SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN XXIX THƯỜNG NIÊN NĂM C
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 18, 1-8
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng, mà rằng: “Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: ‘Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù’. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: ‘Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc’ “.
Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn, hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
SUY NIỆM:
Mục đích của dụ ngôn là để dạy các môn đệ “phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng”. Như vậy Chúa Giêsu cho thấy sự cần thiết của việc cầu nguyện. Nó là sự kết nối với Thiên Chúa là Cha, Đấng giàu lòng thương xót.
Thực sự không cần chúng ta là con cái trình bày. Chúa biết rõ tư tưởng của chúng ta, nhưng Ngài muốn chúng ta đến với Ngài để thể hiện lòng tín thác nơi Ngài.
Mọi trục trặc của con người là do họ quá cậy dựa vào sức mình mà lãng quên sức mạnh nội tại từ Thiên Chúa, hoặc chỉ tìm đến với Chúa một phần nào đó.
Chính Chúa cũng đã thở dài: “Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” Nghĩa là bao lâu còn niềm tin chúng ta sẽ còn nơi để tìm về; một khi mất đức tin, chúng ta sẽ chẳng biết đường biết hướng về đâu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, dù cuộc sống của con có gặp biết bao điều gian nan thử thách, nhưng xin cho con biết tin tưởng, cậy trông vào Chúa để nhờ sức mạnh của Ngài mà con sẽ vượt qua tất cả.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 12, 13-21
Khi ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi”. Người bảo kẻ ấy rằng: “Hỡi người kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các ngươi?” Rồi người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu”.
Người lại nói với họ thí dụ này rằng: “Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: “Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?” Ðoạn người ấy nói: “Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi, mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: “Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi!” Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: “Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?” Vì kẻ tích trữ của cải cho mình, mà không làm giàu trước mặt Chúa, thì cũng vậy”.
SUY NIỆM:
“Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” (Lc 12, 20b)
Chủ nghĩa hưởng thụ đang đẩy con người đến chỗ chỉ lo tìm kiếm hưởng thụ một cách thái quá. Thực ra một cuộc sống đầy đủ, dư giả, sung túc là điều tốt. Nhưng điều đáng nói là “Kẻ tích trữ của cải cho mình, mà không làm giàu trước mặt Thiên Chúa…”
Điều này có nghĩa là người ta chỉ thấy những cái trước mắt mà không thấy những chuyện xa hơn. Cái trước mắt là được sung sướng, thoải mái. Chuyện xa hơn là con người rồi sẽ ra sao?
Lời Chúa hôm nay là một lời cảnh báo: nếu con người chỉ lo tìm kiếm những giá trị vật chất thì “Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”
Vậy thái độ đúng đắn của con người là biết lo cho cuộc sống đời này bằng tất cả khả năng Chúa ban; nhưng điều quan trọng nhất là phải biết “làm giàu trước mặt Thiên Chúa”. Tài sản trước mặt Chúa chính là sự cố gắng, nổ lực hằng ngày để bước đi trong ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, xin cho con biết siêng năng làm việc hằng ngày để cộng tác vào chương trình tạo dựng của Chúa, Nhưng xin đừng để con quên đi ơn cứu độ của mình.
THỨ BA- 17/10 : THÁNH LUCA, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 6, 12 – 16
Trong những ngày ấy Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là tông đồ: Ðó là Simon mà Người đặt tên là Phêrô và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là nhiệt thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt, kẻ phản bội. Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người.
SUY NIỆM:
Chọn 12 Tông đồ là việc làm quan trọng trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, vì họ sẽ là nền tảng để Thiên Chúa xây dựng Hội thánh của Ngài. Chính vì thế Đức Giêsu đã phải cầu nguyện suốt đêm.
Việc chọn gọi này cho thấy Thiên Chúa tin tưởng, cho con người được cộng tác với Ngài chứ không phải vì con người đủ tài đức. Việc chọn 12 Tông đồ cho biết ý định cứu độ của Thiên Chúa trong lòng Giáo hội.
Tuy nhiên việc chọn gọi này cũng có sai lầm do con người không biết sử dụng tự do đúng đắn. Giuđa Iscaiôt là kẻ đã phản bội vì ông muốn theo chương trình của riêng ông mà không đi theo chương trình của Thiên Chúa.
