SUY NIỆM LỜI CHÚA TUẦN IV MÙA CHAY NĂM C
CHÚA NHẬT
TIN MỪNG: Lc 15, 1-3. 11-32
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: “Người kia có hai con trai. Đứa em thưa với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con’. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó, và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự nhủ: ‘Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói. Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: “Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha” ‘. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu…
Người con trai lúc đó thưa rằng: ‘Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa’. Nhưng người cha bảo đầy tớ: ‘Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng: vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm thấy’. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.
“Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: ‘Đó là em cậu đã trở về, và cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy về mạnh khoẻ’. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: ‘Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn đàng điếm, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng nó’. Nhưng người cha bảo: ‘Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy’ “.
SUY NIỆM
Nguyên nhân dẫn đến dụ ngôn trong đoạn Tin mừng hôm nay là vì: “những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng”.
Những người biệt phái và luật sĩ cho rằng những người tội lỗi, xấu xa thì đáng bị trừng phạt, và người khác, nhất là những người đạo đức phải tránh xa họ.
Qua đó họ đã nâng mình lên ở một tầm mức cao và hạ người khác xuống ở chỗ không đáng được hòa nhập cộng đồng; đồng thời có ý nói Chúa Giêsu không phải là một người đạo đức thực sự, huống hồ chi là Con Thiên Chúa.
Chúa Giêsu cho thấy cái nhìn của Thiên Chúa khác xa cái nhìn của con người. Ngài là người Cha thương xót, không để ý đến lỗi lầm của con người, miễn là họ chấp nhận quay trở về, thì sẽ được trả lại tư cách là con cái trong nhà.
Ngược lại, những ai cho mình là người trong nhà để kiêu ngạo, ngăn lối, cản đường anh em mình trở về, thì họ đã tự tách mình ra khỏi gia đình Thiên Chúa.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, biết bao lần con đã đi hoang trong sự vong ân bội nghĩa với Chúa; trong sự thờ ơ, lãnh đạm, khinh thường anh chị em. Xin cho con biết khiêm tốn quay trở về trong tình yêu với Chúa và với mọi người, để con được sống trong một gia đình yêu thương.
THỨ HAI
TIN MỪNG: Ga 4, 43-54
Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ Samaria mà đến Galilêa. Chính Người đã nói: “Không vị tiên tri nào được kính nể nơi quê hương mình”. Khi Người đến Galilêa, dân chúng ra đón tiếp Người: Họ đã chứng kiến tất cả các việc Người làm ở Giêrusalem trong dịp lễ; vì họ cũng đi dự lễ.
Người trở lại Cana xứ Galilêa, nơi Người đã biến nước thành rượu. Bấy giờ có một quan chức nhà vua ở Capharnaum có người con trai đang đau liệt. Được tin Chúa Giêsu đã bỏ Giuđêa đến Galilêa, ông đến tìm Người và xin Người xuống chữa con ông sắp chết. Chúa Giêsu bảo ông: “Nếu các ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin”. Viên quan chức trình lại Người: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống trước khi con tôi chết”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi”. Ông tin lời Chúa Giêsu nói và trở về.
Khi xuống đến sườn đồi thì gặp gia nhân đến đón, báo tin cho ông biết con ông đã mạnh. Ông hỏi giờ con ông được khỏi. Họ thưa: “Hôm qua lúc bảy giờ cậu hết sốt”. Người cha nhận ra là đúng giờ đó Chúa Giêsu bảo ông: “Con ông mạnh rồi”, nên ông và toàn thể gia quyến ông đều tin. Đó là phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa.
SUY NIỆM
Ơn cứu độ không hệ tại ở yếu tố bên ngoài như người nhà của Chúa, đồng hương của Chúa, môn đệ của Chúa… nhưng hệ tại ở lòng tin. Nếu dựa vào những yếu tố bên ngoài đó thì rõ ràng người ta không cần ơn cứu độ của Chúa, mà người ta nghĩ rằng ơn cứu độ có thể lập được nhờ các mối tương quan, nghĩa là nhờ sức của họ.
