SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III PHỤC SINH NĂM C
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Ga 21, 1-14 hoặc 1-19
…
Khi ấy, Chúa Giêsu hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba: “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.
SUY NIỆM:
Khi Chúa Giêsu Phục Sinh hỏi Simon Phêrô vấn đề quan trọng, sống còn đối với bản thân ông và vận mệnh của Nước Trời mà Chúa Giêsu đã thiết lập, Ngài gọi chính tên ông; và để không lầm lẫn với người khác, còn khẳng định ông là “con của ông Gioan”. Điều đó cho thấy mỗi người có một vị trí riêng biệt trong cái nhìn của Chúa, không lẫn vào ai và không ai lẫn vào người nào.
Chúa Giêsu Phục Sinh không hỏi Phêrô về những việc ông đã làm, về những điều ông suy nghĩ, về những lời nói mà ông đã từng thốt lên… mà chỉ hỏi ông: “Con có yêu mến Thầy không?” Trong tình yêu mọi thứ đều không quan trọng, chỉ cần con tim luôn hướng về nhau, nhờ đó dẫu có những sai sót trong suy nghĩ, lời nói và việc làm thì cũng là chuyện nhỏ.
Với câu hỏi đó, Phêrô không trả lời vội vàng như tính khí của ông, không dõng dạc như kiểu cách vốn có… nhưng chắc chắn trong sự từ tốn, nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát thẳng thắn, với ánh mắt nhìn thẳng vào Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy”.
Thái độ và lời nói của Simon Phêrô thể hiện sự khiêm tốn và xác quyết tình yêu của ông: ‘Thầy biết mọi sự”, biết cả những yếu đuối, mỏng giòn, sai trái, bội phản của con… Cái “biết” của Thầy làm ông không còn muốn dẫn đường cho Thầy như trước đây đã từng cản lối Thầy lên Giêrusalem. Cái “biết” của Thầy làm ông quên đi mặc cảm đã từng chối Thầy 3 lần…
Từ cái “biết” của Đấng Phục Sinh, Simon Phêrô chỉ còn biết một điều duy nhất: “yêu mến Thầy”. Và cũng nhờ cái biết duy nhất đó mà Chúa Giêsu Phục Sinh mới dám trao cho ông đàn chiên của Ngài.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, tình yêu là lý do duy nhất để Chúa chịu chết cho chúng con được sống; tình yêu cũng là điều kiện để bước đi theo Chúa trong hành trình đức tin. Xin cho chúng con biết yêu Chúa hết lòng, hết sức, hết linh hồn và hết trí khôn con.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Ga 6, 22-29
“Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời”.
Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?” Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Đấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu”. Họ liền thưa lại rằng: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Ngài sai đến”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu đã nói lên thực tế phũ phàng vào thời của Ngài: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê.”
Một số người không thấy giá trị cao cả mà Chúa muốn giới thiêu, họ chỉ thấy giá trị phàm tục trước mắt là ăn bánh no nê, thế thôi!
Nhưng liệu cái no có đủ đảm bảo hạnh phúc cho con người không? Thưa không, vì thực tế có những người chẳng những no mà còn tràn trề, còn tích cóp để dành nhưng vẫn đau khổ và bất hạnh; nhưng có những người không đủ no, vất vả suốt cuộc đời chỉ có miếng ăn tạm đủ, nhưng họ vẫn hạnh phúc, tươi cười.
Thế thì điều gì là căn bản con người cần tìm kiếm? “Hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi.”
Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ của mình đừng để cuộc đời mình bị nhấn chìm bởi những giá trị tầm thường trước mắt, nhưng hãy biết hướng đến những giá trị cao cả hơn, mà giá trị cao cả nhất chính là ơn cứu độ, là sự sống đời đời cho con người.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con có cái nhìn linh thánh trong mọi sự để vượt qua những cám dỗ nhỏ nhoi, tầm thường của cơm áo gạo tiền mà cố gắng đạt đến giá trị vĩnh cửu trên trời là ơn cứu độ mà Chúa Giêsu đã chuộc lại cho chúng con bằng chính cái chết của Ngài.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Ga 14, 6-14
“Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin, Thầy sẽ làm cho”.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Tôma rằng: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người”.
Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con”.
Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Philipphê, ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha?’ Con không tin Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu đã quả quyết: “Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin, Thầy sẽ làm cho”. Thế nhưng nhiều người vẫn phàn nàn cầu xin mà Chúa có cho đâu?
Con người đã xin nhân danh Chúa chưa hay họ xin nhân danh một đấng nào khác? Thần tài, thầy bói, thần hộ mạng? Điều này nhắc nhở chúng ta về niềm tin của mình vào Thiên Chúa.
Và tôi đã nhận ra Chúa đã ban cho những điều tôi xin chưa? “Thầy sẽ làm cho”, dĩ nhiên không theo cách của con người, nhưng theo cách của Thiên Chúa.
Đôi khi tôi xin điều này, Chúa cho điều kia; tôi xin 10 Chúa lại cho 1; tôi xin thế này Chúa lại cho thế khác… Điều này nhắc nhở tôi về sự phó thác, vì chắc chắn Chúa biết điều gì cần thiết cho ơn cứu độ của tôi.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa là Đấng yêu thương, quan tâm, chăm sóc và lo liệu mọi sự cho con. Vì thế hãy luôn tin tưởng, cậy trông và phó thác vào Chúa, còn mọi sự Chúa sẽ lo liệu cho con.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Ga 6, 35-40
“Ý muốn của Cha Ta là: hễ ai thấy Con thì có sự sống đời đời”.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán với đám đông rằng: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ. Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. Những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta, Ta sẽ không xua đuổi ra ngoài. Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta, là hễ sự gì Người đã ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Quả vậy, ý của Cha Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời đời”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu đến thế gian để thực hiện ý định của Chúa Cha, mà chính Ngài đã măc khải:“Ý muốn của Cha Ta là: hễ ai thấy Con thì có sự sống đời đời”. Như vậy, Chúa Cha đã trao phó cho Chúa Con ơn cứu độ của mỗi người chúng ta.
Không phải thấy Chúa Giêsu là đương nhiên được cứu độ như một thứ bùa chú, nhưng cái “thấy” ở đây bao gồm cả lý trí, ý chí và con tim, thấy không phải bằng đôi mắt, nhưng bằng trọn vẹn con người, nghĩa là tin nhận Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ.
Hằng ngày tôi vẫn đọc kinh, cầu nguyện, tham dự thánh lễ… nhưng cuộc sống tôi chưa thay đổi là vì tôi chưa “thấy” Chúa trong những việc đạo đức tôi làm, có lẽ tôi chỉ làm vì thói quen?!
Tôi vẫn nghe lời Chúa dạy để làm việc bác ái rất nhiều, lặn lội khắp nơi để giúp đỡ người nghèo, cứu trợ người gặp khó… nhưng tôi vẫn chưa vui, chưa bình an, có lẽ tôi chưa “thấy” Chúa trong những người nghèo khổ, mà chỉ làm vì thói quen, vì tính cách, thậm chí có những người làm vì phô trương?!
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con gặp Chúa mỗi ngày trong mọi việc và nơi mọi người, vì nếu nhận ra Chúa trong mọi sự con sẽ được sự sống đời đời.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Ga 6, 44-51
“Ta là bánh từ trời xuống”.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: ‘Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo’. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha. Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu nói lên sự thật để người Do Thái biết rằng họ đã vượt qua giai đoạn cũ kỹ của cha ông họ, thời mặc dù được Thiên Chúa cho ăn manna trong sa mạc, nhưng họ vẫn đói khát và phải chết. Nay họ có bánh trường sinh từ trời xuống để ai ăn bánh đó sẽ được sống muôn đời.
Chúa Giêsu phân biệt sự sống tự nhiên được nuôi dưỡng bằng thứ bánh tự nhiên, nhưng sẽ chấm dứt theo quy luật tự nhiên với sự sống siêu nhiên được nuôi dưỡng bằng bánh siêu nhiên để được sống muôn đời.
