Friday, April 19, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 18 | Mùa Thường niên | Năm C

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XVIII THƯỜNG NIÊN – C

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Lc 12, 13-21

Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.

Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: ‘Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?’ Đoạn người ấy nói: ‘Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi”. Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: ‘Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.    

SUY NIỆM:

Sứ điệp lời Chúa hôm nay là chính lời dạy của Chúa Giêsu: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.

Làm việc để có của nuôi thân, để góp phần cho làm cho xã hội nên giàu đẹp là đang làm cho vinh quang Thiên Chúa được tỏa rạng.

Nhưng nếu mục đích sống của con người là để tích cóp, dự trữ thì sẽ dẫn đến nhiều sai lầm. Vì lo nghĩ đến việc tích cóp nên người ta sẽ làm bằng mọi cách để sở hữu, kể cả những sự sai trái. Vì lo nghĩ đến dự trữ cho bản thân nên người ta sẽ không quan tâm đến việc chia sẻ…

Và sai lầm lớn nhất mà con người ít nghĩ đến là họ không biết rằng Thiên Chúa làm chủ thời gian, nên sự sống của chúng ta sẽ chấm dứt bất cứ lúc nào, nên việc dự trữ, tích cóp của chúng ta sẽ chẳng có ích lợi gì.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết sử dụng tất cả những gì Chúa ban, hầu mưu ích cho bản thân chẳng những ở đời này, mà còn phải đạt được hạnh phúc ở đời sau nữa.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Mt 14, 13-21

Khi ấy, Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người rời bỏ nơi đó xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. Ra khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ và chữa những người bệnh tật trong họ.

Chiều tới, các môn đệ đến gần thưa Người rằng: “Ðây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi: xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”.

Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Các ông thưa lại rằng: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”. Người bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy”.

Khi Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các ông này phân phát cho dân chúng. Mọi người đều ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh vụn. Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và con trẻ.

SUY NIỆM

“Thiên Chúa là Tình Yêu”, vì vậy tự nơi Ngài là một sự quan tâm, lo lắng cho người khác để họ được “sống và sống dồi dào”. Thế nên khi đến với Chúa con người luôn tìm được sự an tâm vì biết rằng mình được yêu thương.

Sự quan tâm về vật chất là bước thấp nhất trong tình yêu, nhưng là khởi điểm cho hành trình phục vụ. Hanh phúc mà Chúa Giêsu mang đến không phải chỉ để thỏa mãn về nhu cầu vật chất, nhu cầu thân xác; nhưng hạnh phúc đó là được sống trong tình yêu của Ngài, chính tình yêu đó sẽ cho ta tất cả.

Khi đến với Chúa, con người không chỉ được hạnh phúc cho riêng mình, mà còn được mời gọi để kiếm tìm hạnh phúc cho người khác khi biết cộng tác với Chúa để san sẻ tình yêu thương.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, nơi Chúa có tất cả mọi sự. Vì vậy thay vì mệt nhọc tìm kiếm đủ điều trong cuộc sống, xin cho con biết chọn lựa ưu tiên tìm Chúa trong mọi sự, để trong mọi sự con nhận ra Chúa luôn yêu thương mình.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Mt 14, 22-36

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió.

Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa” và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ”. Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến”. Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin cứu con”. Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ?” Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa!” 

Khi đã sang qua biển hồ, các ngài lên bộ và ghé vào Ghênêsarét. Nhận ra Ngài, dân địa phương liền loan tin đi khắp cả vùng xung quanh, và người ta đem đến cho Ngài hết mọi kẻ ốm đau. Họ nài xin Ngài cho họ rờ đến tua áo choàng của Ngài thôi, và ai đã rờ đến thì đều được chữa lành.

SUY NIỆM:

Thầy Giêsu không muốn cho các môn đệ của mình sống trong vinh quang ảo, vinh quang xuất phát từ việc được “ăn bánh no nê”, nên sau phép lạ hóa bánh ra nhiều “lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.”

Chính Ngài cũng giữ mình khỏi những vinh quang ảo, nên sau phép lạ đó, Ngài đã “lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình”. Một mình để tâm hồn lắng đọng, để nhận rõ sứ mạng của mình là gì.

Ngay sau khi thấy dấu lạ bày tỏ vinh quang của Chúa Giêsu, Ngài để các môn đệ trãi qua thử thách, khi sóng gió cuộc đời nổi lên. Tuy nhiên, Ngài không để họ chìm trong sợ hãi, mà Ngài đã đến can thiệp, để một lần nữa họ nhận ra quyền năng của Thiên Chúa.

