TUẦN III MÙA VỌNG – NĂM A
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Mt 11, 2-11
Khi ấy, Gioan ở trong ngục nghe nói về các việc làm của Chúa Kitô. Ông sai môn đệ đến thưa Ngài rằng: “Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?” Chúa Giêsu bảo họ: “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và thấy: người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khó; và phúc cho ai không vấp ngã vì Ta”.
Khi những người được sai đến đã đi rồi, Chúa Giêsu liền nói với đám đông về Gioan rằng: “Các ngươi đi xem gì ở hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? Vậy các ngươi đi xem gì? Một người ăn mặc lả lướt ư? Nhưng những người ăn mặc lả lướt thì ở nơi cung điện nhà vua. Vậy các ngươi đi xem gì? Một tiên tri ư? Phải, Ta bảo các ngươi, và còn hơn một tiên tri nữa. Vì có lời chép về ông rằng: ‘Này Ta sai sứ thần Ta đi trước mặt con, để dọn đường sẵn cho con’. Ta bảo thật các ngươi, trong các con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả; nhưng người nhỏ nhất trong nước trời còn cao trọng hơn ông”.
SUY NIỆM:
Chính Gioan còn phải phân vân về sứ mạng của Chúa Giêsu và của chính ông. Ông biết mình được sai đến để dọn đường cho Đấng Cứu Thế, nhưng tại sao ông lại bị bắt khi làm việc cho Thiên Chúa? Tại sao Đấng Messia lại để cho sự dữ diễn ra cho cả người làm việc cho Nước Trời?
Chúa Giêsu trả lời cho các môn đệ của Gioan hãy nhìn những gì đã xảy ra thì biết Ngài là ai. “Người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo khó.”
Ai làm được những điều đó nếu không phải là Đấng Messia? Và điều Chúa Giêsu nhắn nhủ Gioan là: “Phúc cho ai không vấp ngã vì Ta”. Một sự kiên trì cần thiết trong đời sống đức tin, đừng vội vàng kẻo vấp ngã.
Khi trông chờ Đấng Cứu Thế cũng là lúc sống đời sống đức tin. Đừng tìm kiếm những bình an giả tạo bên ngoài, nhưng hãy cảm nghiệm những hồng ân sâu thẳm mà Chúa ban trong cuộc sống hằng ngày.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết kiên trì, nhẫn nại sống đức tin, dù có nhiều những phong ba thử thách, những bất trắc, cam go khi phải sống cho niềm tin của mình. Chúng con biết Chúa đã đến và sẽ đến.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Mt 21, 23-27
Khi ấy Chúa Giêsu vào Đền thờ. Lúc Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ lão trong dân đến hỏi Người rằng: “Ông lấy quyền nào mà làm những điều này? Ai đã ban quyền ấy cho ông?” Chúa Giêsu trả lời: “Tôi cũng hỏi các ông một điều. Nếu các ông trả lời cho tôi, thì tôi sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó. – Phép Rửa của Gioan bởi đâu mà có? Bởi trời hay bởi người ta?” Họ bàn tính với nhau rằng: “Nếu ta nói bởi trời, thì ông sẽ nói với ta: Vậy tại sao các ngươi không tin ông ấy? Và nếu ta nói bởi người ta, thì chúng ta lại sợ dân chúng. Vì mọi người coi Gioan như một vị tiên tri”. Bấy giờ họ trả lời Chúa Giêsu rằng: “Chúng tôi không được biết”. Chúa Giêsu nói với họ: “Tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều đó”.
SUY NIỆM:
Rõ ràng dân chúng thời bấy giờ đều nhận ra phép rửa của Gioan là bởi trời, nghĩa là nhìn nhận Gioan có một sứ mạng siêu nhiên.
Điều quan trọng là sự cứng lòng của một số người, cụ thể là các thượng tế và kỳ lão trong dân, dẫu biết Gioan có một sứ mạng siêu nhiên, và lời rao giảng của ông có sức hấp dẫn nhưng họ vẫn không chịu sám hối theo lời mời gọi của Gioan, trong khi nhiều người đã tỏ lòng sám hối ăn năn bằng những việc cụ thể.
Ở đây không nói đến việc ép buộc người khác phải làm giống tập thể, nhưng nói đến việc biết mình sai mà không chịu sửa sai.