Mỗi người đều được Chúa chọn gọi trong một ơn gọi khác nhau ; đặc biệt với những ai sống đời tận hiến. Họ được Thiên Chúa cho tham dự vào sứ mạng đặc biệt của Ngài không phải vì họ xứng đáng, không phải vì có đủ tài đức, nhưng chỉ vì Ngài muốn. Vì thế hãy cố gắng sống tốt ơn gọi của mình.
Có những người đã không cộng tác mà còn phá hoại chương trình của Thiên Chúa vì họ sống theo ý riêng của mình. Hãy biết hoán cải để quay trở lại phục vụ Nước Chúa.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã ban con được sống trong bậc sống của mình. Trong mỗi bậc sống Chúa đều muốn chúng con cộng tác với Chúa để mang lại phần rỗi cho mình và cho tha nhân. Xin cho con luôn nổ lực hết mình để cho ơn cứu độ được thực hiện.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 12, 39-48
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy hiểu biết điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, ắt sẽ tỉnh thức, không để nó đào ngạch nhà mình. Cho nên các con hãy sẵn sàng: vì giờ nào các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.
Phêrô thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy nói dụ ngôn đó chỉ về chúng con hay về mọi người?” Chúa phán: “Vậy con nghĩ ai là người quản lý trung tín khôn ngoan mà chủ đã đặt coi sóc gia nhân mình, để đến giờ phân phát phần lúa thóc cho họ? Phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ đặt người đó trông coi tất cả gia sản mình. Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng: “Chủ tôi về muộn”, nên đánh đập tớ trai tớ gái, ăn uống say sưa: chủ người đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết, chủ sẽ loại trừ nó, và bắt nó chung số phận với những kẻ bất trung. Nhưng đầy tớ nào đã biết ý chủ mình mà không chuẩn bị sẵn sàng, và không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn đầy tớ nào không biết ý chủ mình mà làm những sự đáng trừng phạt, thì sẽ bị đòn ít hơn. Vì người ta đã ban cho ai nhiều, thì sẽ đòi lại kẻ ấy nhiều, và đã giao phó cho ai nhiều, thì sẽ đòi kẻ ấy nhiều hơn”.
SUY NIỆM:
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người biết Chúa là chủ tể cuộc đời chúng ta, vì vậy Ngài có quyền để ban cho mỗi người tùy theo sự quan phòng của Ngài, nhưng phải tin chắc một điều: cái nhìn của Chúa luôn luôn tốt cho con người.
Và cũng nhắc cho những ai được Chúa ưu ái trao ban cho những điều thuận lợi, những chuyện xem ra “nhiều” hơn người khác biết rằng “Được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều”. “Cái đòi” của Chúa chính là việc chúng ta sử dụng những ơn ban đó như thế nào cho Chúa, cho bản thân và cho tha nhân. Có người cho mình làm “Chúa” trong tất cả những gì Chúa ban để đối xử một cách thậm tệ với người khác, nghĩa là họ đã lấy đi chủ quyền của Thiên Chúa.
Ngược lại có những người được Chúa ban cho rất ít, nhưng họ lại làm lợi nhiều, vì họ biết tất cả đều là của Chúa, nên họ sống hết mình, hết tình với Chúa, với Giáo hội và tha nhân.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, xin cho con biết bằng lòng với những gì mà Chúa đã ban, vì chắc chắn một điều, cho nhiều sẽ bị đòi nhiều. Việc cần thiết là hãy làm cho những gì Cúa ban được sinh hoa kết trái. Cũng xin cho con có được sự khiêm tốn để sử dụng những ơn ban của Chúa như là một đầy tớ để phục vụ chứ không phải như một ông chủ để hưởng thụ.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 12, 49-53
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian, và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên. Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất. Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con: không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba: cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha; mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ; mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng”.
SUY NIỆM:
“Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian, và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên”
Ngọn lửa tình yêu của Chúa đã được trao ban cho Giáo hội để thắp lên cho thế giới hôm nay, nhất là những nơi còn hận thù, chiến tranh, chia rẻ,…
Tình yêu đó cũng được trao ban cho mọi người, để tất cả những nơi bước chân Kitô hữu hiện diện, phải là một đóm lửa yêu thương trong cung cách sống.
Nhưng rõ ràng như lời Chúa nói: “Thầy không đến để ban hòa bình, nhưng là đem sự chia rẽ”. Sự chia rẽ phát xuất từ việc người ta thiếu bác ái, thiếu yêu thương; mà nguyên nhân sâu xa là vì người ta chỉ nghĩ đến thân mình.
