Tuesday, December 31, 2024
spot_img

Sống Lời Chúa mỗi ngày | Năm C

CHÚA NHẬTLỄ THÁNH GIA THẤT

CHÚA NHẬT LỄ THÁNH GIA THẤT NĂM C

LỜI CHÚA:  Lc 2, 41-52

Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng, mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết.

Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrusalem để tìm Người. Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất cả những ai nghe Người nói đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại.

Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”. Người thưa với hai ông bà rằng: “Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?” Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói.

Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ những việc đó trong lòng. Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng, trước mặt Thiên Chúa và người ta.

SUY NIỆM:

Khó khăn trong gia đình Thánh Gia Thất luôn có từ ngày đầu đón nhận thánh ý Chúa cho đến ngày các Ngài hoàn tất ý định của Thiên Chúa. Năm Chúa Giêsu lên 12 tuổi, chính Ngài đã gây nên khó khăn cho cha mẹ Ngài.

Lạc mất đứa con giữa đám đông hàng ngàn người là khó khăn lớn nhất của những bậc làm cha mẹ, khó khăn này sẽ dẫn đến đau khổ, và có khi là tuyệt vọng.

Điều đáng nói là khó khăn này lại đến từ sự chủ động của Chúa Giêsu: ở lại đền thờ “ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông”. Có thể gọi đây là sự phá vỡ truyền thống khó ai chấp nhận được. Chính cha mẹ Ngài cũng đã thốt lên: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”.

Tuy nhiên Chúa Giêsu vẫn bình thản vì Ngài biết mình đang làm gì. Điều quan trọng nhất là: “Con phải lo công việc của Cha Con”. Ngài chấp nhận công việc này gây phiền toái cho nhiều người, nhưng tất cả là để làm theo ý Cha.

Sự khởi đầu này đã làm nên sự phá cách nơi con người của Chúa Giêsu để gạn đục khơi trong, để mang luồng gió mới, để giới thiệu một đạo yêu thương đôi khi còn xa lạ với giới truyền thống. Chính sự phá cách đó đã dẫn đến cái chết cho Ngài, nhưng Ngài đã đón nhận tất cả miễn sao Ngài làm theo ý Cha.

CẦU NGUYỆN:

Lạy  Chúa, gia đình chúng con cũng gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống, nhưng trong mọi sự xin cho chúng con luôn làm theo thánh ý Chúa, vì chúng con biết rằng hạnh phúc đích thực của chúng con là sống theo đường lối Chúa.

THỨ HAI – NGÀY VI TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

LỜI CHÚA: Lc 2, 36-40

Khi ấy, có bà tiên tri Anna, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm. Rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giêsu cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel. 

Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

SUY NIỆM:

Bà Anna là mẫu gương cho những người sống công chính, thánh thiện vì bà có lòng trung tín trong mọi sự.

Trung tín trong đời sống gia đình thể hiện qua việc giữ lòng trung trinh với người chồng, kể cả khi ông đã qua đời: “Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm. Rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi.”

Đặc biệt lòng trung tín của bà đối với Chúa: “Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa.”

Bà là tấm gương để chúng ta trau dồi lòng trung tín trong cuộc đời. Trung tín với mọi người xung quanh, nhất là những người chúng ta có liên đới. Đặc biệt trung tín với Chúa, vì Chúa thương ta và ban hạnh phúc đời đời cho ta.

Chữ tín là điều quan trọng nhất trong cuộc đời, vì dù có mất hết mọi sự, nhưng còn chữ tín chúng ta vẫn còn liên đới với nhau.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước bà tiên tri Anna để sống tốt trong mọi hoàn cảnh để thể hiện lòng trung tín với Chúa, với sứ mạng và với mọi người.

THỨ BA – NGÀY VII TRONG TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

LỜI CHÚA: Ga 1, 1-18 

Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay từ nguyên thuỷ. Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người, thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.

Có một người được Thiên Chúa sai đến tên là Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh về sự sáng. Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người tác tạo và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh ra.

Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân lý.

Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng: “Đây là Đấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người có trước tôi”. Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy tiếp nhận ơn này tới ơn khác.

Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh và chân lý thì ban qua Đức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng chính Con Một Chúa, Đấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.   

SUY NIỆM:

“Người đã đến nhà các gia nhân Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người.” Nhân loại mong chờ Đấng Mesia, vị cứu tinh nhân loại, nhưng khi Ngài đến, họ đã không nhận ra hoặc xua đuổi Ngài.