Từ chỗ không chịu sửa sai dẫn đến tội ác khác là muốn tiêu diệt người nói lên sự thật, cản trở hành động sai trái của họ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, mùa Vọng hướng con đến sự bình an đích thực. Sự bình an chỉ có khi con biết nhìn ra sự thật nơi bản thân mình và dám chấp nhận sống theo sự thật đó. Xin cho con biết chân thành sửa đổi cuộc sống của mình để tìm về với Chúa là nguồn bình an đích thực cho con.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Mt 21, 28-32
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: ‘Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn cho cha!’ Nó thưa lại rằng: ‘Con không đi’. Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: ‘Thưa cha, vâng, con đi’. Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?” Họ đáp: “Người con thứ nhất”. Chúa Giêsu bảo họ: “Quả thật, Ta bảo các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài”.
SUY NIỆM:
Gioan đã rao giảng và nhiều người đã tin vào ông. Điều đáng nói những người tin vào lời rao giảng của Gioan là “những người thu thuế và gái điếm”; còn các thượng tế và kỳ lão trong dân lại không tin.
Được nên công chính, được cứu độ, được giải thoát có phải nhờ cái mác bên ngoài? Thưa không? Dù là ai, làm gì, như thế nào vẫn được nên công chính, được giải thoát, được cứu độ…, nghĩa là làm nên ý nghĩa cho cuộc đời mình nhờ biết hoán cải.
Những người thu thuế và gái điếm dù cái mác được gắn là sự xấu xa, tội lỗi… nhưng họ lại làm nên ý nghĩa cho cuộc đời của họ, ít là chính bản thân họ được bình an, hạnh phúc khi họ biết từ bỏ đường tội lỗi.
Các thượng tế và kỳ lão trong dân được gắn cái mác rất vinh dự, được nhiều người tôn trọng, thậm chí chiều chuộng… nhưng họ lại không tìm được ý nghĩa cho cuộc đời mình khi họ có những điều sai lỗi mà không biết hoán cải. Chính lương tâm của họ đã bị dằn vặt và họ mất bình an trong tâm hồn.
Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị đón Vua Hòa Bình. Hòa bình chỉ đến với những tâm hồn thiện tâm, nghĩa là những tâm hồn biết phân biệt điều tốt xấu và chọn làm điều tốt. Nếu có lỡ theo con đường lầm lạc, thì tâm hồn thiện tâm là tâm hồn biết quay trở lại với nẻo chính đường ngay.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, Gioan đã rao giảng và người ta đã nghe. Một số người nghe nhưng không thực hiện. Một số người nghe và thực hiện điều Gioan dạy, cụ thể là sám hối. Xin cho con biết sám hối thường xuyên để thực hiện việc hoán cải kịp thời.
THỨ TƯ – 17/12
LỜI CHÚA: Mt 1, 1-17
Sách gia phả của Chúa Giêsu Kitô, con vua Đavít, con của Abraham. Abraham sinh Isaac; Isaac sinh Giacóp; Giacóp sinh Giuđa và các anh em người. Giuđa sinh Phares và Zara bởi bà Thamar; Phares sinh Esrom; Esrom sinh Aram; Aram sinh Aminadab; Aminadab sinh Naasson; Naasson sinh Salmon; Salmon sinh Booz do bà Rahab; Booz sinh Giobed do bà Rút. Giobed sinh Giêsê; Giêsê sinh vua Đavít.
Đavít sinh Salomon do bà vợ của Uria; Salomon sinh Robo-am; Roboam sinh Abia; Abia sinh Asa; Asa sinh Giosaphát; Giosaphát sinh Gioram; Gioram sinh Ozia; Ozia sinh Gioatham; Gioatham sinh Achaz; Achaz sinh Ezekia; Ezekia sinh Manas-se; Manasse sinh Amos; Amos sinh Giosia; Giosia sinh Giêconia và các em trong thời lưu đày ở Babylon.
Sau thời lưu đày ở Babylon, Giêconia sinh Salathiel; Sala-thiel sinh Zorababel; Zorababel sinh Abiud; Abiud sinh Eliakim; Eliakim sinh Azor; Azor sinh Sađoc; Sađoc sinh Akim; Akim sinh Eliud; Eliud sinh Eleazar; Eleazar sinh Mathan; Mathan sinh Giacóp; Giacóp sinh Giuse, là bạn của Maria, mẹ của Chúa Giêsu gọi là Đức Kitô.
Vậy, từ Abraham đến Đavít có tất cả mười bốn đời, từ Đavít đến cuộc lưu đày ở Babylon có mười bốn đời, và từ cuộc lưu đày ở Babylon cho đến Chúa Kitô có mười bốn đời.
