Sunday, December 22, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 29 | Năm B

CHÚA NHẬT XXIX THƯỜNG NIÊN B

Tin Mừng: Mc 10, 35-45

Khi ấy, Giacôbê và Gioan con ông Giêbêđê đến gần Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy”. Người hỏi: “Các con muốn Thầy làm gì cho các con?” Các ông thưa: “Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy”. Chúa Giêsu bảo: “Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?” Các ông đáp: “Thưa được”. Chúa Giêsu bảo: “Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định”.

Mười môn đệ kia nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: “Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước, thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”.

Suy niệm:

“Con Người đến để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”.

Đức Giêsu đã khẳng định như thế và Ngài đã sống như vậy. Ngài đến là để phục vụ và hiến dâng mạng sống mình để nhiều người được ơn cứu độ.

Phục vụ là làm công việc thuộc trách nhiệm của mình đối với người khác. Đức Giêsu đã bôn ba khắp nơi để loan báo Tin mừng vì đó là thánh ý Chúa Cha. Ngài làm mọi cách để con người được đón nhận Tin Mừng đó, nhất là giữa thử thách con người có quá nhiều thứ tin mừng “ảo” khác.

Việc loan báo Tin Mừng chính là việc phục vụ của Ngài, vì đó là trách nhiệm Chúa Cha đã giao phó. Nhưng điều quan trọng là phục vụ đến hiến dâng mạng sống mình, nghĩa là Ngài đã toàn tâm, toàn ý, dành tất cả năng lực cho việc loan báo Tin mừng; mạng sống là điều gắn bó và quý giá nhất Ngài cũng đã sẵn sàng hy sinh vì sứ mạng, vì trách nhiệm.

Đừng xem việc phục vụ là việc của những người “bao đồng”, của những người “lăng xăng”… nhưng phục vụ là “công việc thuộc trách nhiệm của mình”. Vì thế giá trị của con người là ở chỗ thực hiện công việc thuộc trách nhiệm đó đến mức nào. Tận cùng của việc phục vụ là hy sinh mạng sống mình giống như Đức Giêsu.

Mọi người ai cũng có trách nhiệm của mình, nhưng trong khi thực thi trách nhiệm đó tôi đã toàn tâm toàn ý, đã dùng hết năng lực, thậm chí phải đau khổ, phải suy nghĩ, phải mất ăn, mất ngủ; chịu hiểu lầm, mang tiếng…

Chính khi  chịu tiêu hao vì trách nhiệm, đó là lúc chúng ta đang bắt chước Đức Giêsu để “ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm lợi ích trong việc phục vụ, hoặc kêu ca, phản kháng trong lúc phục vụ, nhưng “hãy làm mọi sự vì đức ái”, vì chính tình yêu đã thôi thúc Đức Giêsu “yêu đến cùng”. Xin cho con biết trao ban trọn vẹn để thực thi ý Chúa, là chính công việc bổn phận của con. Amen.

THỨ HAI, 18/10 : THÁNH LUCA, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG

Tin Mừng: Lc 10, 1-9

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường.

“Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: “Bình an cho nhà này”. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ. Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi”.

Suy Niệm:

“Nước Thiên Chúa đã đến gần

Trước tình trạng cấp bách của Giáo hội: lúa chín đầy đồng, Đức Giêsu đã chỉ dạy cho các môn đệ mình phải làm những việc sau:

Trước hết là cầu nguyện: “các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người”. Phải luôn ý thức đây là việc của Chúa, của chủ ruộng để có làm gì cũng là làm theo ý của ông chủ.

Kế đến phải luôn tỉnh táo, khôn ngoan vì “Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng”. Chúa biết giới hạn của các môn đệ mình, cũng như sự đơn sơ, chân thành của những người con cái Chúa; Ngài cũng biết rõ sự tinh ranh của thế gian. Vì thế Ngài căn dặn các môn đệ mình phải hết sức tỉnh táo để biết mục tiêu của mình là gì.

Sau cùng là lời dạy cho hành trang các môn đệ: đừng bận tâm đến vật chất, nhưng phải trang bị cho mình sự bình an nội tâm, vì đó là điều thế gian cần nhất. Tin mừng của Thiên Chúa phải được đón nhận trong sự bình an dù cuộc đời đầy gian nan thử thách.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, Chúa đã chỉ dạy cho con hết sức cặn kẽ để con cộng tác vào công việc loan báo Tin Mừng. Xin Chúa cho con biết trung thành thực hiện những gì Chúa đã chỉ dạy để “Danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến”.

THỨ BA

Tin Mừng: Lc 12, 35-38

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ thắt lưng, xếp chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba, chủ trở về mà gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy”.

