TUẦN XXVI THƯỜNG NIÊN NĂM C
CHÚA NHẬT
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 16, 19-31
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
” ‘Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này’. Abraham nói lại: ‘Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được’.
“Người đó lại nói: ‘Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này’. Abraham đáp rằng: ‘Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài’. Người đó thưa: ‘Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải’. Nhưng Abraham bảo người ấy: ‘Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu’ “.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu không lên án những người giàu, mà Ngài cho thấy hậu quả của việc chỉ sống hưởng thụ cho riêng mình, không quan tâm đến người khác, nhất là những người nghèo khổ đang sống bên cạnh mình.
Đức ái Kitô giáo đòi buộc Kitô hữu phải nhận thức được rằng không gì là của riêng mình, nhưng tất cả đều là hồng ân của Chúa ban, và tôi được chọn là người quản lý.
Hành động bác ái không là đợi người khác xin, nhưng là trái tim biết rung nhịp để đôi mắt biết nhìn, đôi chân biết đi, và đôi tay biết sẻ chia.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết quan tâm đến mọi người, nhất là những người nghèo. Cụ thể biết góp phần trong khả năng cho một người nghèo mà con nhìn thấy hôm nay.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 46-50
Khi ấy, các mộn đệ nghĩ ngợi trong lòng rằng ai trong các ông sẽ là người cao trọng nhất. Chúa Giêsu thấu biết tư tưởng trong lòng các ông, Người liền dẫn một trẻ nhỏ tới, để đứng bên cạnh Người, và bảo các ông rằng: “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy: mà hễ ai đón nhận Thầy, tức là đón nhận Đấng đã sai Thầy. Vì kẻ nào bé nhỏ nhất trong tất cả các con, đó là người cao trọng nhất”.
Gioan lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con thấy một người kia lấy danh Thầy mà trừ quỷ, và chúng con đã ngăn cản nó, vì nó không theo Thầy cùng với chúng con”. Chúa Giêsu bảo ông rằng: “Các con chớ ngăn cản, vì ai không chống nghịch các con, tức là thuận với các con”.
SUY NIỆM:
Tin Mừng của Luca là Tin Mừng giải phóng, những kẻ bé mọn sẽ được nâng lên thành những con người cao trọng trong Chúa Giêsu.
Suy nghĩ của các môn đệ là suy nghĩ còn “bé mọn” dù các ông đang nghĩ đến việc “cao trọng nhất”. Sự bé mọn này được Chúa Giêsu nâng cấp bằng việc “Hễ ai đón nhận trẻ nhỏ này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy”. Ngài muốn dạy các ông: trong Ngài không ai là bé mọn. Hay nói cách khác: mọi sự sẽ trở nên vĩ đại trong Chúa Giêsu.
Việc “đón nhận trẻ nhỏ” mà Chúa Giêsu dạy không phải là chuyện dễ dàng với các môn đệ, vì không riêng gì các ông, mà dường như mọi người thời đó đều xem trẻ nhỏ chẳng có giá trị gì. Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải biết chọn lựa những gì người đời chê ghét, loại trừ, chính lúc đó họ sẽ nên vĩ đại.
Mẹ Têrêxa Calcutta đã đi nhặt những con người bị quăng ra bên lề đường, bị người ta loại trừ vì họ nghèo, họ bẩn thỉu, họ bệnh hoạn… Mẹ đã chọn lựa những gì người ta loại bỏ, hay nói cách khác: Mẹ đã đón nhận những điều bé mọn nên Mẹ đã trở nên vĩ đại.
Người vĩ đại không cần phải làm những điều vĩ đại, mà chỉ cần họ làm những việc hết sức bình thường, nhỏ bé trong tinh thần là môn đệ của Chúa Giêsu, lúc đó họ đã nên vĩ đại; vì mọi sự vĩ đại không phải do nơi con người, mà do nơi Thiên Chúa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm những chuyện vĩ đại theo kiểu người đời, nhưng biết tìm kiếm những gì là hèn mọn. Xin cho con âm thầm để sống, để yêu thương, để phục vụ.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 51-56
Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?” Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”. Và các Ngài đi tới một làng khác.
