết tịnh :

Điều quan trọng nằm ngay trong con tim chứ không phải nơi những thể hiện bên ngoài. Do đó phải giữ trọn con tim mình cho người mình đã cùng cam kết, và bất cứ sự gì có thể đẩy mình vi phạm cam kết đó thì mình phải ngăn chận từ gốc rễ : một cái nhìn, một ước muốn v.v.

B. … nảy mầm.

1. Cuộc sống xã hội cần được luật pháp bảo đảm. Cuộc sống càng phức tạp thì mạng lưới luật pháp càng gia tăng. Một đàng con người cảm thấy được luật pháp bảo vệ, nhưng đàng khác cũng cảm thấy bị luật pháp đe dọa. Và sự đe dọa đáng sợ nhất là cái chết của tình người. Chúa Giêsu đến để chỉ cho con người thấy đâu là giá trị cao cả nhất và cũng là quy luật cao cả nhất của cuộc sống. Giá trị và quy luật ấy chính là tình yêu. Một ngôi nhà đẹp đẽ đến đâu mà thiếu vắng tình người thì cũng giống như một nghĩa địa ; một xã hội tiến bộ đến đâu mà thiếu tình người thì chẳng khác nào một bãi sa mạc. Chúa Giêsu đến không phải để dẹp bỏ luật pháp nhưng là để kiện toàn, bằng cách đem lại cho nó một linh hồn, một sức sống. Linh hồn và sức sống ấy chính là tình yêu thương. (Chờ đợi Chúa) 

2. Truyện cổ Đông phương kể rằng : ngày xưa, có vị đạo sĩ dâng cho vua một chiếc nhẫn kỳ diệu và vô giá. Nó vô giá vì được làm bằng thứ kim loại quí hiếm và gắn nhiều kim cương lóng lánh. Nó kỳ diệu ở chỗ : nếu người đeo nó làm điều lành, thì nó rất vừa vặn và chiếu sáng. Nhưng nếu người đó làm điều ác, thì nó sẽ biến thành một cái máy xiết rất mạnh, ngón tay rất đau đớn.

Mỗi người chúng ta cũng có một chiếc nhẫn thần là lề luật của Chúa. (Góp nhặt) 

3. Có hai thái độ quá khích đối với lề luật : một là thái độ vụ luật, vụ nguyên tắc, giữ luật một cách nô lệ không chút tình cảm ; hai là thái độ bất chấp ngang tàng sống như không có luật.

4. “Ta không đến để hủy bỏ lề luật nhưng để kiện toàn” : Trước một khoản luật mà tôi thấy khó chịu vì xem ra nó không còn thích hợp nữa, tôi phải làm gì ? Lời Chúa Giêsu dạy rằng tôi không nên đòi hủy bỏ khoản luật ấy, nhưng tôi hãy tìm cách kiện toàn : kiện toàn bằng cách tìm hiểu tinh thần và ý nghĩa của nó, kiện toàn bằng cách đặt vào đó một tình thương.

5. “Ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời”. (Mt 5,19)

Một ngày nọ, các dấu chấm câu nghĩ rằng mình chẳng được đọc lên thành lời như các từ, nên buồn tình rủ nhau bỏ đi hết. Thế là có người đọc như sau :

“nàng có ba người anh đi bộ

đội những em nàng…”

Chẳng phải tôi đã từng tự nhủ mình thế này hay sao:

– Tội nhẹ, chẳng sao cả !

– Một lần thì đã sao !

– Mình chỉ thử thôi mà.

Lạy Chúa, xin cho luôn nhớ rằng : “Ai trung tín trong việc nhỏ thì cũng trung tín trong việc lớn”. (Lc 16,10) (Hosanna) 

6. Có hai thứ thước để đo mức công chính : thước đo của người Biệt phái là xem mình có giữ luật đàng hoàng không ; thước đo của người môn đệ Chúa là xét xem mình có sống trọn tình thương không. Tôi thường dùng thứ thước nào ?

7. Cách nói cường điệu của Chúa Giêsu khi giải thích khoản luật “chớ giết người” cho tôi thấy thêm được rằng giận, mắng và chửi một người anh chị em cũng là một cách giết chết người đó. Giết chết người anh em bởi vì tôi không coi người đó là anh em nữa nên mới nặng lời như thế. Trong lòng tôi “người anh em” kể như đã chết rồi, chỉ còn là một người dưng, một kẻ thù.

8. Nếu Chúa đã coi việc làm hòa trọng hơn của lễ, thì tôi có biết bao của lễ có sẵn hằng ngày trong cuộc sống chung đụng và nhiều va chạm này. Sao tôi không dâng cho Chúa ?

9. “Anh em đã nghe luật dạy người xưa rằng : chớ giết người. Ai giết người, thì đáng bị đưa ra tòa”. (Mt 5,21)

Phần lớn chúng tôi, những người trẻ, không giết người nhưng lại thường “giết” mình. Tội ấy có đáng xét xử không ? Chúng tôi ít khi hỏi mình như thế bởi còn mãi đắm say với men rượu, men tình…trong những cuộc ăn chơi phóng túng. Kết cuộc là hủy hoại thể xác và tâm hồn, trí não và tương lai của mình cách thảm hại.

