SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXX THƯỜNG NIÊN B
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Mc 10, 46-52
Hôm ấy, Khi Ðức Giêsu cùng với các môn đệ và đám đông dân chúng ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người hành khất mù, tên là Báctimê, con ông Timê, đang ngồi ở vệ đường. Vừa nghe nói đó là Ðức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!” Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!”
Ðức Giêsu đứng lại và nói: “Gọi anh ta lại đây!” Người ta gọi anh mù và bảo: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!” Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Ðức Giêsu. Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh mù đáp: “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được”. Người nói: “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!” Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
SUY NIỆM:
Hành trình đức tin của anh mù Ba-ti-mê trãi qua 3 giai đoạn: trước khi gặp Đức Giêsu, khi gặp Đức Giêsu và sau khi gặp Đức Giêsu.
1. Trước khi gặp Đức Giêsu, anh là một anh mù ăn xin bên vệ đường. Đây là nghiệp chứ không phải ngề của anh ta. Vì mù nên phải ăn xin để kiếm sống. Bên vệ đường là hình ảnh bị loại trừ, không được nhìn nhận, không có tiếng nói ; dù có nói cũng chẳng ai nghe. Vì vậy khi anh kêu tên Đức Giêsu, người ta đã quát nạt, bắt anh im đi, mù mà bày đặt phát biểu!!!
2. Khi ngồi ăn xin bên vệ đường, anh đã nghe ngóng về nhân tình thê thái. Đó là quy luật bù trừ tạo hóa đã ban cho anh. Anh nghe người ta nói về ông Giêsu Nadaret. Vì vậy khi vừa nghe nói Đức Giêsu đi ngang qua anh liền kêu lớn tiếng: “Lạy ông Giêsu con vua Đa vit. xin thương xót tôi!” Đây là điều lạ lùng. Đâu ai nói cho anh biết ông Giêsu là con vua Đavit, một danh hiệu chỉ về Đấng Cứu Thế. Người ta chỉ nói về ông Giêsu Nadaret, nghĩa là một con người bình thường thôi mà. Vì vậy dường như anh “sáng mắt” hơn những người khác, vì biết được Đức Giêsu là Đấng cứu độ. Khi được phép anh đã vất áo choàng, nhào đến Đức Giêsu. Tất cả mọi cảm xúc, giác quan của anh đều dồn về con người mà anh cho là Đấng Cứu Thế này. Chắc chắn lúc đó con tim của Đức Giêsu thổn thức vì thương xót anh mù. Và dĩ nhiên anh ta xin gì thì được đó. Anh xin sáng mắt thì được sáng mắt.
3. Sau khi gặp Đức Giêsu, anh đã “Đi theo Người trên con đường Người đi”, vì anh đã biết ơn, yêu mến và cảm phục Đấng đã cứu anh.
Hành trình đức tin của chúng ta cũng trãi qua 3 giai đoạn:
1. Trước khi gặp Đức Giêsu chúng ta cũng mù trong tâm hồn vì chúng ta làm những điều sai mà không biết mình sai; hoặc vì chúng ta cố tình làm những điều mình biết chắc là không đúng. Nhưng tệ hại nhất là chúng ta cố chấp ở trong bóng tối mặc dù có nhiều cơ hội, nhiều người đã lôi chúng ta ra ánh sáng. Ở trong bóng tối để khỏi bước vào ánh sáng vì nó đòi hỏi chúng ta nhiều quá!
2. Tuy nhiên Đức Giêsu không bao giờ loại trừ chúng ta. Ngài làm mọi cách để được gặp chúng ta. Ngài vẫn hằng đi ngang qua cuộc đời, chạm đến và làm cho chúng ta được sáng. Có khi chính Ngài đến, có khi người khác đưa chúng ta đến, có khi bản thân thúc bách chúng ta đến với Ngài.
3. Sau khi gặp Đức Giêsu, lòng biết ơn, tình yêu và sự suy phục sẽ thúc bách để chúng ta bước đi theo Người trên con đường Người đi chứ không phải con đường chúng ta đi.