SUY NIỆM:
Lên Giêrusalem là cụm từ nói về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu. “Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem” cho thấy tự do, và sự quyết liệt của một Vì Thiên Chúa gánh lấy nỗi đau khổ của con người.
Chính thái độ gánh lấy nỗi đau của nhân loại mà Đức Giêsu không bao giờ muốn nhân loại phải khổ đau. Ngược lại hai người trong nhóm môn đệ thân tín của Ngài lại là những kẻ có ý định gây nên tội ác: “Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?”
Đây là thái độ cậy quyền. Rõ ràng 2 môn đệ này biết rõ thầy mình có quyền năng để làm mọi sự. Nhưng họ lại ghê gớm đến mức muốn dùng quyền năng đó để tiêu diệt những ai không đồng quan điểm, không đi chung con đường với họ. Suy nghĩ cho kỹ lại chúng ta mới thấy những môn đệ thân tín của Đức Giêsu thật là khủng khiếp.
Và Đức Giêsu đã huấn luyện, dạy dỗ lại các môn đệ để họ thấy họ đang bị tà thần trấn áp: “Các con không biết thần trí nào xúi giục mình”. Để từ đó nhắc cho họ biết: “Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta”.
Con đường thập giá là con đường gánh lấy nỗi đau của nhân loại, và vì thế sẽ gây nên đau khổ cho chính mình. Con đường đó Chúa Giêsu đã đi cách trọn vẹn. Ngài cũng muốn các môn đệ của mình đi trên con đường đó và thậm chí chỉ có con đường đó nếu muốn làm môn đệ của Ngài.
Vì thế người môn đệ phải chấp nhận đau khổ để gánh lấy nỗi đau của người khác như Chúa Giêsu là Thầy của họ. Gánh lấy nỗi đau của người khác khi chấp nhận hy sinh vì họ. Hy sinh thời giờ, sức lực, tiền bạc, khả năng, thậm chí bị hiểu lầm, chê bai, chỉ trích vì họ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, cuộc sống tự nhiên con dễ kiếm tìm những gì dễ dãi và trốn tránh gánh nặng, nhưng người môn đệ Chúa Giêsu không được thế, phải gánh lấy nỗi đau cho nhau. Xin cho con biết sẵn sàng trước thập giá để “gánh nhau trong đời”. Amen.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 9, 57-62
Khi ấy, đang lúc Chúa Giêsu và các môn đệ đi đường, thì có kẻ thưa người rằng: “Dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”. Người bảo một kẻ khác rằng: “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã”. Nhưng Người đáp: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.
SUY NIỆM:
Cùng là môn đệ của Đức Giêsu, nhưng mỗi người có một sứ mạng khác nhau. Không phải tất cả đều từ bỏ mọi sự mà theo Chúa một cách sát gót theo nghĩa đen. Và cũng không phải tất cả đều ở tại gia đình của mình.
Có người muốn từ bỏ gia đình để cùng đi với Chúa, nhưng Chúa biết tính cách của mỗi người nên đã nói lên sự thật của một người cùng đi với Chúa, để nếu anh ta thấy phù hợp thì bước đi: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có nơi gối đầu”.
Có người đích thân Chúa mời gọi, nhưng họ còn những vướng bận, nên Ngài cũng đã nói lên đòi buộc dứt khoát của những người được mời gọi: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa” ; “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.
Trong mọi bậc sống, điều quan trọng nhất là cùng sống với Chúa trong sứ mạng của mình một cách trọn vẹn. Phải hiểu người môn đệ bấp bênh trong mọi sự, chỉ có Chúa là điểm tựa an toàn để đừng tìm một sự bảo đảm về những giá trị chóng qua ở đời này thì mới trở thành môn đệ của Chúa.
Và một khi đã bước theo Chúa thì phải mạnh dạn từ bỏ mọi giá trị khác để cuộc sống của ta phù hợp với ơn gọi, với sứ mạng mà ta đã chọn.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con quyết tâm sống tốt ơn gọi mà mình đang sống trong sự dấn thân hết mình vì Nước Trời và sự gắn bó trọn vẹn với Đức Giêsu, Đấng trở thành không để con trở thành tất cả.