Lạy Chúa, xin cho giới trẻ chúng con biết quý trọng sự sống, và giúp nhau vun trồng sự sống, sự sống mà Thiên Chúa đã trao ban cho chúng con. (Hosanna) 

10. Phải thừa nhận rằng thứ văn minh thời nay không được sạch. Khi đề cập quá nhiều đến giới tính, xem ra nó đề cao giới tính, nhưng thực chất là hạ thấp giới tính vì nó khiến người ta không còn tôn trọng giới tính nữa, coi đó là một thú vui, một nhu cầu mà mình có quyền thỏa mãn một cách dễ dàng…Sống trong bầu khí thiếu trong sạch đó, không nhiều thì ít tôi cũng bị lây nhiễm. Hôm nay tôi phải tự kiểm: tôi có tôn trọng giới tính của tôi không ? Tôi có tôn trọng những người khác phái không ? Tôi có cương quyết dứt khoát với những cám dỗ không ?

11. Ngoại tình nghĩa là không chung tình. Bất cứ hình thức san sẻ nào, dù chỉ là một chút san sẻ, cũng là ngoại tình. Tôi đã hứa dành tình yêu của tôi cho ai ? Tôi có san sẻ cho ai khác không ? San sẻ như thế nào ?

12. Muốn chung tình thì phải từ bỏ.

“Tôi vứt bỏ mọi cám dỗ ma quái trong đời cùng với nét phù du của chúng. Tôi sẽ vút lên khỏi đỉnh núi cao. Tôi tự do ! Tôi tự do !” (Xác quyết)

13. Đức Hồng y Roncalli (sau là Giáo hoàng Gioan 23)  ngày kia dự tiếp tân bên cạnh một nữ công tước mặc chiếc váy cực kì ngắn. Ngài tỏ vẻ khó chịu bằng cách suốt bữa tiệc làm như không biết bà. Cuối bữa, ngài đưa cho bà một trái táo. Rất hân hạnh, bà nói :

– Tôi không biết phải cám ơn Ngài thế nào. Nhờ đâu tôi được Ngài ưu ái như thế  ?

Ngài chăm chăm nhìn bà rồi nói :

– Sau khi Evà ăn quả táo, bà ta mới nhận ra là mình thiếu quần áo. (Góp nhặt) 

14. Thời nay, lời nói thay vì để thông đạt sự thật, đã trở thành phương tiện giúp đạt được điều người ta mong muốn: nói sao cũng được, miễn đạt được mục đích thôi. Trong làm ăn, trong chính trị đã thế, mà buồn thay trong Giáo Hội và trong những cộng đoàn huynh đệ nhiều khi cũng thế.

“Đi hỏi già, về hỏi trẻ” vì trẻ con rất trung thực. Phải chăng người thời nay đã già cỗi quá rồi, đã đánh mất sự trung thực hồn nhiên của tuổi thơ ? Bởi đó Chúa Giêsu nói “Ai không trở nên như trẻ thơ thì chẳng được vào Nước Trời”.

15. Lỗi về sự trung thực không phải chỉ là nói dối, vu khống, mà còn là nói lệch đi một chút (xuyên tạc), hứa mà không làm, hẹn mà không giữ đúng…

16. Trung thực : Người cha có hai con gái ở tuổi thanh xuân. Một cô rất đẹp và cô kia dáng vẻ bình thường. Ngày nọ, khi cả hai đang chuẩn bị tới trường, cô kém đẹp hơn nhìn vào gương, rồi phàn nàn với cha rằng gương này phản chiếu không trung thực vẻ đẹp của cô.

Thay vì giận dữ, ông bố khuyên các con : “Ba muốn cả hai con nhìn vào gương đó mỗi ngày. Các con có được vẻ đẹp tự nhiên, phải tự nhắc mình đừng bao giờ làm mất đi vẻ đẹp của khuôn mặt bằng những hành động xấu. Và con là người không đẹp, con có thể che giấu sự thiếu vẻ đẹp đó bằng sự duyên dáng nơi những đức tính và cách cư xử đẹp của con”. (Góp nhặt) 

17. “Có thì phải nói có, không thì nói không. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ”.

Mỗi lần tôi xa nhà, mẹ tôi đều căn dặn : con phải sống thật thà với Chúa, với mọi người xung quanh và với chính mình. Mẹ ước mong cho tôi nên người có giá trị, luôn có lòng tự trọng và biết tôn trọng người khác. Để được như thế, tôi không nên nghi ngờ, dối gian, mà phải sống trung thực, đặc biệt trong lời nói. Chúa cũng đã dạy tôi như vậy “có thì nói có, không thì nói không. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ”.

Lời dặn của mẹ là lời dạy của Chúa còn đó. Nhưng tôi đã không đủ can đảm thực thi, để rồi lời răn dạy ấy như gió thoảng, chợt đến rồi vội đi.

Lạy Chúa, xin dạy con biết làm chủ suy nghĩ và làm chủ miệng lưỡi con, vì thật thà là dấu chỉ của con cái Chúa, quanh co gian lận là sản phẩm của Satan. (Hosanna)