Những bài học về sách Dân số do Đức Cha Stêphanô Tri Bửu Thiên biên soạn. Quý vị có thể tải các tập tin PowerPoint bài học dưới đây:
Giới thiệu về website Cùng học Lời Chúa Xem chi tiết
Những bài học về sách Dân số do Đức Cha Stêphanô Tri Bửu Thiên biên soạn. Quý vị có thể tải các tập tin PowerPoint bài học dưới đây:
Những bài học về sách Lêvi do Đức Cha Stêphanô Tri Bửu Thiên biên soạn. Quý vị có thể tải các tập tin PowerPoint bài học dưới đây:
A. Hạt giống…
Ý chính của đoạn Tin Mừng này là kêu gọi sám hối :
– cc 1-5 : người Do thái thời Chúa Giêsu quen nghĩ “ác giả ác báo”. Trước hai tai nạn đột ngột làm chết nhiều người, họ kết luận ngay rằng những nạn nhân ấy là “ác giả” cho nên bị “ác báo”. Chúa Giêsu khuyên đừng hồ đồ suy đoán về người khác những mỗi người hãy coi các tai nạn đó là tiếng nhắc nhở hãy xét lại lương tâm mình để lo sám hối.
– cc 6-9 : Qua dụ ngôn cây vả không sinh trái, Chúa Giêsu bảo mỗi người hãy tận dùng thời gian gia hạn mà Thiên Chúa đã ban cho mình để sớm lo sám hối.
B. … nảy mầm.
1. “Hãy sám hối”, đó là câu nói được khẩn thiết kêu gọi rất nhiều lần bởi Gioan Tiền Hô, bởi Chúa Giêsu, bởi các tông đồ và bởi Giáo Hội. Tại sao ? Vì con người luôn đi lệch đường. Sám hối là nhận ra mình đang lệch đường và mau mắn quay về đường chính.
2. “Tôi sẽ vun xới, bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái. Nếu không ông sẽ chặt nó đi”. Hôm nay, tôi dám nói câu này với Chúa không ?
3. Sau khi đánh tan một cuộc nổi loạn, nhà vua bắt những kẻ phản loạn về. Ông ra lệnh thắp lên một cây nến, rồi nói với họ : “Ai chịu đầu hàng và thề trung thành với ta thì sẽ được tha, bằng không sẽ bị giết các ngươi hãy suy nghĩ. Khi cây nến tắt thì cuộc hành quyết sẽ bắt đầu”. Thiên Chúa cũng đối xử với tội nhân như vậy : Ngài cho họ một thời gian gia hạn. Tuy nhiên có một khác biệt quan trọng : không ai biết cây nến của đời mình còn dài hay ngắn. (Tonne)
4. “Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu. Nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết như vậy”.
“Sám hối”. Vâng, tôi đã hơn một lần sám hối, thế mà cuộc đời tôi vẫn thế. Và hôm nay Chúa lại mời gọi tôi sám hối, mời gọi tôi hãy làm cuộc cách mạng tận căn mà lấy Lời Chúa làm chuẩn mực, một cuộc cách mạng dựa trên nền tảng của tình yêu thương, không đố kỵ, không ghen ghét, để nơi con có được tình yêu mà Chúa đã đem đến nơi thế gian này.
Lạy Chúa, xin giúp con sám hối, xin biến đổi tâm hồn con, để mọi việc con làm, mọi điều con suy nghĩ đều dựa trên tình yêu. (Hosanna)
TUẦN III MÙA CHAY NĂM C
TIN MỪNG: Lc 13, 1-9
Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn với máu các vật họ tế sinh. Ngài lên tiếng bảo: “Các ngươi tưởng rằng mấy người xứ Galilê bị ngược đãi như vậy là những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy”.
Ngài nói với họ dụ ngôn này: “Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến tìm quả ở cây đó mà không thấy, ông liền bảo người làm vườn rằng: ‘Kìa, ba năm nay ta đến tìm quả cây vả này mà không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm gì!’ Nhưng anh ta đáp rằng: ‘Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi'”.
SUY NIỆM:
Đừng nhìn người khác nhưng hãy nhìn chính mình. Đừng nhìn ra bên ngoài nhưng hãy nhìn vào bên trong. Đôi khi nhờ người khác mà ta dễ soi chính mình. Và lắm lúc nhìn bên ngoài để dễ thấy bên trong của ta.
Những sự kiện, những biến cố diễn ra không phải để ta chê bai chỉ trích hay phê phán, bình luận, nhưng là cơ hội để nhắc nhở chính mình nếu ta là người trong cuộc.
Nhìn thấy sự dữ xảy ra với người khác, ta phải sám hối cho chính mình. Nhìn thấy điều lành cho anh em, ta phải xem mình đã xứng đáng.
Metanoia, sám hối, hoán cải, quay trở về chính là sứ điệp trong mọi sứ điệp.
“Bao lâu còn cơ hội, chúng ta hãy làm điều thiện cho mọi người.” (Gl 6, 10). Cơ hội chính là thời gian chúng ta đang sống, đặc biệt trong mùa chay này. Điều thiện trước hết cho chính mình, sau nữa hướng đến tha nhân, để mọi người giúp nhau sinh hoa kết trái trong đời sống đức tin.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng xét đoán, lên án người khác, nhưng phải biết xét mình để lên án chính mình, hầu sửa đổi những điều sai lỗi và thực hành những điều tốt đẹp, để xứng đáng hưởng ơn cứu độ của Chúa.
TIN MỪNG: Lc 4, 24-30
(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.
SUY NIỆM:
Ơn cứu độ phổ quát, dành cho tất cả mọi người. Nhưng có những người xem đó là đặc quyền cho riêng họ, và đương nhiên họ sẽ được.
Ơn cứu độ phổ quát, nhưng điều kiện đầu tiên là phải tin. Có những người được chọn để hưởng ưu tiên, nhưng không tin, vì thế họ vẫn không thể đón nhận ơn cứu độ. Có những người biết mình là “dân ngoại”, là dân không xứng đáng, nhưng họ lại tin, nên sẽ được ơn cứu độ.
Thái độ tin dẫn đến hành động đức tin. Ai không tin sẽ không bao giờ thực hành điều Chúa dạy. Người tin thì luôn thao thức làm sao để đẹp lòng Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu biết rằng, ơn cứu độ dành cho tất cả những ai và sống theo đường lối của Chúa, để con không tự hào tự mãn mình chắc chắn được cứu độ nhờ Bí tích Rửa tội và không khinh chê người khác vì họ là lương dân. Nhưng điều quan trọng là cho chúng con luôn biết tìm kiếm để thi hành thánh ý Chúa trong mọi bậc sống của mình.
TIN MỪNG: Mt 18, 21-35
Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Ta không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy. Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết, người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn và tôi sẽ trả cho ngài tất cả’. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y. Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc. Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: ‘Hãy trả nợ cho ta’. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh’. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong. Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến và bảo rằng: ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?’ Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ. Vậy Cha Ta trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.
SUY NIỆM:
Xúc phạm là đụng chạm đến uy tín, danh dự, cá nhân của một người. Sự xúc phạm càng nặng khi sự đụng chạm càng lớn.
Tha thứ là một hành vi không dễ dàng đối với người vô cớ xúc phạm đến ta. Tha thứ càng không thể khi người ta cứ cố tình xúc phạm vì thấy ta dễ dàng…
Tuy nhiên, người môn đệ Đức Giêsu được mời gọi học hỏi, bắt chước Ngài vì Ngài đã nói: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Càng trở nên giống Chúa Giêsu thì người môn đệ càng gần hơn với mục đích đời mình là trở nên hoàn hảo như Cha trên trời.
Đức Giêsu đã dạy tha thứ bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha hoài, tha mãi. Lý do căn bản là vì Chúa không chấp nhất tội ta. Vì thế nếu không tha ta sẽ không giống Chúa.
Sự tha thứ chỉ có thể khi con tim ta cùng nhịp đập với trái tim của Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết bắt chước Chúa để luôn yêu thương mọi người, ngay cả với những người vô tình hay cố ý xúc phạm đến chúng con. Vì chỉ có tha thứ, tâm hồn chúng con mới được bình anh.
TIN MỪNG: Mt 5, 17-19
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng tưởng Ta đến để huỷ bỏ lề luật hay các tiên tri: Ta không đến để huỷ bỏ, nhưng để kiện toàn. Vì Ta bảo thật các con: Cho dù trời đất có qua đi, thì một chấm, một phẩy trong bộ luật cũng không bỏ sót, cho đến khi mọi sự hoàn thành. Bởi vậy, ai huỷ bỏ một trong những điều luật nhỏ mọn nhất, và dạy người khác làm như vậy, sẽ kể là người nhỏ nhất trong Nước Trời; trái lại, ai giữ và dạy người ta giữ những điều đó, sẽ được kể là người cao cả trong Nước Trời”.