CẦU NGUYỆN:
Cám ơn Chúa! Cám ơn anh mù Ba-ti-mê đã soi sáng cho con thấy rõ hành trình đức tin của con. Xin ban cho con mạnh dạn đứng dậy, vất bỏ tất cả để bước “đi theo Người trên con đường Người đi”.
THỨ HAI – 28/10: THÁNH SINMON VÀ GIUĐA TÔNG ĐỒ
LỜI CHÚA: Lc 6, 12-19
Trong những ngày ấy Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là tông đồ: Đó là Simon mà Người đặt tên là Phêrô và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là nhiệt thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt, kẻ phản bội. Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người.
SUY NIỆM:
“Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là tông đồ”
Mỗi chương trình, mỗi con người đều xuất phát từ tấm lòng của Chúa. Nó là một sự cưu mang trong cầu nguyện để có thể có những gì tốt đẹp nhất cho chương trình, cho con người đó. Chúa đã cầu nguyện suốt đêm để chọn gọi các Tông đồ và cho các ông tham dự vào sứ mạng của Chúa.
Chúng ta cám ơn Chúa về sự sống Chúa đã trao ban, vì chắc chắn nó là kết quả tình yêu của Thiên Chúa qua hành động yêu thương của người nam và người nữ. Chúng ta cám ơn Chúa về ơn gọi mà Chúa đang muốn mỗi người sống, vì đó là chương trình tốt đẹp nhất Chúa dành cho chúng ta.
Chính vì lẽ đó, khi gặp khó khăn trong việc quý trọng mạng sống hay thử thách của bậc sống mình, hãy gói gọn nó lại, đưa vào trong cầu nguyện như để “hấp” lại hơi ấm của tình yêu, vì tất cả đều đã phát xuất từ tình yêu trong việc cầu nguyện với Chúa Cha của Đức Giêsu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, cuộc đời và sứ mạng của con là do Chúa. Xin cho con biết cộng tác với Chúa để đem sứ điệp tình yêu của Chúa vào chính trong gia đình, xã hội, môi trường con đang sinh sống và làm việc. Xin cho con biết tìm đến với Chúa trong cầu nguyện để lấy lại động lực đầu tiên mà Chúa đã trao ban, vì Chúa đã sinh ra con, trao cho con sứ mạng trong sự hiệp thông với Chúa Cha, dưới tác động của Chúa Thánh Thần.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Lc 13, 18-21
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Nước Thiên Chúa giống như cái gì? Và Ta sẽ so sánh nước đó với cái gì? Nước đó giống như hạt cải mà người kia lấy gieo trong vườn mình. Nó mọc lên và trở thành một cây to, và chim trời đến nương náu trên ngành nó”.
Người lại phán rằng: “Ta sẽ so sánh Nước Thiên Chúa với cái gì? Nước đó giống như tấm men mà người đàn bà kia lấy bỏ vào ba đấu bột, cho tới khi tất cả khối đều dậy men”.
SUY NIỆM:
Chúng ta chưa thấy cây cải của người Do Thái, loại cải mà lại trở thành cây to cho chim trời đến nương náu? Nhưng chắc chắn có một loại cải như thế. Qua đó cho thấy hình ảnh Giáo hội trở thành nơi nương náu cho con người.
Chính Đức Giêsu đã trở thành nơi nương náu cho ông Giakêu để ông được đón nhận dù ông bị xã hội loại trừ. Ngài cũng trở thành nơi nương náu cho người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình khi dân chúng tìm cách ném đá chị. Và biết bao những phận đời yếu đuối mỏng manh đã được Ngài che chở qua việc chữa lành, cho ăn uống, giúp đỡ cách này cách khác…
Nước Trời còn được ví như tấm men được vùi trong đấu bột để giúp nó được dậy men, được nở ra, được nhiều hơn. Nước Trời có một sức mạnh giúp thế giới này được tốt hơn.
Đức Giêsu đã làm điều đó khi Ngài làm cho đạo cũ của người Do Thái được trở nên mới mẽ, có một sức sống. Không phải Ngài thay đổi, nhưng Ngài đem đến tinh thần mới, tinh thần đó chính là tự do và tình yêu thương nơi mỗi con người được đặt vào luật cũ.
