SUY NIỆM LỜI CHÚA
TUẦN VII PHỤC SINH – NĂM C
CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN
LỜI CHÚA: Lc 24, 46-53
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như đã ghi chép là Đức Kitô phải chịu khổ hình và ngày thứ ba từ cõi chết sống lại; và nhân danh Người mà rao giảng việc sám hối và ơn tha tội trong mọi dân, bắt đầu từ Giêrusalem. Các con là nhân chứng những sự việc ấy. Thầy sẽ sai đến với các con Đấng Cha Thầy đã hứa; vậy các con hãy ở lại trong thành cho đến khi mặc lấy quyền lực từ trên cao ban xuống”.
Rồi Người dẫn các ông ra ngoài, đến làng Bêtania, và giơ tay chúc phúc cho các ông. Sự việc xảy ra là đang khi Người chúc phúc cho các ông, Người rời khỏi các ông mà lên trời. Các ông thờ lạy Người, và trở về Giêrusalem lòng đầy vui mừng. Các ông luôn luôn ở trong đền thờ mà chúc tụng Thiên Chúa. Amen.
SUY NIỆM:
Đức tin phải được minh chứng bằng những hành động cụ thể. Những hành động đó trước hết là việc sống đạo cho chính bản thân mình, sau nữa còn phải cho người khác thấy được động lực cho đời sống của tôi. Đó cũng chính là điều căn bản của Lời Chúa hôm nay: “Các con là nhân chứng những sự việc ấy”.
Sống bác ái là phương thế hiệu quả nhất để làm chứng về Đức Giêsu, vì Ngài đến thế gian này cũng chỉ vì tình yêu. Và thánh Gioan cũng đã định nghĩa “Thiên Chúa là Tình Yêu”.
Do đó, mọi nổ lực của Kitô hữu phải là mỗi ngày trở nên giống Chúa Giêsu hơn để yêu mến nhiều hơn, vì Ngài đã yêu và yêu đến cùng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết thực hiện lời Chúa dạy để trở thành chứng nhân choc ho Chúa bằng một đời sống bác ái yêu thương với mọi người và mọi việc.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Ga 16, 29-33
Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Ðúng thế, bây giờ Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên Chúa mà ra”. Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ, và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình. Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.
SUY NIỆM:
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta biết rằng theo Chúa không phải là đi trên con đường nhung lụa, nhưng đi trên con đường thập giá. Chính Chúa đã đi trên con đường thập giá, thì những môn đệ của Ngài cũng phải vác thập giá mỗi ngày mà theo.
Điều đó giúp chúng ta nhìn lại cuộc sống của mình: Cứ tìm kiếm những sung sướng, những hưởng thụ cho bản thân; mỗi khi gặp vất vả một chút thì kêu than; mỗi khi gặp trái ngang trong đời thì bấn loạn lên…
Nếu chúng ta ý thức được con đường mình phải đi và đi trong Chúa thì chúng ta sẽ được bình an. Đôi khi chúng ta cũng vác thập giá, cũng chịu đựng những gian nan, những khó khăn, thử thách nhưng không được bình an, vì nơi thập giá đó không có Chúa Giêsu, trong gian nan thử thách đó không có tình yêu của Chúa. Những lúc đó, quả thật chúng ta đang tự sức mình vũng vẫy giữa đầm lầy, đang cố bơi giữa đại dương mênh mông, đang cô độc giữa dòng đời tấp nập.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con ý thức được theo Chúa là phải vác thập giá mỗi ngày; nhất là cho con biết cần đến Chúa để luôn chạy đến với Chúa, vì nếu không có Chúa con không làm gì được.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Ga 17, 1-11a
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời và nói: “Lạy Cha, giờ đã đến, xin hãy làm vinh hiển Con Cha, để Con Cha làm vinh hiển Cha. Vì Cha đã ban cho Con quyền trên mọi huyết nhục, để con cũng ban sự sống đời đời cho mọi kẻ Cha đã giao phó cho Con. Sự sống đời đời chính là chúng nhận biết Cha là Thiên Chúa duy nhất chân thật, và Ðấng Cha đã sai, là Giêsu Kitô.