THỨ NĂM – 29/09 : CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN
LỜI CHÚA: Tin Mừng Ga 1, 47-51
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy Nathanael đi tới Mình, thì nói về ông rằng: “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối”. Nathanaen đáp: “Sao Ngài biết tôi?” Chúa Giêsu trả lời rằng: “Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi”. Nathanael thưa lại rằng: “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”. Chúa Giêsu trả lời: “Vì Ta đã nói với ngươi rằng: Ta đã thấy ngươi dưới cây vả, nên ngươi tin. Ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa”. Và Người nói với ông: “Thật, Ta nói thật với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người”.
SUY NIỆM:
Không phải Chúa Giêsu thấy Nathanael ngồi dưới gốc cây vả làm cho ông kinh ngạc, nhưng vì Ngài thấu rõ tận thâm tâm của ông “Đây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối” nên ông chân nhận Giêsu là Đấng được xức dầu của Thiên Chúa.
Quả thật, chỉ khi nào hiểu thấu lòng nhau, lúc đó mới thuộc về nhau. Chúa Giêsu là người biết tất cả những mơ ước, hiểu thấu những lời cầu nguyện, và thấu suốt những khao khát thầm kín nhất của ta.
“Thấy trời mở ra, và các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” là câu chuyện trong thánh kinh, lúc Giacop tại Bêtên thấy chiếc thang bằng vàng bắc lên tận trời (x.St 28,112.13). Đức Giêsu muốn nói với Nathanael: Ngài sẽ còn làm những điều tuyệt diệu hơn là đọc thấu lòng người. Ngài sẽ “là đường, là sự thật, và là sự sống” cho ông.
Nhưng qua câu chuyện “các thiên thần Chúa lên xuống trên Con Người” trong thánh kinh, mặc khải cho ta biết có những thụ tạo có trí khôn, có những phẩm tính tốt đẹp nhưng không có thân xác, được Chúa dựng nên để thờ kính, vâng phục Ngài và hưởng phúc đời đời. Họ chính là các thiên thần.
Không chỉ ở bên cạnh Chúa để hưởng phúc đời đời, mà Giáo lý còn dạy ta: các thiên thần là những vị hướng dẫn và giúp đỡ ta làm lành lánh dữ. Hơn thế nữa các Tổng lãnh Thiên thần là những thủ lãnh của các Thiên thần. Chắc chắn họ cũng phải có chương trình, hoạch định cho con người theo thánh ý Chúa.
Đức Giêsu hiểu thấu lòng ta kể cả những gì thầm kín nhất. Hiểu để Ngài dẫn ta đến hạnh phúc đời đời. Ngài còn ban cho ta những vị thiên thần như những người bạn tinh tuyền để cùng ta bước lên “chiếc thang bằng vàng”, là hình ảnh đường lên thiên đàng.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, không ai biết rõ con ngoài Chúa. Vì vậy xin cho con biết phó thác mọi sự nơi Chúa vì con tin chắc Chúa có đường lối riêng cho con. Trên bước đường đi theo Chúa là hạnh phúc đích thật, xin cho con đừng sợ hãi khi gặp chông gai, thú dữ; đừng nao lòng trước những sự phù vân, nhưng hãy luôn lắng nghe tiếng nói của các thiên thần trong sâu thẳm lương tâm con. Amen.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Tin Mừng Lc 10, 13-16
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Khốn cho ngươi, hỡi Corozain, khốn cho ngươi, hỡi Bethsaiđa: vì nếu tại Tyrô và Siđon đã xảy ra những phép lạ thực hiện nơi các ngươi, thì từ lâu, những nơi đó đã mặc áo vải thô và ngồi trên tro bụi mà sám hối. Cho nên trong ngày thẩm phán, Tyrô và Siđon sẽ được nhiêu dung hơn các ngươi.
“Còn ngươi nữa, hỡi Capharnaum, phải chăng ngươi sẽ được nâng cao đến tận trời? Ngươi sẽ phải hạ thấp xuống tới địa ngục.
“Ai nghe các con, tức là nghe Thầy, và ai khinh dể các con, là khinh dể Thầy. Mà ai khinh dể Thầy là khinh dể Đấng đã sai Thầy”.
SUY NIỆM:
Chúa Giêsu lấy làm tiếc cho những thành phố được chứng kiến những dấu lạ của Thiên Chúa làm nhưng cuộc sống của họ cũng vẫn “trơ trơ”, đó được xem là sự khốn nạn cho nơi ấy và dĩ nhiên là những con người trong đó.