Sống đạo ngày hôm nay không phải là giữ một mớ lề luật, nhưng là yêu thương trong mọi sự.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, con được sống trong Giáo hội là nơi để nương tựa, là nơi để cải thiện con người của con thành tình yêu của Chúa. Xin cho con cũng góp phần với Giáo hội trở thành nơi nương tựa cho người khác, trở thành nơi chiếu tỏa tình yêu thương bằng những việc làm cụ thể. Amen.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Lc 13, 22-30
Hồi ấy, trên đường lên Giêrusalem, Ðức Giêsu đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!’, thì ông sẽ bảo anh em: ‘Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!’ Bấy giờ anh em mới nói: ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi’. Nhưng ông sẽ đáp với anh em: ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!’. Ở đó anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa. Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.”
SUY NIỆM:
Đức Giêsu không trả lời câu hỏi ít hay nhiều người được cứu độ, mà Ngài cho họ biết muốn vào Nước Trời phải qua cửa hẹp. Ngài không nhắm đến số lượng, mà đòi hỏi chất lượng.
Người ta tự hào vì mình đã từng gặp Chúa, cùng ăn uống với Ngài, từng nghe Ngài giảng… nhưng điều đó có quan trọng không khi đời sống của họ không thay đổi, họ vẫn “làm những điều bất chính”
Đức Giêsu không muốn mối tương quan hời hợt bên ngoài, mà Ngài muốn con người đi sâu vào sự hiệp thông với Chúa. Gặp gỡ Chúa thật sự phải là sự thay đổi cuộc sống.
Sự thay đổi đó đòi hỏi người ta phải từ bỏ nhiều thứ, phải tập làm nhiều điều mà mình chưa quen… đó rõ ràng là “con đường hẹp”
Sống đạo là phải hy sinh.
CẦU NGUYỆN:
Xin Chúa cho con yêu mến Chúa thật sự để chấp nhận thay đổi cuộc đời.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Lc 13, 31-35
Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pha-ri-sêu đến thưa Đức Giê-su rằng: “Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang muốn giết ông!” Người bảo họ: “Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: ‘Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất. Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được.’“Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi. Mà Ta nói cho các ngươi hay: các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa!”
SUY NIỆM :
Thái độ của Đức Giêsu cho ta thấy Ngài chủ động trong cuộc khổ nạn. Không ai có thể làm hại được Ngài nếu như Ngài không tự nguyện đi vào con đường đau khổ đó.
Nhưng điều Ngài than thở chính là sứ điệp gửi thành Giêrusalem cũng như từng người chúng ta: Ngài quý trọng và muốn tập họp mọi con cái trong thành Giêrusalem lại để âu yếm vỗ về như gà mẹ ấp ủ gà con, nhưng họ không chịu. Nói bóng gió đó là hình thức khước từ ơn cứu độ, chối bỏ lòng thương xót của Thiên Chúa.
Thực hành thứ nhất : Trong mọi việc, thái độ tự nguyện sẽ làm nên giá trị công việc, nhất là trong những việc thuộc về bổn phận, thói quen… Không ai ép buộc tôi, không ai có quyền trên cuộc đời của tôi ngoài Chúa. Vì vậy mọi việc tôi làm bằng sự tự ý tự nguyện sẽ mang đến cho đời tôi một giá trị lớn lao.
Thực hành thứ hai : Chúa đã yêu thương và ban ơn cứu độ cho tôi bằng những phương thế hết sức rõ ràng cụ thể trong đời sống hằng ngày. Vì vậy tôi hãy cố gắng đón nhận ơn cứu độ đó bằng sự nổ lực vươn lên mỗi ngày để sống đạo đức, thánh thiện hơn.
CẦU NGUYỆN:
Xin cho con vui lòng bước theo Chúa trong những công việc hằng ngày để đón nhận ơn cứu độ cho bản thân và sẻ chia ơn cứu độ đó cho người khác. Amen.
THỨ SÁU – 01/11: LỄ CÁC THÁNH NAM NỮ
LỜI CHÚA: Mt 5, 1-12a
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng, Người lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên. Người mở miệng dạy họ rằng:
“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Ðất Hứa làm gia nghiệp.
Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
Phúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thỏa lòng.
Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.
Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.
