Tuesday, October 15, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 4 | Mùa Vọng | Năm C

CHÚA NHẬT

Tin Mừng: Lc 1, 39-45

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Isave. Và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc! Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm tôi? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”. 

Suy niệm:

Ngôi Hai Thiên Chúa ngự trong cung lòng của Đức Trinh Nữ Maria. Điều đó khiến Mẹ không thể ở yên, mà “chỗi dậy, vội vã ra đi”.

Hành trình “ra đi” của Mẹ không phải dễ dàng vì cô gái đang mang thai, một thân một mình vượt quãng đường xa hiểm trở, nhưng Mẹ sẵn sàng vì có Vua Bình An trong lòng Mẹ, và hơn thế nữa là sự thúc bách của Ngôi Lời Nhập Thể, để ngay khi làm người Ngài đã cho nhân loại thông điệp: ra đi mang ơn cứu độ.

Hiệu quả của ơn cứu độ đó chính là niềm vui của bà Êlisabet, niềm vui đó lan tỏa đến cả Gioan, dù còn nằm trong bụng mẹ.

Mầu nhiệm Giáng Sinh là mầu nhiệm của niềm vui đích thực. Con Thiên Chúa làm người để chia sẻ thân phận của con người hầu giải thoát và nâng họ lên. 

Niềm vui đó một mặt rất thiêng liêng trong Mầu nhiệm nhập thể, nhưng mặt khác rất dễ nhìn thấy nơi những con người biết đem niềm vui đến cho người khác như Đức Maria.

Ngược lại khi chúng ta không “ra đi” để mang niềm vui, mà cứ “ở nhà” để gieo rắc sự hận thù, ghanh ghét, đố kỵ, khích bác, lôi kéo, tấn công nhau… thì lúc đó chúng ta không phải là sứ giả của niềm vui, mà là sứ giả của nỗi buồn.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho biết bắt chước Đức Mẹ để luôn mạnh dạn lên đường mang niềm vui ơn cứu độ đến cho người khác.

THỨ HAI: 20/12

Tin Mừng: Lc 1, 26-38

Khi ấy Thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà. Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít, tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.

Nhưng Maria thưa với Thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà, và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Đấng Bà sinh ra sẽ là Đấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già, và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ, vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên thần cáo biệt Bà. 

Suy niệm:

Ơn cứu độ được thực hiện với sự cộng tác của nhiều người.

Trước hết là Thiên thần Gabriel đã mau mắn, nhanh nhạy và thông truyền chính xác ý định của Thiên Chúa cho Đức Maria. Rõ ràng dù có những thiên thần phản bội, nhưng tổng lãnh Thiên thần Gabriel đã quên đi ý riêng của mình và trung thành với Chúa.

Kế đến là Đức Maria, dù đã khấn nguyền với Chúa là “không biết đến người nam”, một sự khấn ước để thuộc trọn về Chúa, nhưng khi biết ý định của Chúa muốn sử dụng Mẹ, thì Mẹ cũng đã sẵn sàng. Như Thiên thần, Mẹ cũng phải từ bỏ cái tôi cá nhân, ý định riêng tư của mình để cộng tác với ơn cứu độ.

Trong thời gian chuẩn bị gần để mừng lễ Chúa Giáng Sinh, Giáo hội muốn chúng ta phải từ bỏ ý định riêng tư của mình để ý Chúa đi vào cuộc đời của chúng ta.

Từ bỏ ý riêng không phải dễ vì nó là cả một hệ tư tưởng đã ăn sâu vào trong con người chúng ta, khiến chúng ta nhìn và tiếp nhận mọi sự theo giác quan của mình; còn hơn thế nữa, bắt người khác cũng phải theo cái khung đó.

Chỉ từ bỏ y riêng khi ta có sự khiêm tốn để nhận thấy mình chẳng là gì, Thiên Chúa mới là Đấng tuyệt đối, và tha nhân cũng có cái hay riêng của mỗi người.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Thiên thần Gabriel và Mẹ Maria để mau mắn thi hành những gì Chúa muốn nơi chính cuộc đời của con.

THỨ BA: 21/12

Tin Mừng: Lc 1, 39-45 

Ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Isave, và khi bà Isave nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà; và bà Isave được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng: “Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này, tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”. 

Suy niệm:

Niềm vui của cuộc gặp gỡ hôm nay là nhờ thái độ của Mẹ trước lời mời gọi của Chúa. Mẹ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Mẹ sẽ được thực hiện. Và Mẹ đã vội vã lên đường để chia sẻ niềm vui trong đời sống đức tin của Mẹ.

