Tuesday, December 24, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 3 Mùa Vọng | Năm B

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III MÙA VỌNG NĂM B

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Ga 1, 6-8. 19-28

Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Đấng Kitô”. Họ liền hỏi: “Thế là gì? Ông có phải là Elia chăng?” Gioan trả lời: “Tôi không phải là Elia”. – “Hay ông là một đấng tiên tri?” Gioan đáp: “Không phải”.

Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?” Gioan đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo”.

Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi Gioan rằng: “Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không phải là Elia hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?” Gioan trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết. Đấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Đấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”. Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sống Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.

SUY NIỆM:

Chúa Nhật thứ 3 Mùa Vọng được gọi là Chúa Nhật của niềm vui. Trong khi chờ Chúa đến, đâu là niềm vui của Kitô hữu. Có phải là được gặp Chúa? Hay được Chúa ban cho ơn gì?

Niềm vui đích thực của Kitô hữu là biết mình là ai và biết mình tin vào ai.

Gioan biết rõ ông chỉ là tiếng kêu trong hoang địa. Ông được sai đến để dọn đường. Ông không phải là những Đấng vị vọng mà toàn dân kính trọng hoặc mong đợi… Nhờ biết mình là ai mà Gioan luôn vững vàng, không chao đảo, không bị ảnh hưởng bởi dư luận.

Nhưng hơn hết, ông biết sứ mạng của ông là dính líu đến Đấng Cứu Thế, mới là Đấng toàn dân và chính bản thân của ông mong đợi. Ông biết ông tin vào ai.

Nhờ tin vào Đấng Messia mà Gioan đã sống hết mình cho sứ mạng, chấp nhận cả cái chết để làm chứng cho sự thật.

Niềm vui là được sống thật với chính mình. Kitô hữu khi biết mình là con cái Chúa, và tin vào Chúa thì chắc chắn họ sẽ có niềm vui khi sống đúng với tư cách là người con cái Chúa; bởi vì nhờ sống đúng như vậy họ sẽ được hưởng ơn cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con sống vui mỗi ngày trong mối tương quan thân tình với Chúa, với tha nhân và trong bổn phận.

THỨ HAI, 18.12

LỜI CHÚA: Mt 1, 18-24

Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của Bà là người công chính, không muốn tố cáo Bà, định tâm lìa bỏ Bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: “Hỡi Giuse, con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần: Bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”.

Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: “Này đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”.

Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.

SUY NIỆM:

Gioan tẩy giả, Đức Maria, Thánh cả Giuse… là những gương mặt nổi bật trong Mùa Vọng. Hôm nay phụng vụ lời Chúa chuẩn bị gần cho chúng ta chờ đón Chúa đến với tấm gương công chính của Giuse.

Sự công chính của Giuse có phải do ông lập được những công trạng gì to lớn?

Thưa sự công chính của Giuse trước hết ở việc luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thực hiện những gì Chúa muốn.

Sự công chính của Giuse còn hệ tại ở việc không nhận những gì không phải là của mình, nhờ thế mà ông luôn luôn khiêm tốn dù ông ở một vị thế nhiều người mơ ước.

Mùa Vọng là thời gian nhắc nhở Kitô hữu hãy biết chuyên chăm lắng nghe và thực hành lời Chúa trong Thánh Kinh, và cả trong những biến cố của cuộc đời. Muốn thế phải có một sự chiêm niệm thẳm sâu.

Cũng nhắc ta đừng tìm kiếm những vinh dự do người khác mang lại, nhưng trong mọi sự phải tìm niềm vui khi đã chu toàn những gì Chúa muốn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con luôn tìm lắng nghe và thực hành ý Chúa hơn là làm theo những thúc đẩy tự nhiên của con người.  

THỨ BA, 19.12

LỜI CHÚA: Lc 1, 5-25

Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Dacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabéth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già.

Xảy ra khi Dacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế,- ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương, -đang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ thiên thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Dacaria thấy vậy (thì) hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông.

Nhưng thiên thần nói với ông rằng: “Dacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên con trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng vì việc trẻ sinh ra. Vì trẻ này sẽ nên cao trọng trước mặt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men, sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ này sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Elia, để hướng lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngỗ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị”.