Khi thấy ai đó được người khác quý mến, lẽ ra tôi phải vui mừng, nhưng tôi lại khó chịu. Khi thấy ai đó được người khác giúp đỡ, lẽ ra tôi phải chia vui với họ, nhưng tội lại ganh tị. Khi thấy ai đó được những thứ mà tôi đang được, lẽ ra tôi phải hướng dẫn để họ được nhiều hơn, nhưng tôi lại tìm cách hạ bệ họ… Sự chia rẽ là do thiếu tình thương.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, trong mỗi người chúng con có một cái tôi quá lớn, để chỉ nghĩ đến mình. Xin cho con biết nghe theo lời chỉ dạy của thánh Phaolô: “Vui với người vui, khóc với người khóc”. Chính lúc đó, ngọn lửa của Chúa sẽ được cháy bùng lên.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 12, 54-59
Khi ấy, Chúa Giêsu phán bảo dân chúng rằng: “Khi các ngươi xem thấy đám mây nổi lên ở phía tây, lập tức các ngươi nói rằng: Trời sắp mưa; và sự thật xảy ra như thế. Và khi gió nam thổi đến, thì các ngươi nói: Trời sắp nóng nực. Và việc đã xảy ra như thế. Hỡi những kẻ giả hình, các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu? Tại sao các ngươi không tự mình phê phán điều gì phải lẽ? Thế nên, khi ngươi cùng với kẻ đối phương ra trước mặt quan quyền, thì đang lúc đi dọc đường, ngươi hãy cố lo liệu cho ổn thoả với nó đi, kẻo nó lôi ngươi đến trước quan toà, và quan toà trao ngươi cho lý hình và lý hình tống ngươi vào ngục. Ta bảo cho ngươi hay, ngươi sẽ không thể ra khỏi đó cho đến khi nào trả xong đồng xu cuối cùng”.
SUY NIỆM:
“Cảnh sắc đất trời thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét?”
Câu hỏi của Chúa cũng là một sự chất vấn cho lương tâm mỗi người chúng con, khi thời đại hôm nay có nhiều thứ cám dỗ khiến chúng con nghiên cứu, tìm tòi, hiểu biết rất sâu rộng. Nhiều lúc tự hào về những hiểu biết của mình, và lấy sự hiểu biết đó để “đè trên đầu trên cổ” người khác… Trong khi Lời Chúa, ý Chúa, cung cách của Chúa thì chúng con thực sự thiếu hiểu biết, vì vậy chúng con hành xử không giống Chúa.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, xin cho con đừng tự hào về điều gì ngoài thập giá Đức Kitô. Xin cho con mỗi ngày chiêm ngắm mầu nhiệm thập giá để sống sự tự hủy, yêu thương quên mình giống như Chúa vậy.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 13,1-9
Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. Đức Giê-su đáp lại rằng : “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao ? Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao ? Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”
Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này : “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, nên bảo người làm vườn : ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất ?’ Nhưng người làm vườn đáp : ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.'”
SUY NIỆM:
Những dòng trước của trang Tin mừng này, Đức Giêsu nói về những dấu chỉ để qua đó người ta đọc được ý Chúa. Hôm nay qua câu chuyện “những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng”, một số người Do Thái kết án những người đó tội lỗi nên mới bị phạt.
Chắc chắn Đức Giêsu không nghĩ đến việc người khác gặp sự xấu như hình phạt của Thiên Chúa, mà qua sự kiện đó Ngài mời gọi con người hãy hướng về sâu thẳm cõi lòng mình để xem Chúa muốn nhắc mình điều gì.
Câu chuyện dụ ngôn sau đó kể về việc cây nho không sinh trái và sự nhẫn nại của ông chủ. Kết hợp sự kiện và dụ ngôn ta nhận được sứ điệp : Chúa chờ ta!
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, con biết Chúa vẫn đang từng ngày chờ đợi con như người cha trông ngóng đứa con hoang trở về. Chúa không trừng phạt những lỗi lầm của con vì Chúa vẫn còn cho con cơ hội. Xin Chúa giúp con biết tận dụng thời gian và cơ hội Chúa ban để ăn năn sám hối và sống tốt hơn. Amen.