SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN IX THƯỜNG NIÊN – B
CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
TIN MỪNG: Mc 14, 12-16. 22-26
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men là ngày giết chiên mừng lễ Vượt Qua, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua tại đâu?” Người liền sai hai môn đệ đi và dặn rằng: “Các con hãy vào thành, và nếu gặp một người mang vò nước thì hãy đi theo người đó. Hễ người ấy vào nhà nào thì các con hãy nói với chủ nhà rằng: Thầy sai chúng tôi hỏi: ‘Căn phòng Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đệ ở đâu?’ Và chủ nhà sẽ chỉ cho các con một căn phòng rộng rãi dọn sẵn sàng và các con hãy sửa soạn cho chúng ta ở đó”. Hai môn đệ đi vào thành và thấy mọi sự như Người đã bảo và hai ông dọn Lễ Vượt Qua.
Đang khi họ ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán: “Các con hãy cầm lấy, này là Mình Ta”. Rồi Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các ông và mọi người đều uống. Và Người bảo các ông: “Này là Máu Ta, Máu tân ước sẽ đổ ra cho nhiều người. Ta bảo thật các con: Ta sẽ chẳng còn uống rượu nho này nữa cho đến ngày Ta sẽ uống rượu mới trong nước Thiên Chúa”. Sau khi hát Thánh Vịnh, Thầy trò đi lên núi Cây Dầu.
SUY NIỆM:
Yêu thương là trao hiến trọn vẹn vì người mình yêu. Con Thiên Chúa làm người đã dành tất cả mọi sự cho con người, kể cả tự nguyện trở thành lương thực qua Bí tích Thánh Thể để được hiện diện với con người cho đến ngày tận thế.
Thịt và Máu Thánh Chúa ở dạng thức bánh và rượu chính là tình yêu trao ban cho người mình yêu được sống.
Con đường hiệp hành – tham gia đời sống Giáo hội cần một sự quan tâm, thao thức đến vận mệnh của Giáo hội để tìm cách làm cho Giáo hội ngày càng lớn mạnh trong ân sủng Chúa.
Tham gia đời sống Giáo hội là sự tự nguyện để trao hiến chính mình chứ không phải ích kỷ để tìm kiếm những lợi lộc cá nhân, hoặc phục vụ có điều kiện.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa đã đã dành mọi sự cho con vì yêu thương con. Xin cho con biết chạy đến kín múc nguồn sức mạnh từ nơi Bí tích Tình yêu để con được sống và sống dồi dào.
THỨ HAI
TIN MỪNG: Mc 12, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão rằng: “Có người trồng một vườn nho, rào dậu xung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp, đoạn cho tá điền thuê vườn nho và trẩy đi phương xa.
“Ðến kỳ hạn, ông sai đầy tớ đến với tá điền thu phần hoa lợi vườn nho. Nhưng những người này bắt tên đầy tớ đánh đập và đuổi về tay không. Ông lại sai đầy tớ khác đến với họ. Người này cũng bị chúng đánh vào đầu và làm sỉ nhục. Nhưng người thứ ba thì bị chúng giết. Ông còn sai nhiều người khác nữa, nhưng kẻ thì bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết.
“Ông chỉ còn lại một cậu con trai yêu quý cuối cùng, ông cũng sai đến với họ, (vì) ông nghĩ rằng: “Chúng sẽ kiêng nể con trai ta”. Nhưng những tá điền nói với nhau rằng: “Người thừa tự đây rồi, nào ta hãy giết nó và cơ nghiệp sẽ về ta”. Ðoạn chúng bắt cậu giết đi và quăng xác ra ngoài vườn nho. Chủ vườn nho sẽ xử thế nào? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền và giao vườn nho cho người khác. Các ông đã chẳng đọc đoạn Thánh Kinh này sao: “Tảng đá những người thợ xây loại ra, trở thành đá góc tường. Ðó là việc Chúa làm, thật lạ lùng trước mắt chúng ta”.