Dacaria thưa với thiên thần rằng: “Làm sao tôi biết được, vì tôi đây đã già, và vợ tôi cũng đã cao niên?” Thiên thần liền đáp: “Ta là Gabriel, ta đứng chầu trước mặt Thiên Chúa, ta được sai đến nói với ngươi, và báo cho ngươi tin lành này. Thì đây, ngươi sẽ nín câm và không nói được cho đến ngày các điều ấy xảy ra, bởi vì ngươi đã không tin lời ta, là những lời sẽ nên trọng khi đến thời của chúng”.

Dân chúng đang trông đợi Dacaria, lấy làm lạ vì ông ở lâu trong cung thánh. Nhưng lúc ra, ông không nói được, và họ biết ông đã thấy điềm lạ trong cung thánh. Còn ông thì chỉ làm hiệu cho họ, và vẫn bị câm. Khi những ngày thánh vụ của ông đã mãn, ông trở về nhà.

Sau những ngày ấy, Elisabéth vợ ông thụ thai, và bà ẩn mình trong năm tháng, bà nói rằng: “Chúa đã làm cho tôi thế này, trong những ngày Người đoái thương, cất nỗi khổ nhục tôi khỏi người đời”.

SUY NIỆM:

Khi mọi sự đối với con người đều không thể: “vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già”, thì Thiên Chúa lại làm cho có thể: “Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai”.

Sở dĩ Thiên Chúa thực hiện điều không thể thành có thể cho 2 vợ chồng Dacaria và Elisabéth vì 2 ông bà là người công chính, luôn thi hành ý Chúa, và nhất là: “vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi”. Trong mọi hoàn cảnh, ông luôn cầu nguyện, gắn bó với Chúa.

Mùa Vọng là thời gian chờ đợi Chúa thực hiện những việc lạ lùng nơi chính cuộc đời của mỗi chúng ta. Chúa cần sự tín trung, Chúa cần chúng ta chuyên chăm cầu nguyện hơn.

Thực ra sự công chính của 2 vợ chồng Dacaria là hoàn toàn phó thác nơi Chúa, vì có lẽ mặc dù muốn có con, nhưng 2 ông bà biết cho đến lúc đó (Phiên tế lễ), 2 ông bà không thể nào có được, nên đối với họ, được phục vụ Chúa là niềm vui lớn nhất trong lúc tuổi già.

Và Chúa đã ban thưởng cho sự công chính của 2 ông bà, vì đã luôn luôn trung thành, tín thác trong tất cả.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, dù cuộc đời của mỗi chúng con có ra sao, có như thế nào, xin cho chúng con luôn trung thành phụng sự Chúa.

THỨ TƯ, 20.12

LỜI CHÚA: Lc 1, 26-38

Khi ấy Thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà. Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít, tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.

Nhưng Maria thưa với Thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà, và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Đấng Bà sinh ra sẽ là Đấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già, và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ, vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên thần cáo biệt Bà.

SUY NIỆM:

Thiên Chúa sai Thiên thần báo tin cho Maria khi mọi người trong gia đình đã có chương trình cho cuộc đời cô, và dính líu luôn cả với Giuse, vị hôn phu của cô. Chương trình đó cũng đã được mọi người xung quanh biết đến.

Chắc chắn trong thâm tâm cô không muốn điều đó. Nhưng cô là người khiêm tốn, ở chỗ luôn muốn những điều tốt đẹp nhất cho người khác, đặc biệt là già đình, là người lớn, là những người dính líu đến cuộc đời cô.

Vì vậy, đối với Thiên Chúa là Đấng cô tôn thờ, thì cô càng sẵn sàng hơn nữa. Tuy nhiên, với ý định của con người thì rõ ràng, minh bạch, còn với ý định của Thiên Chúa thì chỉ một mình cô nhận ra trong cầu nguyện. Vì thế biết và thực hiện thánh ý Thiên Chúa sẽ khó khăn hơn gấp vạn lần ý định của con người.

Một khi đã quyết định làm theo ý Chúa, con người phải chấp nhận mạo hiểm và đánh đổi tất cả như Đức Maria.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Đức Mẹ để sống đơn sơ khiêm tốn, không làm gì cho bản thân mình, nhưng tất cả đều để phục vụ Chúa và tha nhân.

THỨ NĂM, 21.12

LỜI CHÚA: Lc 1, 39-45

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.

