Tin mừng: Mc 13,24-32
A. Hạt giống…
Chúa Giêsu nói về ngày Ngài quang lâm trở lại. Ngài không mô tả ngày đó nhưng cho biết những nét chính :
– Ngày Chúa quang lâm cũng là ngày bắt đầu một cuộc tạo dựng mới : “mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao từ trời sa xuống, các quyền lực trên trời bị lay chuyển” là đối ảnh của St 1,1.16 mô tả lúc Thiên Chúa tạo dựng : “Lúc khởi nguyên, Thiên Chúa dựng nên các tầng trời và trái đất. Ngài làm 2 chiếc đèn lớn, chiếc lớn hơn để cai ngày, chiếc nhỏ hơn để cai đêm, rồi các ngôi sao”.
– “Lúc đó Ngài sẽ sai thiên sứ đi và tập họp những kẻ được Ngài tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất đến cuối chân trời : khi vũ trụ cũ đầy gian tà sụp đổ thì cũng là lúc quyền lực của Chúa lên ngôi. Những kẻ lành được Ngài tuyển chọn sẽ làm thành nhân loại mới.
B. … nảy mầm.
1. Trong tuần áp chót năm Phụng vụ, Giáo Hội muốn chúng ta hướng mắt nhìn đến lúc cuối cùng. Vũ trụ này không tồn tại vĩnh viễn, vì nó là vật chất nên nó phải theo luật vật chất do đó tất có ngày tận cùng. Khi đó mọi thứ giá trị vật chất cũng sẽ tiêu tan.
Nhìn trong một phạm vi nhỏ hơn là cuộc sống mỗi người thì cũng thế. Không ai sống mãi ở đời này. Cuộc sống này thế nào cũng có ngày kết thúc. Vậy tại sao tôi quá bám víu vào nó ? Tại sao tôi sống như là không bao giờ chết ?
2. “Khi thấy những điều ấy xảy ra, anh em hãy biết là Ngài đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi” : “những điều ấy” đối với tôi là sức khỏe giảm sút, bệnh tật phát sinh, tóc bạc dần…Chúa thương cho tôi những tiếng báo động ấy để tôi chuẩn bị cho ngày từ giã cõi đời.
3. Đây là cuộc nói chuyện giữa một thanh niên đầy tham vọng và một cụ già rất từng trải :
– Tôi sẽ trau dồi nghiệp vụ.
– Rồi sau đó ?
– Tôi sẽ lao vào kinh doanh.
– Rồi sau đó ?
– Tôi sẽ tích lũy lấy một sản nghiệp.
– Rồi sau đó ?
– Khi về già, tôi nghỉ hưu và sống bằng đồng tiền của mình.
– Rồi sau đó ?
– Dĩ nhiên là một ngày nào đó, tôi sẽ chết.
– Rồi sau đó ?
– … ! (Góp nhặt)
4. Ông vua nọ có một anh hề trong cung. Vua đưa cho anh một cây gậy và nói : “ Hãy trao gậy này cho bất cứ ai mà ngươi nhận thấy ngốc hơn ngươi”.
Một ngày kia, biết mình sắp chết, vua phàn nàn : “Ta sắp tới nơi khác và sẽ không bao giờ trở lại”. Anh hề nói với vua : “Tâu vua, ngài biết chắc một ngày nào đó ngài sẽ đến xứ lạ. Hẳn Ngài đã làm mọi sự để có được một căn nhà ở nơi đó ?” Vua thừa nhận là chưa, anh hề ném cây gậy cho vua và nói : “Nó thuộc về Ngài. Ngài ngốc hơn tôi”.