Suy niệm:

“Thật là phúc cho những đầy tớ khi chủ về mà thấy đang tỉnh thức”

Sai lầm của nhiều người là nói họ còn trẻ, còn khỏe, còn lâu mới chết, vì vậy cứ việc hưởng thụ một cách bất chấp, đợi khi nào bệnh tật, già yếu mới lo giữ đạo. Như vậy họ được cả hai, cả đời này lẫn đời sau. Nhưng nếu được như họ nghĩ thì quá tốt! Nhiều sự kiện thực tế cho thấy những cái chết bất ngờ, đột ngột khiến người ta trở tay không kịp, nhất là khi dịch bệnh nguy hiểm đang hoành hành trên khắp thế giới.

Đó là tâm trạng của một số đầy tớ trong bối cảnh đoạn Tin Mừng hôm nay. Vì nghĩ ông chủ đi ăn cưới còn lâu mới về, nên họ đã không chu toàn bổn phận của mình. Đức Giêsu đã nói “Thật là phúc cho những đầy tớ khi chủ về mà thấy đang tỉnh thức”.

Lời Chúa hôm nay là một lời nhắn nhủ rất thực tế. Chúa ban cho con người có tự do, nhưng họ phải cẩn trọng để sử dụng tự do đó cho đúng đắn. Trong tự do, con người phải luôn luôn nghĩ đến hậu quả ngày sau hết.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã cho con được làm con cái Chúa. Cám ơn Chúa đã ban mọi sự cho con. Xin cho con biết làm cho những ân ban của Chúa phát sinh hiệu quả. Đừng để con vì quá mải mê mà quên đi “ông chủ” đích thực của mình là ai. Và nếu con có quên, xin cho con nhớ ông chủ nhân từ luôn chờ đợi con mở cửa để ông dẫn con vào hạnh phúc bất diệt, chứ không phải những thứ con đang theo đuổi ở đời này trong tự do riêng tư của con.

THỨ TƯ

Tin Mừng: Lc 12, 39-48

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy hiểu biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.

Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.

Suy niệm:

“Ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều”

Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu đã nói: “Tất cả là hồng ân”. Đúng vậy, tất cả đều do Chúa ban. Nhưng có những người trách Chúa ban cho người này, người nọ, người kia mà không ban cho họ; hoặc ban cho họ ít hơn người khác; thậm chí xin ơn này cho ơn nọ, không đúng như những gì họ mong muốn.

Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người biết Chúa là chủ tể cuộc đời chúng ta, vì vậy Ngài có quyền để ban cho mỗi người tùy theo sự quan phòng của Ngài, nhưng phải tin chắc một điều: cái nhìn của Chúa luôn luôn tốt cho con người.

Và cũng nhắc cho những ai được Chúa ưu ái trao ban cho những điều thuận lợi, những chuyện xem ra “nhiều” hơn người khác biết rằng “Được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều”. “Cái đòi” của Chúa chính là việc chúng ta sử dụng những ơn ban đó như thế nào cho Chúa, cho bản thân và cho tha nhân. Có người cho mình làm “Chúa” trong tất cả những gì Chúa ban để đối xử một cách thậm tệ với người khác, nghĩa là họ đã lấy đi chủ quyền của Thiên Chúa.

Ngược lại có những người được Chúa ban cho rất ít, nhưng họ lại làm lợi nhiều, vì họ biết tất cả đều là của Chúa, nên họ sống hết mình, hết tình với Chúa, với Giáo hội và tha nhân.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con biết bằng lòng với những gì mà Chúa đã ban, vì chắc chắn một điều, cho nhiều sẽ bị đòi nhiều. Việc cần thiết là hãy làm cho những gì Cúa ban được sinh hoa kết trái. Cũng xin cho con có được sự khiêm tốn để sử dụng những ơn ban của Chúa như là một đầy tớ để phục vụ chứ không phải như một ông chủ để hưởng thụ.

THỨ NĂM

Tin Mừng: Lc 12, 49-53

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian, và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên. Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất. Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con: không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba: cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha; mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ; mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng”.

Suy niệm:

“Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian, và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên”

Ngọn lửa tình yêu của Chúa đã được trao ban cho Giáo hội để thắp lên cho thế giới hôm nay, nhất là những nơi còn hận thù, chiến tranh, chia rẻ,…

Tình yêu đó cũng được trao ban cho mọi người, để tất cả những nơi bước chân Kitô hữu hiện diện, phải là một đóm lửa yêu thương trong cung cách sống.