SUY NIỆM:

Hình ảnh một sự tham gia mà Giáo hội đang sống được thể hiện rõ ràng trong bài Tin Mừng hôm nay.

Thiên Chúa vì yêu thương nên tham gia vào đời sống nhân loại qua mầu nhiệm nhập thể của Ngội Hai Thiên Chúa.

Đức Maria muốn tham gia vào chương trình của Thiên Chúa nên Mẹ đã sẵn sàng nói tiếng xin vâng, chấp nhận những bấp bênh của sứ mạng mới.

Và hơn thế nữa, Mẹ đã lên đường để mời gọi sự hiệp thông – tham gia của người khác, cụ thể là của bà Êlisabet.

Kết quả sự Hiệp thông – Tham gia là niềm vui của mọi người. Niềm vui sâu thẳm trong tâm hồn nhờ được cộng tác vào chương trình của Thiên Chúa.

Do đó, niềm vui đích thực là được cộng tác với chương trình của Thiên Chúa chứ không phải để mình được nổi bật, dù những việc mình làm hết sức tốt đẹp.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết tìm thánh ý Chúa thực hiện mỗi ngày, chứ không phải mỗi ngày tìm cách làm cho “cái nư” của mình được thỏa mãn.

THỨ SÁU, 22.12

LỜI CHÚA: Lc 1, 46-56

Khi ấy, Maria nói rằng: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!”

Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

SUY NIỆM:

Chính Mẹ đã cảm nhận về lòng thương xót của Chúa trong cuộc đời Mẹ. Lòng thương xót không chỉ là ơn tha thứ, vì Mẹ được gìn giữ không mắc tội tổ tông, và không vương tội lỗi trần gian để xứng đáng cho Ngôi Lời nhập thể; nhưng lòng thương xót còn là muốn dùng Mẹ để thực hiện những gì Chúa muốn.

Chúa sử dụng cuộc đời Mẹ, nên Mẹ vui, Mẹ nhảy mừng. Chúa sử dụng Mẹ vì Mẹ không bao giờ nghĩ rằng mình xứng đáng. Chính vì thế Mẹ không bao giờ vênh váo với người khác, hoặc lên mặt dạy đời, mà trong tất cả Mẹ đều thưa: Chúa thương tôi đó!

Vì Chúa thương xót Mẹ nên Mẹ biết chỉ có Chúa mới mang lại cho Mẹ niềm vui đích thực. Vì lẽ ấy sóng gió cuộc đời không phủ lấp được Mẹ vì Mẹ đâu bám vào ai ngoài Chúa, những lời thị phi đâu lung lay được Mẹ vì Mẹ đâu tin gì ngoài lời của Chúa…

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, con ngợi khen Chúa vì Chúa đã thương xót con. Xin cho con từ nay đừng đặt hy vọng và tìm kiếm niềm vui vào bất cứ điều gì, ngoài Chúa.

THỨ BẢY, 23.12

LỜI CHÚA: Lc 1, 57-66

Khi đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”.

Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa.

Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.

SUY NIỆM:

Tên Gioan nghĩa là được Chúa thương. Quả thật Gioan chính là tình thương của Chúa dành cho 2 vợ chồng già son sẻ. Họ đã bị người đời khinh bỉ, chê cười vì tuyệt tự, nhưng nay họ sẽ vui mừng, tự hào vì có Gioan.

Gioan cũng chính là tình thương của Chúa dành cho bà con, xóm giềng vì từ nay dòng dõi họ sẽ có một người con trai đứng trong hàng ngôn sứ.

Gioan là tình thương của Chúa dành cho những người tội lỗi biết nghe lời ông mà sám hối ăn năn.

Cũng vậy, Gioan là tình thương cho những ai đón nhận Đấng Messia qua lời rao giảng của ông.

“Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào?” Cuộc đời của mỗi chúng ta cũng được mời gọi diễn tả tình thương của Chúa. Vậy hãy biết yêu thật nhiều để khuôn mặt của Thiên Chúa được rõ nét nơi cuộc đời của chúng ta.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, ngày Gioan chào đời mang đến niềm vui cho nhiều người, vì sứ điệp Chúa muốn khắc ghi nơi cuộc đời của Ngài là yêu thương. Xin cho cuộc đời của chúng con cũng mang đến niềm vui cho người khác.

bài viết mới