Saturday, November 23, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Lễ Thăng Thiên | Năm A

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN VII PHỤC SINH NĂM A

CHÚA NHẬT LỄ THĂNG THIÊN

LỜI CHÚA: Mt 28, 16-20

Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu đã chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: “Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần, giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”.

SUY NIỆM:

Giờ phút vinh quang đã đến, giờ phút được đánh đổi bằng việc vâng phục cho đến tự hủy: từ một Vì Thiên Chúa trở thành con người, từ một Đấng Cứu Độ trở thành tên tử tội, từ một người muốn đem đến hạnh phúc cho tất cả trở thành kẻ bị kết án phạm thượng và bất tuân…

Giờ phút trở lại tình trạng vinh quang vốn có của Thầy Giêsu đã thêm động lực cho các môn đệ tiếp nối sứ mạng của Thầy mình, vì các ông đã chứng kiến tất cả nên mạng dạn làm chứng cho những điều mình biết; Giờ phút các môn đệ sống theo Thần Khí Sự Thật.

Trong giờ phút đó, các ông nhận lãnh lệnh truyền của Đấng Phục Sinh, Đấng chiến thắng: “Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần”.

Vậy ra, sứ mạng của người môn đệ là sống mà làm chứng cho những gì mình đã sống.

Không thể nào làm chứng cho một lời gian dối đến mức phải bỏ mạng. Chỉ có sự thật mới dám thúc đẩy người ta hy sinh tất cả.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con xác tín niềm tin vào Đấng Phục Sinh để con có thể làm chứng cho Ngài trong chính cách sống của con.

THỨ HAI

LỜI CHÚA: Ga 16, 29-33

Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Ðúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”. Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.

SUY NIỆM:

Chúa Giêsu muốn nói đến giờ Ngài phải bước lên thập giá. Đối với loài người đó là một sự thất bại ê chề. Còn với Chúa đó là giờ phút vinh quang, là niềm vui tột đỉnh, vì chính giờ phút đó “Con Người được tôn vinh”. Ai tôn vinh Chúa trong lúc này đây? Không ai hết mà là chính Chúa Cha: “Thầy không cô độc đâu vì Chúa Cha ở với Thầy” (Ga16,32b).

Chúa Giêsu nói điều đó để các môn đệ khỏi ngã lòng trước cái chết của Ngài. Đó cũng là tiên báo con đường mà các ông phải đi vì: “môn đệ không hơn thầy”. Tuy nhiên sau đó là một lời mạnh mẽ của Chúa Giêsu: “Nhưng can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian” (Ga16,33c).

Theo Chúa không phải là đi trên con đường nhung lụa nhưng đi trên con đường thập giá. Chính Chúa đã đi trên con đường thập giá vì chính Thầy Giêsu đã dùng con đường đó mà cứu độ nhân loại.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con ý thức được theo Chúa là con phải vác thập giá mỗi ngày. Nhất là cho con biết cần đến Chúa để luôn chạy đến với Chúa. Vì nếu không có Chúa con không làm gì được đâu. Amen.

THỨ BA

LỜI CHÚA: Ga 17, 1-11a

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và nói: “Lạy Cha, giờ đã đến, xin hãy làm vinh hiển Con Cha, để Con Cha làm vinh hiển Cha. Vì Cha đã ban cho Con quyền trên mọi huyết nhục, để con cũng ban sự sống đời đời cho mọi kẻ Cha đã giao phó cho Con. Sự sống đời đời chính là chúng nhận biết Cha là Thiên Chúa duy nhất chân thật, và Ðấng Cha đã sai, là Giêsu Kitô.

“Con đã làm vinh hiển Cha dưới đất, Con đã chu toàn công việc mà Cha đã giao phó cho Con. Giờ đây, lạy Cha, xin hãy làm cho Con được vinh hiển nơi Cha với sự vinh hiển mà Con đã có nơi Cha, trước khi có thế gian. Con đã tỏ danh Cha cho mọi kẻ Cha đã đưa khỏi thế gian mà ban cho Con. Chúng thuộc về Cha, và Cha đã ban chúng cho Con, và chúng đã tuân giữ lời Cha. Bây giờ chúng biết rằng những gì Cha ban cho Con, đều bởi Cha mà ra. Vì những lời Cha ban cho Con thì Con đã ban cho chúng và chúng đã lãnh nhận, và biết đích thực rằng Con bởi Cha mà ra, và chúng tin rằng Cha đã sai Con.

“Con cầu xin cho chúng, Con không cầu xin cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho Con, bởi vì chúng là của Cha. Và mọi sự của Con là của Cha, và mọi sự của Cha cũng là của Con, và Con đã được vinh hiển nơi chúng. Con không còn ở thế gian nữa, nhưng chúng vẫn còn ở thế gian, phần Con, Con về cùng Cha”.

