TUẦN IV PHỤC SINH NĂM C
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Ga 10, 27-30
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta. Điều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một”.
SUY NIỆM:
Mục tử và đàn chiên có mối liên hệ thật đặc biệt. Chiên nghe tiếng mục tử, và mục tử biết từng con chiên. Mục tử sẽ cho chiên được sống mạnh khỏe và nhất là cho chiên được sống đời đời.
Chỉ duy nhất tiếng của vị mục tử gọi chiên mới nghe. Nó phân biệt giữa nhiều tiếng gọi khác, trong đó có cả tiếng của những người muốn trộm chiên. Vì thế nghe và phân biệt được tiếng chủ chiên là yếu tố sống còn của chiên.
Giữa hàng trăm, hàng ngàn con chiên nhưng vị mục tử vẫn biết từng con một để chăm sóc theo tình trạng sức khỏe và tính cách của nó. Đủ để thấy sự cơ cực, vất vả của vị mục tử tận tâm với đàn chiên của mình.
Chúa Giêsu là Mục Tử và mỗi chúng ta là một con chiên trong đàn chiên của Chúa. Để có thể nghe và nhận ra tiếng Chúa, chúng ta phải siêng năng đọc và suy niệm Lời Chúa; chăm chỉ cầu nguyện và có cái nhìn linh thánh trong mọi sự. Lúc đó Kitô hữu mới có thể biết đâu là tiếng của chủ mình.
Chúa là Mục Tử nhân lành, nên chắc chắn Chúa biết rõ từng người chúng ta trong cái nhìn yêu thương riêng biệt của Ngài. Vì vậy đừng tìm kiếm gì cho lợi ích riêng tư của bản thân mình, nhưng trong mọi sự hãy biết làm cho Nước Chúa được hiển trị.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con tin Chúa biết và chăm sóc mỗi người chúng con cách tận tình nhất vì Chúa là Mục tử nhân lành. Xin cho chúng con biết hiệp nhất, yêu thương nhau trong gia đình Hội thánh, là hình ảnh đàn chiên của Chúa.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Ga 10, 1-10
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Thật, Ta bảo thật cùng các ngươi, ai không qua cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào lối khác, thì người ấy là kẻ trộm cướp. Còn ai qua cửa mà vào, thì là kẻ chăn chiên. Kẻ ấy sẽ được người giữ cửa mở cho, và chiên nghe theo tiếng kẻ ấy. Kẻ ấy sẽ gọi đích danh từng con chiên mình và dẫn ra. Khi đã lùa chiên mình ra ngoài, kẻ ấy đi trước, và chiên theo sau, vì chúng quen tiếng kẻ ấy. Chúng sẽ không theo người lạ, trái lại, còn trốn tránh, vì chúng không quen tiếng người lạ”.
Chúa Giêsu phán dụ ngôn này, nhưng họ không hiểu Người muốn nói gì. Bấy giờ Chúa Giêsu nói thêm: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đã đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá huỷ. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu khẳng định Ngài là cửa chuồng chiên, để thấy hình ảnh vị Mục tử giang tay ôm ấp, bảo vệ cho từng con chiên của mình. Đó cũng là khẳng định nếu chiên ở trong đàn thì nó sẽ an toàn vì được sự bảo vệ của Mục tử.
Ở trong đàn chiên có Chúa Giêsu là cửa nghĩa là phải hoàn toàn để Chúa bảo vệ, dứt khoát sống theo những gì Ngài hướng dẫn, chỉ dạy.
Sự nguy hiểm là có những con chiên không muốn sống trong đàn vì nó nghĩ mình bị gò bó, mất tự do nên luôn hướng ra bên ngoài mong muốn được tung tăng, bay nhảy…
“Cửa chuồng chiên” là Lời Chúa, Giới luật của Chúa và tất cả những gì liên quan đến Chúa để giúp cho đàn chiên của Ngài “được sống và sống dồi dào”.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết quý trọng sự chăm sóc của Chúa để lo sống tốt trong hoàn cảnh của mình, không đòi hỏi cũng như mơ tưởng những điều cao xa vượt sức; nhưng góp phần xây dựng và bảo vệ đàn chiên.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Ga 10, 22-30
Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.
SUY NIỆM:
Người Do Thái khao khát mong chờ ơn cứu độ như hạn chờ mưa, nên với những gì Chúa Giêsu làm, họ “ngờ ngợ” Đấng Messia chính là Ngài. Vì vậy họ đã hỏi thẳng Ngài: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”.
