CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG
Tin mừng: Lc 3,10-18
A. Hạt giống…
Khi “dọn đường” tâm hồn cho các thính giả nghe Gioan giảng, ông đã nói “Hãy sám hối”. Người ta hỏi lại “Vậy chúng tôi phải làm gì ?”. Và Gioan đã chỉ cho họ những việc cụ thể phù hợp với tình trạng cuộc sống của họ :
– Người có thì hãy chia sớt cho kẻ không có.
– Người đang sống bằng những thu nhập bất công thì hãy cố gắng sống công bình.
– Kẻ đang áp bức người khác thì chấm dứt những việc làm hà hiếp của mình.
Gioan còn khiêm tốn phủ nhận những dư luận coi ông là chính Đấng Messia, và giới thiệu Đấng Messia thật cho họ biết.
B. … nảy mầm.
1. “Chúng tôi phải làm gì đây ?”, đó là câu hỏi của các thính giả của Gioan ngày xưa. Câu hỏi của mỗi người chúng ta ngày nay cũng phải là “Tôi phải làm gì đây ?”. Sống Mùa Vọng không phải chỉ là thụ động chờ đợi, mà phải tích cực làm một điều gì đó cụ thể. Điều cụ thể đó cũng phải có liên hệ tới cách sống hiện tại : nó thiếu sót chỗ nào thì phải sửa đổi chỗ đó.
2. Những thiếu sót của các thính giả Gioan cũng là những thiếu sót của tôi : ích kỷ không chia sẻ, lỗi đức công bình, hà hiếp người khác…
3. Gương khiêm tốn của Gioan : nhìn nhận đúng như mình là. Người ta tưởng mình là gì đi nữa, cho dù những tưởng tượng ấy làm cho mình có một hình ảnh tốt đẹp và khiến mình hãnh diện sung sướng thì mình cũng không nhận.
4. Lần kia, khi nói chuyện với một nhóm nhỏ, Alexander White đã làm cho họ ngạc nhiên khi nói : “Ở trong thành phố Edinburgh này, tôi biết có một người xấu xa nhất. Tôi còn biết cả tên người đó”. Rồi cúi mình thật sâu, ông nói nhỏ : “Người đó tên là A. White”. Ông nói câu đó với tất cả lòng thành thực, không chút giả tạo, màu mè. Nên lời nói của ông ngày đó có tác động sâu xa. (Góp nhặt)