Họ tìm bắt Người, nhưng họ lại sợ dân chúng. Vì họ đã quá hiểu Người nói dụ ngôn đó ám chỉ họ. Rồi họ bỏ Người mà đi.
SUY NIỆM:
Dụ ngôn vườn nho đã được chính các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão hiểu rõ là muốn nói về họ, tức là những người đã không giữ lời cam kết với ông chủ, mà còn gian ác giết chết chính con trai ông chủ.
Vì thế, dụ ngôn này trước hết muốn xác quyết chính Thiên Chúa là chủ cuộc đời chúng ta. Hoa lợi ông chủ mong muốn là chính cuộc đời chúng ta có ý nghĩa khi biết sống theo những gì Chúa dạy.
Con người đã không đếm xỉa đến lời Chúa vì họ đã cướp mất quyền làm chủ của Chúa. Họ muốn tự định đoạt cuộc đời mình theo ý của họ. Vì thế, dù được nhắc nhở để trả lại cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa, nhưng con người vẫn không nghe; tệ hại hơn, họ còn “giết chết” Thiên Chúa bằng cách đóng cửa lương tâm của mình.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con luôn luôn ý thức tất cả mọi sự đều do Chúa trao ban để con sinh lợi bằng những hoa trái tốt đẹp. Xin cho con cố gắng mỗi ngày để trả hoa lợi cho Chúa, nhưng thực ra là làm đẹp cho chính cuộc đời mình.
THỨ BA
TIN MỪNG: Mc 12, 13-17
Khi ấy, người ta sai mấy người thuộc nhóm biệt phái và đảng Hêrôđê đến Chúa Giêsu để lập mưu bắt lỗi Người trong lời nói. Họ đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật không vị nể ai, vì Thầy chẳng xem diện mạo, một giảng dạy đường lối Thiên Chúa cách rất ngay thẳng. Vậy chúng tôi có nên nộp thuế cho Cêsarê không? Chúng tôi phải nộp hay là không?” Nhưng Người biết họ giả hình, nên bảo rằng: “Sao các ông lại thử Ta? Hãy đưa Ta xem một đồng tiền”. Họ đưa cho Người một đồng tiền và Người hỏi: “Hình và ký hiệu này là của ai?” Họ thưa: “Của Cêsarê”. Người liền bảo họ: “Vậy thì của Cêsarê, hãy trả cho Cêsarê; của Thiên Chúa, hãy trả cho Thiên Chúa”. Và họ rất đỗi kinh ngạc về Người.
SUY NIỆM:
Câu hỏi hóc búa với ý hướng gài Chúa Giêsu vào thế kẹt, lại được khởi sự bằng những lời khen ngợi hoa mỹ của những người chống đối và muốn hãm hại Chúa Giêsu. Điều đó cho thấy những gì là ngon ngọt, đẹp đẽ bên ngoài thường chứa đựng bên trong sự nguy hiểm. Và đó là mưu mô của ma quỷ ngay từ đầu dành cho ông bà nguyên tổ.
Chúa Giêsu rất tỉnh táo với những cám dỗ như thế vì Ngài là Thiên Chúa nên thấu suốt lòng người, và hơn thế nữa vì Ngài không để mình bị quyến rũ bởi những hào nhoáng bên ngoài.
Vấn đề người Do Thái gài bẫy Chúa Giêsu là vấn đề chính trị chứ không phải tiền bạc, vì họ đang bị người Rôma đô hộ. Nếu Chúa Giêsu ủng hộ đồng tiền của Rôma thì người Do Thái nói Ngài phản quốc; còn nếu Ngài không ủng hộ, thì họ sẽ tố cáo Ngài với chính quyền Rôma.
Chúa Giêsu đi vào thực tế đời sống người Do Thái lúc bấy giờ đang sử dụng đồng tiền của Rôma, nên phải nộp thuế cho chính quyền Rôma.
