CHÚA NHẬT TUẦN V PHỤC SINH NĂM A
LỜI CHÚA: Ga 14, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ cho các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy. Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ các con biết và đã xem thấy Người”. Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư, Philipphê? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha, sao con lại nói ‘Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha’? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm những việc Thầy đã làm. Người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha”.
SUY NIỆM:
Xao xuyến, băn khoăn là tâm trạng tự nhiên của con người trước khó khăn, bệnh tật, nghèo đói, nghịch cảnh… Nhưng Đấng Phục Sinh đã kêu gọi: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”. Tin vào Ngài để làm gì khi con người ta đang gặp những bất trắc vượt tầm giải quyết?
Thưa tin vào Đấng Phục sinh vì : “Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở”. Như vậy “ở trong Cha” sẽ là hạnh phúc lớn nhất của con người.
Mà muốn “ở trong Cha” thì phải bước đi theo Con là Đức Giêsu, Đấng Phục Sinh, vì Ngài “là đường là sự thật và là sự sống”.
Bước đi theo Đấng Phục Sinh là bước đi trong ánh sáng, vì Ngài là ánh sáng dẫn đường ta đi.
Bước đi theo Đấng Phục Sinh là và lấy thập giá mỗi ngày, vì thập giá là phương thế để thanh luyện những đau khổ của co người.
Bước di theo Đấng Phục Sinh là sống yêu thương, phục vụ như Ngài đã nêu gương, vì Thiên Chúa là Tình Yêu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con chọn con đường Giêsu làm lý tưởng cho cuộc đời mình và chấp nhận tất cả để bước đi trên con đường đó.
THỨ HAI
LỜI CHÚA: Ga 14, 21-26
“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”.
Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?” Chúa Giêsu trả lời: “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”.
SUY NIỆM:
“Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”.
Điều nhận thấy rõ ràng nhất nơi môn đệ của Đức Giêsu là biết sống theo lời của Ngài. Lời đó được cụ thể hóa trong cung cách sống tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa và yêu thương phục vụ mọi người, vì tất cả những lời Thánh Kinh đều là mặc khải cho nhân loại về Thiên Chúa, và cách sống để được trở nên con Thiên Chúa.
Một đời sống không nao núng trước sự dữ, không lo âu sợ hãi trước hiểm nguy, không chồn chân lui bước trước nghịch cảnh… Điều đó là kết quả của một niềm tin: Đức Giêsu đã Phục Sinh.
Một đời sống quan tâm phục vụ mọi người trong tính cách và ơn ban mà Chúa đã dành riêng cho mỗi người để mưu cầu hạnh phúc cho người khác… là kết quả của việc được Thánh Thần thôi thúc để trở nên giống Đức Giêsu.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con đừng nói yêu mến Chúa trên môi miệng, nhưng xin cho con biết sống điều con tin, và dạy người khác điều con xác quyết.
THỨ BA
LỜI CHÚA: Ga14, 27-31 a
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại với các con. Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin. Thầy không còn nói nhiều với các con nữa, vì thủ lãnh thế gian đã đến. Nó không có quyền lực gì đối với Thầy. Nhưng để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Cha, thì Thầy làm như Cha đã truyền dạy”.
SUY NIỆM:
“Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng”
Bình an của Đấng Phục Sinh khác với bình an của thế gian. Thế gian tìm kiếm bình an là không gặp sóng gió, không gặp những bất trắc, cầu sao được vậy, muốn gì được nấy… Còn bình an của Đấng Phục Sinh phải trãi qua thập giá. Bình an đó là một niềm cậy trông vững vàng dù đang gặp bất cứ điều gì trong cuộc sống, với một niềm xác tín: Chúa đã phục sinh.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con biết tìm đến bình an của Chúa bằng những hoa quả của mầu nhiệm Phục sinh là các Bí tích, nhất là Bí tích Giải tội và Bí tích Thánh Thể, để con được bình an thực sự trong tâm hồn.
THỨ TƯ
LỜI CHÚA: Ga15,1-8
“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy.
“Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như nhành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi.
“Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì, cứ xin, và sẽ được. Ðây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy”.
