Sunday, November 24, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 4 | Mùa Thường niên Năm A   

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN IV THƯỜNG NIÊN NĂM A

CHÚA NHẬT

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 5, 1-12a

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ đông đảo, Người đi lên núi, và lúc Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần Người. Bấy giờ Người mở miệng dạy họ rằng:

“Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho những ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Nước làm cơ nghiệp. Phúc cho những ai đau buồn, vì họ sẽ được ủi an. Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được no thoả. Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.   

SUY NIỆM:

Tiên tri Xôphônia nói rằng chỉ số sót, nghĩa là số còn lại mới là những người được ơn cứu độ. Số sót đó được thánh Phao lô trong bài đọc II cho biết, là những người không sống theo sự khôn ngoan thế gian, mà là những người “điên dại” trong nước Thiên Chúa. 

Những người điên dại là những người sống nghèo khó theo tinh thần tám mối phúc.

Họ là những người dám chọn lội ngược dòng, dám sống khác người đời, dám theo lý tưởng mà những người “khôn ngoan” cho là khờ dại.

Chọn bước theo Đức Giêsu là chọn một cuộc sống phiêu lưu, nhưng sự phiêu đó mang lại cho người Kitô sự bình an đích thực, vì nơi họ cậy dựa chỉ duy nhất là sức mạnh và hạnh phúc bởi Thiên Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Xi cho con dám sống “khác người” vì Nước Trời.  

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 5, 1-20

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ sang bờ biển bên kia, đến địa hạt Giêrasa. Chúa Giêsu vừa ở thuyền lên, thì một người bị quỷ ô uế ám từ các mồ mả ra gặp Người. Người đó vẫn ở trong các mồ mả mà không ai có thể trói nổi, dù dùng cả đến dây xích, vì nhiều lần người ta đã trói anh ta, gông cùm xiềng xích lại, nhưng anh ta đã bẻ gãy xiềng xích, phá gông cùm, và không ai có thể trị nổi anh ta. Suốt ngày đêm anh ta ở trong mồ mả và trong núi, kêu la và lấy đá rạch mình mẩy. Thấy Chúa Giêsu ở đàng xa, anh ta chạy đến sụp lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, ông với tôi có liên hệ gì đâu? Vì danh Thiên Chúa, tôi van ông, xin chớ hành hạ tôi”. Nhưng Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”. Và Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là cơ binh, vì chúng tôi đông lắm”. Và nó nài xin Người đừng trục xuất nó ra khỏi miền ấy.

Gần đó, có một đàn heo đông đảo đang ăn trên núi, những thần ô uế liền xin Chúa Giêsu rằng: “Hãy cho chúng tôi đến nhập vào đàn heo”. Và Chúa Giêsu liền cho phép. Các thần ô uế liền xuất ra và nhập vào đàn heo, rồi cả đàn chừng hai ngàn con lao mình xuống biển và chết đuối. Những kẻ chăn heo chạy trốn và loan tin đó trong thành phố và các trại. Người ta liền đến xem việc gì vừa xảy ra. Họ tới bên Chúa Giêsu, nhìn thấy kẻ trước kia bị quỷ ám ngồi đó, mặc quần áo và trí khôn tỉnh táo, và họ kinh hoảng. Những người đã được chứng kiến thuật lại cho họ nghe mọi sự đã xảy ra như thế nào đối với người bị quỷ ám và đàn heo.

Họ liền xin Chúa Giêsu rời khỏi ranh giới họ. Khi Người xuống thuyền, kẻ trước kia bị quỷ ám xin theo Người. Nhưng người không cho mà rằng: “Con hãy về nhà với thân quyến, và loan truyền cho họ biết những gì Thiên Chúa đã làm cho con và đã thương con”. Người đó liền đi và bắt đầu tuyên xưng trong miền thập tỉnh, tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm cho anh ta, và mọi người đều thán phục.

SUY NIỆM:

Dẫu biết ma quỷ đang ở trong đàn heo, dẫu tin Đức Giêsu tiêu diệt ma quỷ, nhưng do thiệt hại kinh tế mà người ta đã “xin Chúa Giêsu rời khỏi ranh giới họ”. Nghĩa là họ thà sống chung với ma quỷ để giữ được đàn heo hơn là theo Chúa  Giêsu mà thiệt hại về kinh tế.

Thế mới thấy điều Chúa Giêsu nói là rất đúng: Người giàu có khó vào Nước Trời. Khó vì người ta chưa dám chọn lựa giá trị linh thánh, giá trị cao hơn .

Hay nói cách khác, người ta chưa dám từ bỏ những giá trị phàm tục để theo Chúa.

Như vậy con đường theo Đức Giêsu chẳng là gì khác hơn con đường thập giá, con đường hy sinh cho một lý tưởng cao cả.

Tôi có dám từ bỏ những giá trị phàm tục cho một lý tưởng cao cả hơn không?

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con biết mạnh dạn từ bỏ những gì không xứng đáng với Nước Trời.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 5, 21-43

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

SUY NIỆM:

Dấu là của Chúa  Giêsu là để chứng tỏ Ngài là Đấng quyền năng. Dấu lạ là những lần hiếm hoi Chúa Giêsu làm để củng cố niềm tin chẳng những cho cá nhân mà còn cho cộng đồng.

Nhờ dấu của Chúa Giêsu mà con gái ông đại đội trưởng được chữa lành. Điều đó chứng tỏ Ngài là Đấng quyền năng; nhờ thế mà chắc chắn gia đình ông đại đội trưởng tin vào Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa.

Từ dấu lạ đó “mà đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía”, nghĩa là dân chúng đã tin vào Ngài.