Phúc cho anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.
Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.”
SUY NIỆM:
Hỏi ta sống ở đời này để làm gì? Thưa ta sống ở đời này để kiếm tìm hạnh phúc.
Có những thứ hạnh phúc đến với ta một cách ào ạt, dạt dào nhưng mang đến cho ta mặc cảm tội lỗi.
Có những thứ hạnh phúc ta kiếm tìm âm ỉ nhưng mang lại cho ta sự đau khổ vì đã tìm kiếm cách âm thầm bằng thế lực đen tối.
Có những thứ hạnh phúc đến với ta có điều kiện. Muốn có được ta phải chấp nhận đánh đổi, thậm chí cả nhân phẩm, danh dự và sức khỏe.
Bảng hiến chương Nước Trời, tám mối phúc thật cho ta con đường hạnh phúc thật giản đơn, lại bền vững và chân thật. Đó là hạnh phúc khi có Chúa.
Chấp nhận sống khó nghèo, hiền lành, đau buồn, đói khát, thương xót, trong sạch, thuận hòa, bị bách hại không phải vì ta yêu thế, nhưng trong tất cả những điều đó ta có Chúa là nguồn vui đích thực của đời ta.
Khi ta đến với người nghèo, ta sẽ gặp được một Chúa Giêsu nằm trong hang đá đang mỉm cười làm ta hạnh phúc.
Khi ta đối xử hiền lành với người khác, ta sẽ được Chúa Giêsu hiền lành vác trên vai như đang vác con chiên trong dụ ngôn kinh thánh.
Khi ta hy sinh, khước từ những dục vọng ta sẽ gặp Đức Giêsu trần trụi trên cây thập giá để ban ơn cứu độ cho ta…
Nói chung ta sống theo các mối phúc Tin mừng vì ta chọn Chúa làm hạnh phúc cho ta, điều mà các thánh chúng ta mừng kính hôm nay đã đạt được bằng nhiều cách khác nhau trong cuộc đời của họ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, các thánh đã diễn tả khuôn mặt của Chúa nơi chính cuộc đời của họ. Tuy nhiều khuôn mặt khác nhau, nhưng đều toát lên một điểm chung đó là hạnh phúc. Xin Chúa cho con biết kiếm tìm hạnh phúc thật nơi Chúa. Amen.
THỨ BẢY – 02/11: LỄ CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI
LỜI CHÚA : Ga 6, 51-59
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân Do-thái rằng: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”. Vậy người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?”
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Ðấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời”.
SUY NIỆM:
Trong những tôn giáo thần bí cổ xưa, việc ăn đồ cúng sau khi tế lễ được xem là ăn chính vị thần, vì họ tin rằng thần minh đã nhập vào lễ vật. Hiểu như vậy để ta thấy mong mỏi kết hợp với thần minh của con người đã có từ lâu đời.
Hôm nay Đức Giêsu đáp ứng mong mỏi đó, nhưng bằng hình thức quá “man rợ” với người Do Thái: ăn thịt và uống máu Con Người. Sáng kiến của Đức Giêsu không để con người thành man di mọi rợ khi Ngài ẩn mình trong bánh và rượu. Quá tuyệt vời tình yêu của Chúa!
Điều quan trọng là lời quả quyết của Chúa: “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời”. Đức Giêsu muốn nói đến sự kết hợp trọn vẹn với Ngài để Chúa sống trong ta và ta sống trong Chúa.
Những ai khi còn sống ở đời này mà kết hợp với Đức Giêsu, thì chắc chắn họ sẽ có sự sống đời đời. Kết hợp với Chúa không chỉ qua Bí tích Thánh Thể nơi nhà thờ, mà còn nơi trường học, ở công trường, nơi bệnh viện, trong cơn đau bệnh, những lúc cô đơn, những khi bị bỏ rơi…
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết sống với Chúa để đời con luôn thắm tươi. Sống với Chúa đòi hỏi con phải biết hy sinh, quên mình. Sống với Chúa yêu cầu con phải khước từ những gì không chính đáng. Sống với Chúa đòi hỏi con phải vươn lên để đụng chạm đến sự thánh thiện của Chúa. Amen.