Sunday, November 24, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Tuần 3 | Mùa Chay Năm A   

SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN III MÙA CHAY NĂM C

CHÚA NHẬT

TIN MỪNG: Ga 4, 5-15. 19b-26. 39a. 40-42

Khi ấy, Chúa Giêsu tới một thành gọi là Sykar thuộc xứ Samaria, gần phần đất Giacóp đã cho con là Giuse, ở đó có giếng của Giacóp. Chúa Giêsu đi đường mệt, nên ngồi nghỉ trên miệng giếng, lúc đó vào khoảng giờ thứ sáu.

Một người đàn bà xứ Samaria đến xách nước, Chúa Giêsu bảo: “Xin bà cho tôi uống nước” (lúc ấy, các môn đệ đã vào thành mua thức ăn). Người đàn bà Samaria thưa lại: “Sao thế! Ông là người Do-thái mà lại xin nước uống với tôi là người xứ Samaria?” (vì người Do-thái không giao thiệp gì với người Samaria).

Chúa Giêsu đáp: “Nếu bà nhận biết ơn của Thiên Chúa ban và ai là người đang nói với bà: ‘Xin cho tôi uống nước’, thì chắc bà sẽ xin Người, và Người sẽ cho bà nước hằng sống”.

Người đàn bà nói: “Thưa Ngài, Ngài không có gì để múc, mà giếng thì sâu, vậy Ngài lấy đâu ra nước? Phải chăng Ngài trọng hơn tổ phụ Giacóp chúng tôi, người đã cho chúng tôi giếng này, và chính người đã uống nước giếng này cũng như các con cái và đoàn súc vật của người?”

Chúa Giêsu trả lời: “Ai uống nước giếng này sẽ còn khát, nhưng ai uống nước Ta sẽ cho thì không bao giờ còn khát nữa, vì nước Ta cho ai thì nơi người ấy sẽ trở thành mạch nước vọt đến sự sống đời đời”. Người đàn bà thưa: “Thưa Ngài, xin cho tôi nước đó để tôi chẳng còn khát, và khỏi phải đến đây xách nước nữa”.

Và người đàn bà nói với Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, tôi thấy rõ Ngài là một tiên tri. Cha ông chúng tôi đã thờ trên núi này, còn các ông, các ông lại bảo: phải thờ ở Giêrusalem”. Chúa Giêsu đáp: “Hỡi bà, hãy tin Ta, vì đã đến giờ người ta sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải ở trên núi này hay ở Giêrusalem. Các người thờ Đấng mà các người không biết, còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ từ dân Do-thái mà đến. Nhưng đã đến giờ, và chính là lúc này, những kẻ tôn thờ đích thực, sẽ thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý, đó chính là những người tôn thờ mà Chúa Cha muốn. Thiên Chúa là tinh thần, và những kẻ tôn thờ Người, phải tôn thờ trong tinh thần và trong chân lý”.

Người đàn bà thưa: “Tôi biết Đấng Messia mà người ta gọi là Kitô sẽ đến, và khi đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự”. Chúa Giêsu bảo: “Đấng ấy chính là Ta, là người đang nói với bà đây”.

Một số đông người Samaria ở thành đó đã tin Người vì lời người đàn bà làm chứng. Khi gặp Người, họ xin Người ở lại với họ. Và Người đã ở lại đó hai ngày, và vì nghe chính lời Người giảng dạy, số những kẻ tin ở Người thêm đông hẳn, họ bảo người đàn bà: “Giờ đây, không phải vì những lời chị kể mà chúng tôi tin, nhưng chính chúng tôi đã được nghe lời Người và chúng tôi biết Người thật là Đấng Cứu Thế”.

SUY NIỆM:

Khởi đi từ nước tự nhiên, Chúa Giêsu dẫn người phụ nữ đến nước Trường Sinh, nước mang lại sự sống đích thực. Từ cơn khát tự nhiên, Chúa Giêsu làm cho người phụ nữ “khao khát” giá trị linh thánh, sự sống đích thực, sự sống đời đời.

Chỉ nơi Thiên Chúa mới làm thỏa mãn mọi cơn khát của chúng ta. Nhưng để con người biết được Đấng làm họ thỏa mãn, phải qua trung gian những cuộc gặp gỡ với những môn đệ Đức Giêsu.

Vì thế, người môn đệ phải luôn luôn ý tứ trong từng lời ăn tiếng nói, từng cử chỉ hành động của mình, vì đó là dịp để người ta nhận ra một giá trị cao cả trong cuộc đời.