Từ đây dân chúng biết rằng mình không chỉ sống cho đời này, mà còn phải chuẩn bị cho đời sau. Muốn như vậy chỉ có con đường duy nhất là tin vào Chúa Giêsu, Đấng đã hiến mạng sống làm giá chuộc và lấy máu thịt mình để nuôi dân chúng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con đã được biết Chúa, đã tin và bước đi trên con đường của Chúa, là con đường cứu độ cho chính bản thân con. Xin Chúa cho con biết đón rước Chúa mỗi ngày bằng nhiều cách khác nhau, nhất là nơi Bí tích Thánh Thể, bánh ban sự sống, để con được nuôi dưỡng về phần linh hồn.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Ga 6, 53-60
“Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống”.
Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?”
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời”.
Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Caphar-naum.
SUY NIỆM:
Sự thật Chúa Giêsu mặc khải khiến một số người Do Thái không thể chấp nhận được, sự thật đó đã được nhắc đến trong đoạn Tin Mừng hôm qua, rằng Ngài sẽ nuôi dưỡng dân chúng bằng thịt và máu của Ngài.
Dân chúng không thể chấp nhận theo suy nghĩ tự nhiên “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?” Quả thật, theo tự nhiên thì không thể được và không thể chấp nhận.
Nhưng niềm tin Chúa Giêsu hướng đến cho nhân loại vượt lên trên lẽ tự nhiên, vì nếu theo tự nhiên con người không cần tìm đến với Chúa, họ sẽ sống mãi với những giá trị tự nhiên đó và sẽ mãi mãi trầm luân.
Niềm tin mà Chúa Giêsu gieo vào lòng nhân loại chính là giá trị siêu nhiên, cao vời vượt lên trên tất cả. Niềm tin đó không phải là thứ hão huyền, nhưng là sự thật được chứng minh bằng chính cuộc đời của Ngài.
Nếu Chúa Giêsu chỉ làm được những chuyện bình thường hoặc khoa học có thể chứng minh được thì đó cũng chỉ là bình thường mà thôi; nhưng Chúa Giêsu hơn thế nữa, Ngài làm được những việc phi thường.
Việc phi thường nhất mà Chúa Giêsu đã làm là lấy Thịt Máu mình làm lương thực nuôi dưỡng con người.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con tin vào Chúa không phải vì những gì con hiểu được, nhưng tin vào Chúa qua những việc nhiệm mầu Chúa đã làm cho con. Xin cho con biết tin tưởng vững vàng vào Bí tích Thánh Thể để nhờ đó con được sống và sống dồi dào như ý định của Chúa Cha.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Ga 6, 61-70
“Chúng con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống”.
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”.
SUY NIỆM:
Đạo là con đường. Con đường Chúa Giêsu muốn giới thiệu không phải là con đường trãi thảm, rãi đầy hoa hồng… nhưng là sự thật phải được đánh đổi. Nó không phải là thuốc phiện để gây mê, mà nó chính là con đường chúng ta đi với đầy đủ mọi cung bậc, trong đó có cả những sự thật con người không thể chấp nhận được.
Khi nghe Chúa Giêsu nói về việc ăn thịt và uống máu Ngài, nhiều người đã bỏ đi vì họ chưa hiểu thấu đáo. Thịt và máu là thực sự, nhưng ở một hình dạng khác do quyền năng của Thánh Thần.
Khi muốn cùng đi chung trên một con đường, người ta phải bỏ qua những bất đồng về nhiều khía cạnh khác nhau, để cùng nhau tìm ra một lối đi chung, quan trọng là thiện chí của cả hai bên.
Con đường mà Chúa Giêsu muốn dẫn chúng ta đi là con đường mang lại niềm vui, hạnh phúc tròn đầy viên mãn, con đường mà Chúa phải đánh đổi bằng chính mạng sống Ngài. Vì thế đây là con đường đáng tin tưởng dù chúng ta chưa biết mình đi như thế nào.
Simon Phêrô đã đã nhận ra điều đó nên ông đã thay mặt anh em mình để xác quyết một điều: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, ước gì lời của Simon Phêrô cũng là xác quyết của chúng con: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời.”