Sunday, December 22, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 2 | Mùa Chay | Năm C

TUẦN II MÙA CHAY NĂM C

CHÚA NHẬT

TIN MỪNG: Lc 9, 28b-36

Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi cầu nguyện. Và đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng. Bỗng có hai vị đàm đạo với Người, đó là Môsê và Êlia, hiện đến uy nghi, và nói về sự chết của Người sẽ thực hiện tại Giêrusalem. Phêrô và hai bạn ông đang ngủ mê, chợt tỉnh dậy, thấy vinh quang của Chúa và hai vị đang đứng với Người. Lúc hai vị từ biệt Chúa, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; chúng con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia”. Khi nói thế, Phêrô không rõ mình nói gì. Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng. Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người”. Và khi tiếng đang phán ra, thì chỉ thấy còn mình Chúa Giêsu. Suốt thời gian đó, các môn đệ giữ kín không nói với ai những điều mình đã chứng kiến.   

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu biến hình sau một thời gian ngắn nói về cuộc khổ nạn. Sợ các môn đệ không chịu nổi về cuộc khổ nạn của Ngài nên Ngài đã bày tỏ vinh quang để các ông được nếm trước mà chấp nhận và vững vàng đi trên con đường thập giá.

Chúa Giêsu biến hình khi đang cầu nguyện. Hành động cầu nguyện là hành động kết hợp mật thiết với Thiên Chúa. Chính lúc đó mọi sự nơi con người chúng ta sẽ được biến đổi.

Vinh quang của Thiên Chúa sẽ được tỏa rạng nơi những con người biết vác thập giá theo sát gót Đức Giêsu. Vinh quang đó được thể hiện nơi hành động bác ái yêu thương, phục vụ cho đến tận cùng của những con người tin nhận Chúa Giêsu, Đấng cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết vác thập giá hằng ngày trong những bổn phận của mình, để khi làm trọn bổn phận cách vui vẻ và trong sự hy sinh thì con đang thể hiện vinh quang của Chúa trong cuộc đời của chúng con.

THỨ HAI

TIN MỪNG: Lc 6, 36-38

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Đấng nhân từ. Đừng xét đoán thì các con khỏi bị xét đoán; đừng kết án thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ. Hãy cho thì sẽ cho lại các con: Người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong bằng đấu nào, thì cũng được đong trả lại bằng đấu ấy!”

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta biết mình có một người Cha “là Đấng nhân từ”. Sự nhân từ của Ngài ở chỗ không xét đoán và kết án con người, ngược lại luôn yêu thương và tha thứ cho họ.

Vậy tại sao lại có hỏa ngục? Có hình phạt? Thưa đó là nơi dành cho những ai không cần đến Thiên Chúa và hành xử không giống Thiên Chúa, nghĩa là họ xét đoán và kết án người khác. Hay nói cách khác họ kiêu ngạo và tự cho mình thay quyền Thiên Chúa.

Mùa Chay là thời gian để chúng ta sám hối vì mình đã nhiều lần loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời để sống theo tự do bất chính; và tệ hại hơn đã nhiều lần tự cho mình quyền kết án anh chị em.

CẦU NGUYỆN:

Xin cho con biết quay trở về để sống trong tình yêu thương của Thiên Chúa là Cha bằng cách yêu mến, thờ phượng Ngài; trong tình huynh đệ với anh chị em con bằng cách thông cảm, nâng đỡ cho nhau nhiều hơn trong cuộc đời.

THỨ BA

TIN MỪNG: Mt 23, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.

SUY NIỆM:

Điều khiến cho Chúa Giêsu nhiều lần nói thẳng về tiêu cực của các luật sĩ và người biệt phái là “họ nói mà không làm”, nghĩa là họ chỉ có hình thức bên ngoài.

Như vậy, Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài nói phải đi đôi với hành động; và có những điều không cần nói, nhưng cần phải hành động, hành động trong sự nhận thức đã được Chúa chỉ dạy.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Mùa Chay là thời gian để chúng con quay trở lại với chính mình , để thấy mình có nhiều điều cần phải sửa đổi. Điều Chúa muốn chúng con sửa đổi hôm nay là hãy làm những gì Chúa chỉ dạy, chứ đừng ngồi đó mà chỉ dạy cho người khác, trong khi mình không thực hành.

THỨ TƯ

TIN MỪNG: Mt 20, 17-28

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, đem riêng mười hai môn đệ đi theo. Dọc đường, Người nói với họ: “Này chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các vị thượng tế và luật sĩ. Người ta sẽ lên án tử cho Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại để chúng nhạo báng, đánh đòn, rồi treo Người lên thập giá, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Bấy giờ bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Người. Bà sấp mình xuống lạy Người, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì”. Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”. Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây Ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai, thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em: Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu trong các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”. 

SUY NIỆM:

Lầm lần trong việc Chúa lên Giêrusalem đã khiến cho người mẹ và hai người con ông Giêbêbê có hành động hết sức phàm tục, hành động theo suy nghĩ của con người. Họ tưởng việc Chúa lên Giêrusalem là để khôi phục đất nước Israel, nên họ muốn lo lót để được chức quyền.

Họ không hiểu việc lên Giêrusalem là hành trình đau khổ, thập giá của Chúa Giêsu. Vì vậy theo Chúa là phải vác thập giá hằng ngày.