SUY NIỆM
Chúa nói thật rõ ràng: “Thầy là cây nho, anh em là cành” (Ga15,5). Điều này cho con biết rằng cuộc đời con là của Chúa, là thuộc về Chúa. Cây có thể không có cành, nhưng cành không thể thiếu cây. Cây vẫn sống, vẫn sừng sững vươn lên khi bị người ta chặt hết cành, nhưng cành nào bị chặt khỏi thân cây đều phải khô héo và chết đi.
Chúa còn nói: “Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái thì Người chặt đi” (Ga15,2). Chúa muốn con chẳng những thuộc về Chúa, mà còn phải thể hiện những hoa quả cụ thể của việc thuộc về Chúa nữa.
Một sự thật không thể phủ nhận mà nhiều khi con quên lãng là con không thể nào sống thiếu Chúa. Chính sự quên lãng này làm cho con nghĩ rằng tự bản thân con có thể tồn tại được, tự bản thân con là một thân cây độc lập… Vì vậy con có thể làm bất cứ những gì con thích thú, những gì có thể đem đến lợi ích cho con, và những gì làm cho con tồn tại.
Chẳng những gắn bó với thân cây, mà cành cây còn phải trổ sinh hoa trái. Con thuộc về Chúa, nhưng hương thơm đời sống đạo đức của con còn phải được tỏa lan nữa.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, ngày hôm nay con sẽ ý thức hai điều đó. Thứ nhất: con thuộc về Chúa. Thứ hai: đời sống của con là hoa trái do việc sống với Chúa và cho mọi người.
THỨ NĂM
LỜI CHÚA: Ga15,9-11
“Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn”.
SUY NIỆM
Lời Chúa hôm nay trước hết cho con biết một sự thật rằng: Đức Kitô là trung gian giữa Thiên Chúa và con người: “Chúa Cha yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy” (Ga15,9) ; “Anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy” (Ga15,10).
Sự thật thứ hai là Thiên Chúa không phải là Đấng nói bằng miệng, mà là Đấng hành động cụ thể nơi Đức Kitô.
Và cuối cùng, muốn ở lại trong tình thương của Chúa như cành nho nối liền với thân nho, thì con phải giữ lời Đức Kitô.
Từ ba sự thật đó cho con những hành động cụ thể sau đây:
Trước hết tin nhận Đức Kitô bằng cách đi theo con đường Ngài chỉ vẽ.
Và thứ hai, thực ra đi theo con đường của Đức Kitô không phải là hành trình đơn độc vì chính Đức Kitô đã nêu gương trước điều đó và đang sống với con. Con sống với Đức Kitô giống như Đức Kitô sống với Chúa Cha. Con giữ lời Đức Kitô cũng giống như Đức Kitô giữ lời Chúa Cha.
Và cuối cùng để thể hiện niềm tin vào Đức Kitô, con phải giữ lời Ngài, khi giữ lời Ngài là biểu lộ tình yêu mến của con với Ngài. Đối với con, việc tin và yêu chỉ là một. Tin là yêu và yêu là tin.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa vì đã thể hiện tình yêu một cách cụ thể nơi Đức Kitô, để từ nay con không cảm thấy đơn độc trên đường đời, mà con có đức Kitô luôn đồng hành trong cuộc sống.
THỨ SÁU
LỜI CHÚA: Ga 15, 12-17
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền. Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi, và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.
SUY NIỆM
“Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv118,105). Những lời của Chúa nói hôm nay còn đặc biệt hơn nữa, vì được nói trong bối cảnh của người ra đi.
Lời của một người trước lúc ra đi thì hết sức chân thành, là điều tận đáy lòng họ muốn truyền đạt cho những người ở lại, là tâm huyết cả đời muốn để lại cho thế hệ mai sau. Lạy Chúa, con xin cúi đầu lắng nghe lời Chúa dạy.
Khởi đầu và kết thúc những lời trăn trối hôm nay, điều duy nhất Chúa muốn gửi đến các môn đệ là: “Các con hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con” (Ga15,12); “Điều Thầy truyền dạy các con là hãy yêu thương nhau” (Ga15,17). Vì vậy “yêu thương nhau” là sứ điệp lời Chúa muốn gởi đến cho con hôm nay.