SUY NIỆM:
Lề luật là những điều chính Chúa dạy hoặc muốn để ta trở nên công chính, thánh thiện hầu xứng đáng được hưởng gia nghiệp đời đời; hay nói cách khác để ta trở nên giống Chúa hơn.
Đức Giêsu không hủy bỏ Lề Luật, mà Ngài kiện toàn để trả lại gương mặt đẹp đẽ thực sự của Thiên Chúa, một Thiên Chúa dễ thương.
Vì thế khi các môn đệ giữ Lề Luật là họ đang làm cho mình trở nên đẹp theo đúng bản vẽ của Thiên Chúa. Và hơn thế nữa, khi họ dạy người khác giữ Lề Luật đó, họ còn có giá trị gấp đôi: cho mình và cho người.
Ngược lại, khi người môn đệ không giữ Lề Luật của Chúa và còn dạy người khác bắt chước mình, thì họ không thể tìm kiếm được hạnh phúc đích thực. Vì hạnh phúc thực sự là khi người ta trở nên giống Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu Lề Luật chính là phương thế để chúng con trở nên công chính thánh thiện. Vì thế, xin cho chúng con hằng ngày biết kiếm tìm và thực thi những gì Chúa dạy để mình nên hoàn hảo và giúp người khác cũng nên hoàn hảo.
TIN MỪNG: Lc 11, 14-23
Khi ấy, Chúa Giêsu trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: “Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ”. Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:
“Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Satan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi.
“Khi có người khoẻ mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn; nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt. Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán”.
SUY NIỆM:
Ma quỷ là thế lực thù địch với Thiên Chúa. Vì thế không bao giờ có chuyện Con Thiên Chúa lại bắt tay với ma quỷ để làm điều tốt. Ngược lại, chỉ có ma quỷ lợi dụng điều tốt để lôi kéo người ta về đàng xấu.
Chúa Giêsu trừ quỷ là để giải thoát họ khỏi điều xấu trong hiện tại và mời gọi họ đến với giá trị tốt đẹp nhất là Thiên Chúa. Vì thế sự giải thoát không phải một lần là đủ, vì đôi khi con người không giữ được giá trị tốt đẹp trong tâm hồn, thân xác và trọn vẹn con người mình, mà họ sẽ bị ma quỷ cám dỗ để chế ngự họ.
Sự thận trọng là cần thiết đối với những tâm hồn trong sạch, vì ma quỷ rất ham thích những con người như thế.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ý thức mình yếu đuối để cần đến Chúa, vì nếu không có Chúa, tự sức chúng con không thể chống trả lại ma quỷ.
TIN MỪNG: Lc 1, 26-38
Khi ấy, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà, Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì.
Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một Con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”. Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Ðấng Bà sinh ra, sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ họi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.
Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và thiên thần cáo biệt Bà.
SUY NIỆM:
Biến cố truyền tin là biến cố Thiên Chúa bày tỏ ý định yêu thương của Ngài với con người, mà đại diện là một người phụ nữ, Đức Maria.
Ý định này là của Thiên Chúa, nhưng con người hoàn toàn tự do trong việc công tác với Ngài. Đức Maria hoàn toàn có thể từ chối vì Mẹ không hiểu hoặc không muốn. Nhưng tạ ơn Chúa, Mẹ đã xin vâng.
Điều chúng ta cần để ý đến là sự tự do của con người trong lời mời gọi của Thiên Chúa. Ý định của Thiên Chúa thì luôn luôn tốt đẹp, nhưng nếu con người không muốn, thì những sự tốt đẹp đó vẫn mãi thuộc về Thiên Chúa.
Ngược lại khi con người đồng ý cộng tác với Thiên Chúa là họ đang làm một cuộc cách mạng để nâng cấp con người mình từ sự tầm thường hướng đến một giá trị phi thường.
Lời xin vâng trong biến cố truyền tin của Mẹ Maria là một sự chấn động toàn cầu, trên trời, dưới đất, thiên đàng, hỏa ngục; vì chắc chắn Thiên Chúa đang chờ đợi sự cộng tác của Mẹ, ma quỷ đang hồi hộp, sợ hãi tiếng xin vâng của Mẹ, và cả vũ trụ bắt đầu đi vào một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên được nâng cấp bằng sự linh thánh của Thiên Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Mẹ Maria, nhờ Mẹ mà chúng con được hưởng ơn cứu độ. Xin Mẹ giúp chúng con hằng ngày biết xin vâng với lời mời gọi của Chúa, để được Ngài nâng cấp lên một giá trị cao cả hơn.
TIN MỪNG: Lc 18, 9-14
Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những người hay tự hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi’. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội’. Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
SUY NIỆM:
Cùng bối cảnh đền thờ, nhưng có người đến đó ra về được ơn cứu độ, có người thì không. Có phải tại đền thờ, tại Thiên Chúa? Thưa không, chính tại lòng người.
Câu chuyện dụ ngôn Tin Mừng hôm nay cho ta thấy rõ đièu đó. Có người lên đền thờ để khoe khoang, kết án người khác. Có người lên đền thờ để sám hối ăn năn một cách chân thành.
Khi người ta kiêu ngạo, khoe khoang, lại cho mình quyền kết án người khác là người ta không cần đến Thiên Chúa, hơn thế nữa, họ cho mình là Thiên Chúa. Chính vì thế họ không xứng đáng với ơn cứu độ.
Ngược lại khi người ta khiêm tốn nhìn nhận thân phận yếu đuối tội lỗi của mình, và thấy mình bất xứng đến mức không dám ngước nhìn Thiên Chúa. Họ phó thác hoàn toàn cho sự xét xử của Thiên Chúa (Nhưng Thiên Chúa chẳng bao giờ lên án, chẳng bao giờ kết tội những ai sám hối chân thành), thì họ sẽ được cứu độ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm đến với Chúa bằng sự chân thành, bằng một con tim không giả dối, một tấm lòng tan nát khiêm cung để chúng con đón nhận ơn cứu độ của Chúa, là sự giải thoát để chúng con trở thành con người mới mỗi lần đến với Chúa.
TUẦN II MÙA CHAY NĂM C
TIN MỪNG: Lc 9, 28b-36
Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi cầu nguyện. Và đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng. Bỗng có hai vị đàm đạo với Người, đó là Môsê và Êlia, hiện đến uy nghi, và nói về sự chết của Người sẽ thực hiện tại Giêrusalem. Phêrô và hai bạn ông đang ngủ mê, chợt tỉnh dậy, thấy vinh quang của Chúa và hai vị đang đứng với Người. Lúc hai vị từ biệt Chúa, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Khi nói thế, Phêrô không rõ mình nói gì. Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng. Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Và khi tiếng đang phán ra, thì chỉ thấy còn mình Chúa Giêsu. Suốt thời gian đó, các môn đệ giữ kín không nói với ai những điều mình đã chứng kiến.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu biến hình sau một thời gian ngắn nói về cuộc khổ nạn. Sợ các môn đệ không chịu nổi về cuộc khổ nạn của Ngài nên Ngài đã bày tỏ vinh quang để các ông được nếm trước mà chấp nhận và vững vàng đi trên con đường thập giá.
Chúa Giêsu biến hình khi đang cầu nguyện. Hành động cầu nguyện là hành động kết hợp mật thiết với Thiên Chúa. Chính lúc đó mọi sự nơi con người chúng ta sẽ được biến đổi.
Vinh quang của Thiên Chúa sẽ được tỏa rạng nơi những con người biết vác thập giá theo sát gót Đức Giêsu. Vinh quang đó được thể hiện nơi hành động bác ái yêu thương, phục vụ cho đến tận cùng của những con người tin nhận Chúa Giêsu, Đấng cứu độ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết vác thập giá hằng ngày trong những bổn phận của mình, để khi làm trọn bổn phận cách vui vẻ và trong sự hy sinh thì con đang thể hiện vinh quang của Chúa trong cuộc đời của chúng con.
TIN MỪNG: Lc 6, 36-38
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Đấng nhân từ. Đừng xét đoán thì các con khỏi bị xét đoán; đừng kết án thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho thì sẽ cho lại các con: Người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong bằng đấu nào, thì cũng được đong trả lại bằng đấu ấy!”