Họ không biết trong Nước Chúa không hề có chuyện kẻ lớn người nhỏ, người cao trọng nhiều, người cao trọng ít. Trong tình yêu Thiên Chúa, mọi người đều được hưởng tròn đầy, viên mãn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con đừng tìm kiếm Nước Chúa theo kiểu người đời, nhưng là nổ lực để vác thâp giá hằng ngày theo Chúa trong chính bậc sống, ơn gọi của con.

THỨ NĂM

TIN MỪNG: Lc 16, 19-31

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.

Người đó lại nói: “Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.     

SUY NIỆM:

Dụ ngôn Tin Mừng hôm nay nói về đức bác ái, là nhân đức phải được đào sâu thường xuyên, đặc biệt trong mùa chay.

Người phú hộ giàu có, ăn mặc sang trọng, tiệc tùng linh đình… ông ta có quyền hưởng thụ những gì là của mình…

Đức bác ái nhắc ta nhớ rằng mình chỉ là người được Chúa ban cho để quản lý những gì mình đang có. Vì vậy không được nghĩ nó là của mình để tự do định đoạt, mà trong mọi sự phải làm sao để cho đúng ý Chúa. Chắc chắn ý Chúa luôn muốn chúng ta chia sẻ với với người khác, nhất là người nghèo ở kề cận bên ta.

Đức bác ái nhắc ta cân nhắc trong từng hành động của mình, vì biết đâu một hành động nhỏ của ta cũng làm ảnh hưởng đến người khác. Ăn uống, vui chơi một cách lãng phí trong khi còn biết bao người nghèo khổ đang cần một phần rất nhỏ của ta, thì đó là tội ác đáng sa hỏa ngục.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, trong mùa chay thánh này, xin giúp con biết sám hối về việc bác ái, để nó không phải là hành động bố thí những thứ dư thừa, nhưng là việc sẻ chia những gì con đang có.

THỨ SÁU

TIN MỪNG: Mt 21, 33-43. 45-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao:

” ‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta’? Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”.

Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.  

SUY NIỆM:

Vườn nho là cuộc đời của mỗi người, Chúa đã trao để ta chăm sóc. Chúa cần hoa lợi để minh chứng rằng ta đã cộng tác với Chúa, và để nhắc nhở vườn nho này là của Chúa chứ không phải của ta.

Những người tá điền không chịu nộp hoa lợi là vì họ muốn sở hữu vườn nho theo ý của họ. Họ xua đuổi, đánh đập, giết chết những đầy tớ và ngay cả đứa con trai duy nhất của ông chủ là vì họ cố chấp, không chịu thay đổi. Họ xua đuổi, loại trừ những ai nhắc nhở họ về nguồn gốc vườn nhọ họ đang thụ hưởng.

Tội nặng nhất của con người là cố tình quên đi nguồn gốc của mình để họ tự do sống theo con người hiện tại của họ.

Thiên Chúa vẫn luôn luôn yêu thương và tạo mọi điều kiện để mời gọi ta trở về nguồn cội, ở nơi đó ta sẽ tiếp tục nhận được “bản hợp đồng” nộp hoa lợi cho Thiên Chúa; vì khi nộp hoa lợi ta sẽ chẳng mất đi, mà ngược lại còn được thêm gấp bội vì nó nhắc nhở ta đang sống và làm việc cho ai, và hơn thế nữa, Thiên Chúa sẽ trả lại cho ta những gì ta đã quảng đại với Ngài.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, mùa Chay là thời gian nhắc nhở con biết quay trở về với nguồn cội của mình. Xin Chúa cho con nhớ mình là ai và được dựng nên bằng gì để không bao giờ bội nghĩa vong ân với Chúa.

THỨ BẢY – 19/03: THÁNH GIUSE, BẠN TRĂM NĂM ĐỨC TRINH NỮ MARIA

TIN MỪNG: Mt 1, 16. 18-21. 24a

Giacóp sinh Giuse là bạn của Maria, mẹ của Chúa Giêsu gọi là Đức Kitô. Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của bà là người công chính, không muốn tố cáo bà, nên định tâm lìa bỏ bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thì Thiên thần hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: “Hỡi Giuse con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần; bà sẽ sinh hạ một con trai mà ông đặt tên là Giêsu: vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”. Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời Thiên thần Chúa truyền.    

SUY NIỆM:

Giuse được gọi là người công chính vì ông đã tin và sống theo những gì Chúa muốn. Ông tin bạn ông, Đức Maria thụ thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông thực hiện điều sứ thần dạy là rước Đức Maria về nhà làm bạn để chăm sóc cho người.

Tin vào lời Thiên Chúa là điều làm cho cuộc đời chúng ta được nâng cấp để chúng ta không còn là người bình thường, mà là người phi thường vì được chia sẻ phẩm giá của Thiên Chúa.

Thực hiện điều Chúa dạy là đang để cho “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, vì người ta chỉ có thể biết Thiên Chúa qua hành động của các Kitô hữu.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Thánh Giuse để luôn tin tưởng vào Chúa, nhờ thế mà con luôn vững vàng trước những sóng gió của cuộc đời. Đồng thời xin cho con biết liên lỉ thực hành những gì Chúa dạy để qua đó con cũng được kể vào số những người công chính.

bài viết mới

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here