Xác quyết niềm tin vào Chúa và quy hướng cả cuộc đời của ta về Ngài để sống theo thánh ý Ngài chính là hạnh phúc cho ta.

Cất bước ra khỏi sự an toàn của mình để chia sẻ với người khác về mọi sự: vật chất, tinh thần, niềm tin chính là hạnh phúc cho người.

Đức tin và lên đường chính là điều chúng ta phải nhắc lại cho chính mình trong những ngày chuẩn bị gần đón Đấng Cứu Thế.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết cầu nguyện, tiếp cần với Lời Chúa nhiều hơn để thêm lòng tin vào Chúa. Ngược lại, để củng cố đức tin xin cho chúng con biết lên đường để cảm nhận Chúa đang ở khắp mọi nơi, nhất là nơi những người cùng khổ.

THỨ TƯ: 22/12

Tin Mừng: Lc 1, 46-56

Khi ấy, Maria nói rằng: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!”

Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.

Suy niệm:

Chính Mẹ đã cảm nhận về lòng thương xót của Chúa trong cuộc đời Mẹ. Lòng thương xót không chỉ là ơn tha thứ, vì Mẹ được gìn giữ không mắc tội tổ tông, và không vương tội lỗi trần gian để xứng đáng cho Ngôi Lời nhập thể; nhưng lòng thương xót còn là muốn dùng Mẹ để thực hiện những gì Chúa muốn.

Chúa sử dụng cuộc đời Mẹ, nên Mẹ vui, Mẹ nhảy mừng. Chúa sử dụng Mẹ vì Mẹ không bao giờ nghĩ rằng mình xứng đáng. Chính vì thế Mẹ không bao giờ vênh váo với người khác, hoặc lên mặt dạy đời, mà trong tất cả Mẹ đều thưa: Chúa thương tôi đó!

Vì Chúa thương xót Mẹ nên Mẹ biết chỉ có Chúa mới mang lại cho Mẹ niềm vui đích thực. Vì lẽ ấy sóng gió cuộc đời không phủ lấp được Mẹ vì Mẹ đâu bám vào ai ngoài Chúa, những lời thị phi đâu lung lay được Mẹ vì Mẹ đâu tin gì ngoài lời của Chúa…

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, con ngợi khen Chúa vì Chúa đã thương xót con. Xin cho con từ nay đừng đặt hy vọng và tìm kiếm niềm vui vào bất cứ điều gì, ngoài Chúa.

THỨ NĂM: 23/12

Tin Mừng: Lc 1, 57-66

Khi đến ngày sinh, bà Isave hạ sinh một con trai. Láng giềng bà con nghe biết Chúa đã tỏ lòng nhân hậu lớn lao đối với bà liền đến chúc mừng bà. Ngày thứ tám, người ta đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và họ lấy tên Dacaria của cha nó mà đặt cho nó. Nhưng bà mẹ đáp lại rằng: “Không được, nó sẽ gọi tên là Gioan”. 

Họ bảo bà rằng: “Không ai trong họ hàng bà có tên đó”. Và họ làm hiệu hỏi cha con trẻ muốn gọi tên gì. Ông xin một tấm bảng và viết: “Tên nó là Gioan”. Và mọi người đều bỡ ngỡ. Bỗng chốc lưỡi ông mở ra, và ông liền chúc tụng Chúa.

Mọi người lân cận đều kinh hãi. Và trên khắp miền núi xứ Giuđêa, người ta loan truyền mọi việc đó. Hết thảy những ai nghe biết, đều để bụng nghĩ rằng: “Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào? Vì quả thực, bàn tay Chúa đã ở với nó”.    

Suy niệm:

Tên Gioan nghĩa là được Chúa thương. Quả thật Gioan chính là tình thương của Chúa dành cho 2 vợ chồng già son sẻ. Họ đã bị người đời khinh bỉ, chê cười vì tuyệt tự, nhưng nay họ sẽ vui mừng, tự hào vì có Gioan.

Gioan cũng chính là tình thương của Chúa dành cho bà con, xóm giềng vì từ nay dòng dõi họ sẽ có một người con trai đứng trong hàng ngôn sứ.

Gioan là tình thương của Chúa dành cho những người tội lỗi biết nghe lời ông mà sám hối ăn năn.

Cũng vậy, Gioan là tình thương cho những ai đón nhận Đấng Messia qua lời rao giảng của ông.

