CHÚA NHẬT LỄ CHÚA BA NGÔI
LỜI CHÚA: Ga 3, 16-18
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người để tất cả những ai tin ở Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ. Ai tin Người Con ấy, thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa”.
SUY NIỆM :
Mầu nhiệm căn bản trong đạo Công giáo là Mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi. Mầu nhiệm đó được diễn tả bằng hai chữ tình yêu: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người”; Và việc để Tình Yêu nhập thể đó là do tác động của Chúa Thánh Thần. Thế cho nên, hành động của Chúa Ba Ngôi là hành động của Tình Yêu để dẫn con người đến Thiên Chúa là Tình Yêu.
Vì thế chỉ khi nào con người biết thông hiệp với Tình Yêu họ mới có thể tìm được cùng đích của cuộc đời mình.
Một Tình Yêu hướng đến Thiên Chúa để được tháp nhập vào mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi khi con người biết tôn thờ Thiên Chúa cho phải đạo làm con.
Một Tình yêu hướng đến tha nhân để được chia sẻ cùng một Tình Yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa khi con người biết tôn trọng và yêu thương nhau bằng tình yêu chân thành.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi, xin cho con sống mầu nhiệm hiệp thông bằng một đời sống thánh thiện và yêu thương.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Mc 12,1-12
Đức Giê-su bắt đầu dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: “Có người kia trồng được một vườn nho; ông rào giậu chung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. Đến mùa, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi vườn nho mà họ phải nộp. Nhưng họ bắt người đầy tớ, đánh đập và đuổi về tay không.
Ông lại sai một đầy tớ khác đến với họ. Họ đánh vào đầu anh ta và hạ nhục. Ông sai một người khác nữa, họ cũng giết luôn. Rồi ông lại sai nhiều người khác: kẻ thì họ đánh, người thì họ giết. Ông chỉ còn một người nữa là người con yêu dấu: người này là người cuối cùng ông sai đến gặp họ; ông nói: “Chúng sẽ nể con ta.” Nhưng bọn tá điền ấy bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và gia tài sẽ về tay ta.” Thế là họ bắt cậu, giết chết rồi quăng ra bên ngoài vườn nho. Vậy ông chủ vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến tiêu diệt các tá điền, rồi giao vườn nho cho người khác. Các ông chưa đọc câu Kinh Thánh này sao? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta! Họ tìm cách bắt Đức Giê-su, nhưng lại sợ dân chúng; quả vậy, họ thừa hiểu Người đã nhắm vào họ mà kể dụ ngôn ấy. Thế là họ để Người lại đó mà đi.
SUY NIỆM
Rõ ràng Thiên Chúa mới là ông chủ, con người chỉ là người quản lý.
Nếu ý thức mình chỉ là người quản lý, con người sẽ chuyên chăm để làm mọi sự theo ý ông chủ của mình.
Còn ngược lại, cho mình là ông chủ, con người sẽ tìm cách để thống trị và làm theo ý riêng mình.
Để có thể làm theo ý riêng trong khi mình không phải là ông chủ, sẽ có khả năng dẫn con người đến sự độc ác để độc chiếm.
Sự độc ác ghê sợ nhất của con người là giết chết Thiên Chúa, nghĩa là họ loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời của mình. Điều đó còn có tên gọi khác là mất ý thức về tội. Họ làm tội nhưng được thế lực khác an ủi rằng không sao đâu. Họ làm điều ác nhưng có người bảo có Thiên Chúa đâu mà sợ…
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết mình là ai để sống đúng với phẩm giá và ơn gọi của mình.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Mc 12,13-17
Họ cử mấy người Pha-ri-sêu và mấy người thuộc phe Hê-rô-dê đến cùng Người để Người phải lỡ lời mà mắc bẫy. Những người này đến và nói: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp? “Nhưng Đức Giê-su biết họ giả hình, nên Người nói: “Tại sao các người lại thử tôi? Đem một đồng bạc cho tôi xem! ” Họ liền đưa cho Người. Người hỏi: “Hình và danh hiệu này là của ai đây? ” Họ đáp: “Của Xê-da.” Đức Giê-su bảo họ: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa”. Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.
SUY NIỆM:
Không phải những lời ngọt ngào nào cũng là chân thật, vì có câu “mật ngọt chết ruồi”. Dĩ nhiên không phải những lời đắng đót nào cũng là giả dối, vì cổ nhân dạy: “thuốc đắng đã tật”.
