Saturday, April 20, 2024
spot_img

Hạt giống nảy mầm | Tuần II | Phục sinh

CHÚA NHẬT II PHỤC SINH

Ga 20.19-31

A. Hạt giống…

Hai lần hiện ra cách nhau 8 ngày này nhằm những mục tiêu sau :

1. Chúa Giêsu nâng đức tin của các môn đệ lên một bậc : từ mức độ thấp là tin dựa vào bằng chứng mà giác quan kiểm nghiệm được (câu 20 “Ngài cho các ông xem tay và cạnh sườn Ngài” ; câu 25, Tôma đòi điều kiện “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Ngài, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Ngài…) lên mức độ cao là tin chỉ vì nghe bởi vì mình đã an tâm về uy tín của người nói cho mình nghe (câu 29 : “Phúc cho những ai không thấy mà tin”).

2. Chúa Giêsu ban bình an cho các môn đệ để rồi các ông lại ban bình an cho người khác qua việc tha tội. Sự bình an này là hoa trái của Thánh Thần, và đặt nền tảng trên việc tin vào Chúa Giêsu phục sinh.

B. … nảy mầm.

1. Một cuộc đối thoại giữa hai người yêu nhau :

– Em có bằng lòng lấy anh không  ?

– Bằng lòng.

– Chúng ta chỉ mới quen nhau mấy tháng. Em chỉ nghe anh nói thôi chứ chưa có dịp “kiểm tra” lý lịch và quá khứ của anh. Sao em tin anh thế  ?

– Vì em yêu anh !

Tình yêu hỗ trợ cho niềm tin. (Góp nhặt) 

2. Có một bà nổi tiếng đạo đức, nhân hậu và luôn bình tâm trước mọi thử thách. Một bà khác ở cách xa ít dặm, nghe nói thì tìm đến, hy vọng học được bí quyết để sống bình tâm và hạnh phúc. Bà hỏi :

– Thưa bà, có phải bà có một đức tin lớn lao ?

– Ồ không, tôi không phải là người có đức tin lớn lao, mà chỉ là người có đức tin bé nhỏ đặt vào một Thiên Chúa lớn lao. (Góp nhặt) 

3. “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin”.

“Xoảng…!” Cái bình vỡ. “Hư quá ! Mẹ đã bảo rồi”. Không phải một lần nhưng nhiều lần xảy ra như thế. Mặc dù đã được mẹ báo trước, nhưng tôi vẫn cứ muốn thử xem sao.

Lớn lên, tôi hiểu biết nhiều hơn nhưng cũng đa nghi hơn. Cái gì hơi khác thường là tôi đòi phải có bằng chứng rõ ràng. Với một công thức mới chưa được chứng minh, tôi không tài nào nhớ được. Và đôi khi, trong những giây phút chao lòng, tôi cũng đã hỏi : “Không biết có Chúa thật không ?”.

Cuộc sống càng phát triển, dường như con người chỉ muốn tin vào những cái có thể cân, đo, đong, đếm được mà thôi. 

Nhưng thước đo nào đủ cho chiều cao thập tự. Cán cân nào đủ đo tình yêu của Người.

Lạy Chúa, xin cho con biết vững tin vào tình yêu cứu độ. (Epphata) 

4. “Người buồn nhìn lui, người lo nhìn quanh, còn người tin thì nhìn lên”. (vô danh)

bài viết mới