Nhưng rõ ràng như lời Chúa nói: “Thầy không đến để ban hòa bình, nhưng là đem sự chia rẽ”. Sự chia rẽ phát xuất từ việc người ta thiếu bác ái, thiếu yêu thương; mà nguyên nhân sâu xa là vì người ta chỉ nghĩ đến thân mình.

Khi thấy ai đó được người khác quý mến, lẽ ra tôi phải vui mừng, nhưng tôi lại khó chịu. Khi thấy ai đó được người khác giúp đỡ, lẽ ra tôi phải chia vui với họ, nhưng tội lại ganh tị. Khi thấy ai đó được những thứ mà tôi đang được, lẽ ra tôi phải hướng dẫn để họ được nhiều hơn, nhưng tôi lại tìm cách hạ bệ họ… Sự chia rẽ là do thiếu tình thương.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, trong mỗi người chúng con có một cái tôi quá lớn, để chỉ nghĩ đến mình. Xin cho con biết nghe theo lời chỉ dạy của thánh Phaolô: “Vui với người vui, khóc với người khóc”. Chính lúc đó, ngọn lửa của Chúa sẽ được cháy bùng lên.

THỨ SÁU

Tin Mừng: Lc 12, 54-59

Khi ấy, Chúa Giêsu phán bảo dân chúng rằng: “Khi các ngươi xem thấy đám mây nổi lên ở phía tây, lập tức các ngươi nói rằng: Trời sắp mưa; và sự thật xảy ra như thế. Và khi gió nam thổi đến, thì các ngươi nói: Trời sắp nóng nực. Và việc đã xảy ra như thế. Hỡi những kẻ giả hình, các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu? Tại sao các ngươi không tự mình phê phán điều gì phải lẽ? Thế nên, khi ngươi cùng với kẻ đối phương ra trước mặt quan quyền, thì đang lúc đi dọc đường, ngươi hãy cố lo liệu cho ổn thoả với nó đi, kẻo nó lôi ngươi đến trước quan toà, và quan toà trao ngươi cho lý hình và lý hình tống ngươi vào ngục. Ta bảo cho ngươi hay, ngươi sẽ không thể ra khỏi đó cho đến khi nào trả xong đồng xu cuối cùng”.

Suy niệm:

“Cảnh sắc đất trời thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét?”

Câu hỏi của Chúa cũng là một sự chất vấn cho lương tâm mỗi người chúng con, khi thời đại hôm nay có nhiều thứ cám dỗ khiến chúng con nghiên cứu, tìm tòi, hiểu biết rất sâu rộng. Nhiều lúc tự hào về những hiểu biết của mình, và lấy sự hiểu biết đó để “đè trên đầu trên cổ” người khác… Trong khi Lời Chúa, ý Chúa, cung cách của Chúa thì chúng con thực sự thiếu hiểu biết, vì vậy chúng con không hành xử không giống Chúa.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho con đừng tự hào về điều gì ngoài thập giá Đức Kitô. Xin cho con mỗi ngày chiêm ngắm mầu nhiệm thập giá để sống sự tự hủy, yêu thương quên mình giống như Chúa vậy.

THỨ BẢY

Tin Mừng: Lc 13,1-9

Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. Đức Giê-su đáp lại rằng : “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao ? Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao ? Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”

Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này : “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, nên bảo người làm vườn : ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất ?’ Nhưng người làm vườn đáp : ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.'”

Suy niệm :

Những dòng trước của trang Tin mừng này, Đức Giêsu nói về những dấu chỉ để qua đó người ta đọc được ý Chúa. Hôm nay qua câu chuyện “những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng”, một số người Do Thái kết án những người đó tội lỗi nên mới bị phạt.

Chắc chắn Đức Giêsu không nghĩ đến việc người khác gặp sự xấu như hình phạt của Thiên Chúa, mà qua sự kiện đó Ngài mời gọi con người hãy hướng về sâu thẳm cõi lòng mình để xem Chúa muốn nhắc mình điều gì.

Câu chuyện dụ ngôn sau đó kể về việc cây nho không sinh trái và sự nhẫn nại của ông chủ. Kết hợp sự kiện và dụ ngôn ta nhận được sứ điệp : Chúa chờ ta!

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, con biết Chúa vẫn đang từng ngày chờ đợi con như người cha trông ngóng đứa con hoang trở về.  Chúa không trừng phạt những lỗi lầm của con vì Chúa vẫn còn cho con cơ hội. Xin Chúa giúp con biết tận dụng thời gian và cơ hội Chúa ban để ăn năn sám hối và sống tốt hơn. Amen.

bài viết mới

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here