SUY NIỆM:

Đoạn Tin Mừng hôm nay là khởi đầu cho Kinh Nguyện Tư Tế, là những lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong tư cách một tư tế. Lời cầu nguyện này có ba đối tượng Chúa Giêsu nhắm đến: Bản thân Ngài, các môn đệ và sau cùng là Giáo Hội của Ngài.

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay là lời cầu nguyện cho chính Chúa và các môn đệ của Chúa. Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha tôn vinh Ngài. Tôn vinh Ngài có nghĩa là làm cho người ta biết về Ngài nhiều hơn, mà biết về Ngài thì sẽ biết Thiên Chúa Cha: “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga14,9).

Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ của Ngài điều gì? “Xin gìn giữ họ trong Danh Cha”(Ga17,11b). Danh của Chúa được người ta biết đến chính là tình yêu, vì “Thiên Chúa là Tình Yêu”. Vì vậy Chúa Giêsu xin Chúa Cha cho các môn đệ luôn nhận ra Thiên Chúa là Tình Yêu và luôn biết sống tình yêu thương trong cuộc đời.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, xin cho con biết can trường vượt qua những cám dỗ ngày để có thể sống thực tại Nước Trời ngay tại trần gian này.

THỨ TƯ

LỜI CHÚA: Ga 17, 11b-19

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Lạy Cha chí thánh, xin hãy gìn giữ trong danh Cha những kẻ Cha đã ban cho Con, để chúng được nên một như Ta. Khi Con còn ở với chúng, Con đã gìn giữ chúng trong Cha. Con đã gìn giữ những kẻ Cha đã giao phó cho Con, không một ai trong chúng bị mất, trừ ra con người hư vong, để lời Kinh Thánh được nên trọn. Bây giờ Con về cùng Cha, và Con nói những điều này khi Con còn dưới thế, để chúng được đầy sự vui mừng của Con trong lòng.

“Con đã ban lời Cha cho chúng, và thế gian đã ghét chúng, vì chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Con không xin Cha đem chúng ra khỏi thế gian, nhưng xin gìn giữ chúng cho khỏi sự dữ. Chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Xin hãy thánh hoá chúng trong chân lý: lời Cha là chân lý. Cũng như Cha đã sai Con vào thế gian, thì Con cũng sai chúng vào thế gian. Và vì chúng, Con đã tự thánh hoá, để cả chúng cũng được thánh hoá trong chân lý”.

SUY NIỆM:

Trước khi bước vào con đường tử nạn, tình yêu của Thầy Giêsu đã dành cách riêng cho các môn đệ và từ các môn đệ cho những kẻ tin vào Ngài: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong Danh Cha” (Ga17,11b).

Điều mà Chúa quan tâm là cho họ được hiệp nhất với nhau và từ đó hiệp thông với Chúa. Hay nói một cách ngắn gọn hơn là cho họ biết sống tình yêu thương với Chúa, với anh chị em của mình: “Lạy Cha, xin cho họ nên một như chúng ta” (Ga17,11b).

Chúa muốn các môn đệ của Chúa phải là những con người của tình yêu. Tình yêu nơi gia đình, nơi lối xóm, nơi công sở, trong họ đạo… Để nhờ tình yêu đó các môn đệ của Chúa có thể hiệp nhất với những người mà họ gặp gỡ trong cuộc sống hằng ngày.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương và luôn thao thức cho đời sống đức tin của con, vậy mà nhiều khi con đã quên lãng tình yêu đó. Vì không nhận ra tình yêu của Chúa nên con cũng không biết yêu thương những người xung quanh. Xin cho con biết yêu như Chúa đã yêu.

THỨ NĂM

LỜI CHÚA : Ga 17, 20-26

Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ, nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con. Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng Con ở đâu, chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa”.

SUY NIỆM :

Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu hôm nay hướng đến Giáo Hội của Chúa. Giáo Hội là tất cả những người nhờ nghe lời rao giảng của các Tông Đồ mà tin vào Chúa: “Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con” (Ga17,20).

Qua lời cầu nguyện này chúng ta thấy được Chúa luôn luôn ở bên cạnh Giáo Hội, và Giáo Hội muốn là dân của Chúa thì cũng phải đi theo con đường của Đức Kitô: “Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con” (Ga17,24).

Chính vì vậy điệp khúc đau khổ – vinh quang luôn vang lên trong lòng Giáo Hội. Những lúc Giáo Hội phát triển mạnh mẽ về mọi mặt là những lúc Giáo Hội vinh quang. Những lúc Giáo Hội bị khủng hoảng tứ bề là những lúc Giáo Hội đau khổ.