Không nhận ra bởi họ định hình một vị cứu tinh theo khuôn khổ, theo cái nhìn của họ. Xua đuổi vì họ cứ mong chờ một vị cứu tinh cao sang lộng lẫy, nên hình dáng nghèo hèn khốn khổ thì sẽ bị loại trừ…

Chung quy lại của ơn cứu độ là tình yêu của Thiên Chúa dành cho mọi người không phân biệt ai: “Phàm bao nhiêu kẻ đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa”. Tuy nhiên có những người nghĩ rằng ơn cứu độ chỉ dành cho những thành phần nào đó theo cái nhìn của họ.

Mầu nhiệm Giáng Sinh là mầu nhiệm ánh sáng. Suy cho kỹ thì chỉ nơi nào tối mới cần sáng, còn nơi đã sáng thì ánh sáng sẽ dư thừa. Vì thế ai tự cho mình “sáng” là đã xua đuổi “Ánh Sáng” ơn cứu độ, còn ai khiêm tốn nhìn nhận mình “tối” là mặc nhiên đang cần “Ánh Sáng”.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết mình còn tối tăm để mở rộng tâm hồn cho ánh sáng Chúa soi dọi vào, để từ đó con trở thành ánh sáng của Chúa dẫn lối cho nhiều người tiến về vùng Ánh Sáng thật. Ánh sáng nơi con chỉ có thể là tình yêu.

THỨ TƯ – 01/01: THÁNH MARIA, ĐỨC MẸ CHÚA TRỜI

LỜI CHÚA: Lc 2, 16-21

Khi ấy, các mục tử ra đi vội vã đến thành Bêlem, và gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ hiểu ngay lời đã báo về hài nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ.

Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và đã xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.

Khi đã đủ tám ngày, lúc phải cắt bì cho con trẻ, thì người ta gọi tên Người là Giêsu, tên mà thiên thần đã gọi trước khi con trẻ được đầu thai trong lòng mẹ.

SUY NIỆM:

Mẹ Ngôi Hai Thiên Chúa lại sinh con trong hang bò lừa, đặt con mình nằm trong máng cỏ. Không thấy được vinh quang của một bà hoàng.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi, vì Ngôi Hai Thiên Chúa lại xuống thế làm thế, được sinh ra không phải trong lâu đài rực rỡ, nhưng là trong hang đá Bêlem.

Điều đó cho thấy khi chấp nhận cộng tác với Thiên Chúa, Mẹ không tìm vinh quang theo kiểu người đời, nhưng Mẹ chấp nhận mọi rủi ro của tiếng xin vâng.

Đó là điều không xa lạ với Tin Mừng vì chính Đức Giêsu đã nói “ai muốn theo Ta phải từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà theo”. Theo Chúa không phải là tìm vinh dự, nhưng theo Chúa là phải chấp nhận uốn nắn, rèn luyện con người của mình cho phù hợp với vinh quang của Chúa.

Sức mạnh để Mẹ có thể vượt qua những gian nan thử thách của tiếng xin vâng là “suy niệm trong lòng” mọi sự kiện, mọi biến cố.

Chỉ khi thinh lặng, gặp gỡ Chúa trong sâu thẳm tâm hồn, người ta mới có thể làm theo những gì Chúa muốn.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết bắt chước Mẹ để cầu nguyện trong mọi biến cố của cuộc đời, nhờ đó mà con mới đủ sức can đảm để bước đi theo Chúa mỗi ngày.

THỨ NĂM02/01

LỜI CHÚA: Ga 1, 19-28

Đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêru-salem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: “Tôi không phải là Đấng Kitô”. Họ liền hỏi: “Như vậy là thế nào? Ông có phải là Elia chăng?” Gioan trả lời: “Tôi không phải là Elia”. – “Hay ông là một đấng tiên tri?” – Gioan đáp: “Không phải”.

Họ liền bảo: “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?” Gioan đáp: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo”.

Và những người đã được sai đến đều thuộc nhóm biệt phái. Họ hỏi Gioan rằng: “Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không là Elia hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?” Gioan trả lời: “Tôi làm phép rửa trong nước, nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết. Đấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Đấng ấy đã có trước tôi, và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người”. Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.

SUY NIỆM:

Gioan biết rõ sự thật về Thiên Chúa nơi Đức Giêsu Kitô nên ông trung thành đặt niềm tin nơi Ngài dù so ra uy thế của ông đang cao hơn Đức Giêsu.