Ơn cứu độ là sự tín thác vào Đấng sẽ làm những việc trọng đại, phi thường, đặc biệt là nâng cấp con người của chúng ta để đạt được giá trị vĩnh cửu.
Do đó có khi anh chị em lương dân, những tôn giáo bạn, những người khô khan nguội lạnh… có thiện cảm và tin vào Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ thì họ sẽ là những người được cứu độ trước nhất.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã cho con được biết Chúa, được làm con Chúa. Xin cho con giữ vững niềm tin, cậy, mến nơi Ngài để nhờ đó con được ơn cứu độ, sự giải thoát, để được hạnh phúc đời đời với Chúa.
THỨ BA
TIN MỪNG: Ga 5, 1-3a. 5-16
Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” Người đó thưa: “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”. Chúa Giêsu nói: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”. Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng”. Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: “Vác chõng mà đi”. Họ hỏi: “Ai là người đã bảo anh ‘Vác chõng mà đi’?” Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.
Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat.
SUY NIỆM
Giữa đám đông hiếu kỳ như thế, thường người ta cũng sẽ dễ bị cuống hút vào những việc hiếu kỳ để chờ đợi, nhìn xem những sự lạ xảy ra. Ở đây Chúa Giêsu không bị cuống vào những chuyện hiếu kỳ, nhưng Ngài lại dõi ánh nhìn về phía những con người cô đơn, bơ vơ, lạc lõng.
Ánh nhìn đó xuất phát từ tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa để quyền năng sẽ giải thoát anh khỏi bệnh tật, tình yêu sẽ nâng cấp anh từ một kẻ bị bỏ rơi trở thành người được quan tâm cách đặc biệt.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, trong mọi hoàn cảnh, con tin Chúa vẫn ở bên con, can thiệp vào cuộc đời của con để biến đổi nó thành trạng thái tốt hơn. Xin cho con dù thế nào vẫn không được chán nản, thất vọng.
THỨ TƯ
TIN MỪNG: Ga 5, 17-30
Khi ấy, Chúa Giêsu trả lời dân Do-thái rằng: “Cha Ta làm việc liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy”. Bởi thế, người Do-thái càng tìm cách giết Người, vì không những Người đã phạm luật nghỉ ngày Sabbat, lại còn gọi Thiên Chúa là Cha mình, coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. Vì thế, Chúa Giêsu trả lời họ rằng:
“Quả thật, quả thật, Ta nói cho các ngươi biết: Chúa Con không thể tự mình làm gì nếu không thấy Chúa Cha làm. Điều gì Chúa Cha làm, thì Chúa Con cũng làm y như vậy. Vì chưng, Chúa Cha yêu Chúa Con và bày tỏ cho Chúa Con biết mọi việc mình làm, và sẽ còn bày tỏ những việc lớn lao hơn thế nữa, đến nỗi các ngươi sẽ phải thán phục. Bởi vì, cũng như Chúa Cha cho người chết sống lại và làm cho họ sống thế nào, thì Chúa Con cũng vậy, Ngài làm cho ai sống là tuỳ ý Ngài. Vì hơn nữa, Chúa Cha không xét xử ai cả, mà trao cho Chúa Con trọn quyền xét xử, để cho mọi người tôn trọng Chúa Con cũng như tôn trọng Chúa Cha: ai không tôn trọng Chúa Con thì không tôn trọng Chúa Cha, Đấng đã sai Ngài. Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Ai nghe lời Ta và tin Đấng đã sai Ta, thì được sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng được từ cõi chết mà qua cõi sống.
Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi, vì đến giờ và ngay bây giờ, kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa, và ai đã nghe thì sẽ được sống. Cũng như Chúa Cha có sự sống nơi chính mình thế nào, thì Người cũng cho Chúa Con có sự sống nơi mình như vậy, và Người đã ban cho Chúa Con quyền xét xử, vì Ngài là Con Người. Các ngươi đừng ngạc nhiên về điều này, vì đến giờ mọi kẻ trong mồ sẽ nghe tiếng Con Thiên Chúa và ra khỏi mồ; kẻ đã làm việc lành thì sống lại để được sống, còn kẻ đã làm việc dữ thì sống lại để bị xét xử. Ta không thể tự mình làm điều gì. Nghe sao, Ta xét xử vậy. Và án Ta xử thì công minh, vì Ta không tìm ý riêng Ta, mà tìm ý Đấng đã sai Ta”.
SUY NIỆM
Đức Giêsu Kitô là hình ảnh của Thiên Chúa Cha, Đấng giàu lòng thương xót. Đó là sự thật mà Đức Giêsu đã mặc khải trong suốt cuộc đời của Ngài.
Chính vì thế, những việc Chúa Giêsu làm hoàn toàn là hành động của Chúa Cha, để con người biết được mình có một Thiên Chúa yêu thương.
Hành động yêu thương cho đến tận cùng của Thiên Chúa là chết vì yêu, là hy sinh mạng sống cho người mình yêu.
Do đó căn bản của việc sống đạo là biết mình được yêu và cố gắng để sống cho tình yêu đó. Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu hướng thượng, tình yêu giải phóng để ta nên tốt hơn.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, có đôi khi con sống ích kỷ, chỉ nghĩ cho mình mà quên rằng Chúa đã sống vì con và vì mọi người. Xin cho con biết quảng đại để hướng đến một tình yêu cao thượng, tình yêu của Chúa đã dành cho con, và tình yêu của tha nhân mà con được mời gọi để chia sẻ.
THỨ NĂM
TIN MỪNG: Ga 5, 31-47
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân Do-thái rằng: “Nếu chính Ta làm chứng về Mình, thì chứng của Ta sẽ không xác thực. Có một Đấng khác làm chứng về Ta, và Ta biết chứng Người làm về Ta thì xác thực. Các ngươi đã sai người đi hỏi Gioan, và Gioan đã làm chứng cho sự thật. Phần Ta, Ta không cần chứng của loài người, nhưng Ta nói những điều này để các ngươi được cứu thoát. Gioan là cây đèn cháy sáng. Các ngươi cũng muốn vui hưởng ánh sáng đó một thời gian. Nhưng Ta có một bằng chứng hơn chứng của Gioan: vì công việc Chúa Cha đã giao cho Ta hoàn thành, là chính công việc Ta đang làm. Các việc đó làm chứng về Ta rằng Chúa Cha đã sai Ta. Và Chúa Cha, Đấng đã sai Ta, chính Người cũng làm chứng về Ta. Nhưng chưa bao giờ các ngươi được nghe tiếng Người, chưa bao giờ nhìn thấy mặt Người, và lời Người, các ngươi cũng chẳng giữ lại được, vì các ngươi không tin Đấng Người đã sai đến. Các ngươi tra cứu Sách Thánh, vì tưởng rằng trong đó các ngươi sẽ tìm thấy sự sống muôn đời; chính Sách Thánh lại làm chứng về Ta, vậy mà các ngươi vẫn không chịu đến với Ta để được sống.
Ta không tìm vinh quang nơi loài người. Nhưng Ta biết các ngươi không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Ta đến nhân danh Chúa Cha, nhưng các ngươi không chịu đón nhận. Nếu có một người nào khác nhân danh mình mà đến, các ngươi sẽ đón nhận nó. Các ngươi là những người nhận vinh quang lẫn nhau mà không tìm vinh quang do một Thiên Chúa, thì làm sao các ngươi có thể tin được? Các ngươi đừng tưởng rằng Ta sẽ tố cáo các ngươi với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ngươi là Môsê, tức là người mà các ngươi vẫn tin tưởng. Vì nếu các ngươi tin Môsê, thì có lẽ các ngươi cũng đã tin Ta, bởi vì chính Môsê đã viết về Ta. Nhưng mà nếu các ngươi không tin điều Môsê đã viết, thì làm sao các ngươi tin lời Ta được?”