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta biết mình có một người Cha “là Đấng nhân từ”. Sự nhân từ của Ngài ở chỗ không xét đoán và kết án con người, ngược lại luôn yêu thương và tha thứ cho họ.
Vậy tại sao lại có hỏa ngục? Có hình phạt? Thưa đó là nơi dành cho những ai không cần đến Thiên Chúa và hành xử không giống Thiên Chúa, nghĩa là họ xét đoán và kết án người khác. Hay nói cách khác họ kiêu ngạo và tự cho mình thay quyền Thiên Chúa.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta sám hối vì mình đã nhiều lần loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời để sống theo tự do bất chính; và tệ hại hơn đã nhiều lần tự cho mình quyền kết án anh chị em.
CẦU NGUYỆN:
Xin cho con biết quay trở về để sống trong tình yêu thương của Thiên Chúa là Cha bằng cách yêu mến, thờ phượng Ngài; trong tình huynh đệ với anh chị em con bằng cách thông cảm, nâng đỡ cho nhau nhiều hơn trong cuộc đời.
TIN MỪNG: Mt 23, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
SUY NIỆM:
Điều khiến cho Chúa Giêsu nhiều lần nói thẳng về tiêu cực của các luật sĩ và người biệt phái là “họ nói mà không làm”, nghĩa là họ chỉ có hình thức bên ngoài.
Như vậy, Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài nói phải đi đôi với hành động; và có những điều không cần nói, nhưng cần phải hành động, hành động trong sự nhận thức đã được Chúa chỉ dạy.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, Mùa Chay là thời gian để chúng con quay trở lại với chính mình , để thấy mình có nhiều điều cần phải sửa đổi. Điều Chúa muốn chúng con sửa đổi hôm nay là hãy làm những gì Chúa chỉ dạy, chứ đừng ngồi đó mà chỉ dạy cho người khác, trong khi mình không thực hành.
TIN MỪNG: Mt 20, 17-28
Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: “Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì”. Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”. Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”.
SUY NIỆM:
Lầm lần trong việc Chúa lên Giêrusalem đã khiến cho người mẹ và hai người con ông Giêbêbê có hành động hết sức phàm tục, hành động theo suy nghĩ của con người. Họ tưởng việc Chúa lên Giêrusalem là để khôi phục đất nước Israel, nên họ muốn lo lót để được chức quyền.
Họ không hiểu việc lên Giêrusalem là hành trình đau khổ, thập giá của Chúa Giêsu. Vì vậy theo Chúa là phải vác thập giá hằng ngày.
Họ không biết trong Nước Chúa không hề có chuyện kẻ lớn người nhỏ, người cao trọng nhiều, người cao trọng ít. Trong tình yêu Thiên Chúa, mọi người đều được hưởng tròn đầy, viên mãn.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng tìm kiếm Nước Chúa theo kiểu người đời, nhưng là nổ lực để vác thâp giá hằng ngày theo Chúa trong chính bậc sống, ơn gọi của con.
TIN MỪNG: Lc 16, 19-31
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.
Người đó lại nói: “Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.
SUY NIỆM:
Dụ ngôn Tin Mừng hôm nay nói về đức bác ái, là nhân đức phải được đào sâu thường xuyên, đặc biệt trong mùa chay.
Người phú hộ giàu có, ăn mặc sang trọng, tiệc tùng linh đình… ông ta có quyền hưởng thụ những gì là của mình…
Đức bác ái nhắc ta nhớ rằng mình chỉ là người được Chúa ban cho để quản lý những gì mình đang có. Vì vậy không được nghĩ nó là của mình để tự do định đoạt, mà trong mọi sự phải làm sao để cho đúng ý Chúa. Chắc chắn ý Chúa luôn muốn chúng ta chia sẻ với với người khác, nhất là người nghèo ở kề cận bên ta.
Đức bác ái nhắc ta cân nhắc trong từng hành động của mình, vì biết đâu một hành động nhỏ của ta cũng làm ảnh hưởng đến người khác. Ăn uống, vui chơi một cách lãng phí trong khi còn biết bao người nghèo khổ đang cần một phần rất nhỏ của ta, thì đó là tội ác đáng sa hỏa ngục.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, trong mùa chay thánh này, xin giúp con biết sám hối về việc bác ái, để nó không phải là hành động bố thí những thứ dư thừa, nhưng là việc sẻ chia những gì con đang có.
TIN MỪNG: Mt 21, 33-43. 45-46
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:
” ‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta’? Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.
Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.
SUY NIỆM:
Vườn nho là cuộc đời của mỗi người, Chúa đã trao để ta chăm sóc. Chúa cần hoa lợi để minh chứng rằng ta đã cộng tác với Chúa, và để nhắc nhở vườn nho này là của Chúa chứ không phải của ta.
Những người tá điền không chịu nộp hoa lợi là vì họ muốn sở hữu vườn nho theo ý của họ. Họ xua đuổi, đánh đập, giết chết những đầy tớ và ngay cả đứa con trai duy nhất của ông chủ là vì họ cố chấp, không chịu thay đổi. Họ xua đuổi, loại trừ những ai nhắc nhở họ về nguồn gốc vườn nhọ họ đang thụ hưởng.
Tội nặng nhất của con người là cố tình quên đi nguồn gốc của mình để họ tự do sống theo con người hiện tại của họ.
Thiên Chúa vẫn luôn luôn yêu thương và tạo mọi điều kiện để mời gọi ta trở về nguồn cội, ở nơi đó ta sẽ tiếp tục nhận được “bản hợp đồng” nộp hoa lợi cho Thiên Chúa; vì khi nộp hoa lợi ta sẽ chẳng mất đi, mà ngược lại còn được thêm gấp bội vì nó nhắc nhở ta đang sống và làm việc cho ai, và hơn thế nữa, Thiên Chúa sẽ trả lại cho ta những gì ta đã quảng đại với Ngài.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, mùa Chay là thời gian nhắc nhở con biết quay trở về với nguồn cội của mình. Xin Chúa cho con nhớ mình là ai và được dựng nên bằng gì để không bao giờ bội nghĩa vong ân với Chúa.
TIN MỪNG: Mt 1, 16. 18-21. 24a
Giacóp sinh Giuse là bạn của Maria, mẹ của Chúa Giêsu gọi là Đức Kitô. Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của bà là người công chính, không muốn tố cáo bà, nên định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thì Thiên thần hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: “Hỡi Giuse con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần; bà sẽ sinh hạ một con trai mà ông đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”. Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời Thiên thần Chúa truyền.
SUY NIỆM:
Giuse được gọi là người công chính vì ông đã tin và sống theo những gì Chúa muốn. Ông tin bạn ông, Đức Maria thụ thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông thực hiện điều sứ thần dạy là rước Đức Maria về nhà làm bạn để chăm sóc cho người.
Tin vào lời Thiên Chúa là điều làm cho cuộc đời chúng ta được nâng cấp để chúng ta không còn là người bình thường, mà là người phi thường vì được chia sẻ phẩm giá của Thiên Chúa.
Thực hiện điều Chúa dạy là đang để cho “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, vì người ta chỉ có thể biết Thiên Chúa qua hành động của các Kitô hữu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Thánh Giuse để luôn tin tưởng vào Chúa, nhờ thế mà con luôn vững vàng trước những sóng gió của cuộc đời. Đồng thời xin cho con biết liên lỉ thực hành những gì Chúa dạy để qua đó con cũng được kể vào số những người công chính.
A. Hạt giống…
Chúng ta nên để ý tới bối cảnh của việc Đức Giêsu biến hình :
1. Ngài biến đổi hình dạng ra vinh quang sáng láng đang lúc cầu nguyện.
2. Có một số chi tiết cho thấy cuộc biến hình này có liên quan tới việc Đức Giêsu chịu chết và sống lại :
– Việc biến hình xảy ra “khoảng 8 ngày sau”, tức là sau việc Ngài báo tin chịu nạn lần thứ nhất. (xem Lc 9,22)
– Hai ông Môsê và Êlia đàm đạo với Ngài “về cuộc xuất hành Ngài sắp hoàn thành tại Giêrusalem.
– Tiếng Chúa Cha từ trời phán “Đây là Con Ta, người Ta tuyển chọn” là trích những đoạn Cựu Ước nói về Người Tôi Tớ của Giavê chịu khổ để chuộc tội cho loài người.
Như thế Đức Giêsu hôm nay biến hình để cho 3 môn đệ thân tín thấy trước một chút vinh quang thật của Ngài, nhờ đó các ông sẽ đỡ hoang mang khi sau này thấy Ngài chịu nạn chịu chết.