“Con đã làm vinh hiển Cha dưới đất, Con đã chu toàn công việc mà Cha đã giao phó cho Con. Giờ đây, lạy Cha, xin hãy làm cho Con được vinh hiển nơi Cha với sự vinh hiển mà Con đã có nơi Cha, trước khi có thế gian. Con đã tỏ danh Cha cho mọi kẻ Cha đã đưa khỏi thế gian mà ban cho Con. Chúng thuộc về Cha, và Cha đã ban chúng cho Con, và chúng đã tuân giữ lời Cha. Bây giờ chúng biết rằng những gì Cha ban cho Con, đều bởi Cha mà ra. Vì những lời Cha ban cho Con thì Con đã ban cho chúng và chúng đã lãnh nhận, và biết đích thực rằng Con bởi Cha mà ra, và chúng tin rằng Cha đã sai Con.
“Con cầu xin cho chúng, Con không cầu xin cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho Con, bởi vì chúng là của Cha. Và mọi sự của Con là của Cha, và mọi sự của Cha cũng là của Con, và Con đã được vinh hiển nơi chúng. Con không còn ở thế gian nữa, nhưng chúng vẫn còn ở thế gian, phần Con, Con về cùng Cha”.
SUY NIỆM:
Đoạn Tin Mừng hôm nay là lời cầu nguyện cho chính Chúa và các môn đệ của Chúa.
Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha tôn vinh Ngài. Tôn vinh Ngài có nghĩa là làm cho người ta biết về Ngài nhiều hơn. Biết về Chúa Giêsu đây không phải là nhằm vinh danh Ngài, nhưng như là một người “con yêu dấu” của Chúa Cha, một người đã thi hành ý Cha, đã hoàn thành những việc Chúa Cha giao phó. Để qua việc được Cha tôn vinh, Chúa Giêsu càng làm vinh danh Chúa Cha. Vì một khi người ta biết rõ về Chúa Giêsu, thì người ta sẽ càng biết rõ về Chúa Cha hơn: “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga14,9).
Chúa Giêsu cầu nguyện cho các môn đệ của Ngài điều gì? “Xin gìn giữ họ trong Danh Cha”(Ga17,11b). Danh của Chúa được người ta biết đến chính là tình yêu, vì “Thiên Chúa là Tình Yêu”. Vì vậy Chúa Giêsu xin Chúa Cha cho các môn đệ luôn nhận ra Thiên Chúa là Tình Yêu và luôn biết sống tình yêu thương trong cuộc đời. Ngài cũng xin cho họ tuy sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian, nghĩa là cho các môn đệ tránh yêu theo kiểu cách của thế gian.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con luôn chu toàn thánh ý của Chúa như Chúa Giêsu : tất cả mọi sự đều quy hướng về Cha. Và cũng xin cho con biết luôn nhận ra tình yêu của Chúa trong mọi biến cố, để con thể hiện tình yêu đó trong mọi cảnh huống của cuộc đời.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Ga 17, 11b-19
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Lạy Cha chí thánh, xin hãy gìn giữ trong danh Cha những kẻ Cha đã ban cho Con, để chúng được nên một như Ta. Khi Con còn ở với chúng, Con đã gìn giữ chúng trong Cha. Con đã gìn giữ những kẻ Cha đã giao phó cho Con, không một ai trong chúng bị mất, trừ ra con người hư vong, để lời Kinh Thánh được nên trọn. Bây giờ Con về cùng Cha, và Con nói những điều này khi Con còn dưới thế, để chúng được đầy sự vui mừng của Con trong lòng.
