SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN B
CHÚA NHẬT
TIN MỪNG: Mc 5, 21-43
Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
{Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?’!” Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin của con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh”.}
Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các Ngài đến nhà ông trưởng hội đường và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy và bảo họ cho em bé ăn.
SUY NIỆM:
“Được nghe đồn về Đức Giêsu, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo choàng của Người… Tức khắc máu cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh” (Mc 5, 27. 29).
Máu là sự sống. Người đàn bà này bị bệnh xuất huyết suốt 12 năm, nghĩa là bà đã dần mất đi sự sống.
Tuy nhiên khi bà đụng chạm đến Đức Giêsu, lập tức bà được chữa lành. Chúa Giêsu đã ban lại sự sống cho bà.
Chúng ta cũng đang dần mất đi sự sống vì những bệnh tật của tâm hồn. Chúng ta chỉ được chữa lành khi đụng chạm đến Đức Giêsu.
Hãy xét mình lại hằng ngày tôi đã đụng chạm đến Chúa để Chúa ban thêm sức mạnh cho tôi chưa? Hay tôi còn đụng chạm đến những thứ sẽ làm hủy hoại sự sống của tôi?
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con đụng chạm đến Chúa nơi Bí tích Giải tội để được chữa lành, nơi Bí tích Thánh Thể để được thêm sức sống, nơi cầu nguyện để được thêm sức mạnh.
THỨ HAI
TIN MỪNG: Mt 8, 18-22
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng vây quanh Người, thì Người ra lệnh sang qua bờ bên kia. Một luật sĩ đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, con cũng xin theo Thầy”. Chúa Giêsu trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Một môn đệ khác thưa Người rằng: “Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã”. Chúa Giêsu trả lời: “Con hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”.
SUY NIỆM:
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta sự thật về Chúa: Chúa là Đấng Tuyệt Đối, vì vậy không thể đặt Chúa ngang hàng với những giá trị khác, hoặc chọn Chúa mà không dứt khoát. Từ đó chúng ta nhìn lại cuộc sống của chúng ta về hai điểm.
Điểm thứ nhất: chúng ta đã nhận ra Chúa là Đấng Tuyệt Đối chưa, hay con còn đặt Chúa ngang hàng với những giá trị khác. Chúng ta theo Chúa nhưng cũng muốn theo những sự thoải mái dễ chịu. Chúng ta yêu mến Chúa nhưng cũng yêu mến cả vật chất, danh vọng, thú vui. Thực sự điều thoải mái, dễ chịu, vật chất, danh vọng, thú vui ai mà không thích; nhưng điều đáng nói ở đây là chúng ta đặt Chúa ngang hàng với những thứ đó. Vì vậy thái độ đi nước đôi của chúng ta là không phù hợp với Tin mừng.
Điểm thứ hai là khi đã biết theo Chúa thì phải chịu khó, chịu khổ, chúng ta có thái độ như thế nào? Chắc chúng ta phân vân rất nhiều về điều này. Những cái trước mắt thì hấp dẫn hơn lời hứa xa vời của Chúa. Vì vậy có nhiều khi chúng ta biết Chúa là hạnh phúc đích thực, nhưng những cái trước mắt hấp dẫn hơn nên chúng ta đã không chọn Chúa, vừa khỏi phải chịu hy sinh, chịu khổ, vừa có sở hữu ngay trước mắt.
Cho nên điều quan trọng là chúng ta phải phấn đấu luôn luôn để tâm hồn luôn bám vào Chúa, không để cho những thứ hư vô chóng qua chiếm đoạt. Khi tâm hồn đầy ắp Chúa, thì không gì có thể len lỏi vào, hoặc có vào, chúng ta cũng dễ dàng nhận ra.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết nhận ra Chúa là tất cả. Và trên hết, khi nhận ra điều đó, xin cho con dám hy sinh tất cả để có Chúa.
THỨ BA
TIN MỪNG: Mt 8, 23-27
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!” Chúa phán: “Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?” Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: “Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?”
SUY NIỆM:
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta nhận một sự thật: Chúa là Đấng quyền năng vô cùng. Khi nhận ra quyền năng của Chúa đang hành động trong cuộc đời thì con người sẽ hoàn toàn phó thác vào Chúa; còn nếu không thì họ chỉ tin thờ Chúa ngang hàng với những thế lực đang chi phối cuộc đời của họ.
Chúng ta cũng nhìn đến con thuyền cuộc đời chúng ta, chắc chắn không thể tránh khỏi những bão tố, phong ba, thậm chí có những lúc gặp “siêu bão” tưởng chừng như làm cho tan tành tất cả. Chúa muốn nói với chúng ta dù cuộc đời có như thế nào đi nữa, cũng hãy biết tin tưởng, phó thác vào Chúa.