SUY NIỆM:
Bước vào giai đoạn hai của Mùa Vọng với tuần cửu nhật chuẩn bị mừng Chúa Giáng Sinh, Phụng vụ Lời Chúa của Giáo hội muốn giới thiệu cho chúng ta những khuôn mặt, những con người gần kề với Đấng Cứu Thế.
Hôm nay Mathêu trình bày gia phả của Đức Giêsu với nhiều những con người thuộc nhiều thành phần khác nhau, trong đó có cả những người tội lỗi, những kẻ thời cơ… nhưng cũng không thiếu những con người tốt bụng, những thành phần ưu tú…
Đấng Cứu Thế là thế đó, Ngài sẵn sàng đến với mọi người, mọi thành phần, và Ngài đã trở nên một phần với họ khi chấp nhận thuộc về gia phả của họ. Như vậy Ngài cứu độ từ bên trong con người chúng ta, dù chúng ta có như thế nào đi chẳng nữa, miễn là chấp nhận để cho Ngài ngự đến trong cuộc đời mình, như việc Ngài giáng sinh đến với nhận loại chúng ta.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, dù con có như thế nào, con vẫn tin Chúa thương con. Và con tin như thế với anh chị em con, những người thù nghịch, chống đối con, những người không cùng chung quan điểm, hay bất cứ một thành phần nào. Những con người con gặp gỡ chưa phổ quát bằng gia phả mà Chúa đã chấp nhận để sinh ra. Vì vậy, xin cho con biết cộng tác với ơn cứu độ của Chúa bằng chính cuộc đời của con, dù còn nhiều yếu đuối thấp hèn, khuyết điểm, tội lỗi, nhưng trên hết con còn có tình yêu.
THỨ NĂM – 18/12
LỜI CHÚA: Mt 1, 18-24
Chúa Kitô giáng sinh trong hoàn cảnh sau đây: Mẹ Người là Maria đính hôn với Giuse, trước khi về chung sống với nhau, đã thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần. Giuse bạn của Bà là người công chính, không muốn tố cáo Bà, định tâm lìa bỏ Bà cách kín đáo. Nhưng đang khi định tâm như vậy, thiên thần Chúa hiện đến cùng ông trong giấc mơ và bảo: “Hỡi Giuse, con vua Đavít, đừng ngại nhận Maria về nhà làm bạn mình, vì Maria mang thai bởi phép Chúa Thánh Thần: Bà sẽ hạ sinh một con trai mà ông sẽ đặt tên là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân mình khỏi tội”.
Tất cả sự kiện này đã được thực hiện để làm trọn lời Chúa dùng miệng tiên tri phán xưa rằng: “Này đây một trinh nữ sẽ mang thai và hạ sinh một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”.
Khi tỉnh dậy, Giuse đã thực hiện như lời thiên thần Chúa truyền: Ông tiếp nhận bạn mình, nhưng không ăn ở với nhau cho đến khi Maria sinh con trai đầu lòng, thì Giuse đặt tên con trẻ là Giêsu.
SUY NIỆM:
Gioan tẩy giả, Đức Maria, Thánh cả Giuse… là những gương mặt nổi bật trong Mùa Vọng. Hôm nay phụng vụ lời Chúa chuẩn bị gần cho chúng ta chờ đón Chúa đến với tấm gương công chính của Giuse.
Sự công chính của Giuse có phải do ông lập được những công trạng gì to lớn?
Thưa sự công chính của Giuse trước hết ở việc luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thực hiện những gì Chúa muốn.
Sự công chính của Giuse còn hệ tại ở việc không nhận những gì không phải là của mình, nhờ thế mà ông luôn luôn khiêm tốn dù ông ở một vị thế nhiều người mơ ước.
Mùa Vọng là thời gian nhắc nhở Kitô hữu hãy biết chuyên chăm lắng nghe và thực hành lời Chúa trong Thánh Kinh, và cả trong những biến cố của cuộc đời. Muốn thế phải có một sự chiêm niệm thẳm sâu.
Cũng nhắc ta đừng tìm kiếm những vinh dự do người khác mang lại, nhưng trong mọi sự phải tìm niềm vui khi đã chu toàn những gì Chúa muốn.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con luôn tìm lắng nghe và thực hành ý Chúa hơn là làm theo những thúc đẩy tự nhiên của con người.
THỨ SÁU – 19/12
LỜI CHÚA: Lc 1, 5-25
Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Dacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabéth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già.
Xảy ra khi Dacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế,- ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương, -đang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ thiên thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Dacaria thấy vậy (thì) hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông.