Đời người Kitô hữu không phải lúc nào cũng gặp những chuyện thuận lợi, dễ chịu, nhưng cũng có lúc họ gặp sóng gió. Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là họ có nhận ra Thiên Chúa luôn bên cạnh mình hay không.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm vinh quang ảo, nhưng biết tìm để thực thi ý Chúa trong cuộc đời. Vì dù có như thế nào đi chăng nữa, có Chúa là có tất cả.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Mt 15, 21-28

Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”.

Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà rằng: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Người trả lời: “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”.

Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi”. Người đáp: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Bà ấy đáp lại: “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.

SUY NIỆM

Hình ảnh người đàn bà ngoại giáo, bà bị người Do Thái xếp vào hạng ô uế. “Đức Giêsu lui về miền Tia và Xiđon. Thì này có một người đàn bà Canaan, ở miền ấy đi ra” (Mt 15, 21-22). Matthêu viết rất rõ ràng, người đàn bà này ở “miền ấy đi ra”. Có nghĩa là bà ta đã mạnh dạn ra khỏi lãnh thổ dân ngoại để đến với Chúa.

Sau khi van xin Chúa đến cứu đứa con gái của mình bị quỷ ám, chẳng những Chúa không cho mà còn nói một điều như thể xúc phạm đến bà ta: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con” (Mt 15, 26). Tưởng đâu bà sẽ tự ái mà bỏ cuộc, nhưng bà vẫn kiên trì và viện vào tính bao quát của ơn cứu độ: “chó con cũng được ănnhững mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Chúa đã phải “đầu hàng” trước lòng tin mạnh mẽ của người đàn bà này. Nói như vậy không phải Chúa miễn cưỡng làm phép lạ cho con gái bà ta được khỏi bệnh, nhưng đó là một sự vui mừng, một sự bất ngờ vì có người đón nhận ơn cứu độ của Chúa một cách xứng đáng như vậy: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào sẽ được như vậy” (Mt15,28).

Nhìn lại bản thân con, con cũng là “dân ngoại” được Chúa yêu thương ban ơn cứu độ. Nhưng đòi hỏi con phải biết “ra khỏi” bóng đêm tội lỗi, ra khỏi những sự bất chính của con người con mới có thể đón nhận ơn cứu độ của Thiên Chúa. Người phụ nữ hôm nay đã mạnh dan ra khỏi ranh giới của mình để đón gặp Chúa, thì con cũng hãy biết bắt chước bà để “ra khỏi” con người cũ của con.

Bà là người ngoại giáo nhưng rất am hiểu Thánh Kinh, chính nhờ Thánh Kinh mà bà đã biết được chương trình cứu độ của Chúa. Con đã xem Thánh Kinh như kim chỉ nam cho cuộc đời của mình chưa? 

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa, chính lòng tin của người đàn bà xứ Canaan đã cứu con gái của bà. Lòng tin đó được soi sáng nhờ bà biết yêu mến Thánh Kinh.Xin cho con biết năng đọc, học hỏi, lắng nghe và đem lời Chúa ra thực hành trong cuộc sống của mình, để nhờ đó, con biết sống theo thánh ý của Chúa luôn luôn. Amen.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA: Mt 16, 13-23

Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Cêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó”. Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Ðá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá Nước trời. Sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở”. Bấy giờ Người truyền cho các môn đệ đừng nói với ai rằng Người là Ðức Kitô.

Kể từ đó, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, phải bị giết, và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: “Lạy Thầy, xin Chúa giúp Thầy khỏi điều đó. Thầy chẳng phải như vậy đâu”. Nhưng Người quay lại bảo Phêrô rằng: “Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy: con làm cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những sự thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người”.

SUY NIỆM

Những câu trả lời của các môn đệ về câu hỏi: “Người ta bảo Con Người là ai?” là lập trường của quần chúng: “Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, người khác lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị ngôn sứ” (Mt 16, 14), là cách nói của tự nhiên. 

Chúa muốn các ông có cái nhìn siêu nhiên để nói về Ngài. Phêrô đã đại diện cho anh em mình để nói lên: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16, 16). Chúa cho Phêrô biết sở dĩ ông nói được điều đó là nhờ Thiên Chúa Cha.

Với lời Chúa ngày hôm nay chúng ta thấy được những điều tốt đẹp là do ân ban của Thiên Chúa, để chúng ta tránh thói kiêu ngạo, và nhất là để con người tỉnh táo đề phòng trước những âm mưu của ma quỷ. Điều quan trọng là chúng ta ý thức mình là môn đệ của Chúa, mình đi theo Chúa chứ không phải là thầy của Chúa, không phải bắt Chúa làm theo ý mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, chúng con biết lời tuyên xưng Đức Kitô là Con Thiên Chúa trong cuộc đời chúng con là một sự đánh đổi bằng chính đời sống theo Thần Khí của mình; và đó là con đường thập giá của Đức Kitô. Xin cho chúng con mạnh dạn để bước theo chân Chúa mỗi ngày.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Mt 16, 24-28

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai muốn theoThầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình?

“Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm. Thật, Thầy bảo các con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem thấy Con Người đến trong Nước Người”.

SUY NIỆM

Chúa đã quyết liệt từ chối con đường Phêrô vạch ra cho Chúa, và khẳng định con đường mà Chúa và những ai muốn làm môn đệ Ngài phải theo là con đường thập giá.

Tiếp sau đó Chúa đưa ra sự lựa chọn giữa hai mạng sống mà mới đọc qua con không hiểu gì cả. Nào là “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy , thì sẽ tìm được mạng sống ấy” (Mt 16, 25). Mạng sống Chúa muốn nói đến ở đây có hai nghĩa: tự nhiên, tạm thời; và siêu nhiên, vĩnh cửu. Những ai đi tìm mạng sống tự nhiên thì sẽ mất mạng sống siêu nhiên. Ngược lại, những ai liều mất mạng sống tự nhiên vì Chúa thì sẽ được mạng sống siêu nhiên.

Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy đường Chúa đi là con đường thập giá. Chúa là Thầy mà còn đi trên con đường thập giá, thì đương nhiên các môn đệ của Ngài cũng phải đi trên con đường đó. Đây không phải là một lời mời gọi, nhưng là một mệnh lệnh, là con đường duy nhất để theo Chúa. 

Thập giá ở đây Chúa nói rõ ràng: “thập giá mình mỗi ngày” chứ không phải thập giá người khác và một lần cho cả đời. Vì vậy, từng ngày sống phải là từng giây phút vác thập giá liên lỉ theo Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con xin hát lên bài ca “Từng Ngày Theo Chúa” của Linh mục nhạc sĩ Thái Nguyên như một lời cầu nguyện: “Từng ngày qua đời con vui dấn thân,  trong tình yêu vươn lên để hiến dâng. Ngày tháng qua Chúa đã biết rồi, sống cho Ngài vẫn là một điều khó, thuộc về Ngài là thách đố cho con. Có nhiều phen sức con đã mỏi mòn, nhưng Chúa đòi con dâng cho Ngài tất cả, để chẳng có gì còn lại ở trong con”. 

THỨ BẢY – CHÚA HIỂN DUNG

LỜI CHÚA: Lc 9, 28b-36

Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi cầu nguyện.Và đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng. Bỗng có hai vị đàm đạo với Người, đó là Môsê và Êlia, hiện đến uy nghi, và nói về sự chết của Người sẽ thực hiện tại Giêrusalem. Phêrô và hai bạn ông đang ngủ mê, chợt tỉnh dậy, thấy vinh quang của Chúa và hai vị đang đứng với Người. Lúc hai vị từ biệt Chúa, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Khi nói thế, Phêrô không rõ mình nói gì. Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng. Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: “Ðây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Và khi tiếng đang phán ra, thì chỉ thấy còn mình Chúa Giêsu. Suốt thời gian đó, các môn đệ giữ kín không nói với ai những điều mình đã chứng kiến.

SUY NIỆM

Khi gặp gỡ thân tình với Thiên Chúa, con người sẽ được biến đổi. Thực sự ra biến đổi ở đây không phải giống như một phép màu hoặc ảo thuật, nhưng là tình trạng con người được lột trần, được ánh sáng Thiên Chúa phơi bày cho đến tận cốt cõi; và trong Thiên Chúa, con người ở tình trạng tốt đẹp nhất.

Cuộc sống con người vẫn còn nhiều tối tăm, mê muội. Lý do vì con người chưa dành “Một cõi riêng tư” cho Chúa. Họ cứ bị dòng đời cuốn trôi vào những nghiệt ngã, không biết bám víu vào ánh sáng lời Chúa nên cứ múa may quay cuồng. 

Chỉ khi biết bình tĩnh dừng lại dành “một cõi rất riêng tư” cho Giêsu thì con người sẽ thấy những suy nghĩ, lời nói và hành động của mình còn rất trần tục, cũng chỉ dừng lại ở một cái tôi ích kỷ… Khi thấy được những điều đó là rõ ràng con người đang được ánh sáng Chúa soi dọi vào tận cốt lõi, được quyền năng Chúa lột trần những xấu xa… Và họ đang biến hình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết dành một cõi riêng tư cho Chúa, ở đó Chúa với con, con với Chúa, để nhờ ơn Chúa con được lột trần tất cả hầu biến đổi theo sự Sáng của Đức Kitô.

bài viết mới

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here