B. … nảy mầm.
1. “Đang lúc Ngài cầu nguyện, dung mạo Ngài bỗng đổi khác” : cầu nguyện là lúc con người được biến đổi trở nên giống Chúa hơn.
2. “Thưa Thầy, chúng con ở đây hay quá” : ai mà không muốn sống mãi trong ánh sáng vinh quang. Thế nhưng muốn đến vinh quang thì trước đó phải đi qua con đường thập giá.
3. “Hãy vâng nghe lời Ngài” : các môn đệ Đức Giêsu – và cả chúng ta – rất sung sướng được ở trong vinh quang của Chúa. Họ khó chịu khi nghe Ngài nói tới con đường thập giá. Thậm chí Phêrô còn cản ngăn Ngài. Nhưng Chúa Cha bảo “Hãy vâng nghe lời Ngài”, nghĩa là phải chấp nhận đi theo Ngài trên con đường thập giá trước rồi mới được tới vinh quang. Nhưng thực ra, nghe lời một Đức Giêsu vinh quang thì dễ hơn nghe lời một Đức Giêsu thập giá nhiều !
4. Mùa chay là thời gian cho mỗi người chúng ta “biến hình” : biến từ hình dạng méo mó của loài người sau khi phạm tội trở lại hình ảnh tốt đẹp ban đầu khi mới được Thiên Chúa tạo dựng ; biến hình nhờ cầu nguyện và nhờ đi theo con đường thập giá của Chúa.
Trích một phần bài: Kinh Thánh: Tác phẩm văn hóa vô giá của nhân loại
Tác giả: Nguyễn Hải Hoành
Kinh Thánh có ý nghĩa quyết định đối với sự tồn tại của dân tộc Do Thái. Cựu Ước là Kinh Thánh của đạo Do Thái, nhờ tôn giáo này mà người Do Thái dù hai nghìn năm mất tổ quốc, sống lưu vong phân tán ở khắp nơi trên thế giới, bị hắt hủi, xua đuổi, thậm chí hãm hại, tàn sát nhưng vẫn giữ nguyên vẹn được nòi giống, ngôn ngữ, truyền thống văn hóa và nhất là họ luôn dẫn đầu thế giới trong các hoạt động trí tuệ. Ngày ngày cầu nguyện, ôn lại lịch sử khốn khổ của dân tộc mình, là cách nhắc nhở người Do Thái luôn nhớ quá khứ gian nan của mình để cố gắng vươn lên thoát khỏi nghịch cảnh. Dân tộc nhỏ bé này có đóng góp cho nhân loại nhiều hơn mọi dân tộc khác. Một thí dụ: người Do Thái chỉ chiếm 0,25% số dân thế giới nhưng họ chiếm 22% tổng số giải Nobel các loại đã trao trong thời gian 1901-2007; trong đó có 41% giải Kinh tế, 26% giải Vật lý, 19% giải Hóa học, 28% giải Y học, 13% giải Văn học, 9% giải Hòa bình.
Đối với loài người, tính chất quan trọng của Kinh Thánh không chỉ thể hiện ở chỗ nó được in đi in lại với số lượng nhiều nhất thế giới, mà còn ở chỗ được người ta quan tâm đọc và trích dẫn nhiều nhất – đây là tiêu chuẩn định lượng đánh giá một tác phẩm. Cho tới nay, Kinh Thánh đã lưu truyền mấy nghìn năm chưa bao giờ ngừng, được dịch ra 1.800 ngôn ngữ của khắp thế giới, có ảnh hưởng tới hàng tỉ người kể cả người không theo tôn giáo nào. Riêng nước Mỹ hàng năm in khoảng 9 triệu bản Kinh Thánh. Trung Quốc đã in hơn 40 triệu bản.
Kinh Thánh là nguồn cảm hứng và trích dẫn của nhiều tác phẩm văn học nghệ thuật, lịch sử, triết học v.v… trên toàn thế giới. Từ bức tranh Bữa ăn tối cuối cùng của Leonard de Vinci, tập thơ Thần khúc của Dante, các vở kịch của Shakespeare (vở Hamlet trích dẫn Kinh Thánh nhiều nhất), cho tới tiểu thuyết Sống lại của Tolstoy, …vô số tác phẩm văn học nghệ thuật đều lấy nguồn từ Kinh Thánh. Các tác phẩm của Karl Marx và Engels trích dẫn Kinh Thánh hơn 300 lần, liên quan tới hơn 80 nhân vật trong đó. Tại Trung Quốc, Lỗ Tấn, Tào Ngu, Quách Mạt Nhược, Mao Thuẫn … đều trích dẫn Kinh Thánh. Ở Việt Nam, chúng ta thường xuyên kỷ niệm lễ Phục sinh, Giáng sinh …, tiểu thuyết, sách báo ta thường nói A-đam, Ê-va, Chúa,… tất cả đều có nguồn gốc từ Kinh Thánh.
Bởi vậy nếu không hiểu Kinh Thánh thì sẽ rất khó tìm hiểu văn minh phương Tây – nền móng của văn minh hiện đại, cũng rất khó hiểu về dân tộc Do Thái. Không đọc Kinh Thánh thì tất nhiên sẽ dễ nói, viết sai về các điển tích đó. Rõ ràng tất cả mọi người, nhất là người làm công tác văn hóa văn nghệ, giáo dục, xã hội … đều nên đọc Kinh Thánh.
Lc 4,1-13
A. Hạt giống…
Những cơn cám dỗ mà Đức Giêsu chịu là tiêu biểu cho những cám dỗ chính mà ai ai cũng có thể gặp. Cho nên cách Ngài chiến đấu với chúng và chiến thắng chúng cũng là gương mẫu cho mọi người noi theo :
– Cám dỗ thứ nhất (biến đá thành bánh) là tiêu biểu cho cám dỗ chỉ sống dựa vào những nhu cầu vật chất của thân xác. Đức Giêsu chiến thắng nhờ biết rằng “Người ta không chỉ sống nhờ cơm bánh”.
– Cám dỗ thứ hai (trên núi cao nhìn xuống các nước thiên hạ) là tiêu biểu cho lòng ham muốn quyền hành và vinh hoa lợi lộc với điều kiện là phải thỏa hiệp với sự dữ (thờ lạy Satan). Đức Giêsu nói “Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi và chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi”.
– Cám dỗ thứ ba (nhảy từ nóc Đền thờ xuống) là tiêu biểu cho ý muốn quá ỷ lại vào quyền phép Thiên Chúa, buộc Ngài phải làm phép lạ cho mình. Đức Giêsu nói “Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa ngươi”.
B. … nảy mầm.
1. Trong tiếng Do thái, chữ “cám dỗ” có nghĩa là “thử thách”, “thử tài”, giống như chữ “đi thi” của chúng ta ngày nay. Cám dỗ là đi thi : ai thắng cám dỗ là thi đậu, ai sa ngã là thi rớt. Bởi thế cám dỗ là dịp tốt để ta “lấy bằng cấp”. Tuy nhiên ta đừng khinh địch, hãy nhớ lời Chúa Giêsu căn dặn “Thứ quỷ này chỉ có thể thắng nhờ ăn chay cầu nguyện”, nhớ lời trong Kinh Lạy Cha “Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”, và nhớ Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng này đã chiến thắng được nhờ sự trợ giúp và che chở của Thiên Chúa.
2. Có người nói rằng đạo Công giáo đầy mặc cảm tội lỗi cho nên bao giờ cũng bắt đầu Thánh lễ bằng lời kêu gọi sám hối. Thực ra chính Chúa Giêsu cũng luôn kêu gọi sám hối. Cho nên đây không phải là mặc cảm mà là một thực tế : con người dễ đi lạc, cho nên cần luôn ý thức tình trạng lạc đường ấy để quay về.
3. “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh” : rất nhiều khi chúng ta bận rộn kiếm ăn đến nỗi không còn nghĩ đến việc tìm kiếm những giá trị tinh thần và đạo đức gì nữa. Như thế là chúng ta chỉ lo cho cuộc sống thân xác chứ không lo cho cuộc sống linh hồn.
4. “Ngươi chỉ thờ lạy một mình Thiên Chúa” : rất nhiều khi chúng ta đã tôn thờ những thứ khác thay chỗ Thiên Chúa, như tiền bạc, thú vui, danh vọng v.v.
5. “Ngươi chớ thử thách Thiên Chúa” : thay vì tìm biết và vâng theo ý Chúa, chúng ta lại thường buộc Chúa phải làm theo ý mình, và khi đòi không được như thế thì giận hờn Thiên Chúa.
