LỄ MÌNH THÁNH CHÚA
Ga 6,51-58
A. Hạt giống…
Có thể coi đây là một bài giáo lý về bí tích Thánh
Thể : Chúa Giêsu nói rõ Thịt và Máu Ngài là bánh ban
sự sống, đó là : “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có
sự sống đời đời”.
- Ở đầu đoạn này, Chúa Giêsu đã nói rõ : “Bánh
Ta sẽ ban chính là thịt Ta đây”. (câu 51) - Câu đó đã khiến những người Do thái tranh
luận với nhau. Sở dĩ họ tranh luận vì trong họ có
người hiểu theo nghĩa đen (ăn thịt sống của Chúa
Giêsu), có người hiểu theo nghĩa bóng (tin vào Ngài). - Phần Chúa Giêsu, Ngài muốn hiểu theo nghĩa
nào ? Thưa theo nghĩa đen. Bởi đó Chúa Giêsu dùng
những động từ rất mạnh và cụ thể. Động từ “ăn”
nguyên gốc là Trôgô nghĩa là “nhai”, lấy răng mà nhai
một thức ăn nào đó. Và động từ trôgô này được lặp đi
lặp lại nhiều lần (các câu 53-54). Tới câu 55 Ngài
tuyên bố dứt khoát “Thịt Ta thật là của ăn và máu Ta
thật là của uống”. - Như thế là Chúa Giêsu nói tới bí tích Thánh
Thể, trong đó Ngài ban chính thịt và máu Ngài làm
của ăn của uống cho loài người.
- Hiệu quả của việc rước lễ : “Ai ăn thịt Ta và
uống máu Ta thì có sự sống đời đời…thì ở trong Ta và
Ta ở trong kẻ ấy”.
B. … nảy mầm.
- Thánh lễ quả là dịp rất quý giá để chúng ta ăn
uống Chúa, nhờ đó được ở trong Ngài và chia sẻ sự
sống thần linh của Ngài. Thế nhưng các lễ nghi Thánh
lễ vẫn cứ lặp đi lặp lại hầu như ngày này cũng như
ngày khác. Điều đó khiến chúng ta quá quen đến nỗi
không còn chú ý. Việc Rước lễ cũng thế, có nhiều
ngày nó chỉ là một hành động theo thói quen không
chút ý thức.
Thỉnh thoảng ta cần phải làm sống lại ý thức khi
tham dự Thánh lễ và Rước lễ. - Khi tôi yêu quý ai thì tôi rất trân trọng những
món quà mà người ấy tặng cho tôi. Ngược lại nếu
người ấy thấy tôi chẳng thiết tha gì tới món quà kỷ
niệm ấy thì người đó chắc buồn lắm. - Công giáo và Tin lành còn bất đồng ý kiến với
nhau về tính chất sự hiện diện của Chúa Giêsu trong
bánh rượu. Tranh cãi với nhau về điều ấy có thể
khiến người ta quên đi điểm quan trọng hơn của Bí
tích Thánh Thể, là : sở dĩ Chúa Giêsu muốn ở trong
bánh rượu là để cho chúng ta sống với Ngài và sống nhờ Ngài. - “Xin Chúa tha thứ cho những lần chúng ta đã thờ
ơ lãnh đạm hoặc không chuẩn bị tâm hồn cho xứng
đáng để đón nhận Chúa”. (“Mỗi ngày một tin vui”) - Khi Mẹ Têrêxa Calcutta sang Liên Xô xin lập một
chi nhánh của Dòng bà, bà đã kiên trì xin cho bằng
được có một Linh mục để mỗi ngày dâng Thánh lễ cho
các nữ tu. Bà giải thích lý do : sở dĩ các nữ tu có đủ
tinh thần và nghị lực để mỗi ngày đem đến cho những
người nghèo khổ sự an ủi, phục vụ và yêu thương, đó là
nhờ Mình Thánh Chúa mà họ rước mỗi ngày. “Thịt Ta
thật là của ăn và máu Ta thật là của uống”. - “Thịt Ta thật là của ăn và máu Ta thật là của uống”.
Hằng đêm, mỗi khi thành phố lên đèn, mọi người
hối hả trở về công sở, trường học…
Những bước chân hối hả qua lại…
Bên vệ đường, một bà lão khô quắt, nằm cong
queo như cố thu mình trốn cái không khí se lạnh. Bà
kiệt sức vì đói. Những bước chân vẫn đi qua, đi qua…
Và rồi, đôi chân con bước tới, ngập ngừng… rồi
lại bước đi.
Trên ti vi, người ta nói đến lũ lụt. Cảm động, con
dự định… rồi lại thôi !
Con là thế ! Từ thuở lọt lòng mẹ, đã biết nắm
tay lại. - Lạy Chúa, trên thánh giá Ngài đã giang rộng đôi
- tay và khi phục sinh, Ngài đã trở nên tấm bánh bẻ ra
- cho nhân loại được sống.
- Xin cho con luôn biết cho đi, cho đi mãi không
- chỉ vật chất, nhưng cho cả bản thân. (Epphata)
- Đã bao nhiêu lần tôi tham dự Thánh lễ, và cũng
biết bao lần tôi đã lãnh nhận lương thực hằng sống.
Giêsu đến và ở trong tôi. Mình Máu Ngài nuôi dưỡng
đời sống tâm linh của tôi. Tôi đã không ý thức được
như thế. Tôi đã đón nhận Ngài như một thói quen, chứ
không như một nhu cầu thiết yếu cho đới sống của tôi.
Sự vô cảm ấy ngăn cản tôi sống trong Ngài và Ngài
sống trong tôi.
Lạy Chúa, được rước Chúa vào lòng, đó là một
diễm phúc. Xin cho con luôn biết kết hiệp với Chúa
trong bí tích Thánh Thể, để hình ảnh Chúa luôn tỏa
sáng nơi con. (Hosanna)