Điều quan trọng là hãy dành cho nhau sự chân thành để hướng đến giá trị Chân – Thiện – Mỹ, vì chúng ta là con cái Thiên Chúa, mà Thiên Chúa là sự thật, nên chúng ta phải không ngừng tìm kiếm Thiên Chúa trong sự thật và chân thành.
Đừng đến với Chúa bằng những hào nhoáng bên ngoài. Đừng lường gạt mình bằng sự hiểu biết hời hợt về Thiên Chúa. Phải nổ lực hằng ngày để biết và yêu mến Chúa nhiều hơn.
Đừng ngại dành cho nhau những lời góp ý chân thành để giúp nhau đạt được những giá trị Chân – Thiện – Mỹ. Cũng đừng khép kín và cứng cõi khi nhận được những góp ý để giúp nhau tiến bước trong hành trình đức tin.
Tìm kiếm Thiên Chúa là trả cho Thiên Chúa sự thật về Ngài. Hoàn thiện bản thân là trả cho con người sự thật về chính họ. “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa. “
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết dùng những gì Chúa ban để làm lợi cho phần rỗi linh hồn của con và mọi người.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Mc 12,18-27
Có những người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Họ hỏi Người: “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta rằng: “Nếu anh hay em của người nào chết đi, để lại vợ mà không để lại con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.” Vậy có bảy anh em trai. Người thứ nhất lấy vợ, nhưng chết đi mà không để lại một đứa con nối dòng. Người thứ hai lấy bà đó, rồi cũng chết mà không để lại một đứa con nối dòng. Người thứ ba cũng vậy. Cả bảy người đều không để lại một đứa con nối dòng. Sau cùng, người đàn bà cũng chết. Trong ngày sống lại, khi họ sống lại, bà ấy sẽ là vợ của ai trong số họ? Vì bảy người đó đã lấy bà làm vợ.” Đức Giê-su nói: “Chẳng phải vì không biết Kinh Thánh và quyền năng Thiên Chúa mà các ông lầm sao? Quả vậy, khi người ta từ cõi chết sống lại, thì chẳng còn lấy vợ lấy chồng, nhưng sẽ giống như các thiên thần trên trời. Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, các ông đã không đọc trong sách Mô-sê đoạn nói về bụi gai sao? Thiên Chúa phán với ông ấy thế nào? Người phán: Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, và Thiên Chúa của Gia-cóp. Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là của kẻ sống. Các ông lầm to! “
SUY NIỆM:
Nhiều người nghĩ rằng chết là hết. Còn sự thật chết chỉ là giấc ngủ để đưa con người từ trạng thái này sang trạng thái khác.
Sở dĩ có cái chết là vì hậu quả của tội nguyên tổ. Nếu chỉ dừng lại ở đó, thì Thiên Chúa đã thua ma quỷ. Nhưng không, quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa đã chiến thắng sự độc ác của ma quỷ, để cái chết chỉ như là giấc ngủ, và sau giấc ngủ đó họ bước vào tình trạng mới.
Căn bản niềm tin của chúng ta là nơi Thiên Chúa, Đấng là sự sống; và sự sống này không bao giờ chấm dứt. Dù con người, tạo vật của Ngài đã bị ma quỷ làm cho phải chết, nhưng Đức Giêsu Kitô đã dùng cái chết và sự Phục Sinh của Ngài để làm cho họ được sống lại.
Nổ lực của chúng ta là làm sao để sau khi chết mình được hưởng ơn cứu độ để sống lại trong niềm vui và hạnh phúc, bằng không sẽ sống lại trong đau khổ trầm luân.
Tin tưởng vào Thiên Chúa để sống theo những gì Đức Giêsu chỉ dạy theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, đó là con đường để chúng ta chiến thắng sự chết.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, cái chết thường làm cho người ta sợ hãi vì phải mất đi những gì mình sở hữu, nhưng cái sợ nhất của con người là phải sa hỏa ngục. Vì vậy xin cho chúng con luôn tin tưởng, yêu mến và hoán cải mỗi ngày để chiến thắng được nỗi sợ hãi lớn nhất của con người.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Mc 12,28b-34
Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?” Đức Giê-su trả lời: “Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.
Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.”Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.”Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! ” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
SUY NIỆM:
Có nhiều cấp độ trong mối tương quan với Thiên Chúa:
Có những người không biết Chúa là ai vì chưa từng được nghe. Có những người đã được nghe và biết Giáo lý của Ngài. Có những người nhận thấy Thiên Chúa và đường lối của Ngài là tốt đẹp. Nhưng chỉ những ai thực hành những gì Chúa dạy thì mới được vào Nước Thiên Chúa mà thôi.
Có lẽ ngày hôm nay chúng ta được nghe, được dạy về Thiên Chúa, về Giáo lý của Ngài rất nhiều, nhưng hình như chúng ta chưa can đảm thực hành những gì Chúa dạy. Mấu chốt của vấn đề là vì chúng ta chưa dám từ bỏ do tiếc nuối.
Ma quỷ đã gieo vào lòng con người những đam mê, khoái lạc. Chính những điều đó làm cho con người nên hư hoại. Người ta cũng muốn làm theo lời Chúa dạy, nhưng họ không lướt thắng được những đam mê, vì những đam mê mang đến cho họ những niềm vui ngay trước mắt.
Do đó, bước theo Đức Giêsu là phải biết nhìn xa để thấy hậu quả những việc mình làm, từ đó có thể uốn nắn con người mình để từ từ vượt qua được những đam mê trước mắt.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, Chúa là hạnh phúc đích thật và vĩnh cửu. Xin cho chúng con cảm nhận được hạnh phúc đó mỗi ngày trong việc từ bỏ những giá trị nhỏ để đổi lấy giá trị lớn hơn.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Mc 12,35-37
Khi giảng dạy trong Đền Thờ, Đức Giê-su lên tiếng hỏi: “Sao các kinh sư lại nói Đấng Ki-tô là con vua Đa-vít? Chính vua Đa-vít được Thánh Thần soi sáng đã nói: Đức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi: bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt dưới chân Con. Chính vua Đa-vít gọi Đấng Ki-tô là Chúa Thượng, thì Đấng Ki-tô lại là con vua ấy thế nào được? ” Đám người đông đảo nghe Đức Giê-su cách thích thú.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu vừa là Thiên Chúa, vừa là con người. Con người của Ngài thuộc dòng dõi Vua Đavit. Còn Thiên Chúa nơi Ngài là Đấng mà cả Vua Đavit cũng phải gọi là Chúa Thượng.
Cản trở lớn nhất của người Do Thái là không chấp nhận Thiên Chúa nơi Đức Giêsu. Họ muốn Thiên Chúa phải được biểu hiện bằng vẻ uy nghi bên ngoài. Họ nghĩ rằng Thiên Chúa là Đấng thống trị nên phải có những thưởng phạt ngay trước mắt mới xứng với uy phong của Ngài…
Còn Đức Giêsu, một con người xuất thân trong gia cảnh nghèo hèn; không thấy Ngài tỏ uy thế bằng những quyền năng để người khác sợ, mà quyền năng của Ngài chỉ để chữa lành; không thấy Ngài phạt mà chỉ thấy Ngài tha… dường như Ngài yếu thế trong quyền năng.
Chúa Giêsu cho con người biết Ngài là Thiên Chúa yêu thương. Và do đó uy quyền lớn nhất của Thiên Chúa chính là Tình Yêu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con thấy Chúa bằng tình yêu và dùng tình yêu để giúp người khác thấy Chúa.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Mc 12,38-44
Trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”
SUY NIỆM:
Thiên Chúa là sự thật, vì thế những giả trá là đối nghịch lại với Ngài.
Có những giả trá người ta nhìn bên ngoài để đánh giá, nhưng có những giả trá được bao bọc kỹ lưỡng để người khác lầm tưởng.
Sống đức tin là sống với Chúa. Vì thế Chúa đòi sự chân thành. Dù con người có qua mắt được người khác, nhưng Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ nhìn thấy hết mọi sự nơi mỗi người chúng ta.
Sự chân thành chính là tấm lòng mà mỗi người chúng ta dành cho Chúa và dành cho nhau. Tấm lòng đó không cân đo đong đếm bởi những công việc, mà tấm lòng đó, sự chân thành đó chính là sống thật với mình, vì Chúa biết rõ mỗi người ra sao.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con sống thành thật với Chúa và với nhau, để Chúa có thể bù đắp những khiếm khuyết trong con, và mọi người có thể thông cảm với những gì chưa được tốt nơi con.