6. Đức Giêsu đã dựa vào Lời Chúa trong Thánh Kinh để tìm được ánh sáng soi dẫn quyết định của mình, nhờ đó mà không vướng cạm bẫy của Satan. Lời Chúa là ánh đèn soi bước con đi.
7. Trong vườn, một gốc nho héo úa giữa bao cây xanh tươi mơn mởn. Tưới bao nhiêu phân cũng chẳng thấy khá hơn. Cuối cùng, người chủ đào gốc lên xem, thì thấy có miếng gỗ nằm chắn ngang gốc nho.
Có lẽ đời ta cũng vậy. Nếu không đâm rễ sâu vào lòng đất là Lời Chúa, đời ta cũng sẽ tàn úa. (Góp nhặt)
TIN MỪNG: Lc 4, 1-13
Khi ấy, Chúa Giêsu được đầy Thánh Thần, liền rời vùng sông Giođan và được Thánh Thần đưa vào hoang địa ở đó suốt bốn mươi ngày, và chịu ma quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì và sau thời gian đó, Người đói. Vì thế, ma quỷ đến thưa Người: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì hãy truyền cho đá này biến thành bánh đi”. Chúa Giêsu đáp: “Có lời chép rằng: Người ta không phải chỉ sống bằng cơm bánh, mà còn bằng lời Chúa nữa”.
Rồi ma quỷ lại đem Người lên cao hơn cho xem ngay một lúc tất cả các nước thiên hạ và nói với Người rằng: “Tôi sẽ cho ông hết thảy quyền hành và vinh quang của các nước này, vì tất cả đó là của tôi và tôi muốn cho ai tuỳ ý. Vậy nếu ông sấp mình thờ lạy tôi, thì mọi sự ấy sẽ thuộc về ông!” Nhưng Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: Ngươi phải thờ lạy Chúa là Thiên Chúa ngươi và chỉ phụng thờ một mình Người thôi”.
Rồi ma quỷ lại đưa Người lên Giêrusalem, để Người trên góc tường cao đền thờ và bảo rằng: “Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì hãy gieo mình xuống, vì có lời chép rằng: “Chúa sẽ truyền cho Thiên Thần gìn giữ ông!” Và còn thêm rằng: “Các vị đó sẽ giơ tay nâng đỡ ông khỏi vấp phải đá”. Chúa Giêsu đáp lại: “Có lời chép rằng: Ngươi đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa ngươi!” Sau khi làm đủ cách cám dỗ, ma quỷ rút lui để chờ dịp khác.
SUY NIỆM:
Sự thật là ma quỷ luôn “lảng vảng” bên cạnh chúng ta, vì bản chất của ma quỷ là xấu xa, nên nó không thể chấp nhận những điều tốt, những con người thánh; bằng mọi cách ma quỷ sẽ phá hủy những gì tốt đẹp.
Những lúc, những thời, những khi con người làm cho mình thánh thiện như Chúa Giêsu vào sa mạc ăn chay, cầu nguyện với Thiên Chúa Cha, lại là lúc ma quỷ tận dụng tối đa mọi cơ hội để tấn công chống lại ta.
Nhưng sức mạnh của Thiên Chúa luôn luôn chiến thắng. Khi có địch thù mới thấy được giá trị mà chúng ta ra công chiến đấu, bảo vệ. Chiến thuật và vũ khí duy nhất của con người để chống lại ma quỷ là lời Chúa sức mạnh của Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, chúng con đang bước vào mùa tập luyện thiêng liêng. Vì thế, chúng con biết ma quỷ cũng sẽ vận dụng mọi cách để phá hủy sự tập luyện của chúng con. Xin cho chúng con luôn tỉnh táo và khôn ngoan trong cuộc chiến này. Amen.
TIN MỪNG: Mt 25, 31-46
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: ‘Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta’. Khi ấy người lành đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?’ Vua đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta’.
“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: ‘Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!’ Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?’ Khi ấy Người đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta’. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.
SUY NIỆM:
Đức Giêsu đã kết luận dụ ngôn về ngày cánh chung bằng 2 hình ảnh: “chịu cực hình muôn kiếp” và “hưởng sự sống muôn đời”. Đó là điều tất yếu của đời người chúng ta.
Điều tất yếu đó là kết quả của những việc họ làm khi còn sống: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25, 40). Làm gì? Cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, cho kẻ rách rưới ăn mặc, cho khách đỗ nhà, viếng thăm kẻ tù đày… nói chung là những việc bác ái.
Ngược lại: “Mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy” (Mt 25, 45).
Điều quan trọng là Đức Giêsu đã đồng hóa mình với “những kẻ bé mọn nhất”, để những việc làm của chúng ta cho người khác, dù là kẻ bé mọn nhất, cũng là làm cho chính Chúa.
Dụ ngôn về ngày cánh chung được đọc trong những ngày đầu của mùa Chay, nhắc nhở cho tôi về mọi hành động của mình, để tôi biết hướng đến “sự sống muôn đời” mà làm việc lành với mọi người, kẻo “chịu cực hình muôn kiếp” vì đã không biết sống bác ái yêu thương.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, cát bụi cuộc đời là chúng con, nhưng Chúa đã thương cho cát bụi đó thành những viên ngọc quý trong cái nhìn của Chúa. Xin cho con biết hành động “cho nước trời mai sau” từ ngày hôm nay bằng những việc làm hết sức bé nhỏ cho những người xung quanh. Amen.
TIN MỪNG: Mt 6, 7-15
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi cầu nguyện, các con đừng nhiều lời như dân ngoại: họ nghĩ là phải nói nhiều mới được chấp nhận. Đừng làm như họ, vì Cha các con biết rõ điều các con cần, ngay cả trước khi các con xin. Vậy các con hãy cầu nguyện như thế này:
” ‘Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con, xin chớ đến chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen’.
“Vì nếu các con có tha thứ cho người ta những lầm lỗi của họ, thì Cha các con, Đấng ngự trên trời, mới tha thứ cho các con. Nếu các con không tha thứ cho người ta, thì Cha các con cũng chẳng tha thứ lỗi lầm cho các con”.
SUY NIỆM:
Đức Giêsu dạy cho các môn đệ của mình cầu nguyện. Trước hết phải tránh kiểu lải nhải. Lải nhải tức là nói đi nói lại mãi một điều. Dân ngoại là những người không tin hoặc chưa tin vào Chúa. Như vậy, dân ngoại cũng có cầu nguyện, nhưng kiểu cầu nguyện của họ là để thần minh thực hiện những điều họ cầu khẩn. Hoặc vì không biết thần minh của họ có thật hay không, có nghe được những lời của họ hay không nên họ cứ “lải nhải”.
Cầu nguyện không phải là để Chúa biết, mà để con người ý thức đâu là điểm tựa của mình. Chắc chắn Đức Giêsu muốn các môn đệ cầu nguyện là để gắn bó cuộc đời của họ với Thiên Chúa.
Cầu nguyện là cứ trình bày những nhu cầu của mình, còn việc thực hiện hay không là do sự khôn ngoan, của Thiên Chúa. Bổn phận của con người là cầu nguyện, còn bổn phận của Thiên Chúa là lo lắng cho ta. Điều đó một người cha bình thường, không có khả năng còn biết thao thức, huống chi Thiên Chúa là một người Cha quyền năng và giàu lòng thương xót.
Đức Giêsu đã nhiều lần khẳng định Thiên Chúa như người Cha luôn yêu thương, săn sóc cho con cái mình. Vì vậy thái độ Ngài muốn các môn đệ phải có khi cầu nguyện là sự tin tưởng để biết phó thác.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, công cuộc mưu sinh khiến chúng con phải lo toan vất vả. Chúa thấu hiểu tất cả, nhưng Chúa dạy chúng con đừng chỉ dừng lại ở đó, mà phải biết hướng lên Cha trên trời để Ngài sẽ lo liệu mọi sự cho chúng con. Sự lo liệu của Cha không phải để chúng con “nằm chờ sung rụng”, nhưng là để chúng con được bình an, phó thác trong mọi sự. Xin cho chúng con một niềm tin yêu và phó thác trong tay Ngài. Amen.