Vấn đề chính yếu của người Do Thái theo lời Chúa Giêsu là: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin.” Lý do họ không tin là vì họ không thuộc đàn chiên của Ngài.
Quả thật: “Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi”. Nếu họ thuộc đàn chiên của Chúa Giêsu thì họ sẽ nghe và theo Chúa. Họ muốn tìm kiếm ơn cứu độ nhưng không bước vào đàn chiên của Chúa, vì vậy họ mãi mãi là những người ở “bên ngoài”.
Hành động của Kitô hữu để được ơn cứu độ, được hạnh phúc đích thực là “nghe” và “theo” Mục tử Giêsu; khao khát, mong mỏi, tìm kiếm duy nhất của con chiên là làm sao nghe tiếng Mục tử rõ hơn và bước theo Ngài mỗi ngày cách sát gót hơn.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con vẫn miệt mài tìm kiếm Chúa trong cuộc đời này, nhưng có nhiều âm thanh làm con không nghe rõ hoặc lạc mất tiếng Chúa. Xin cho con biết lắng đọng tâm hồn trong cầu nguyện để nghe tiếng Chúa dễ dàng hơn.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Ga 12, 44-50
“Ta là sự sáng đã đến thế gian”.
Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Đấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Đấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Đấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy”.
SUY NIỆM:
Người Do Thái tin vào Thiên Chúa Cha và mong chờ lời hứa cứu độ từ Cha, nhưng Chúa Giêsu là Đấng được Chúa Cha sai đến thì họ không tin. Vì vậy Chúa Giêsu mơi nói cho họ biết việc họ không tin Ngài là không tin vào Chúa Cha, và việc họ bị xét xử sau này là vì chính Ngài đã nói với họ nhưng họ không tin.
Những ai tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa thì sẽ được giải thoát khỏi bóng tối, vì Chúa Giêsu là ánh sáng. Ánh sáng của Ngài chính là sự Phục Sinh, bằng chứng cho sự chiến thắng bóng tối, sự dữ và cái chết.
Quả thật ai tin vào Chúa Giêsu là đi trong ánh sáng, vì tất cả mọi sự nơi Chúa Giêsu là Sự thật, là Chân lý. Giáo huấn của Ngài đôi khi nghịch với lợi ích trần tục, ảnh hưởng đến lợi ích cá nhân (Ví dụ quyên góp cho đền thờ thì coi như chu toàn luật hiếu thảo; làm theo điều lãnh đạo tôn giáo dạy chứ đừng nhìn họ, vì họ nói mà không làm; bác ái cụ thể thì quan trọng hơn là tuân giữ lề luật cách khắt khe…), nhưng những điều Ngài dạy mới thực sự là ánh sáng giải phóng con người khỏi những ràng buộc của luật lề và mọi thứ cũ kỹ khiến con người mất tự do và không được hạnh phúc.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con biết Chúa là ánh sáng, nhưng đôi khi con muốn núp trong bóng tối để sống theo tự do, thỏa mãn những đam mê, làm những điều xấu xa… Những lúc đó con thấy mình sung sướng, nhưng chính sự sung sướng đó càng đẩy con vào tối tăm của tâm hồn. Xin Chúa giúp con can đảm bước ra ánh sáng để được Chúa soi dẫn tìm về bến bờ hạnh phúc đích thật.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Ga 13, 16-20
Sau khi đã rửa chân các môn đệ, Chúa Giêsu phán với các ông: “Thật, Thầy bảo thật các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ, kẻ được sai không trọng hơn đấng đã sai mình. Nếu các con biết điều đó mà thực hành thì có phúc. Thầy không nói về tất cả các con, vì Thầy biết những kẻ Thầy đã chọn, nhưng lời Thánh Kinh sau đây phải được ứng nghiệm: Chính kẻ ăn bánh của Ta sẽ giơ gót lên đạp Ta. Thầy nói điều đó với các con ngay từ bây giờ, trước khi sự việc xảy đến, để một khi xảy đến, các con tin rằng: Thầy là ai. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai đón nhận kẻ Thầy sai, là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai Thầy”.
SUY NIỆM:
Hành động rửa chân cho các môn đệ là hành động khiêm nhường xuất phát bởi lòng yêu thương, phục vụ; càng giá trị hơn khi người phục vụ lại là người đứng đầu.