“Con đã ban lời Cha cho chúng, và thế gian đã ghét chúng, vì chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Con không xin Cha đem chúng ra khỏi thế gian, nhưng xin gìn giữ chúng cho khỏi sự dữ. Chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không thuộc về thế gian. Xin hãy thánh hoá chúng trong chân lý: lời Cha là chân lý. Cũng như Cha đã sai Con vào thế gian, thì Con cũng sai chúng vào thế gian. Và vì chúng, Con đã tự thánh hoá, để cả chúng cũng được thánh hoá trong chân lý”.
SUY NIỆM :
Điều mà Chúa quan tâm cho các môn đệ là cho họ được hiệp nhất với nhau và từ đó hiệp thông với Chúa. Hay nói một cách ngắn gọn hơn là cho họ biết sống tình yêu thương với Chúa, với anh chị em của mình: “Lạy Cha, xin cho họ nên một như chúng ta” (Ga17,11b).
Chúa muốn các môn đệ của Chúa phải là những con người của tình yêu. Tình yêu nơi gia đình, nơi lối xóm, nơi công sở, trong Giáo xứ… Để nhờ tình yêu đó các môn đệ của Chúa có thể hiệp nhất với những người mà họ gặp gỡ trong cuộc sống hằng ngày.
Vì vậy các môn đệ phải tránh mọi mối bất hòa chia rẽ xảy ra trong gia đình, trong khu xóm, nơi làm việc, ngoài xã hội và nhất là trong Giáo xứ. Không có điều gì phản chứng về Chúa cho bằng sự chia rẻ trong cộng đoàn, trong họ đạo. Tôi thuộc về phe cha này, tôi thuộc về phe cha kia; tôi trong hội đoàn này nên tôi không liên hệ gì đến hội đoàn kia mà tôi còn tìm cách cho hội đoàn kia tan rã… Đó là những cách thức nguy hiểm trong đời sống đạo của những môn đệ Chúa.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, từ lời Chúa hôm nay cho con nhìn lại cách sống của con. Chúa đã yêu thương và luôn thao thức cho cuộc sống của con, vậy mà con nhiều khi vô tình lãng quên hoặc có lúc cố tình quên lãng tình yêu đó để mất đi sự hiệp thông với nhau.Xin cho con biết yêu nhiều hơn.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Ga 17, 20-26
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: “Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ, nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con. Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng Con ở đâu, chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa”.
SUY NIỆM :
Chúa Giêsu cầu nguyện cho Giáo Hội, là tất cả những người nhờ nghe lời rao giảng của các Tông Đồ mà tin vào Ngài. Qua lời cầu nguyện này chúng ta thấy được Chúa luôn luôn ở bên cạnh Giáo Hội, và Giáo Hội muốn là dân của Chúa thì cũng phải đi theo con đường của Chúa.
Ở với Chúa, đi theo con đường của Chúa, cứ nghĩ đó chỉ là con đường thập giá, nhưng không chỉ có thế, mà ở với Chúa, theo con đường của Chúa còn có cả vinh quang nữa: “Để họ chiêm ngưỡng vinh quang của Con, vinh quang mà Cha đã ban cho con” (Ga17,24).
Chính vì vậy điệp khúc đau khổ – vinh quang luôn vang lên trong lòng Giáo Hội. Bản thân Kitô hữu cũng có những lúc được thành công, thất bại.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, Lời Chúa hôm nay cho con thấy đó là con đường mà Giáo Hội và chính bản thân con phải đi. Con đường đó không phải chỉ có thập giá, nhưng cũng có vinh quang để con nếm trải trước vinh quang trong Nước Chúa, để con không chán nản mà bỏ cuộc, để con không thất vọng mà buông xuôi. Trong mọi sự “Can đảm lên vì, vì Thầy đã thắng thế gian” (Ga16,33).
THỨ SÁU:
LỜI CHÚA: Ga 21, 15-19
Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.
Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.
Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.
SUY NIỆM:
Khác hẳn với một Phêrô nông nỗi, bốc đồng, nóng tính… hôm nay ông như trầm hẵn xuống thể hiện một con người nội tâm sâu sắc, một con người vừa trãi qua một biến cố làm thay đổi lòng người.
Ba lần Chúa hỏi về lòng mến của ông dành cho Chúa, dường như Chúa muốn cho ông có dịp chuộc lại lỗi lầm vì ba lần chối Chúa. Mỗi lần cường độ của câu hỏi mạnh hơn thể hiện một sự dứt khoát: “Này anh Simon con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga21,15).
Đó là một bài trắc nghiệm để Chúa có thể trao trách nhiệm cho Phêrô. Muốn lãnh trách nhiệm thì phải có lòng mến. Vì Chúa muốn Phêrô thay mặt Ngài để lãnh đạo dân Chúa nên lòng mến của ông càng phải mạnh mẽ, vững vàng và nhiều hơn ngừơi khác.
Hình dung ra sự ngượng ngùng của Phêrô khi ngồi đối diện với Thầy mình hôm nay, vì ông nhớ lại cách đây không lâu mình đã chối thầy mình. Ông mang mặc cảm của một con người phản bội. Và có lẽ khi nghe Chúa hỏi “Simon, con có yêu mến Thầy không” (Ga21,15) thì thế nào cũng có những anh em xầm xì với nhau về quá khứ của Phêrô.
Cho đến khi cảm xúc bùng vỡ, Phêrô nhìn Chúa một cách chân thành, tha thiết, và hình như có giọt lệ chực trào trong khóe mắt. Ông gật đầu và thốt lên trong sự nghẹn ngào, lời nói đứt quãng đối lập với những lời chối Chúa mạnh mẽ: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga21,20).
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, Chúa biết mọi sự, Chúa biết dù có những lúc phản bội, nhưng con vẫn một lòng yêu mến Chúa. Xin Chúa tha thứ và dìu dắt con đi trong yêu thương của Ngài.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Ga 21, 20-25
Khi ấy, Phêrô quay lại, thấy môn đệ Chúa Giêsu yêu mến theo sau, cũng là người nằm sát ngực Chúa trong bữa ăn tối và hỏi “Thưa Thầy, ai là người sẽ nộp Thầy?” Vậy khi thấy môn đệ đó, Phêrô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Còn người này thì sao?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con? Phần con, cứ theo Thầy”. Vì thế, có tiếng đồn trong anh em là môn đệ này sẽ không chết. Nhưng Chúa Giêsu không nói với Phêrô: “Nó sẽ không chết”, mà Người chỉ nói: “Nếu Thầy muốn nó cứ ở lại mãi cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến con”.
Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra, và chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thật. Còn nhiều việc khác Chúa Giêsu đã làm, nếu chép lại từng việc một thì tôi thiết tưởng cả thế giới cũng không thể chứa hết các sách viết ra.
SUY NIỆM:
Từ đoạn Tin Mừng hôm nay cho chúng ta những cảm nghiệm sau đây:
1/ Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là chúng ta cảm nghiệm được tình yêu thương của Chúa và đáp trả lại tình yêu thương đó bằng những hành động cụ thể.
2/ Chính cách sống yêu thương của chúng ta sẽ là lời làm chứng về Chúa một cách đắc lực nhất. chúng ta không cần rao giảng những mầu nhiệm cao siêu về Chúa, nhưng chỉ cần minh chứng về một Thiên Chúa yêu thương qua cuộc sống của mình.
3/ Những cảm nghiệm về một Thiên Chúa yêu thương không thể giữ lại cho riêng cõi lòng chúng ta, mà còn phải được san sẻ cho nhiều người bằng nhiều cách, tùy theo khả năng mọi người.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa và sống tình yêu đó một cách cụ thể trong cuộc sống của con.