SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III PHỤC SINH NĂM B
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Lc 24, 35-48
Khi ấy, hai môn đệ thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.
Mọi người còn đang bàn chuyện thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Thầy đây, đừng sợ”. Nhưng mọi người bối rối tưởng mình thấy ma. Chúa lại phán: “Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy? Hãy xem tay chân Thầy: chính Thầy đây! Hãy sờ mà xem: ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây”. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ, Chúa hỏi: “Ở đây các con có gì ăn không?” Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ. Ðoạn Người phán: “Ðúng như lời Thầy đã nói với các con, khi Thầy còn ở với các con, là cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh”. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh.
Người lại nói: “Có lời chép rằng: Ðấng Kitô sẽ phải chịu thương khó, và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy”.
SUY NIỆM:
Nhờ việc “bẻ bánh” mà hai môn đệ trên đường Emmau đã nhận ra Chúa Giêsu đã Phục Sinh. Cũng vậy, Chúa Giêsu Phục Sinh đã lấy việc “ăn trước mặt các ông” để làm chứng Ngài không phải là “ma” như các ông nghĩ.
Đấng Phục Sinh không phải là con người khác, cũng không phải là một thân xác khác; cũng từ con người Giêsu, cũng từ thân xác chịu đóng đinh, nhưng đã sống lại trong sự sống mới hoàn toàn không còn lệ thuộc vào sự sống tự nhiên nữa.
Điều cần thiết để đón nhận mầu nhiệm Phục Sinh là phải hiểu Thánh Kinh, vì Lời Chúa đã ghi chép, đã tiên báo tất cả mọi sự về cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Đức Giêsu.
Ngoài việc am hiểu Thánh Kinh để có thể hiểu rõ hơn mầu nhiệm Phục Sinh, người môn đệ còn phải có bổn phận “làm chứng nhân về những điều ấy”.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, đức tin của chúng con còn non kém nên nhiều khi chưa hiểu hoặc chưa tin nhận mầu nhiệm Phục Sinh. Xin thương nâng đỡ sự yếu hèn của chúng con.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Ga 6, 22-29
Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Ðây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài sai đến”.
SUY NIỆM:
Những người Do Thái tuôn đến với Chúa Giêsu vì họ được Ngài cho ăn bánh no nê. Nhu cầu vật chất là nhu cầu sơ khởi của con người, nên có lẽ việc tìm một lãnh đạo để người đó bảo đảm đời sống vật chất cho mình là một việc không có gì sai trái.
Tuy nhiên, Chúa Giêsu hướng họ đến một giá trị cao hơn, đó là tìm “của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”. Khi một người được người khác mộ mến, tiếng nói của họ cũng có giá trị hơn. Do đó những người Do Thái cũng bắt đầu tìm đến với giá trị cao cả mà Chúa Giêsu mời gọi.
Họ nghĩ giá trị đó cũng như vật chất, nhưng chắc khó khăn hơn, vì vậy chắc là ngon hơn, cao lương mỹ vị hơ… Nhưng để có được giá trị Chúa Giêsu muốn nói, mời gọi họ phải phấn đấu như một cuộc sống mới: “tin vào Đấng Chúa Cha sai đến”.
Tin là một cuộc dấn thân khởi đi từ ý thức dẫn đến con tim và cuối cùng là đời sống. Trong niềm tin phải có một Đấng hướng dẫn. Để có của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, chúng ta được mời gọi tin vào Chúa Giêsu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con chẳng những lo cho cuộc sống tự nhiên bằng cơm áo gạo tiền, mà còn phải biết lo cho sự sống đời đời bằng việc trau giồi niềm tin của mình vào Đức Giêsu, để dấn bước theo Ngài mỗi ngày.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Ga 6, 30-35
Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: “Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: “Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời”. Chúa Giêsu đáp: “Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian”. Họ liền thưa với Ngài rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”. Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”.