“Con trẻ này rồi sẽ nên thế nào?” Cuộc đời của mỗi chúng ta cũng được mời gọi diễn tả tình thương của Chúa. Vậy hãy biết yêu thật nhiều để khuôn mặt của Thiên Chúa được rõ nét nơi cuộc đời của chúng ta.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, ngày Gioan chào đời mang đến niềm vui cho nhiều người, vì sứ điệp Chúa muốn khắc ghi nơi cuộc đời của Ngài là yêu thương. Xin cho cuộc đời của chúng con cũng mang đến niềm vui cho người khác.

THỨ SÁU: 24/12

Tin Mừng: Lc 1, 67-79 

Khi ấy, Dacaria, cha của Gioan, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng: “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel, Người đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Từ dòng dõi trung thần Đavít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta, như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa: Sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét; sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên, và nhớ lại lời xưa giao ước Chúa đã thề với tổ phụ Abraham: rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù, và cho ta chẳng còn sợ hãi, để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người mà phụng thờ Người suốt cả đời ta. 

“Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên. Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta, soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối, và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an”.  

Suy niệm:

Dacaria đã nói tiên tri về sứ mạng của Gioan “Hài nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên.” Sứ mạng của Gioan là loan báo một Thiên Chúa cứu độ, ơn cứu độ chính là sự tha thứ của Thiên Chúa.

Như vậy chuẩn bị cho niềm vui Giáng Sinh là chuẩn bị cho tâm hồn đón nhận ơn tha thứ, tẩy xóa những tội lỗi của con người. Thực sự ra ơn cứu độ đã đến và nhiều người đã lãnh nhận, đó là những người thiện tâm.

Phần chúng ta muốn đón nhận ơn cứu độ, đón nhận niềm vui Giáng Sinh, được ơn tha thứ thì phải có lòng thiện tâm. Sự thiện tâm ở đây là một tâm hồn luôn hướng về Chúa để sống theo đường lối của Ngài; mà đường lối của Chúa là yêu thương.

Một tâm hồn sân si, ganh ghét, hận thù… sẽ không thể nào đón nhận ơn cứu độ, đón nhận niềm vui Giáng Sinh, đón nhận ơn tha thứ từ nơi Chúa, vì nó còn đầy ắp những điều chưa thiện tâm.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, nhân loại chúng con đang “ở trong bóng tử thần” bằng nhiều cách khác nhau. Xin ơn cứu độ đến dẫn lối chúng con vào đường nẻo bình an.

THỨ BẢY: 25/12 – LỄ GIÁNG SINH

Tin Mừng: Lc 2, 1-14

Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai. 

Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán. 

Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”. 

Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.

Suy niệm:

Luca cho biết lúc Chúa Giêsu ra đời, Ngài “được bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”, vì “không tìm được chỗ trong hàng quán”…

Với 2 chi tiết này chúng ta suy tư về mầu nhiệm Giáng Sinh:

Hài Nhi Giêsu “được bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”, nghĩa là Chúa sinh ra hết sức đơn sơ, khiêm tốn.

Cha mẹ Ngài “không tìm được chỗ trong hàng quán” thể hiện một sự hất hủi, lạnh lùng của lòng người, dấu chỉ của sự từ chối ơn cứu độ.

Sự đơn sơ, khiêm tốn nghĩa là Chúa chấp nhận tất cả những gì người khác dành cho Ngài. Cho nên có khi người ta diễn tả Chúa sinh ra trong hang đá hết sức đơn sơ hoặc một hang đá quá chừng lộng lẫy; có khi Chúa được trang hoàng ở nơi cung điện, có khi ở một làng quê… Tất cả những điều đó không quan trọng, mà quan trọng là sứ điệp Chúa ở với con người chúng ta trong mọi hoàn cảnh.

Điều chúng ta nhận thấy ngay từ ngày Chúa Giáng trần là có những người đã xua đuổi, không đón tiếp Chúa. Họ có nhiều lý do khác nhau, nhưng hậu quả cuối cùng là không có được hạnh phúc khi không có Chúa ở cùng.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, như ngày xưa, con biết Chúa vẫn đang ở trong cuộc đời chúng con. Mừng Chúa Giáng Sinh trong bối cảnh nhân loại đối diện với dịch bệnh, thì chắc chắn Chúa cũng mang kiếp người đau khổ như chúng con. Nhưng kiếp người đó không phải cũng sẽ qua đi như chúng con, mà sẽ nâng chúng con để giải thoát khỏi sự dữ. Xin cho chúng con biết mở lòng ra để đón nhận Chúa hầu có được niềm vui, hạnh phúc đích thực.

bài viết mới

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here