SUY NIỆM
Chứng cớ để chứng minh mình là ai, mình như thế nào là rất quang trọng. Chúa Giêsu có lời chứng của Gioan và nhiều người uy tín khác về thân thế và sự nghiệp của Ngài, nhưng với Ngài lời chứng quan trọng nhất chính là những việc Ngài làm.
Quả thật Ngài đã cho người điếc nghe được, người mù thấy được, người què đi được và thậm chí người chết sống lại… đó là minh chứng về quyền năng của Đấng được xức dầu mà kinh thánh đã nhắc đến.
Ngoài ra minh chứng quan trọng nhất trong thời của Chúa Giêsu là những lời rao giảng cuốn hút đám đông và chính sự hiện diện mang lại niềm vui, hạnh phúc cho nhiều người.
Không cần nói tôi là ai, mà chỉ cần sống bằng tình yêu thương chân thành, một tình yêu có khả năng cuốn hút mọi người, bất kể họ là ai. Tình yêu đó khiến người khác cảm thấy gần gũi, dễ sẻ chia, dễ thay đổi những bất toàn trong cuộc sống, và nhất là dễ hướng đến một giá trị cao cả hơn.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho con biết làm chứng cho Chúa bằng chính cuộc sống của con, vì như thánh Giáo hoàng Phaolô VI đã nói: “Người thời nay không cần thầy dạy, nhưng cần chứng nhân”.
THỨ SÁU
TIN MỪNG: Ga 7, 1-2. 10. 25-30
Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ Galilêa; Người không muốn đi lại trong xứ Giuđêa, vì người Do-thái đang tìm giết Người. Lúc đó gần đến lễ Trại của người Do-thái. Nhưng khi anh em của Người lên dự lễ rồi, thì Người cũng đi, nhưng không đi cách công khai, mà lại đi cách kín đáo.
Có một số người ở Giêrusalem nói: “Đây không phải là người họ đang tìm giết sao? Kìa ông ta đang nói công khai mà không ai nói gì cả. Phải chăng các nhà chức trách đã nhận ra ông ta là Đấng Kitô? Tuy nhiên, ông này thì chúng ta biết rõ đã xuất thân từ đâu. Còn khi Đấng Kitô tới, thì chẳng có ai biết Người bởi đâu”.
Vậy lúc bấy giờ Chúa Giêsu đang giảng dạy trong đền thờ, Người lớn tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu; Ta không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Đấng đã sai Ta mà các ngươi không biết Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”. Bởi thế họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, vì chưa tới giờ Người.
SUY NIỆM
Có nhiều người tưởng rằng Đấng Cứu Thế xuất hiện theo những gì họ suy đoán, tưởng tượng ra, nhưng Đấng Cứu Thế là chính Đức Giêsu ở giữa họ, thì họ lại không chấp nhận. Rõ ràng người ta đi tìm một Thiên Chúa hợp với nhãn quan, dễ dàng xui khiến. Thiên Chúa đó chẳng khác gì con rối của họ.
Thiên Chúa là Đấng đưa ta từ một giá trị xấu trở nên tốt hơn, hay nói cách khác, Ngài giúp ta trở về nguồn cội của mình, mà nguồn cội của con người là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng vô cùng tốt đẹp.
Chính vì thế, tin Chúa không phải để thỏa mãn những nhu cầu vật chất, nhu cầu chóng qua, nhưng là để ta làm cho mình mỗi ngày mỗi đẹp hơn, cho đến khi ta hoàn thiện như Cha trên trời.