Có những lúc chúng ta cảm thấy mọi người chung quanh dường như bỏ rơi, chúng ta chạy tìm đến Chúa, cũng chẳng thấy Chúa đâu. Bơ vơ! Lạc loài! Chẳng thấy bến bờ, chẳng thấy tương lai…
Môsê ngày xưa trên đường chạy trốn vua Ai Cập, ông chạy vào một vùng hoang địa, mất tất cả không còn gì để bám víu. Ông muốn chết đi nhưng không được. Quá kiệt sức, ông đã ngất đi. Nhưng khi mở mắt ra ông thấy phía trước là chân trơi mới. Điều đó cho chúng ta nhận ra rằng, những thử thách, những khó khăn trong cuộc đời là để Chúa thanh luyện chúng ta, cho đến khi chúng ta không còn bám víu vào bất cứ điều gì nữa thì Chúa sẽ hành động.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin ban thêm niềm tin, để con thấy Chúa luôn đồng hành. Xin ban thêm đức cậy để con có thể kiên trì trước những phong ba bão táp. Và nhất là xin cho con tình mến đủ để con chấp nhận những thử thách, gian nan trong cuộc đời.
THỨ TƯ – 03/07: Thánh Tôma Tông đồ
SUY NIỆM: Ga 20,24-29
Bấy giờ trong Mười Hai Tông đồ, có ông Tô-ma gọi là Ði-đy-mô, không ở cùng với các ông, khi Chúa Giê-su hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người thì tôi không tin”. Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà, và có Tô-ma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giê-su hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Ðoạn Người nói với Tô-ma: “Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giê-su nói với ông: “Tô-ma, vì con đã thấy Thầy nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.
SUY NIỆM:
Tôma đòi kiểm chứng về một sự kiện không tưởng mà mười anh anh em của ông đều đồng loạt chứng kiến: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa” sau khi Thầy Giêsu bị giết chết.
Thời nào cũng vậy, thái độ của Tôma là đúng đắn, thái độ của các môn đệ mới cần phải kiểm chứng vì đó là sự kiện lạ thường.
Tuy nhiên, Chúa Giêsu Phục Sinh đã cho Tôma thấy sự lạ thường đó là có thật khi chính Ngài đã hiện ra để đáp ứng yêu cầu của Tôma.
Con người thời nay cũng hay thích và tìm dấu lạ, nhưng những dấu lạ đó thường là để đáp ứng tính hiếu kỳ chứ không phải thỏa mãn niềm tin giống Tôma.
Chúa Giêsu đã dạy Tôma thay vì đòi kiểm chứng thì hãy tin. Ngài cũng muốn chúng ta hãy tin thay vì đòi dấu lạ.
Niềm tin vào Chúa Giêsu Phục Sinh sẽ đưa nhân loại đến sự đổi mới. Vì vậy, phúc cho những ai không thấy mà tin.
CẦU NGUYỆN:
Xin cho chúng con đừng tin vào những gì hợp với cái nhìn của chúng con, nhưng hãy khám phá đường lối của Chúa dành cho con trong mọi sự kiện, biến cố của cuộc đời, để cuộc đời chúng con được hoàn toàn đổi mới.
THỨ NĂM
TIN MỪNG: Mt 9, 1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, vượt biển mà về thành của Người. Bấy giờ người ta đem đến cho Người một kẻ bất toại nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin, Chúa Giêsu nói với người bất toại rằng: “Hỡi con, con hãy vững tin, tội con được tha rồi”. Bấy giờ mấy luật sĩ nghĩ thầm rằng: “Ông này nói phạm thượng”. Chúa Giêsu biết ý nghĩ của họ liền nói: “Tại sao các ngươi suy tưởng những sự xấu trong lòng? Bảo rằng “Tội con được tha rồi”, hay nói “Hãy chỗi dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Nhưng (nói thế là) để các ngươi biết rằng trên đời này Con Người có quyền tha tội”. Bấy giờ Người nói với người bất toại: “Con hãy chỗi dậy, vác giường mà về nhà con”. Người ấy chỗi dậy và đi về nhà. Thấy vậy dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người quyền năng như thế.
SUY NIỆM:
Qua phép lạ hôm nay cho tôi thấy Chúa có quyền năng trên tất cả: trên thân xác, trên tâm hồn của con người. Trên thân xác, Ngài đã làm cho người bại liệt được khỏi: “Đứng dậy, vác giường mà về đi!” (Mt9,6). Trên tâm hồn, Ngài đã tha tội cho anh ta, vì theo quan niệm của người Do Thái, những người mắc bệnh là do bản thân họ có tội, hoặc cha mẹ họ truyền lại cho họ: “Này con, cứ yên tâm, tội con được tha rồi” (Mt9, 2b).
Kế đến tôi thấy được giá trị của đời sống cộng đoàn. Người bại liệt không thể nào tự động đến với Chúa, nhưng phải có “bốn người khiêng”. Bốn người khiêng đây cũng không dễ dàng đến với Chúa vì dân chúng đông lắm, cho nên chắc chắn họ phải chen lấn mới đưa người bại liệt đến với Chúa.