SUY NIỆM:
Từ bánh vật chất, Chúa Giêsu hướng đám đông đến bánh siêu nhiên. Từ cái nhìn nhất thời, trước mắt là họ được ăn bánh, Chúa Giêsu hướng họ đến cái nhìn sâu hơn, xa hơn, là ai đã cho họ bánh đó, và hãy tìm kiếm thứ bánh có giá trị lớn lao hơn thứ bánh họ đang có.
Ngài đã mạnh dạn khẳng định: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ”. Sự khẳng định đó như trả lời cho câu hỏi của Philipphê : “Thầy đi đâu làm sao chúng con biết đường?” Cứ tin và sống theo lời Chúa dạy thì sẽ đi đúng đường, sẽ có sự sống đời đời, sẽ không bao giờ đói khát về phần thiêng liêng.
Quả thật con người ngày nay mãi mê tìm kiếm những giá trị vật chất mà bỏ qua giá trị thiêng liêng, vững bền. Chính vì bỏ qua giá trị thiêng liêng là sự sống đời đời mà người ta dễ làm những điều sai trái. Ngược lại, khi biết quan tâm và tìm kiếm giá trị siêu nhiên, ít ra con người cũng có ý hướng lành thánh hơn.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, biết điểm tựa vững chắc là Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết tìm hiểu, học hỏi để có thể sống theo những gì Ngài chỉ dạy, hầu có được sự sống đời đời.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Ga 6, 35-40
Khi ấy, Chúa Giêsu phán với đám đông rằng: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ. Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. Những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta, Ta sẽ không xua đuổi ra ngoài. Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Ðấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Ðấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Quả vậy, ý của Cha Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời đời”.
SUY NIỆM:
Thấy một món hàng mà không sử dụng, thì dù nó tốt đến mấy cũng chẳng mang lại lợi ích gì. Đang chơi vơi giữa dòng sông mà không bám vào chiếc phao ở bên cạnh thì cũng sẽ chết đuối.
Thấy như vậy để hiểu những lời Chúa Giêsu nói trong đoạn Tin Mừng hôm nay: “Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin”.
Một số người Do Thái thấy và biết Chúa Giêsu rất rõ, nhưng họ chỉ trông chờ Ngài làm dấu lạ cho cuộc đời họ thôi chứ không chịu sống theo đường lối của Ngài.
Ngược lại về phía Chúa Giêsu thì Ngài bảo đảm cho những ai “thuộc về Ngài” sẽ được sự sống đời đời. Tuy nhiên sự sống đó không phải như một món quà ban phát, nhưng là kết quả cho những tâm hồn trãi qua “tu luyện” nghĩa là sống theo đường lối của Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con đã biết Chúa, đã làm con Chúa, đã lãnh nhận biết bao những ơn lành của Chúa, nhưng nhiều khi con chưa sống theo đường lối của Ngài. Xin thương tha thứ cho con và giúp sức để con chọn dấn thân theo Chúa để tìm hạnh phúc đích thực cho cuộc đời mình.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Ga 6, 44-51
Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Ðấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: “Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo”. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Ðấng bởi Thiên Chúa mà ra, Ðấng ấy đã thấy Cha. Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Ðây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu nói lên sự thật để người Do Thái biết rằng họ đã vượt qua giai đoạn cũ kỹ của cha ông họ, thời mặc dù được Thiên Chúa cho ăn manna trong sa mạc, nhưng họ vẫn đói khát và phải chết. Nay họ có bánh trường sinh từ trời xuống để ai ăn bánh đó sẽ được sống muôn đời.
Chúa Giêsu phân biệt sự sống tự nhiên được nuôi dưỡng bằng thứ bánh tự nhiên, nhưng sẽ chấm dứt theo quy luật tự nhiên với sự sống siêu nhiên được nuôi dưỡng bằng bánh siêu nhiên để được sống muôn đời.