Từ đó Chúa Giêsu nhắc cho họ bổn phận “trả về cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa”. Đây không phải là việc đòi nợ, nhưng nhắc cho con người biết ai là chủ đích thực của cuộc đời mình.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con luôn nhớ tất cả những gì mình đang có là do Chúa thương ban để sống đúng với những gì Chúa mong muốn; mà thực ra những gì Chúa muốn đều là những gì mang lại hạnh phúc đích thực cho con.
THỨ TƯ
TIN MỪNG: Mc 12, 18-27
Khi ấy, có ít người phái Sađốc đến cùng Chúa Giêsu; phái này không tin có sự sống lại và họ hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, luật Môsê đã truyền cho chúng tôi thế này: Nếu ai có anh em chết đi, để lại một người vợ không con, thì hãy cưới lấy người vợ goá đó để gây dòng dõi cho anh em mình. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết không con. Người thứ hai lấy người vợ goá và cũng chết không con, và người thứ ba cũng vậy, và cả bảy người không ai có con. Sau cùng người đàn bà ấy cũng chết. Vậy ngày sống lại, khi họ cùng sống lại, thì người đàn bà đó sẽ là vợ của người nào? Vì cả bảy anh em đã cưới người đó làm vợ”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Các ông không hiểu biết Kinh Thánh, cũng chẳng hiểu biết quyền phép của Thiên Chúa, như vậy các ông chẳng lầm lắm sao? Bởi khi người chết sống lại, thì không lấy vợ lấy chồng, nhưng sống như các thiên thần ở trên trời. Còn về sự kẻ chết sống lại, nào các ông đã chẳng đọc trong sách Môsê chỗ nói về bụi gai, lời Thiên Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ta là Chúa Abraham, Chúa Isaac và Chúa Giacóp”. Người không phải là Thiên Chúa kẻ chết, mà là Thiên Chúa kẻ sống. Vậy các ông thật lầm lạc”.
SUY NIỆM:
Sự thật mà lời Chúa muốn gởi đến chúng ta trong bài Tin mừng hôm nay là giá trị Nước Trời không giống như những giá trị phàm tục ở trần gian này, nhưng căn bản của giá trị đó là tình yêu thương.
Ở đời này người tra tìm hạnh phúc nơi tiền bạc, vật chất, danh vọng và thỏa mãn những đam mê… Nhưng đời sau, hạnh phúc là được sống với Chúa.
Hạnh phúc đó do tin vào lời hứa của Chúa Giêsu và cách sống của Ngài, chứ quả thật những hạnh phúc ở trần gian có sức quyến rũ ghê gớm.
Do đó, để có thể cảm nghiệm và sống giá trị của hạnh phúc Nước Trời, chúng ta phải gắn bó với Chúa Giêsu thật nhiều trong đời sống trong cầu nguyện và tìm hiểu Thánh Kinh.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, giữa hai giá trị tự nhiên và siêu nhiên, con dễ hướng về giá trị tự nhiên vì con cảm nếm được. Xin cho con cầu nguyện thật nhiều để con có thể hướng về giá trị siêu nhiên, là giá trị con được mời gọi đến sở hữu.
THỨ NĂM
TIN MỪNG: Mc 12, 28b-34
Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?” Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: “Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi”. Còn đây là giới răn thứ hai: “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi”. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”. Luật sĩ thưa Người: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”. Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.
SUY NIỆM:
Thao thức với đời sống thiêng liêng để tìm hiểu con đường chính đao, điều đó là tốt nhưng chưa đủ, vì có những người tìm hiểu như cung cấp thêm kiến thức cho mình, hoặc tệ hơn nữa, là để chứng tỏ sự hiểu biết của mình về một chân lý nào đó.
Đạo của Đức Giêsu, con đường của Chúa là con đường thực hành những gì Chúa Cha truyền đạt qua Đức Giêsu. Do đó biết giới luật chưa đủ vào Nước Trời, nhưng phải sống giới luật đó.