Ngược lại, có những người tự hào về những điều nổi bật nào đó chẳng hạn như giàu có; sự cống hiến của những con người nơi đó cho xã hội; sự hiểu biết về chân lý… rồi cho rằng tất cả những điều đó xứng đáng để được cứu độ, thậm chí xem thường người khác và cho rằng họ không xứng đáng.
Chúa Giêsu cảnh báo con người phải biết đọc ra dấu chỉ thời đại để thấy rằng mọi biến cố, mọi sự kiện đều là một nhắc nhở nào đó của Thiên Chúa, và vì vậy tất cả đều là Tình Yêu của Ngài dành cho mỗi người chúng ta.
Đồng thời phải biết khiêm tốn để đón nhận thêm những gì mà Chúa đã ban. Đừng tưởng rằng hiện tại may mắn của tôi đủ bảo đảm để tôi được cứu độ.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con cái nhìn linh thánh để đọc được ý Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Biết cảm ơn Chúa về những gì tốt đẹp đang xảy ra. Biết nhắc nhở mình lo sửa đổi trước những điều xấu. Biết khiêm tốn khi đón nhận ơn lành của Chúa.
THỨ BẢY – 01/10 : THÁNH TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU
LỜI CHÚA: Tin Mừng Mt 18, 1-4
Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời”.
SUY NIỆM:
Cửa Thiên đàng luôn rộng mở, nhưng không phải ai vào cũng được, vì có những người đã hóa nên to chắn cả lối Thiên Đàng. Chính vì vậy Đức Giêsu dạy các môn đệ, những người hóa nên to vì luôn ấp ủ giấc mộng trở thành kẻ lớn nhất: “nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. “
Hóa ra việc vào Thiên đàng chính là nổ lực để mỗi ngày trở nên nhỏ bé chứ không phải miệt mài nhằm làm những việc lớn lao, vĩ đại. Trong cách thức trở nên nhỏ bé, có cả những việc lớn lao vĩ đại nhưng đã được hóa giải bằng sự đơn sơ, khiêm tốn. Ngược lại, đôi khi có người cố tình làm những việc “nhỏ bé” để được người ta khen ngợi là vĩ đại…
Thế cho nên tất cả mọi sự dù to hay nhỏ, dù vĩ đại hay tầm thường đều hệ tại bởi con tim biết yêu thương.
Con tim biết yêu thương sẵn sàng làm tất cả mọi sự vì tình yêu. Chính bởi tình yêu đó hóa giải tất cả để trở nên mềm mại trước cửa Thiên đàng dù họ có cứng cõi đến mức nào, vì tình yêu có sức hóa giải.
Chị Têrêxa không phải là mẫu người khiêm tốn, ngược lại theo chị nhận xét là một người kiêu căng; đâu phải là mẫu người hiền lành, nhưng rất nhiều khi nóng giận… Tự thân chị không phải là con người “nhỏ bé”, nhưng dễ dàng nhìn thấy nơi tính cách chị một con người “lớn lao”.
Tuy nhiên có một năng lực đã bào mòn sự cứng cõi của tính cách “vĩ đại” nơi chị để nó trở nên “nhỏ bé”. Năng lực đó chính là tình yêu. Trong sự vĩ đại nơi con người chị, có cả một tình yêu vĩ đại để nó biến đổi tất cả mọi sự.
Đoạn Tin Mừng dù rất ngắn gọn nhưng chứa đựng cả chân lý của Tin Mừng, từ đó định hình cách sống của những người môn đệ Chúa Giêsu, và mở rộng ra cho tất cả những ai dù không biết Chúa Giêsu, nhưng sống theo con đường đó, họ cũng sẽ được vào Nước Trời. Con đường bé nhỏ đó chính là Con Đường Tình Yêu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, chị Têrêxa đã khám phá ra con đường nên thánh mang tên con đường bé nhỏ. Bé nhỏ nhưng thật ra rất to vì nó chính là cùng đích cho cuộc đời của mỗi chúng con. Xin cho chúng con dù không sống được như chị Têrêxa, nhưng ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn hướng về con đường đó : Con Đường Tình Yêu. Amen.