Yêu thương là điều rất quen thuộc. Quen thuộc vì con được nghe nhắc tới nhắc lui hoài. Quen thuộc vì con biết đây là điều căn bản trong đạo Chúa. Quen thuộc vì con vẫn thường xuyên dạy người khác điều đó… Nhưng thử hỏi, con đã sống giới răn yêu thương này như thế nào? Hơn nữa yêu thương đây là điều răn mới chứ không phải yêu thương theo luật cũ, theo lối tự nhiên, theo cảm tính của con người; yêu thương mà Chúa muốn dạy con là sự yêu thương Chúa đã làm gương trước: quan tâm đến người nghèo, người tội lỗi, người bệnh tật… những con người ít được quan tâm. Hành động yêu thương đó được thể hiện cụ thể qua việc quỳ xuống rửa chân cho các môn đệ, và nhất là cái chết thảm thương trên thập giá.
CẦU NGUYỆN:
Lay Chúa, xin cho con cảm nghiệm để tập sống điều quý giá nhất Chúa để lại cho chúng con, đó là giới luật yêu thương.
THỨ BẢY
LỜI CHÚA: Ga 15, 18-21
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu thế gian ghét các con, các con hãy biết rằng họ đã ghét Thầy trước. Nếu các con thuộc về thế gian, thế gian sẽ yêu những gì thuộc về nó, nhưng các con không thuộc về thế gian, vì chính Thầy đã chọn các con khỏi thế gian, nên thế gian ghét các con. Các con hãy nhớ lại lời Thầy đã nói với các con: Tôi tớ không trọng hơn chủ. Nếu họ đã bắt Thầy, thì họ cũng sẽ bắt bớ các con; nếu họ tuân giữ lời Thầy, thì họ cũng tuân giữ lời các con. Tại vì danh Thầy mà họ sẽ làm cho các con tất cả những điều đó, bởi vì họ không biết Đấng đã sai Thầy”.
SUY NIỆM
Bài Phúc Âm hôm nay cho con biết theo Chúa là con phải chấp nhận những khó khăn, những thử thách, những đau thương trong cuộc đời.
Con an tâm và không còn hoang mang lo sợ nữa vì Chúa Giêsu cũng đã đi trên con đường thập giá. Con là môn đệ của Ngài thì đương nhiên con cũng phải bước đi trên con đường của Thầy mình. Không phải bước đi trong tuyệt vọng, trong mù tối, nhưng trong hy vọng và dưới ánh sáng của Chúa, vì Chúa “là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga14,6). Chúa đã dùng thập giá mà cứu độ con, thì con cũng phải “vác thập giá mỗi ngày mà theo Chúa”.
Thập giá mỗi ngày chính là cách sống đối nghịch lại với thế gian. Con hiểu thế gian là thế lực chống lại Thiên Chúa chứ không phải cuộc đời con đang sống. Cuộc đời là con đường để con đi về với Chúa. Thế gian là những tảng đá cản lối con đi, nhưng có khi là những bông hoa đẹp khiến con mãi mê ngắm nhìn mà quên đường về. Thế gian là gai nhọn khiến bàn chân con đau nhức mà không đủ sức bước đi, nhưng cũng có khi là thảm đỏ trãi lấp lối về, để con tưởng rằng thảm đỏ là thiên đàng tại thế. Thế gian là thung lũng khiến con hụt chân không còn bước đi, nhưng cũng có khi là mặc cảm tự ti khiến con khép mình lại. Thế gian là núi cao che khuất thiên đàng, nhưng cũng có khi là mặc cảm tự tôn khiến con tưởng rằng mình là tất cả…
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, Chúa không xin Chúa Cha cho con ra khỏi thế gian, nhưng xin Chúa Cha cho con sống giữa thế gian mà không thuộc về thế gian này. Xin cho con “lòng ái mộ những sự cao siêu trên trời”, để con tuy sống giữa thế gian này nhưng không thuộc về thế gian này.