Từ lời Chúa hôm nay cho tôi xác tín một điều: chính Chúa làm chủ cuộc đời tôi, Chúa có quyền trên thân xác và linh hồn của tôi. Trước mặt Chúa, tôi như người bại liệt, không làm chủ được mình, mà phải hoàn toàn cậy dựa vào lòng nhân từ của Chúa.
Lời Chúa cũng nhắc nhở tôi: sống không thể riêng mình, mà còn phải hiệp thông với anh chị em mình nữa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin ban cho con đức tin để nhận ra Chúa là chủ cuộc đời con. Xin ban đức cậy để con biết phó thác tất cả cho Chúa. Xin ban cho con sự hiệp thông để con có thể sống hết mình, hết tình với anh chị em mình.
THỨ SÁU
TIN MỪNG: Mt 9, 9-13
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra là khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như thế?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: “Ta muốn lòng nhân từ, chứ không phải là hy lễ”. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.
SUY NIỆM:
Lời Chúa hôm nay cho tôi thấy đường lối của Chúa thật lạ lùng. Chúa quan tâm đến người tội lỗi thì cũng được, đằng này Chúa lại chọn một người tội lỗi công khai làm môn đệ của mình. Nói đường lối của Chúa lạ lùng là tôi muốn nói đến tình yêu của Chúa thật bao la. Chẳng những yêu thương người tội lỗi, mà còn tôn trọng họ. Chẳng những tôn trọng mà còn tín nhiệm để chọn họ làm môn đệ thân tín của Chúa.
Hình ảnh Chúa dự tiệc giữa những người tội lỗi hôm nay có lẽ là hình ảnh đẹp nhất về tình yêu của Chúa. Dự tiệc với ai là thể hiện sự hiệp thông với người đó. Khi người tội lỗi được Thiên Chúa thông cảm thì còn gì bằng nữa. Đây là niềm vui, hạnh phúc vĩ đại nhất cho cuộc đời họ.
Tôi đã được Chúa yêu thương tha thứ một cách liên lỉ trong cuộc đời, thì tôi cũng phải quyết tâm mỗi ngày mỗi tốt hơn để xứng đáng với tình yêu ấy. Đồng thời tôi cũng phải theo cách sống của Chúa, biết yêu thương, thông cảm và tạo cơ hội cho những người lỡ lầm biết quay trở lại.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con đủ khiêm tốn để y thức mình cũng là một con người tội lỗi được Chúa yêu thương như anh chị em mình, để nỗ lực vươn lên mỗi ngày cho xứng đáng với ơn tha thứ của Chúa. Xin cho con biết quảng đại với mọi người để đừng bao giờ tàn nhẫn đặt dấu chấm hết cho một ai.
THỨ BẢY
TIN MỪNG: Mt 9, 14-17
Khi ấy, [Chúa Giêsu sang miền Giêsarênô,] các môn đệ Gioan đến gặp Người mà hỏi: “Tại sao chúng tôi và những người biệt phái thì giữ chay, còn môn đệ của Ngài lại không?” Chúa Giêsu nói với họ rằng: “Làm sao các khách dự tiệc cưới có thể buồn rầu khi tân lang đang còn ở với họ? Rồi sẽ có ngày tân lang ra đi, bấy giờ họ mới giữ chay. Không ai lấy vải mới mà vá vào áo cũ, vì miếng vải mới làm áo dúm lại, và chỗ rách lại càng tệ hơn. Người ta cũng không đổ rượu mới vào bầu da cũ, chẳng vậy, bầu da vỡ, rượu đổ ra, và bầu da hư mất. Nhưng rượu mới thì đổ vào bầu da mới, và cả hai được nguyên vẹn”.
SUY NIỆM:
Đối với người Do Thái, ăn chay, cầu nguyện và bố thí là ba việc đạo đức được xem như rất quan trọng. Chúa không phủ nhận điều đó. Tuy nhiên Chúa muốn cho những người Do Thái làm những điều đó đúng lúc, đúng nơi và đúng tâm tình.
Điều Chúa muốn nhắn gởi đến người Dothái là họ đang sống trong một thời đại mới thì phải sống theo những giá trị mới. Thời đại mới là thời đại của Tin Mừng, mà giá trị của Tin Mừng là giá trị của tình thương.
Chúa không muốn tôi làm gì khác ngoài việc sống tình yêu thương. Nếu tôi ăn chay, cầu nguyện, bố thí thật nhiều mà không có tình yêu thương trong những hành động đó thì cũng chẳng có giá trị gì.
Tình yêu thương này phải như Chúa đã nêu gương trong lời Chúa của tuần này, là biết quan tâm đến những hạng người ít được người khác quan tâm: người ngoại, người nghèo, người bệnh tật và người tội lỗi; và không được xoi mói, dòm ngó để bắt bẻ, kết án người khác.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, mọi sự đều xuất phát từ tình yêu. Xin cho con biết yêu Chúa và yêu người, thì mọi hành động của con sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thoát.