Những gì Chúa Giêsu mời gọi và dạy ta sống là để ta nên trở nên đẹp hơn mỗi ngày.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho con đừng tìm kiếm Chúa bằng lý trí hiếu kỳ, nhưng bằng tất cả tấm lòng để hướng đến một chân trời mới, chân trời mang lại sự giải thoát toàn diện cho con người của con.
THỨ BẢY
TIN MỪNG: Ga 7, 40-53
Khi ấy, sau khi nghe Chúa Giêsu giảng, có nhiều người trong đám dân chúng nói rằng: “Ông này thật là tiên tri”. Kẻ khác nói: “Ông này thật là Đấng Kitô”. Người khác nữa lại nói: “Đấng Kitô xuất thân từ Galilêa sao? Nào Kinh Thánh chẳng nói: Đấng Kitô xuất thân bởi dòng dõi Đavit, và từ làng Bêlem, quê hương của Đavit?” Vì thế, dân chúng bất đồng ý kiến với nhau về Người. Trong số đó, có một ít kẻ định bắt Người, nhưng không ai dám ra tay bắt Người. Vậy khi những người thừa hành đến với thượng tế và biệt phái, các ông này hỏi họ rằng: “Tại sao các ngươi không điệu nó tới?” Các người thừa hành thưa rằng: “Chẳng hề có ai nói như người ấy”. Các người biệt phái trả lời rằng: “Chớ thì các ngươi cũng bị mê hoặc rồi sao? Trong các vị thủ lãnh và các người biệt phái, có ai tin nó đâu? Chỉ có lũ khốn nạn đó nó không biết gì lề luật”. Nicôđêmô là người đã tới gặp Chúa Giêsu ban đêm, cũng là người trong nhóm họ, nói với họ rằng: “Chớ thì luật của chúng ta có lên án cho ai mà không nghe họ, hoặc không biết rõ họ làm gì không?” Nhưng họ trả lời rằng: “Hay ông cũng là người Galilêa? Hãy đọc kỹ Kinh Thánh, ông sẽ thấy rằng không có tiên tri nào phát xuất từ Galilêa”. Sau đó ai về nhà nấy.
SUY NIỆM
Chúa Giêsu đã từng nói Ngài không đến để mang hòa bình, nhưng là chia rẽ. Điều đó được chứng minh rõ ràng trong đoạn Tin Mừng hôm nay. Hòa bình hay chia rẽ hệ tại ở cái nhìn về Chúa Giêsu.
Chính Chúa Giêsu là nguyên nhân làm khuấy động lòng người, là lý do cho nhiều ý kiến trái chiều. Nhưng tổng hợp lại cũng đơn giản chỉ là có tin Ngài là Đấng Cứu Thế hay không mà thôi.
Đó là thực tế trong cuộc sống và cũng là trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Câu hỏi Chúa Giêsu là ai vẫn luôn lay động tâm hồn chúng ta, vẫn làm cho chúng ta nhiều khi gặp thách đố, khó khăn với người khác.
Có những người xem Chúa Giêsu chẳng là gì cả, thì quả thật họ có bình an trong hiện tại, hoặc bình an hời hợt… nhưng sau đó họ sẽ bất an và thậm chí là mất bình an mãi mãi.
Có những người xem Chúa Giêsu là Đấng làm cho cuộc đời họ trở nên tốt đẹp hơn, nên họ quyết tâm sống theo những gì Ngài chỉ dạy, thì đôi khi họ gặp bất an trong hiện tại, khó khăn trong cuộc sống… nhưng sau đó họ rất bình an, và nhất là tìm được bình an đích thực muôn đời.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, xin cho con đừng ngại với tiếng nói của lương tâm, nhưng dám đối đầu với câu hỏi Ngài là ai? Để với thực tế cuộc sống sẽ trả lời cho con biết Ngài là ai trong cuộc đời của con. Cũng xin cho con mạnh dạn chấp nhận những bất trắc khi nhìn nhận Ngài là Thiên Chúa và sống theo đường lối của Ngài.