TIN MỪNG: Lc 11, 29-32
Khi ấy, thấy dân chúng từng đoàn lũ tụ tập lại, Chúa Giêsu phán rằng: “Dòng giống này là dòng giống gian ác. Chúng đòi điềm lạ, nhưng sẽ không ban cho chúng điềm lạ nào, ngoài điềm lạ của tiên tri Giona. Vì Giona đã nên điềm lạ cho dân thành Ninivê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là điềm lạ cho dòng giống này như vậy. Đến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì bà đã từ tận cùng trái đất mà đến nghe sự khôn ngoan của Salomon. Nhưng ở đây còn có người hơn Salomon. Dân thành Ninivê cũng sẽ đứng lên tố cáo và lên án dòng giống này, vì họ đã sám hối theo lời Giona giảng, nhưng ở đây còn có người hơn Giona nữa”.
SUY NIỆM:
Dân chúng thời Đức Giêsu đòi Ngài làm dấu lạ hiển nhiên giống thời xuất hành và thời ngôn sứ Êlia. Ngài đã từ chối và ám chỉ cho họ biết chính bản thân và những lời rao giảng của Ngài đã là một dấu lạ.
Niềm tin của Kitô hữu không phải là đợi chờ sự can thiệp một cách lạ lùng của quyền năng Thiên Chúa. Tôi thiếu nợ, cầu xin là Chúa cho tôi trúng số. Tôi bị bệnh nan y, cầu xin là Chúa cho hết bệnh. Tôi ăn hối lộ giờ phải ra tòa, cầu xin Chúa là tòa xử tôi trắng án… Thiên Chúa không làm những dấu lạ kiểu đó. Mà niềm tin của Kitô hữu là nhận biết Đức Giêsu là Đấng Cứu độ. Vì vậy hãy bước đi theo đường lối của Ngài.
Đồng thời biết sử dụng tất cả những điều kiện Chúa ban như một dấu lạ để củng cố đức tin cho tôi và nâng đỡ đức tin cho người khác.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin mở mắt chúng con để nhìn thấy biết bao điều kỳ diệu đang diễn ra trong cuộc đời chúng con. Amen.
TIN MỪNG: Mt 7, 7-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho. Nào ai trong các con thấy con mình xin bánh, mà lại đưa cho nó hòn đá ư? Hay là nó xin con cá mà lại trao cho nó con rắn ư? Vậy nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Đấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!
“Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế: Đấy là điều mà Lề luật và các tiên tri dạy”.
SUY NIỆM:
Có nhiều người nói rằng Đức Giêsu không giữ lời, vì họ xin rất tha thiết, rất thành khẩn mà không được! Lời xin mà Đức Giêsu muốn nói đến là một trong những hình thức cầu nguyện.
Cầu nguyện theo Giáo lý Hội thánh Công giáo “là một sự liên lạc sống động giữa cá nhân mỗi người với Thiên Chúa hằng sống… mối tương quan sống động của con cái Thiên Chúa với Cha trên trời” (số 2558, 2565).
Như vậy ở đây Đức Giêsu không muốn nói đến việc xin gì được nấy, mà Ngài nói đến điều chính yếu của việc cầu nguyện là để có sự liên lạc sống động với Thiên Chúa, đó là điều “được” nhất, đẹp lòng Chúa nhất. Còn những điều chi tiết sẽ thuộc về hàng thứ yếu, người con sẽ để Cha mình dự liệu theo sự khôn ngoan của Cha.
Vì thế môn đệ Đức Giêsu phải luôn có 2 tâm tình. Tâm tình chính yếu là phó dâng cuộc đời trong tay Cha yêu thương. Tâm tình thứ yếu là nói với Ngài tất cả như một lời chia sẻ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết cầu nguyện đúng cách để luôn tìm được bình an đích thực khi biết tín thác cuộc đời trong bàn tay yêu thương của Chúa. Nếu chúng con cầu nguyện chưa đúng cách, thì xin thương uốn nắn lại để chúng con biết đi đúng đường lối Chúa. Amen.
Tin Mừng: Mt 5, 20-16
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu. Các con đã nghe dạy người xưa rằng: Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án. Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là “ngốc”, thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là “khùng”, thì sẽ bị vạ lửa địa ngục. Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!”
SUY NIỆM:
Đức Giêsu đòi hỏi các môn đệ của Ngài phải “công chính hơn các kinh sư và người Pharisêu”. Sự công chính theo kiểu của một số kinh sư và người Pharisêu là ở việc giữ luật theo hình thức bên ngoài. Sự công chính đó các môn đệ của Đức Giêsu phải tuyệt đối tránh.
Tuy nhiên cũng có những kinh sư và Pharisêu giữ luật thực lòng, không muốn phô trương hình thức, nhưng đó chỉ là đạo cũ, đạo của Môsê truyền lại. Sự công chính đích thực từ nay phải là tin vào Đức Giêsu Kitô, Đấng được Thiên Chúa sai đến.
Như vậy để được vào Nước Trời, người môn đệ phải tin vào Đức Giêsu và sống theo đường lối của Ngài, để cho cung cách của Ngài trở thành cung cách của người môn đệ, đó là sự công chính đích thực.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, nhiều khi chúng con chỉ để ý đến những luật lệ bên ngoài mà quên đi điều sâu xa là con đang bước đi trên con đường mang tên Giêsu. Xin cho chúng con biết nhận ra Chúa là con đường, Chúa là đôi cánh ủ ấp con như gà mẹ ấp ủ gà con, Chúa là tình yêu bao bọc suốt cả đời con… để chúng con luôn vững tâm bước đi trong Chúa. Amen.
TIN MỪNG: Mt 5, 43-48
Khi ấy, Chúa phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đã nghe dạy: Ngươi hãy yêu thân nhân, và hãy thù ghét địch thù. Còn Ta, Ta bảo các con: Hãy yêu thương thù địch và làm ơn cho những kẻ ghét các con; hãy cầu nguyện cho những ai bắt bớ và nguyền rủa các con, để như vậy các con nên con cái của Cha các con, Đấng ngự trên trời: Người khiến mặt trời mọc lên cho người lành kẻ dữ, và cho mưa xuống trên người liêm khiết và kẻ bất lương. Vì nếu các con yêu thương những ai mến trọng các con, thì các con được công phúc gì? Các người thu thuế không làm như thế ư? Nếu các con chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì các con đâu có làm chi hơn? Những người ngoại giáo không làm thế ư? Vậy các con hãy nên hoàn hảo như Cha các con trên trời là Đấng hoàn hảo”.
SUY NIỆM:
“Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5, 48)
Câu này tóm kết tất cả những giáo huấn của Đức Giêsu về đức công chính của người môn đệ.
Người môn đệ phải luôn luôn nhớ chưa bao giờ mình đạt đến mức hoàn thiện, vì chỉ có Cha trên trời mới là Đấng hoàn thiện.
Tuy nhiên người môn đệ được mời gọi mỗi ngày một hoàn thiện hơn theo gương Đức Giêsu là hiện thân của Thiên Chúa Cha, Đấng giàu lòng thương xót.
Vì thế, người môn đệ đích thực phải năng tìm hiểu Thánh Kinh để biết được cung cách của Đức Giêsu; phải trung thành cầu nguyện để có được sức mạnh đổi mới của Thánh Thần mới mong đủ sức thực hiện những điều Đức Giêsu chỉ dạy.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, những lo toan của cuộc sống khiến chúng con không thể vươn lên để “hoàn thiện mỗi ngày” vì chỉ quan tâm đến những giá trị của thế gian. Xin cho chúng con ơn hoán cải trong mùa chay này để nhận ra được những giá trị chúng con đang đeo bám chỉ như hoa sớm nở tối tàn, để chúng con biết tìm đến với Đức Giêsu để được Ngài dẫn lối về đến bến bình an. Amen.
TIN MỪNG: Lc 6, 39-45
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy: nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.
“Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh’, trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi.
“Không có cây nào tốt mà sinh trái xấu; và ngược lại, cũng không có cây nào xấu mà sinh trái tốt. Thật vậy, cứ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả ở bụi gai, và cũng không hái được trái nho nơi cây dâu đất. Người hiền, bởi lòng tích chứa điều lành, nên phát xuất sự thiện; và kẻ dữ, bởi tích đầy lòng ác, nên phát xuất điều ác: vì lòng đầy, thì miệng mới nói ra”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu đưa ra 3 giáo huấn cho ta thấy sự thật về Thiên Chúa và những việc người môn đệ phải thực hành:
Giáo huấn thứ nhất: Thiên Chúa là Đấng toàn năng, thánh thiện tuyệt đối, nên ngoài Ngài ra không ai có thể dẫn đường cho chúng ta đi, vì chính Ngài “là đường, là sự thật và là sự sống”. Và vì lẽ đó người môn đệ phải nổ lực để hằng ngày trở nên giống Cha trên trời, lúc đó họ mới có thể “sáng mắt” để dẫn lối cho người khác.
