Monday, December 9, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần VII Phục sinh | Năm B

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH – NĂM B

CHÚA NHẬT LỄ THĂNG THIÊN

TIN MỪNG: Mc 16, 15-20

Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và phán: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những phép lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng mới lạ, họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân sẽ được lành mạnh”.

Vậy sau khi nói với các môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên Chúa.

Phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ kèm theo.

SUY NIỆM:

Đỉnh điểm của mầu nhiệm tử nạn – phục sinh là việc Chúa Giêsu lên trời. Nó là bằng chứng cho sự chiến thắng vinh quang của Chúa Giêsu để mở đường cho những kẻ tin cũng sẽ được vinh quang trên trời như Ngài.

Tuy nhiên để có thể vinh quang như Chúa Giêsu, các môn đệ phải cảm nghiệm hạnh phúc được biết Chúa Giêsu và chia sẻ hạnh phúc đó cho mọi người.

Lên trời và ra đi là 2 sự kiện cốt yếu trong đời sống đức tin của Kitô hữu. Vì Chúa Giêsu lên trời nên các môn đệ “ra đi”. Vì “ra đi” nên các môn đệ được lên trời và còn lôi kéo người khác lên trời.

Khi người môn đệ chấp nhận “ra đi” nghĩa là chấp nhận sống đức tin của mình thì Chúa sẽ dùng nhiều “dấu lạ” để củng cố niềm tin cho họ, nhờ đó mà nhiều người nhận ra họ là môn đệ Chúa Giêsu. 

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Chúa đã lên trời nhưng vẫn còn hiện diện với chúng con đến ngày tận thế. Xin củng cố niềm tin cho chúng con để chúng con mạnh dạn lên đường loan báo Tin mừng của Chúa.

THỨ HAI

TIN MỪNG: Ga 16, 29-33

Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Ðúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”. Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

SUY NIỆM:

Tin Mừng Gioan luôn đưa môn đệ vào chiều sâu mối tương quan với Thiên Chúa là Cha theo mô hình Chúa Giêsu luôn kết hợp với Cha như cành nho gắn liền với thân nho để trổ sinh hoa trái.

Trong mối tương quan giữa con người với Thiên Chúa, Chúa Giêsu cho biết nó là tương quan tốt đẹp nhất vì nó mang lại bình an đích thực cho con người do Thiên Chúa đã yêu họ đến cùng và làm mọi cách để họ được sống và sống dồi dào.

Sống trong tương quan với Thiên Chúa để được hạnh phúc, con người phải can cảm vì thế gian, thế lực đối nghịch với Thiên Chúa sẽ luôn luôn cản trở họ. Sự can đảm có bảo đảm là họ sẽ đạt được mục đích vì : “Thầy đã thắng thế gian”.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con can đảm sống theo đường lối của Chúa để tìm bình an đích thực cho mình.

THỨ BA – 14/05: THÁNH MATTHIA TÔNG ĐỒ

TIN MỪNG: Ga 15, 9-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.

“Ðây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.

“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.

SUY NIỆM:

Bằng chứng cho việc các môn đệ “yêu mến Thầy” là “tuân lệnh Thầy” vì như Chúa Giêsu đã nói: “Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy”.

Khi ở “trong nhau” thì không còn là ý của riêng ai, nhưng cả hai nên một và họ cố gắng để làm đẹp lòng nhau.

Lệ thuộc vào nhau không phải là sự nhu nhược, hèn yếu, nhưng chính là sức mạnh của tình yêu. Đối với tình yêu của con người, sự lệ thuộc vào nhau đôi khi gây ra hậu quả do tình yêu không có lý trí, còn đối với Thiên Chúa, chúng ta càng lệ thuộc vào Ngài thì chúng ta càng đi đúng đường vì Ngài “là đường là sự thật và là sự sống”.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con bỏ được những riêng tư của mình mỗi ngày để Chúa hoàn toàn chiếm ngự con, hầu con trở thành người bạn thân của Chúa.