Đừng để sau khi tiếp xúc, người khác nhận ra nơi chúng ta sự phàm tục hơn là linh thánh. Hãy bắt chước Đức Giêsu để dẫn dắt người khác từ giá trị vật chất đến giá trị tinh thần và đỉnh cao là giá trị tâm linh.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết khao khát Chúa để luôn tìm cách giới thiệu Chúa cho người khác.

THỨ HAI

TIN MỪNG: Lc 4, 24-30

(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.

Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.    

SUY NIỆM:

Ơn cứu độ phổ quát, dành cho tất cả mọi người, nhưng có những người xem đó là đặc quyền cho riêng họ, và nghĩ rằng đương nhiên họ sẽ được.

Ơn cứu độ phổ quát, nhưng điều kiện đầu tiên là phải tin. Có những người được chọn để hưởng ưu tiên, nhưng không tin, vì thế họ vẫn không thể đón nhận ơn cứu độ. Có những người biết mình là “dân ngoại”, là dân không xứng đáng, nhưng họ lại tin, nên sẽ được ơn cứu độ.

Thái độ tin dẫn đến hành động đức tin. Ai không tin sẽ không bao giờ thực hành điều Chúa dạy. Người tin thì luôn thao thức làm sao để đẹp lòng Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu biết rằng, ơn cứu độ dành cho tất cả những ai và sống theo đường lối của Chúa, để con không tự hào tự mãn mình chắc chắn được cứu độ nhờ Bí tích Rửa tội và không khinh chê người khác vì họ là lương dân. Nhưng điều quan trọng là cho chúng con luôn biết tìm kiếm để thi hành thánh ý Chúa trong mọi bậc sống của mình.

THỨ BA

TIN MỪNG: Mt 18, 21-35

Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Ta không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy. Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết, người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn và tôi sẽ trả cho ngài tất cả’. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y. Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc. Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: ‘Hãy trả nợ cho ta’. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh’. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong. Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến và bảo rằng: ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?’ Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ. Vậy Cha Ta trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.

SUY NIỆM:

Xúc phạm là đụng chạm đến uy tín, danh dự, cá nhân của một người. Sự xúc phạm càng nặng khi sự đụng chạm càng lớn.

Tha thứ là một hành vi không dễ dàng đối với người vô cớ xúc phạm đến ta. Tha thứ càng không thể khi người ta cứ cố tình xúc phạm vì thấy ta dễ dàng…

Tuy nhiên, người môn đệ Đức Giêsu được mời gọi học hỏi, bắt chước Ngài  vì Ngài đã nói: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Càng trở nên giống Chúa Giêsu thì người môn đệ càng gần hơn với mục đích đời mình là trở nên hoàn hảo như Cha trên trời.

Đức Giêsu đã dạy tha thứ bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha hoài, tha mãi. Lý do căn bản là vì Chúa không chấp nhất tội ta. Vì thế nếu không tha ta sẽ không giống Chúa.

Sự tha thứ chỉ có thể khi con tim ta cùng nhịp đập với trái tim của Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết bắt chước Chúa để luôn yêu thương mọi người, ngay cả với những người vô tình hay cố ý xúc phạm đến chúng con. Vì chỉ có tha thứ, tâm hồn chúng con mới được bình anh.

THỨ TƯ

TIN MỪNG: Mt 5, 17-19

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng tưởng Ta đến để huỷ bỏ lề luật hay các tiên tri: Ta không đến để huỷ bỏ, nhưng để kiện toàn. Vì Ta bảo thật các con: Cho dù trời đất có qua đi, thì một chấm, một phẩy trong bộ luật cũng không bỏ sót, cho đến khi mọi sự hoàn thành. Bởi vậy, ai huỷ bỏ một trong những điều luật nhỏ mọn nhất, và dạy người khác làm như vậy, sẽ kể là người nhỏ nhất trong Nước Trời; trái lại, ai giữ và dạy người ta giữ những điều đó, sẽ được kể là người cao cả trong Nước Trời”.  

SUY NIỆM:

Lề luật là những điều chính Chúa dạy hoặc muốn để ta trở nên công chính, thánh thiện hầu xứng đáng được hưởng gia nghiệp đời đời; hay nói cách khác để ta trở nên giống Chúa hơn.

Đức Giêsu không hủy bỏ Lề Luật, mà Ngài kiện toàn để trả lại gương mặt đẹp đẽ thực sự của Thiên Chúa, một Thiên Chúa dễ thương.

Vì thế khi các môn đệ giữ Lề Luật là họ đang làm cho mình trở nên đẹp theo đúng bản vẽ của Thiên Chúa. Và hơn thế nữa, khi họ dạy người khác giữ Lề Luật đó, họ còn có giá trị gấp đôi: cho mình và cho người.