Chúa Giêsu nhắc các môn đệ nhớ mình chỉ là môn đệ (người nhỏ) mà lại được Thầy (người lớn) cúi xuống rửa chân cho, để nhớ đến bài học căn bản của đạo Thiên Chúa là đạo yêu thương.
Xuất phát bởi tình yêu thương đó mà Chúa Giêsu được sai đến thế gian này, và cũng từ tình yêu thương đó mà các môn đệ được sai đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng.
Từ bài học yêu thương cho ta thấy môn đệ Đức Giêsu là những người sống và rao giảng tình yêu thương, nghĩa là những con người biết sống cho người khác; còn những ai chỉ biết sống cho riêng mình là những kẻ “giơ gót đạp Ta” theo lời Chúa Giêsu nói, nghĩa là những con người phản bội tình yêu thương.
CÂU NGUYỆN:
Lạy Chúa, người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng con là môn đệ của Chúa, là chúng con biết yêu thương nhau và yêu thương mọi người. Xin cho chúng con trở thành chứng nhân cho tình yêu của Chúa giữa lòng đời hôm nay.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Ga 14, 1-6
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.
SUY NIỆM:
Tôma là một con người theo trực giác. Điều gì rõ ràng ông mới chấp nhận, mới tin. Vì vậy khi Chúa Giêsu nói về việc ra đi dọn chỗ cho các môn đệ, Tôma muốn Thầy chỉ rõ ràng Thầy đi đâu, chỗ nào để ông với các anh em mới biết đường đi theo.
Chúa Giêsu đã nói lên chân lý của đạo là con đường, con đường của đạo Chúa chính là Đức Giêsu, Đấng là đường, là sự thật và là sự sống. Vì thế chỉ cần biết rõ Chúa Giêsu thì sẽ biết con đường để đi và đi như thế nào.
Con đường Chúa Giêsu là con đường thánh ý Chúa Cha. Ngài đến thế gian này là để làm theo thánh ý Chúa Cha; và tất cả mọi việc Ngài làm đều để cho Danh Cha được cả sáng.
Con đường Chúa Giêsu là con đường yêu thương, phục vụ. Ngài không làm gì cho bản thân, nhưng hoàn toàn cho người khác, nhất là người cùng khổ, người nghèo, người bệnh tật và người ngoại.
Bước theo Chúa Giêsu là đi trên con đường của Ngài, con đường làm theo thánh ý Chúa Cha và con đường yêu thương phục vụ. Càng biết Chúa Giêsu bao nhiêu thì càng phải trở nên giống Ngài bấy nhiêu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, chúng con loay hoay để tìm đường đi vì tưởng con đường của Chúa là con đường lạ lẫm hoặc rất khó đi, nhưng thực ra con đường của Chúa rất gần gũi và dễ đi, đó là con đường yêu thương. Vì vậy xin cho con biết rèn luyện con tim của mình để yêu Chúa hết lòng và yêu anh em hết tình.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Ga 15, 9-17
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.
“Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền.
“Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.
SUY NIỆM:
Các môn đệ đã chọn Thầy Giêsu là lý tưởng, là con đường để bước đi thì phải “ở lại trong tình yêu của Thầy”. Dấu hiệu để người môn đệ “ở lại trong tình yêu của Thầy” là “yêu như Thầy”.
Tình yêu cũng chính là lệnh truyền của Thầy Giêsu: “Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con.”
Vì thế, nét đặc trưng của đạo Chúa cũng chính là tên gọi của đạo ấy: đạo yêu thương. Yêu không phải theo cảm xúc tự nhiên, nhưng là yêu như Chúa đã yêu, một tình yêu đơn sơ và không tính toán, một tình yêu chân thành chỉ lo điều tốt cho người khác.
Kết quả để đánh giá mức độ sống đạo của người môn đệ hay còn gọi là hoa trái trong đời sống đức tin chính là tình yêu nơi người ấy và sự lan tỏa tình yêu của người ấy đến xung quanh.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, đã đến lúc phải vượt qua ranh giới của lề luật, của định chế con người để hướng đến giới luật duy nhất của đạo Chúa là giới luật yêu thương. Xin Chúa cho con biết hướng đến giới luật đó và đánh giá mọi sự cũng chỉ bằng giới luật mà Chúa đã dạy: “các con hãy yêu mến nhau”