CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY
Lc 15,1-3.11-32
A. Hạt giống…
Hình ảnh người Cha trong bài Tin Mừng minh họa rất sống động tấm lòng nhân từ bao la đến độ không thể ngờ của Thiên Chúa.
B. … nảy mầm.
1. Dụ ngôn này giống như một bộ tranh gồm 3 bức. Bức nào cũng đáng ta chiêm ngưỡng :
– Hãy nhìn bức tranh người cha, và chiêm ngưỡng tấm lòng nhân hậu vô biên của Thiên Chúa.
– Hãy nhìn bức tranh đứa em, để suy nghĩ về con đường hư đốn của kẻ tội lỗi và con đường trở về của kẻ sám hối.
– Hãy nhìn bức tranh người anh, để thấy cõi lòng “người công chính” có thể trở nên hẹp hòi như thế nào.
2. Nhà truyền giáo T.R. Stevenson ở Thượng hải kể : một thương gia giầu có ở Quảng đông có hai con trai. Người con lớn thường kết bè tụ đảng với bọn bất lương phá phách làng xóm. Một lần, quá túng, hắn dẫn cả một băng về cướp ngay tại nhà mình. Khi tội hắn bị lộ, người cha cho người đến nói với hắn : nếu biết đường cải tà qui chánh thì sẽ được tha. Người nhắn còn bảo đây là lần gia ân cuối cùng của ông chủ. Hắn chầm chậm đứng lên và quay về nhà cha. Một bữa tiệc đón tiếp xem ra cũng vui vẻ, nhưng trong đĩa thức ăn của hắn có bỏ thuốc độc. Hắn chết ngay đêm đó, nhưng người cha không bị ra tòa vì theo luật Trung hoa, cha có quyền giết con. Từ câu chuyện này, các nhà truyền giáo thường đem đối chiếu với đoạn 15 Tin Mừng thánh Luca.
3. Một bà già thường đến gõ cửa phòng Cha xứ, kể cho ngài nghe rằng đêm qua Chúa mới hiện ra với bà. Để làm bà nản lòng đừng đến nữa, Cha xứ bảo : “Lần sau, nếu Chúa có hiện ra, bà hãy hỏi Ngài ‘Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?’, sau đó tới kể cho tôi nghe”. Mấy ngày sau, bà già không đến nữa. Cha xứ mừng thầm vì bà đã trúng kế của ngài. Nhưng một tuần sau đó, bà già trở lại.
– Thưa Cha, tối hôm qua Chúa lại hiện ra với con.
– Thế bà có hỏi Ngài không ?
– Thưa có chứ.
Cha xứ bắt đầu hồi hộp :
– Bà hỏi thế nào ?
– Thì con hỏi y như Cha đã bảo : “Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?”
Cha xứ càng hồi hộp thêm :
– Vậy Chúa có trả lời không ?
– Có chứ.
Bây giờ thì cha xứ lo lắng thật sự :
– Chúa nói sao ?
– Chúa nói : “Ta đã quên hết rồi”.
Cha xứ thở phào nhẹ nhõm. (Kể theo Đức Cha Px NVT)
4. “Anh ta còn ở đàng xa thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm lấy cổ anh ta và hôn lấy hôn để”. (Lc 15,20)
Mùa hè 95, tôi trở về nhà sau một chuyến đi xa. Vừa bước xuống xe, tôi cảm thấy lo ngại vì trời đã nhá nhem tối mà đường về nhà tôi còn hơn 4 cây số nữa. Đang lo lắng vì phải lội bộ một đoạn đường khá dài trong đêm tối, chợt tôi nghe có tiếng gọi từ đàng xa. Tôi nhìn lên và thấy ba đang chạy xe tới. Ba bảo tôi lên xe và chở tôi về. Nói chuyện với ba hết một đoạn đường dài, tôi mới biết là ba đã đón tôi mãi từ chiều, lúc trời còn sớm. Về đến nơi, tôi thấy cả nhà đã quây quần đông đủ bên bàn ăn, chỉ còn đợi chúng tôi về…
Mỗi lần phạm tội là mỗi lần tôi bỏ nhà ra đi, để Chúa phải mòn mỏi đợi chờ, chờ tôi trở về trong dòng kinh sám hối.
Lạy Chúa, xin cho con luôn xác tín rằng : Chúa đã yêu con từ ngàn đời, và yêu con ngay cả những khi con là tội nhân, và hằng đợi con mỗi ngày. Amen. (Epphata)