Ngược lại, khi người môn đệ không giữ Lề Luật của Chúa và còn dạy người khác bắt chước mình, thì họ không thể tìm kiếm được hạnh phúc đích thực. Vì hạnh phúc thực sự là khi người ta trở nên giống Chúa.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu Lề Luật chính là phương thế để chúng con trở nên công chính thánh thiện. Vì thế, xin cho chúng con hằng ngày biết kiếm tìm và thực thi những gì Chúa dạy để mình nên hoàn hảo và giúp người khác cũng nên hoàn hảo.

THỨ NĂM

TIN MỪNG: Lc 11, 14-23

Khi ấy, Chúa Giêsu trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: “Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ”. Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:

“Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Satan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi.

“Khi có người khoẻ mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn; nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt. Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán”.  

SUY NIỆM:

Ma quỷ là thế lực thù địch với Thiên Chúa. Vì thế không bao giờ có chuyện Con Thiên Chúa lại bắt tay với ma quỷ để làm điều tốt. Ngược lại, chỉ có ma quỷ lợi dụng điều tốt để lôi kéo người ta về đàng xấu.

Chúa Giêsu trừ quỷ là để giải thoát họ khỏi điều xấu trong hiện tại và mời gọi họ đến với giá trị tốt đẹp nhất là Thiên Chúa. Vì thế sự giải thoát không phải một lần là đủ, vì đôi khi con người không giữ được giá trị tốt đẹp trong tâm hồn, thân xác và trọn vẹn con người mình, mà họ sẽ bị ma quỷ cám dỗ để chế ngự họ.

Sự thận trọng là cần thiết đối với những tâm hồn trong sạch, vì ma quỷ rất ham thích những con người như thế.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ý thức mình yếu đuối để cần đến Chúa, vì nếu không có Chúa, tự sức chúng con không thể chống trả lại ma quỷ.

THỨ SÁU

TIN MỪNG: Mc 12, 28b-34

Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?”

Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: ‘Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi’. Còn đây là giới răn thứ hai: ‘Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi’. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”. Luật sĩ thưa Ngài: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác nữa. Mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”. Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.  

SUY NIỆM:

Mến Chúa- Yêu người là hai điều răn trọng nhất mà người môn đệ Đức Giêsu phải thực thi. Hay nói ngắn gọn lại, Tình Yêu là yếu tố căn bản nhất trong đời sống đức tin.

Yêu Chúa vì Chúa là Cha yêu thương, đã dựng nên ta, đã làm mọi sự tốt đẹp cho ta. Yêu Chúa còn vì Ngài sẵn sàng tha thứ cho ta mỗi khi ta lỗi phạm. Nhưng nhất là yêu Chúa vì Chúa đã yêu ta.

Yêu người vì là anh chị em với nhau, hơn nữa con người còn là hình ảnh của Thiên Chúa, “những gì các ngươi làm cho những anh em bé mọn nhất là các ngươi đã làm cho chính Ta.”

Tình Yêu là đặc trưng của người Kitô hữu, cũng là dấu chỉ để họ được bảo đảm hạnh phúc đời đời.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết sống yêu thương trong suốt cuộc đời.    

THỨ BẢY

TIN MỪNG: Lc 18, 9-14

Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những người hay tự hào mình là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa vì tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi’. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội’. Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, còn người kia thì không. Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.    

SUY NIỆM:

Cùng bối cảnh đền thờ, nhưng có người đến đó ra về được ơn cứu độ, có người thì không. Có phải tại đền thờ, tại Thiên Chúa? Thưa không, chính tại lòng người.

Câu chuyện dụ ngôn Tin Mừng hôm nay cho ta thấy rõ đièu đó.  Có người lên đền thờ để khoe khoang, kết án người khác. Có người lên đền thờ để sám hối ăn năn một cách chân thành.

Khi người ta kiêu ngạo, khoe khoang, lại cho mình quyền kết án người khác là người ta không cần đến Thiên Chúa, hơn thế nữa, họ cho mình là Thiên Chúa. Chính vì thế họ không xứng đáng với ơn cứu độ.

Ngược lại khi người ta khiêm tốn nhìn nhận thân phận yếu đuối tội lỗi của mình, và thấy mình bất xứng đến mức không dám ngước nhìn Thiên Chúa. Họ phó thác hoàn toàn cho sự xét xử của Thiên Chúa (Nhưng Thiên Chúa chẳng bao giờ lên án, chẳng bao giờ kết tội những ai sám hối chân thành), thì họ sẽ được cứu độ.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm đến với Chúa bằng sự chân thành, bằng một con tim không giả dối, một tấm lòng tan nát khiêm cung để chúng con đón nhận ơn cứu độ của Chúa, là sự giải thoát để chúng con trở thành con người mới mỗi lần đến với Chúa.

bài viết mới