Sự thật thứ hai: Vì chỉ Thiên Chúa là Đấng duy nhất tốt lành, thánh thiện, công minh nên chỉ có Ngài mới có thể xét xử nhân loại. Còn con người với nhau chỉ là giúp nhau để sửa sai và làm điều tốt chứ không được quyền lên mặt dạy đời.
Sự thật thứ ba: Thiên Chúa là Đấng tốt lành và thống nhất trong mọi sự. Vì thế Ngài sinh ra mọi sự ngay từ ban đầu đều tốt đẹp. Sự hư hoại là do bởi con người sử dụng tự do không đúng đắn. Tình yêu và sự thống nhất của Thiên Chúa vẫn muốn cải hóa để con người được trở lại tốt đẹp như hình ảnh ban đầu. Thế cho nên khi quyết tâm hướng về Thiên Chúa là ta đang cố gắng để trổ sinh trái tốt.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, chúng con yếu đuối, mọn hèn, chỉ có thể đứng vững khi dựa vào ơn Chúa. Xin giúp con luôn biết hướng về Cha trên trời để nổ lực hằng ngày hoàn thiện bản thân trở nên người con cái Chúa và trổ sinh hoa trái tốt lành cho bản thân, cho người khác và cho Giáo hội.
TIN MỪNG: Mc 10, 17-27
Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”. Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”. Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”.
Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu đã dạy cho người thanh niên 2 bài học. Bài học thứ nhất là phải luôn biết dừng lại để suy nghĩ. Phải biết cái giá mình sẽ trả cho một quyết định của mình. Vì vậy đừng quyết định vội vàng.
Bài học thứ hai là Chúa Giêsu không muốn cho các môn đệ của Ngài dừng lại ở sự hấp dẫn của Ngài, nhưng muốn hướng họ đến với Thiên Chúa Cha. Người rao giảng phải ý thức mình chỉ là “ngón tay chỉ trăng”. Vì vậy đừng bao giờ chỉ vào chính mình, nhưng phải hướng lên trời cao. Người rao giảng chẳng những chỉ về Thiên Chúa, mà còn phải xoay cái nhìn của người khác về Thiên Chúa khi họ tập chú vào bản thân chúng ta.
Tiếp đến Chúa Giêsu đưa ra những điều răn, vốn là nền tảng của đời sống đạo đức: “Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ” (Mc 10, 19). Chàng thanh niên đã trả lời ngay: “Tất cả những điều đó tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ” (Mc 10, 20). Nếu như vậy thì rõ ràng anh ta đã có lòng kính trọng với chân lý của đạo Chúa, vì có kính trọng mới tuân giữ những điều đó, mới không dám vi phạm lề luật Chúa.
Tuy nhiên đời sống Kitô hữu không chỉ dừng lại ở lòng kính trọng để không làm những điều sai trái, mà còn phải biết bước ra khỏi chính mình để thực thi tình bác ái với người khác. Chính vì vậy mà Chúa Giêsu đã đòi hỏi anh ta: “Anh chỉ còn thiếu một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trờ. Rồi hãy đến theo tôi” (Mc 10, 21). Nhưng đây lại là cản trở cho bước đường theo Chúa của anh ta: “Anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải” (Mc 10, 22). Qua đó chúng ta thấy anh ta chỉ có lòng kính trọng, chỉ có mến Chúa chứ chưa có lòng yêu người, chưa biết thực thi tình bác ái cụ thể.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng sống theo những hấp dẫn của hình thức bên ngoài, nhưng phải biết con đường theo Chúa là một sự dấn thân đòi hỏi phải vững vàng trong tình cảm và mạnh mẽ trong lý trí, để từ đó tình yêu của chúng con đủ mạnh để dấn bước theo Chúa mà không từ nan bất cứ đòi hỏi nào, dù đó là lề luật cấm hay giới luật khuyên làm. Vì tất cả mọi sự chúng con làm đều vì tình yêu Chúa thúc bách.
TIN MỪNG: Mc 10, 28-31
Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.
SUY NIỆM:
Kitô hữu có thể bị thiệt thòi khi theo Chúa, khi bị gia đình từ chối, khi bị anh chị em ngăn cản và khước từ, khi mất mát quyền lợi… nhưng đổi lại họ được gia nhập vào một gia đình rộng lớn hơn đó là Giáo Hội. Họ có thể mất tất cả mọi sự ở đời này, kể cả mạng sống mình, nhưng họ sẽ được hạnh phúc đích thực ở đời sau, họ sẽ có được sự sống muôn đời…
Tuy nhiên Chúa Giêsu cũng đã nói thêm: “cùng với sự ngược đãi”. Rõ ràng Chúa Giêsu không cho chúng ta một con đường dễ dãi, một lời hứa giả dối với những tốt đẹp bên ngoài, mà Ngài thẳng thừng để nói đến con đường thập giá mà Kitô phải bước đi. Qua đó chúng ta thấy tôn giáo không phải là thứ thuốc phiện để dụ dỗ người khác, không phải là mật ngọt làm chết ruồi. Muốn có được điều quý giá phải trả giá bằng chính cuộc sống mình.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con dám từ bỏ những gì có thể cản trở con đến với Chúa, nhiều khi đó không phải là điều xấu, nhưng vì nó không phù hợp với chúng con là những Kitô hữu. Xin cho chúng con đừng tiếc nuối khi phải hy sinh cho Chúa, cho niềm tin của mình, vì chắc chắc chúng con sẽ được Chúa ban thưởng bội hậu ở đời sau.
TIN MỪNG: Mt 6, 1-6. 16-18
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy cẩn thận, đừng phô trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy, bằng không các con mất công phúc nơi Cha các con là Đấng ở trên trời. Vậy khi các con bố thí, thì đừng thổi loa báo trước, như bọn giả hình làm ở nơi hội đường và phố xá, để cho người ta ca tụng họ. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Các con có bố thí, thì làm sao đừng để tay trái biết việc tay phải làm, để việc con bố thí được giữ kín và Cha con, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
“Rồi khi các con cầu nguyện, thì cũng chớ làm như những kẻ giả hình: họ ưa đứng cầu nguyện giữa hội đường và các ngả đàng, để thiên hạ trông thấy. Quả thật, Ta bảo các con rằng: họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi cầu nguyện, thì hãy vào phòng đóng cửa lại mà cầu xin với Cha con, Đấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
“Khi các con ăn chay, thì đừng làm như bọn giả hình thiểu não: họ làm cho mặt mũi ủ dột, để có vẻ ăn chay trước mặt người ta. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi ăn chay, hãy xức dầu thơm trên đầu và rửa mặt, để thiên hạ không biết con ăn chay, nhưng chỉ tỏ ra cho Cha con, Đấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con”.
SUY NIỆM:
Mục đích của việc bố thí là để sống tình bác ái, chia cơm sẻ áo với những kẻ khó nghèo. Đó là điều Chúa Giêsu đã dạy và đã sống, khi chính bản thân Ngài đã biết trao ban tất cả cho mọi người, đặc biệt là những người nghèo khổ và bất hạnh. Thế nhưng có một số người khi làm việc bố thì đã “khua chiêng đánh trống” cho mọi người tập trung đến xem. Việc bố thí của họ giống như một lễ hội để đánh bóng tên tuổi, hầu người khác biết đến và khen ngợi họ. Rõ ràng họ đã lợi dụng việc bố thí, lợi dụng sự nghèo khổ của người khác… Những việc làm như vậy Chúa Giêsu nói: “Chúng đã được phần thưởng rồi” (Mt 6, 2b) từ những lời tán tụng của người khác. Còn người môn đệ Chúa, khi thực hành việc bác ái: “Đừng để tay trái biết việc tay phải làm” (Mt 6, 3).
Mục đích của việc cầu nguyện là để nối kết với Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đã thường xuyên có sự hiệp thông với Thiên Chúa Cha. Nhưng Ngài thường cầu nguyện vào lúc đêm khuya hay khi sáng sớm, ở trên núi cao hay ngoài bãi biển… Nghĩa là vào những lúc vắng vẻ và những nơi không có người. Vậy mà có những người thích cầu nguyện ở ngã ba đường, vào những lúc đông người. Mục đích là để cho người khác nhìn thấy, càng nhiều càng tốt, để người khác phải nể phục về đời sống đạo đức của họ. Chúa Giê su gọi họ là “bọn đạo đức giả” (Mt 6, 5). Và Ngài nhắc nhở cho các môn đệ của Ngài: “Hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện” (Mt 6, 6). Nghĩa là sự hiệp thông với Thiên Chúa chỉ có thể diễn ra trong một tâm hồn thinh lặng với một con tim hướng trọn về Chúa.