Trong mọi sự, Chúa Giêsu Phục Sinh luôn hiện diện bên cạnh Giáo hội bằng những cách thức khác nhau.

CẦU NGUYỆN :

Lạy Chúa, Lời Chúa hôm nay cho con thấy con đường mà Giáo Hội và chính bản thân con phải đi. Con đường đó không phải chỉ có thập giá, nhưng cũng có vinh quang để con không chán nản mà bỏ cuộc để con không thất vọng mà buông xuôi “Nhưng can đảm lên vì, vì Thầy đã thắng thế gian” (Ga16,33).

THỨ SÁU

LỜI CHÚA: Ga 21, 15-19

Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

SUY NIỆM:

Khác hẳn với một Phêrô nông nỗi, bộc trực, nóng tính… hôm nay ông như trầm hẵn xuống thể hiện một con người nội tâm sâu sắc, một con người vừa trãi qua một biến cố làm thay đổi lòng người. Từng lời nói của Chúa như rót vào tai ông, như mũi tên nhọn đâm vào trái tim ông, làm ông thêm thổn thức. Ba lần Chúa hỏi về lòng mến của ông dành cho Chúa, dường như Chúa muốn cho ông có dịp chuộc lại lỗi lầm vì ba lần chối Chúa. Mỗi lần cường độ của câu hỏi mạnh hơn thể hiện một sự dứt khoát: “Này anh Simon con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga21,15). Đó là một bài trắc nghiệm để Chúa có thể trao trách nhiệm cho Phêrô. Muốn lãnh trách nhiệm thì phải có lòng mến. Vì Chúa muốn Phêrô thay mặt Ngài để lãnh đạo dân Chúa nên lòng mến của ông càng phải mạnh mẽ, vững vàng và nhiều hơn ngừơi khác.

Phêrô nhìn Chúa một cách chân thành, tha thiết. Ông gật đầu và thốt lên trong sự nghẹn ngào, lời nói đứt quãng đối lập với những lời chối Chúa mạnh mẽ: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga21,20). Thầy biết hết rồi, sao Thầy còn hỏi con làm chi.?

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, dù cuộc đời có giăng mắc những chông gai, dù tình đời có nhạt phai theo năm tháng, dù con người có phụ bạc hay lỗi nghĩa quên ơn, thì Chúa vẫn là Đấng trung thành. Điều quan trọng nhất là: “Hãy theo Thầy” (Ga21,19). Xin cho con biết trỗi dậy luôn luôn trong hành trình theo Chúa và phục vụ Nước Chúa.

THỨ BẢY

LỜI CHÚA: Ga 21, 20-25

Khi ấy, Phêrô quay lại, thấy môn đệ Chúa Giêsu yêu mến theo sau, cũng là người nằm sát ngực Chúa trong bữa ăn tối và hỏi “Thưa Thầy, ai là người sẽ nộp Thầy?” Vậy khi thấy môn đệ đó, Phêrô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Còn người này thì sao?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con? Phần con, cứ theo Thầy”. Vì thế, có tiếng đồn trong anh em là môn đệ này sẽ không chết. Nhưng Chúa Giêsu không nói với Phêrô: “Nó sẽ không chết”, mà Người chỉ nói: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con”.

Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật. Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra.

SUY NIỆM:

Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là cảm nghiệm được tình yêu thương của Chúa và đáp trả lại bằng những hành động cụ thể. Hành động cụ thể của tình yêu thương là: “Mến Chúa và Yêu Người”.

Mến Chúa là giữ những lời dạy bảo của Chúa, cụ thể qua việc tuân giữ những điều răn của Chúa. Yêu người là tôn trọng, giúp đỡ và không làm hại ai. Tình yêu thương đó lan tỏa ra trong cuộc sống, để những ai tiếp xúc với người môn đệ có thể cảm nhận được sự bình an, thanh thản và niềm vui.

Chính cách sống yêu thương của người môn đệ sẽ là lời chứng về Chúa một cách đắc lực nhất. Kitô không cần rao giảng những mầu nhiệm cao siêu về Chúa, nhưng họ chỉ cần minh chứng về một Thiên Chúa yêu thương qua cuộc sống đơn giản của mình.

Những cảm nghiệm về một Thiên Chúa yêu thương không thể giữ lại cho riêng cõi lòng mình, mà còn phải được san sẻ cho nhiều người bằng nhiều cách, tùy theo khả năng mọi người.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa và sống tình yêu đó một cách cụ thể trong cuộc sống của con.

bài viết mới