Gioan biết rõ sự thật về mình là ai, mình phải làm gì nên ông nhiệt tâm làm công tác dọn đường cho Đấng Cứu Thế, vì ông biết đó là ơn gọi của ông.

Suy phục niềm tin nơi Thiên Chúa và chấp nhận sự thật về bản thân mình sẽ làm cho chúng ta ngày càng trưởng thành hơn để không mong ước những việc cao sang, vì biết rằng mình được Chúa yêu thương định liệu và ngày càng nổ lực để làm những công việc trong bổn phận của mình.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con.

THỨ SÁU – 03/01: DANH THÁNH CHÚA GIÊSU

LỜI CHÚA: Ga 1, 29-34

Ngày hôm sau, Gioan thấy Chúa Giêsu đến với mình thì nói: “Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian. Đây chính là Đấng mà tôi đã nói rằng: ‘Có người đến sau tôi, nhưng cao trọng hơn tôi, vì Người vốn có trước tôi’. Phần tôi, trước tôi không biết Người, nhưng tôi đã đến làm phép rửa bằng nước để Người được tỏ mình ra trong Israel”.

Và Gioan đã làm chứng rằng: “Tôi đã thấy Thánh Thần, như chim bồ câu, từ trời xuống ngự trên Người. Và trước tôi không biết Người, nhưng Đấng đã sai tôi làm phép rửa trong nước bảo tôi: ‘Ngươi thấy Thánh Thần ngự xuống trên ai, thì chính người đó là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần’. Tôi đã thấy và làm chứng rằng: Người là Con Thiên Chúa”.

SUY NIỆM:

Gioan đã sống tốt sứ mạng của mình vì ông có sự nhạy cảm linh thánh: “Tôi đã thấy và làm chứng”.

Nhiều người cũng thấy, nhưng họ không nhận ra giá trị linh thánh như Gioan. Điều đó phát xuất từ một đời sống đã được dâng hiến cho Thiên Chúa ngay từ bé, và sự nghiệm nhặt để chỉ dành mọi sự ưu tiên cho sứ mạng “đi trước Chúa, mở lối cho người”.

Sự linh thánh cần thiết cho đời sống đức tin của mỗi chúng ta, để chúng ta có thể nhận ra thánh ý của Chúa trong cuộc đời. Muốn thế chúng ta phải tận hiến cả cuộc đời cho Thiên Chúa để thờ phượng Ngài cho tốt, và phải luôn luôn ý tứ để giữ lề luật Chúa, hầu trọn cả cuộc đời của chúng ta đều quy hướng về việc sống tốt đẹp đường lối Ngài.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con trung thành làm chứng cho Chúa bằng chính cách sống của con.

THỨ BẢY – 04/01

LỜI CHÚA: Ga 1, 35-42

Khi ấy, Gioan đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông, nhìn theo Chúa Giêsu đang đi mà nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa”. Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Chúa Giêsu. Chúa Giêsu ngoảnh mặt lại, thấy họ đi theo mình, thì nói với họ: “Các ngươi tìm gì?” Họ thưa với Người: “Rabbi, nghĩa là thưa Thầy, Thầy ở đâu?” Người đáp: “Hãy đến mà xem”. Họ đã đến và xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy, lúc đó độ chừng giờ thứ mười. Anrê, em ông Simon Phêrô, (là) một trong hai người đã nghe Gioan nói và đã đi theo Chúa Giêsu. Ông gặp Simon anh mình trước hết và nói với anh: “Chúng tôi đã gặp Đấng Messia, nghĩa là Đấng Kitô”, và ông dẫn anh mình tới Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nhìn Simon và nói: “Ngươi là Simon, con ông Gioan, ngươi sẽ được gọi là Kêpha, nghĩa là Đá”.

SUY NIỆM:

Gioan đã không lôi keo người khác đến với mình, nhưng ông đã đưa họ đến với giá trị cao cả đích thực là chính Thiên Chúa. Ông không tìm hư danh cho mình nhưng làm vinh danh Thiên Chúa.

Ông trở thành nhịp cầu để đưa người khác đến với Thiên Chúa, và từ đó những nhịp cầu đã được tiếp nối. Nhịp cầu của yêu thương để nối những bến bờ yêu thương. Con người khao khát tình thương sẽ tìm gặp được Thiên Chúa là suối nguồn yêu thương.

CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, xin cho con trở thành nhịp cầu để đem người khác đến với Thiên Chúa bằng chính tình yêu thương và phục vụ của con.

bài viết mới