Tôi đã tin vào Chúa, nhưng niềm tin của tôi cần được củng cố không phải bởi dấu lạ nhãn tiền, nhưng nhờ đức tin, nghĩa là những hành động cụ thể trong đời sống của tôi.

Chính vì thế hằng ngày thay vì tìm kiếm dấu lạ, tôi hãy thờ phượng Chúa cách cụ thể và sống theo những gì Ngài chỉ dạy.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con luôn tin tưởng vững vàng.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 6, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người. Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm được phép lạ nào, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh và giảng dạy.

SUY NIỆM:

Giảng cho người ngoài thì dễ, giảng cho người nhà thì khó.

Khó vì những định kiến, trước hết là sự quen thuộc dẫn đến nhàm chán. Kế đến là vì chúng ta có sự ganh tị, không thể những người cùng trang lứa, gần gũi với tôi lại có thể là người vĩ đại. Cái tôi muốn tôi hơn người khác.

Trong mọi sự, niềm tin sẽ giải quyết tất cả. Tôi đến với Chúa nhờ niềm tin, tôi sống với Chúa nhờ niềm tin, tôi làm mọi việc nhờ niềm tin… để tôi được hưởng hạnh phúc đời đời bên cạnh Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con tìm kiếm hạnh phúc đời đời.

THỨ NĂM – 02/02: ĐỨC MẸ DÂNG MÌNH TRONG ĐỀN THÁNH

LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 2, 22-32 hoặc 22-40

Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là người thánh thuộc về Chúa”. Và cũng để dâng lễ vật cho Chúa, như có nói trong Luật Chúa, là một đôi chim gáy, hay một cặp bồ câu con.

Và đây ở Giêrusalem, có một người tên là Simêon, là người công chính, kính sợ Thiên Chúa, và đang đợi chờ niềm ủi an của Israel. Thánh Thần cũng ở trong ông. Ông đã được Thánh Thần trả lời rằng: Ông sẽ không chết, trước khi thấy Đấng Kitô của Chúa. Được Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ ngay lúc cha mẹ trẻ Giêsu đưa Người đến để thi hành cho Người những tục lệ của Lề luật. Ông bồng Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:

“Lạy Chúa, giờ đây, Chúa để cho tôi tớ Chúa ra đi bình an theo như lời Chúa đã phán: vì chính mắt con đã nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là Ánh sáng chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.

Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà và nói với Maria mẹ Người rằng: “Đây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ!”

Lúc ấy, cũng có bà tiên tri Anna, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm, rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giêsu cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel.

Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo Luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

SUY NIỆM:

Đức Mẹ không tự ý dâng mình trong Đền Thờ được, nhưng đây là hạnh động mang tính truyền thống của gia đình.

Cha mẹ của Đức Mẹ muốn con mình sống trong không gian linh thánh để sau này biết chọn lựa giá trị linh thánh.

Họ muốn cuộc đời của mình, tất cả những gì liên quan đến mình đều thuộc về Chúa.

Chính vì thế mà gia đình chính là trường học đầu tiên của Kitô hữu. Ở đó họ ngụp lặn trong bầu khí linh thánh. Ở đó họ được cha mẹ giáo dục và dạy dỗ cho những điều linh thánh.

Trước hết, tôi phải giữ được truyền thống thánh thiện của gia đình tôi thì tôi mới có thể truyền đạt cho con cái cháu chắt, thế hệ sau này.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con nổ lực nên thánh mỗi ngày.

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 6, 14-29

Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, vì danh tiếng Người đã lẫy lừng, kẻ thì nói: “Gioan Tẩy giả đã từ cõi chết sống lại, nên ông đã làm những việc lạ lùng”; kẻ thì bảo: “Đó là Êlia”; kẻ khác lại rằng: “Đó là một tiên tri như những tiên tri khác”. Nghe vậy, Hêrôđê nói: “Đó chính là Gioan trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”. Vì chính vua Hêrôđê đã sai bắt Gioan và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đã cưới lấy. Vì Gioan đã bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh mình”. Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được, vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe. Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa.

Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: “Con muối gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, và vua thề rằng: “Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”. Cô ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì?” Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gioan Tẩy Giả”. Cô liền vội vàng trở vào xin vua: “Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”. Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ. Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.  

SUY NIỆM:

Khi con người ta để cho đam mê chi phối, thì họ sẽ hành động bất chấp tất cả, kể cả những điều rùng rợn, ghê sợ.

Vì thế, đời sống đức tin là con người biết lèo lái để con thuyền cuộc đời mình đi đúng hướng, biết lướt qua những con sóng đam mê, biết che chắn những dậy sóng trong tâm hồn…

Chỉ bám vào Đức Giêsu người ta mới có thể làm cho thuyền đời mình vững chắc, vì nơi Chúa có tất cả mọi sự cho chúng ta thỏa mãn, sự thỏa mãn viên mãn chứ không phải như những dục vọng trần gian này.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con bám vào Chúa thật chặt.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Tin Mừng Mc 6, 30-34

Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các ông: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”. Vì lúc ấy dân chúng đến tấp nập đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Vậy các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài. Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu biết giới hạn của các môn đệ mình, nên khi nghe họ líu lo kể lại những thành công trên bước đường truyền giáo, Ngài đã kêu họ “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”.

Biết môn đệ mệt mỏi nên cần nghỉ ngơi, nhưng nhất là biết sự kiêu căng trong lòng các ông nên cần phải tìm đến chỗ thanh vắng để không tự hào với người khác.

Nhiệt huyết tông đồ không bị những tự cao tự đại xô ngã, vì một khi người môn đệ để cho cái tôi cá nhân điều khiển, thì dù cho có lôi kéo được nhiều người, nhưng chính họ lại đã đánh mất tất cả vì muốn rao giảng chính mình.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con khiêm tốn trong khi rao giảng Tin Mừng.

bài viết mới