THỨ TƯ

TIN MỪNG: Ga 17, 11b-19

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Lạy Cha chí thánh, xin hãy gìn giữ trong danh Cha những kẻ Cha đã ban cho Con, để chúng được nên một như Ta. Khi Con còn ở với chúng, Con đã gìn giữ chúng trong Cha. Con đã gìn giữ những kẻ Cha đã giao phó cho Con, không một ai trong chúng bị mất, trừ ra con người hư vong, để lời Kinh Thánh được nên trọn. Bây giờ Con về cùng Cha, và Con nói những điều này khi Con còn dưới thế, để chúng được đầy sự vui mừng của Con trong lòng.

“Con đã ban lời Cha cho chúng, và thế gian đã ghét chúng, vì chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Con không xin Cha đem chúng ra khỏi thế gian, nhưng xin gìn giữ chúng cho khỏi sự dữ. Chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Xin hãy thánh hoá chúng trong chân lý: lời Cha là chân lý. Cũng như Cha đã sai Con vào thế gian, thì Con cũng sai chúng vào thế gian. Và vì chúng, Con đã tự thánh hoá, để cả chúng cũng được thánh hoá trong chân lý”.

SUY NIỆM:

Trước khi bước vào con đường chịu nạn chịu chết, tình yêu của Chúa đã dành cách riêng cho các môn đệ và từ các môn đệ cho những kẻ tin vào Ngài: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong Danh Cha” (Ga17,11b).

Điều mà Chúa quan tâm là cho họ được hiệp nhất với nhau và từ đó hiệp thông với Chúa. Hay nói một cách ngắn gọn hơn là cho họ biết sống tình yêu thương với Chúa, với anh chị em của mình: “Lạy Cha, xin cho họ nên một như chúng ta” (Ga17,11b).

Chúa muốn các môn đệ của Chúa phải là những con người của tình yêu. Tình yêu nơi gia đình, nơi lối xóm, nơi công sở, trong họ đạo… Để nhờ tình yêu đó các môn đệ của Chúa có thể hiệp nhất với những người mà họ gặp gỡ trong cuộc sống hằng ngày.

Vì vậy các môn đệ phải tránh mọi mối bất hòa chia rẻ vì không có điều gì phản chứng về Chúa cho bằng sự chia rẻ trong cộng đoàn, trong họ đạo. Tôi thuộc về phe cha này, tôi thuộc về phe cha kia; tôi trong hội đoàn này nên tôi không liên hệ gì đến hội đoàn kia mà tôi còn tìm cách cho hội đoàn kia tan rã… Đó là những cách thức nguy hiểm trong đời sống đạo của những môn đệ Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, chính vì không nhận ra tình yêu của Chúa nên con cũng không biết yêu thương những người xung quanh con. Do đó con không thể sống sự hiệp nhất với mọi người. Lạy Chúa, xin ban thêm tình yêu cho con.

THỨ NĂM

TIN MỪNG: Ga 17, 20-26

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ, nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con. Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng Con ở đâu, chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa”.

SUY NIỆM:

Lời cầu nguyện hôm nay, Chúa Giêsu muốn hướng đến Giáo Hội của Chúa. Giáo Hội là tất cả những người nhờ nghe lời rao giảng của các Tông Đồ mà tin vào Chúa: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này (Tông Đồ), nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con” (Ga17,20).

Qua lời cầu nguyện này chúng ta thấy Giáo hội phải đi theo con đường của Đức Kitô. Đi theo con đường của Chúa không chỉ là con đường thập giá, mà còn có cả vinh quang nữa: “Để họ chiêm ngưỡng vinh quang của Con, vinh quang mà Cha đã ban cho con” (Ga17,24).

Chính vì vậy điệp khúc đau khổ-vinh quang luôn vang lên trong lòng Giáo Hội cũng như chính cuộc đời của mỗi chúng ta. Những lúc Giáo Hội phát triển mạnh mẽ về đức tin, đức cậy, đức mến là những lúc Giáo Hội vinh quang. Những lúc Giáo Hội bị khủng hoảng là những lúc Giáo Hội đau khổ.