Mục đích của việc ăn chay là để biết làm chủ chính bản thân mình, là nhắc nhở mình biết từ khước những vui thú, những điều mình yêu thích để hướng trọn về Chúa. Chính vì vậy người ăn chay thực sự phải có được niềm vui, sự bình an trong tâm hồn vì họ đang tìm kiếm Chúa. Thế nhưng có những người ăn chay: “làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là chúng ăn chay” (Mt 6, 16). Chúa Giê su nhắc nhở cho các môn đệ Ngài khi ăn chay: “nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, để không ai thấy là anh em ăn chay” (Mt 6, 17).
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, khi bước vào mùa Chay, xin cho con để ý đến 3 việc thực hành cơ bản trong đời sống đạo là bố thí, cầu nguyện và ăn chay. Nhưng đừng để con quá nệ vào những thức bên ngoài, mà phải hướng vào chiều sâu bên trong của mỗi việc làm, vì Chúa không thích của lễ với những hình thức hào nhoáng bên ngoà mà không có một chút tâm tình nào, nhưng yêu thích “một tấm lòng tan nát khiêm cung”.
TIN MỪNG: Lc 9, 22-25
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Con Người phải đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật sĩ khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại”.
Chúa nói với mọi người rằng: “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. Vì chưng, ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống. Vậy nếu con người được lời lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, thì được ích gì?”
SUY NIỆM:
Muốn giới thiệu về một tổ chức, một đoàn thể sao cho thật hấp dẫn, người ta sẽ tìm mọi cách để tránh đi những điều xấu, hoặc ít ra cũng nói làm sao cho nó ít xấu nhất. Ở đây không phải là một tổ chức, một đoàn thể, mà là một Vương Quốc thì lẽ ra Chúa Giêsu phải nói làm sao cho thật hấp dẫn, đằng này Chúa nói những điều không tốt đẹp chút nào. Sự thật về Nước Chúa như vậy thì làm sao người ta dám theo.
Điều căn bản ở đây là Chúa Giêsu không phải giới thiệu để chúng ta thích thì vào, mà là Chúa nói lên sự thật để muốn có được thì phải chấp nhận những sự thật như vậy.
Kế đến Chúa Giêsu cũng nói lên sự thật của những ai muốn theo Chúa, muốn làm môn đệ Chúa: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo” (Lc 9, 23). Người môn đệ phải chấp nhận thân phận của Thầy mình, phải đi trên con đường Thầy mình đã đi. Có phải Chúa Giêsu là người thích sự đau khổ, để rồi Ngài cũng ép buộc người khác trở nên giống như Ngài? Thưa không, đây là điều đương nhiên, đây là cái nhìn của vị tiên tri, vì Chúa Giêsu biết hễ ai đi trên con đường này ắt sẽ gặp những chuyện rắc rối từ nhiều phía, những rắc rối đó Chúa Giêsu gọi chung là thập giá.
Muốn làm môn đệ Chúa thì phải sống theo những gì Chúa chỉ dạy, mà nhiều khi những điều đó không hợp với ý chúng ta. Ngoài ra theo Chúa còn phải biết nghe lời Chúa để sống giá trị của những người con Chúa là bác ái, yêu thương. Nhưng có những người chúng ta không thể thương được… Tất cả những điều đó là thập giá mà chúng ta phải vác hằng ngày.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, bước vào Mùa Chay xin cho chúng con biết rõ con đường theo Chúa là phải vác thập giá theo chân Chúa suốt cả cuộc đời. Tuy nhiên những hy sinh đó không phải là vô hiệu, vì chúng con biết bước qua cuộc tử nạn là mầu nhiệm Phục sinh. Ngược lại không thể có Phục sinh nếu không có tử nạn.
TIN MỪNG: Mt 9, 14-15
Khi ấy, Chúa Giêsu sang miền Gêsarênô, các môn đệ Gioan đến gặp Người mà hỏi: “Tại sao chúng tôi và những người biệt phái thì giữ chay, còn môn đệ của Ngài lại không?” Chúa Giêsu nói với họ: “Làm sao các khách dự tiệc cưới có thể buồn rầu khi tân lang đang còn ở với họ? Rồi sẽ có ngày tân lang ra đi, bấy giờ họ mới giữ chay”.
SUY NIỆM:
Với hai câu lời Chúa ngắn ngủi hôm nay cho chúng ta thấy một sự thật vô cùng lớn lao nơi Chúa. Đó là ở bên cạnh Chúa con sẽ tìm được niềm vui đích thực. Chính Chúa đã nói điều đó: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc khi chàng rể còn ở với họ?” (Mt 9, 15). Trong tiệc tân hôn chàng rể là nhân vật chính. Mọi người đến tham dự tiệc cưới là để chia sẻ niềm vui với chàng rể. Ai ai cũng mong gặp được chàng rể để nhận được nụ cười nơi chàng. Mọi người hạnh phúc “lây” với chú rể.
Nhưng Chúa Giêsu cũng nói cho biết “tới ngày chàng rể bị đem đi”. Nghĩa là niềm vui sẽ không còn, hạnh phúc vụt mất… Lúc đó bạn bè của chú rể sẽ u buồn, mong ngóng ngày trở lại của chú rể.
Qua đó Chúa cho thấy ý nghĩa của việc ăn chay là để chờ đợi niềm vui đích thực. Mọi thứ ngon ngọt, mọi điều hạnh phúc ở đời này đều không thể sánh bằng với hạnh phúc có được từ nơi Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, qua phụng vụ lời Chúa hôm nay, xin cho chúng con biết tìm đến Chúa là niềm vui đích thực của cuộc đời. Tất cả những gì xuất phát từ nơi Chúa đều là hạnh phúc. Đồng thời cho chúng con dám khước từ những thứ hạnh phúc giả tạo, những niềm vui chóng qua trong khi mong chờ Chúa lại đến.
TIN MỪNG: Lc 5, 27-32
Khi ấy, Chúa Giêsu trông thấy một người quan thuế tên là Lêvi đang ngồi ở bàn thu thuế, Ngài bảo ông: “Hãy đi theo Ta”. Ông liền bỏ mọi sự đứng dậy theo Người. Lêvi đã dọn một bữa tiệc linh đình thết đãi Người tại nhà ông. Có đông người thu thuế và nhiều người khác cùng ngồi ăn với các ngài. Những người biệt phái và các luật sĩ của họ lẩm bẩm với các môn đệ của Người rằng: “Sao các người lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Những ai mạnh khoẻ không cần tới thầy thuốc, chỉ những người đau yếu mới cần thôi. Ta đến không phải để kêu mời người công chính, nhưng để gọi kẻ tội lỗi ăn năn hối cải”.
SUY NIỆM:
Tưởng rằng Chúa là Đấng toàn năng, thánh thiện, chỉ nhìn thấy những gì tốt đẹp, chỉ quan tâm đến những con người lành thánh… Đằng này một người tội lỗi như vậy mà Chúa cũng thấy.
Chẳng những nhìn thấy mà Chúa còn đến sát bên, nhìn anh ta với ánh nhìn trìu mến và mở miệng nói với anh ta: “Anh hãy theo tôi” (Mt 5, 27b).
Liền sau đó Lêvi mời Thầy Giêsu và các môn đệ của Ngài đến nhà, “làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông” (Lc 5, 29). Hà cớ gì chỉ với 4 từ “anh hãy theo tôi” mà Lêvi lại tốn kém như vậy? Xin thưa là vì cảm nghiệm ra tình thương của một người cao trọng dành cho một kẻ thấp hèn. Mình biết thân phận mình, mình xấu hổ với những điều mình đã và đang làm, mình muốn trốn tránh tất cả… Ấy vậy mà một con người nổi tiếng, một con người quyền năng, một con người thánh thiện lại đến bên mình, lại nhìn mình, lại nói chuyện với mình, lại muốn mình làm môn đệ cho ông ta… Ôi, còn hạnh phúc nào bằng
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, biết được tình thương của Chúa, chúng con còn chần chờ gì mà không quay về với Chúa? Chúa đang đến bên, trìu mến nhìn và cũng mở miệng nói với chúng con: “Hãy trở về với Ta”. Tình thương của Chúa chính là động lực để chúng con dám từ khước tất cả. Sự tha thứ của Chúa là sức mạnh để chúng con dám trỗi dậy. Và ơn thánh hóa của Chúa là sức hút để chúng con có thể đến với Chúa.