Nhưng thiên thần nói với ông rằng: “Dacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên con trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng vì việc trẻ sinh ra. Vì trẻ này sẽ nên cao trọng trước mặt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men, sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ này sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Elia, để hướng lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngỗ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị”.
Dacaria thưa với thiên thần rằng: “Làm sao tôi biết được, vì tôi đây đã già, và vợ tôi cũng đã cao niên?” Thiên thần liền đáp: “Ta là Gabriel, ta đứng chầu trước mặt Thiên Chúa, ta được sai đến nói với ngươi, và báo cho ngươi tin lành này. Thì đây, ngươi sẽ nín câm và không nói được cho đến ngày các điều ấy xảy ra, bởi vì ngươi đã không tin lời ta, là những lời sẽ nên trọng khi đến thời của chúng”.
Dân chúng đang trông đợi Dacaria, lấy làm lạ vì ông ở lâu trong cung thánh. Nhưng lúc ra, ông không nói được, và họ biết ông đã thấy điềm lạ trong cung thánh. Còn ông thì chỉ làm hiệu cho họ, và vẫn bị câm. Khi những ngày thánh vụ của ông đã mãn, ông trở về nhà.
Sau những ngày ấy, Elisabéth vợ ông thụ thai, và bà ẩn mình trong năm tháng, bà nói rằng: “Chúa đã làm cho tôi thế này, trong những ngày Người đoái thương, cất nỗi khổ nhục tôi khỏi người đời”.
SUY NIỆM:
Khi mọi sự đối với con người đều không thể: “vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già”, thì Thiên Chúa lại làm cho có thể: “Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai”.
Sở dĩ Thiên Chúa thực hiện điều không thể thành có thể cho 2 vợ chồng Dacaria và Elisabéth vì 2 ông bà là người công chính, luôn thi hành ý Chúa, và nhất là: “vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi”. Trong mọi hoàn cảnh, ông luôn cầu nguyện, gắn bó với Chúa.
Mùa Vọng là thời gian chờ đợi Chúa thực hiện những việc lạ lùng nơi chính cuộc đời của mỗi chúng ta. Chúa cần sự tín trung, Chúa cần chúng ta chuyên chăm cầu nguyện hơn.
Thực ra sự công chính của 2 vợ chồng Dacaria là hoàn toàn phó thác nơi Chúa, vì có lẽ mặc dù muốn có con, nhưng 2 ông bà biết cho đến lúc đó (Phiên tế lễ), 2 ông bà không thể nào có được, nên đối với họ, được phục vụ Chúa là niềm vui lớn nhất trong lúc tuổi già.
Và Chúa đã ban thưởng cho sự công chính của 2 ông bà, vì đã luôn luôn trung thành, tín thác trong tất cả.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, dù cuộc đời của mỗi chúng con có ra sao, có như thế nào, xin cho chúng con luôn trung thành phụng sự Chúa.
THỨ BẢY – 20/12
LỜI CHÚA: Lc 1, 26-38
Khi ấy Thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà. Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít, tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.
Nhưng Maria thưa với Thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà, và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Đấng Bà sinh ra sẽ là Đấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già, và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ, vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.
Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên thần cáo biệt Bà.
SUY NIỆM:
Thiên Chúa sai Thiên thần báo tin cho Maria khi mọi người trong gia đình đã có chương trình cho cuộc đời cô, và dính líu luôn cả với Giuse, vị hôn phu của cô. Chương trình đó cũng đã được mọi người xung quanh biết đến.
Chắc chắn trong thâm tâm cô không muốn điều đó. Nhưng cô là người khiêm tốn, ở chỗ luôn muốn những điều tốt đẹp nhất cho người khác, đặc biệt là già đình, là người lớn, là những người dính líu đến cuộc đời cô.
Vì vậy, đối với Thiên Chúa là Đấng cô tôn thờ, thì cô càng sẵn sàng hơn nữa. Tuy nhiên, với ý định của con người thì rõ ràng, minh bạch, còn với ý định của Thiên Chúa thì chỉ một mình cô nhận ra trong cầu nguyện. Vì thế biết và thực hiện thánh ý Thiên Chúa sẽ khó khăn hơn gấp vạn lần ý định của con người.
Một khi đã quyết định làm theo ý Chúa, con người phải chấp nhận mạo hiểm và đánh đổi tất cả như Đức Maria.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Đức Mẹ để sống đơn sơ khiêm tốn, không làm gì cho bản thân mình, nhưng tất cả đều để phục vụ Chúa và tha nhân.