Bản thân con người cũng có những lúc được thành công, được tán dương, được khen thưởng, hoặc chính bản thân cảm nhận được sự bình an trong Chúa… thì những lúc đó quả thật là vinh quang. Nhưng cũng không ít lần trong cuộc đời phải nếm trãi đau thương, thất bại, thử thách, hiểu lầm, hoặc tâm hồn cảm thấy hoang mang lo sợ… thì những lúc đó quả thật là thập giá nặng nề.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, trong mọi hoàn cảnh, xin cho con “can đảm lên, vì Thầy đã thắng thế gian!”, vì điều quan trọng nhất không phải là con ở trong hoàn cảnh nào, nhưng là trong hoàn cảnh nào con cũng có Chúa.

THỨ SÁU

TIN MỪNG: Ga 21, 15-19

Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

SUY NIỆM:

Khác với một Phêrô nông nỗi, bốc đồng, nóng tính… hôm nay ông như trầm hẵn xuống thể hiện một con người nội tâm sâu sắc, một con người vừa trãi qua một biến cố làm thay đổi cuộc đời.

 Ba lần Chúa hỏi về lòng mến của ông dành cho Chúa, dường như Chúa muốn cho ông có dịp chuộc lại lỗi lầm vì ba lần chối Chúa. Mỗi lần cường độ của câu hỏi mạnh hơn thể hiện một sự dứt khoát: “Này anh Simon con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga21,15). Đó là một bài trắc nghiệm để Chúa có thể trao trách nhiệm cho Phêrô. Muốn lãnh trách nhiệm thì phải có lòng mến. Vì Chúa muốn Phêrô thay mặt Ngài để lãnh đạo dân Chúa nên lòng mến của ông càng phải mạnh mẽ, vững vàng và nhiều hơn ngừơi khác.

Dù cho người đời có đối xử với chúng ta như thế nào đi chăng nữa, nhưng vẫn còn có Chúa hiểu chúng ta. Điều quan trọng nhất là: “Hãy theo Thầy” (Ga21,19).

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết quên đi chặng đường đã qua để lao mình về phía trước trong ân sủng và tình yêu của Chúa.

THỨ BẢY

TIN MỪNG: Ga 21, 20-25

Khi ấy, Phêrô quay lại, thấy môn đệ Chúa Giêsu yêu mến theo sau, cũng là người nằm sát ngực Chúa trong bữa ăn tối và hỏi “Thưa Thầy, ai là người sẽ nộp Thầy?” Vậy khi thấy môn đệ đó, Phêrô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Còn người này thì sao?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con? Phần con, cứ theo Thầy”. Vì thế, có tiếng đồn trong anh em là môn đệ này sẽ không chết. Nhưng Chúa Giêsu không nói với Phêrô: “Nó sẽ không chết”, mà Người chỉ nói: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con”.

Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật. Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra.

SUY NIỆM:

Hãy chiêm ngắm người môn đệ được Chúa thương mến.

Ông là người đã “nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu trong bữa ăn tối” (Ga21,20). Điều này thể hiện ông rất yêu mến Chúa nên hiểu Chúa. “Nghiêng đầu vào ngực” có nghĩa là ông đã đụng chạm đến con tim của Chúa.

Ông là người làm chứng cho Chúa một cách xác thực: “Chính môn đệ này làm chứng về điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực” (Ga21,24). Lời chứng về Chúa một cách xác thực là lời chứng về tình yêu của Chúa, vì chính Gioan đã định nghĩa: “Thiên Chúa là tình yêu”. Sở dĩ ông có thể làm chứng về tình yêu một cách xác thực là bởi vì ông đã yêu mến Chúa.

Nhưng sự thật khó hiểu nhất về Gioan chính là việc: “Do đó, có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết” (Ga21,23). Có phải là Gioan có khả năng bất tử không? Tin Mừng hôm nay cũng giải thích điều đó: “Đức Giêsu không nói với Phêrô là “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh” (Ga21,23). Như vậy rõ ràng Gioan chỉ “ở lại” thôi chứ không phải là không chết. “Ở lại” là gì? “Ở lại” không phải là thân xác, mà là những lời làm chứng, những sách vở và nhất là quyển Tin Mừng thứ Tư của Gioan.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa và sống tình yêu đó một cách cụ thể trong cuộc sống của con như Gioan đã cảm nghiệm đã sống và chia sẻ.

bài viết mới