Biết Chúa Giêsu là một lẽ, nhưng phải để cho tinh thần của Chúa thấm nhập vào trong chính cuộc đời để “Tôi sống nhưng không phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi”.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, biết Chúa chưa đủ, nhưng phải trở nên giống Chúa; biết điều răn của Chúa chưa đủ, nhưng phải thực hành những điều răn đó. Xin cho con cố gắng để sống theo những gì Chúa dạy để con không phải đứng nhìn Nước Chúa, mà được bước vào Vương quốc đó.
THỨ SÁU : Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu
TIN MỪNG: Ga 19, 31-37
Bởi lẽ là Ngày Chuẩn Bị, và để tránh cho các tử thi không còn treo trên thập giá trong ngày sabbat, vì ngày sabbat là một ngày trọng đại, những người Do-thái xin Philatô cho hạ các tử thi xuống, sau khi đánh giập ống chân. Bấy giờ những người lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Chúa Giêsu. Khi đến gần Chúa Giêsu, chúng thấy Người đã chết, nên không đánh giập ống chân Người; nhưng một tên lính lấy ngọn giáo đâm thủng cạnh sườn Người, và lập tức máu cùng nước chảy ra. Và kẻ đã xem thấy, thì đã minh chứng, mà lời chứng của người đó chân thật, và người đó biết rằng mình nói thật để cả chư vị cũng tin. Những điều đó đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: “Không một cái xương nào của Người bị đánh giập”. Và lại có lời Kinh Thánh khác rằng: “Chúng sẽ nhìn vào Ðấng chúng đã đâm thâu qua”.
SUY NIỆM:
Trái Tim Chúa là Trái Tim bị đâm thủng bởi tội lỗi của con người. Khi Trái Tim Chúa dường như không còn gì thì chính là lúc mang lại sự sống mới cho con người.
Trái Tim đó sẽ bao bọc, chở che từng người với nỗi vất vả riêng của ho vì ân sủng từ Trái Tim Chúa sẽ xóa tan bao nỗi nhọc nhằn.
Tìm đến Thánh Tâm Chúa là sự hiệp thông trọn vẹn, vì chính lúc đó con người không còn sống bằng sức của họ, nhưng là sống trong ân sủng của Chúa.
Trong Tình Yêu Chúa không đơn lẻ một người nào, nhưng là tất cả mọi người cùng đi trên con đường thánh thiện để nâng đỡ cho nhau.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Thánh Tâm Chúa Giêsu, xin cho con biết tìm đến nghỉ ngơi trong Tình Yêu của Ngài.
THỨ BẢY : Trái Tim Đức Mẹ
TIN MỪNG: Lc 2, 41-52
Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết. Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrsalem để tìm Người.
Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất cả những ai nghe Người nói, đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại. Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.
Người thưa với hai ông bà rằng: “Mà tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải lo công việc của Cha con ư?” Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ tất cả những việc đó trong lòng. Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng trước mặt Thiên Chúa và người ta.
SUY NIỆM:
Trái Tim Đức Mẹ chắc chắn liên kết với Trái Tim Chúa Giêsu để luôn yêu thương nhân loại chúng ta.
Lạc mất đứa con làm cho trái tim Mẹ quặn đau, nhưng chắc chắn khi nhìn thấy con ngồi giữa đám đông để làm bổn phận của Cha, thì trái tim Mẹ rất vui. Trái Tim Mẹ, như Trái Tim Con, luôn mong muốn điều tốt cho con người.
Nhờ liên kết với Tình Yêu của Chúa Giêsu mà Mẹ luôn mong mỏi ơn cứu độ cho con người. Vì thế Trái Tim Mẹ cũng sẽ đau đớn khi con người xa lạc tình yêu Chúa; Trái Tim Mẹ sẽ rạo rực khi thấy con người biết quan tâm tìm kiếm ơn cứu độ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Mẹ, xin cho chúng con biết cùng chung nhịp đập với Trái Tim Mẹ để chỉ biết sống cho tình yêu, một tình yêu mang lại hạnh phúc đích thực cho chúng con.