Từ đây dân chúng biết rằng mình không chỉ sống cho đời này, mà còn phải chuẩn bị cho đời sau. Muốn như vậy chỉ có con đường duy nhất là tin vào Chúa Giêsu, Đấng đã hiến mạng sống làm giá chuộc và lấy máu thịt mình để nuôi dân chúng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con đã được biết Chúa, đã tin và bước đi trên con đường của Chúa, là con đường cứu độ cho chính bản thân con. Xin Chúa cho con biết đón rước Chúa mỗi ngày bằng nhiều cách khác nhau, nhất là nơi Bí tích Thánh Thể, bánh ban sự sống, để con được nuôi dưỡng về phần linh hồn.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Ga 6, 53-60
Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?”
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Ðấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời”. Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Caphar-naum.
SUY NIỆM:
Sự thật Chúa Giêsu mặc khải khiến một số người Do Thái không thể chấp nhận được, sự thật đó đã được nhắc đến trong đoạn Tin Mừng hôm qua, rằng Ngài sẽ nuôi dưỡng dân chúng bằng thịt và máu của Ngài.
Dân chúng không thể chấp nhận theo suy nghĩ tự nhiên “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?” Quả thật, theo tự nhiên thì không thể được và không thể chấp nhận.
Nhưng niềm tin Chúa Giêsu hướng đến cho nhân loại vượt lên trên lẽ tự nhiên, vì nếu theo tự nhiên con người không cần tìm đến với Chúa, họ sẽ sống mãi với những giá trị tự nhiên đó và sẽ mãi mãi trầm luân.
Niềm tin mà Chúa Giêsu gieo vào lòng nhân loại chính là giá trị siêu nhiên, cao vời vượt lên trên tất cả. Niềm tin đó không phải là thứ hão huyền, nhưng là sự thật được chứng minh bằng chính cuộc đời của Ngài.
Nếu Chúa Giêsu chỉ làm được những chuyện bình thường hoặc khoa học có thể chứng minh được thì đó cũng chỉ là bình thường mà thôi; nhưng Chúa Giêsu hơn thế nữa, Ngài làm được những việc phi thường.
Việc phi thường nhất mà Chúa Giêsu đã làm là lấy Thịt Máu mình làm lương thực nuôi dưỡng con người.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con tin vào Chúa không phải vì những gì con hiểu được, nhưng tin vào Chúa qua những việc nhiệm mầu Chúa đã làm cho con. Xin cho con biết tin tưởng vững vàng vào Bí tích Thánh Thể để nhờ đó con được sống và sống dồi dào như ý định của Chúa Cha.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Ga 6, 61-70
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Ðiều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa”.
SUY NIỆM:
Đạo là con đường. Con đường Chúa Giêsu muốn giới thiệu không phải là con đường trãi thảm, rãi đầy hoa hồng… nhưng là sự thật phải được đánh đổi. Nó không phải là thuốc phiện để gây mê, mà nó chính là con đường chúng ta đi với đầy đủ mọi cung bậc, trong đó có cả những sự thật con người không thể chấp nhận được.
Khi nghe Chúa Giêsu nói về việc ăn thịt và uống máu Ngài, nhiều người đã bỏ đi vì họ chưa hiểu thấu đáo. Thịt và máu là thực sự, nhưng ở một hình dạng khác do quyền năng của Thánh Thần.
Khi muốn cùng đi chung trên một con đường, người ta phải bỏ qua những bất đồng về nhiều khía cạnh khác nhau, để cùng nhau tìm ra một lối đi chung, quan trọng là thiện chí của cả hai bên.
Con đường mà Chúa Giêsu muốn dẫn chúng ta đi là con đường mang lại niềm vui, hạnh phúc tròn đầy viên mãn, con đường mà Chúa phải đánh đổi bằng chính mạng sống Ngài. Vì thế đây là con đường đáng tin tưởng dù chúng ta chưa biết mình đi như thế nào.
Simon Phêrô đã đã nhận ra điều đó nên ông đã thay mặt anh em mình để xác quyết một điều: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, ước gì lời của Simon Phêrô cũng là xác quyết của chúng con: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời.”